Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 808: Kho Vũ Khí Của Vân Gia (2)
- S
ư mẫu, con muốn vào kho vũ khí xem có vũ khí thích hợp với mình không, đao kiếm trong thư viện không thuận tay gì cả. Địch Nhân Kiệt vừa giúp Vân bảo bảo kỳ mực trên người, vừa rầu rĩ nói với Tân Nguyệt.
- Tiểu Kiệt, con là đứa ngoan nhất trong nhà, đừng học đám Thì Thì, luyện võ có gì hay chứ, một khuê nữ xinh đẹp là thế mà suốt ngày nhảy lên nhảy xuống, nam hài càng không nên học võ nghệ gì cả, con xem Trình bá bá đó toàn thân thương tích, mà có lên chiến trường mấy đâu. Vân bảo bảo học viết chữ mà làm toàn thân lấm lem mực, còn không chịu ngồi yên, cứ nghịch nước, Tân Nguyệt một mình tắm cho con rất vất cả, Địch Nhân Kiệt ngoan ngoan tới giúp sư nương: - Chăm chỉ học theo sư phụ con đi, sư phụ con không biết võ nghệ, nhưng có chiến công trác tuyệt nhất, cầm đao lên lên tường thành chém giết với người ta không phải là chuyện nam nhân nhà ta nên làm, mà là ngồi chỉ huy người khác đánh trận mới đúng, con từ nhỏ ốm yếu, cả Tôn tiên sinh cũng không điều trị được, một năm số lần bị bệnh còn nhiều hơn cả Tiểu Vũ, ngoan, kẻ ngốc mới lao lực, con là người thông minh, chỉ động não là được.
Rửa sạch mực cho Vân bảo bảo xong, Địch Nhân Kiệt ủ rũ cúi đầu đi ra ngoài, Tân Nguyệt mủi lòng, lại nói: - Chìa khóa đây, con đó, chọn cái nhẹ nhất thôi, sư phụ con làm rất nhiều thứ cổ quái, nghe nói uy lực lớn lắm, vài thứ còn phát nổ, không được lấy mấy thứ đó, rất nguy hiểm.
Nhận lấy chìa khóa, Địch Nhân Kiệt tức thì trở nên vui vẻ, xoa má, cứ giả bộ tủi thân, quai hàm không thoải mái tẹo nào.
Kho vũ khí Vân gia nằm dưới hòn giả sơn, nơi đó quanh năm có hộ vệ canh giác, thấy Địch Nhân Kiệt cầm chìa khóa đi tới, cười hỏi: - Kiệt thiếu gia, sao lại tới kho vũ khí, phu nhân không đi cùng à?
- Trương thúc, Lý thúc, sư nương đang tắm cho tiểu sư đệ, bảo ta tự tới. Yên tâm ta không nghịch ngợm, vào xem xem, chọn một hai món vũ khí nhẹ, luyện tập chút.
Hộ vệ không ngăn cản, để hắn đốt đèn dầu trong hầm đi vào kho vũ khí.
Tới đây Địch Nhân Kiệt mới phát hiện vũ khí Vân gia cất giữ phong phú thế nào, đồ làm bằng thép lóe hàn quang dưới ánh nến tù mù, mấy chục người gỗ mặc thiết giáp, mũ trụ đen xì xì, như ma thần.
Đi dọc theo giá vũ khí, mình không dùng được lưu tinh chùy rồi, cứ nhìn mũi nhọn đen đen ở đầu chùy là biết không phải tứ tốt lành, một thanh mạch đao cực lớn xếp trên giá, đao nhà khác không có mũi nhọn, chỉ có mạch đao của Vân gia trên lưỡi đao còn có răng cưa, nhìn hãi người. Da sa ngư màu xanh nhạt bó ba thanh kiếm, Địch Nhân Kiệt khẽ rút thanh kiếm trên cùng, múa may mấy cái, rất thích, ở dưới đế kiếm, sư phụ viết hàng chữ: Kiếm này tên Đoạt Hùng, nặng ba cân sáu lượng, là tinh cương bách luyện thực sự, hỗn hợp với công nghệ độc đáo của Vân gia, chém sắt chỉ là chuyện nhỏ. Không biết khi nào có anh hùng cầm kiếm này khiến thiên hạ cúi đầu.
Địch Nhân Kiệt tiếc nuối đặt Đoạt Hùng kiếm vào đế, thể chất của mình không hợp luyện võ, Vô Thiệt lão công công đã xem vô số lần rồi, thật đáng tiếc, nếu không cầm thanh kiếm này tung hoành thiên hạ thì khoan khoái nhường nào. Vuốt ve thanh kiếm nhắm mắt lại mơ tưởng mình đứng trước mặt đám kẻ địch đông nghịt, chậm rãi rút kiếm ra, hét: - Kẻ nào dám đấu với ta một trận? Hào kiệt thiên hạ đều lùi lại, hào khí nhường nào.
Quyến luyến rời thanh kiếm, tới giá đao, đao nhà khác thẳng tắp, đao của Vân gia có đường con ưu mỹ, một thanh bảo đao buộc lụa đỏ không có bao, kẹp giữa hai thanh đồng, trên đao toàn vết lõm, do thiết chùy gõ vào, nhìn rất thô sơ, chuôi đao chỉ quấn vải thô đơn giản, nhưng tới gần không biết vì sao thấy nó phát ra bá khí ngùn ngụt, đao không thấy sắc bén mấy mà cho người ta cảm giác khai sơn phát thạch, chuôi đao có đầu thao thiết ngửa lên trời, tựa hồ muốn nuốt gọn bầu trời.
Nhìn hàng chữ phía dưới, quả nhiên sư phụ đặt cho một cái tên rất tương xứng: Đao này tên Thôn Thiên, lấy tinh túy của vẩn thạch rèn ra, thiêu ba ngày không chảy, sau thêm vào than tinh chất mới chảy ra, đổ vào khuôn, tự nhiên thành hình, thiết chùy rèn không ăn thua, phải lấy chùy thủy lực rèn, ba tháng mới thành, không phải hào hiệp không nên dùng. Thiên hạ xứng với đao này chỉ có Hi Đồng mà thôi, người khác hoặc tầm thường, hoặc khí độ không so sánh được Hi Đồng.
Đọc xong, Địch Nhân Kiệt lòng buồn bực vô cùng, tất cả vũ khí ở đây mình có thể sử dụng thoải mái, tiếc là sức mình trói gà không chặt, chỉ đành nhìn nó phủi bụi, không thể tập võ là nuối tiếc lớn nhất cuộc đời này.
Tiếp đó là các loại nỏ tiễn, trong đó có một trường cung lắp bánh răng, cái này thì Địch Nhân Kiệt biết, cùng vật liệu với thứ cung mà Hắc Xỉ Trường xử dụng, nhưng dây cung lại do cuộn tơ của sư phụ làm thành, còn cung của Hắc Xỉ Trường dùng gân giao long, hai bên khác nhau trên trời dưới đất, cùng là cung năm thạch, nhưng cây cung này lợi hại hơn nhiều.
Gõ ngón tay lên cánh cung, hiện chưa đeo dây, ai biết đây là cây cung mạnh nhất thiên hạ, một xạ điêu thủ nếu có cây cung này thì sẽ thành vô địch, trước kia mình nói với sư phụ như thế, nhưng sư phụ cười lắc đầu, Địch Nhân Kiệt nghĩ không ra thứ vũ khí tầm xa nào hơn nó được.
Gia Cát liên châu nỏ? Địch Nhân Kiệt bĩu môi, thứ này tuy bắn liên hồi, nhưng lực không đủ, chỉ dùng ở gần, xa chút là thành phế vật.
Cuối cùng nhìn thấy một chiếc Yến sỉ nỏ ( nỏ hình đuôi én) tinh xảo, đây mới là đồ tốt, vốn chỉ bắn được một phát, nhưng được sư phụ và Công Thâu gia cải tiến, liền bắn được ba phát, có thể bắn một loạt hoặc từng phát, rất mạnh, trong vòng trăm bước xuyên được trọng giáp, tiện dụng, nhẹ nhàng, sư phụ vẫn còn cải tiến, tới khi còn hai cân bảy lượng, gần như cực hạn rồi.
Sư phụ không cho Địch Nhân Kiệt sử dụng vũ khí, nhưng lệnh hắn phải nắm được phương pháp sử dụng, cho nên hắn cực kỳ thuần thục, lấy một máy trợ lực bên cạnh, dễ dàng mắc dây cung lên, đặt hộp tên vào dưới nỏ, hộp tên có lò so, tổng cộng có sáu mũi tên, giơ tay bóp cò, chỉ nghe thấy tiết bật mạnh, ba mũi tên cắm vào đích theo hình tam giác, tốn rất nhiều sức mới rút ra được, lại cho vào nộp tên. Đeo Yến sỉ nỏ vào hông, cái này vốn là của mình, bên cạnh có cái màu phấn hồng là của Tiểu Vũ, thứ sát nhân mà trang trí rất đẹp, đặt một cái tên rất lạ, cái của mình Truy Tinh, oai phong vô cùng, không giống cái của mình, Tiểu Yến Từ của Tiểu Vũ, chỉ là một món đồ chơi thôi.
Tiểu Vũ luyện được võ, chỉ là bản thân lại không muốn luyện, cho rằng ngồi trong thư phòng xem sách hay hơn nhảy nhót lung tung, giống như Thiên Ma Cơ nói, mỹ nữ không thể luyện võ, thịt trên ngực sẽ chạy ra cánh tay, thịt ở mông sẽ chạy ra đùi, không đẹp tẹo nào.
Trước kia Địch Nhân Kiệt không hiểu nữ nhân cần ngực to như thế, mông tròn như thế để làm cái gì, bây giờ thì hiểu rồi, cứ nhìn Hi Mạt Đế Á là biết, mình nhìn thêm một cái là tim tăng tốc, mặt nóng ran, đầu óc sinh ra ảo tưởng kỳ quái. Nữ nhân đúng là phải có ngực to và mông tròn mới đẹp, lão bà tương lai của mình phải như thế, không được như Hi Mạt Đế Á cũng phải bằng Thiên Ma Cơ, nhìn cái thấy vị nữ nhân rồi, Tiểu Vũ vóc người như cá khô tuyệt đối không thể lấy, mặt xinh đẹp đấy, nhưng chưa đủ tiêu chuẩn, một khi sư phụ muốn gả Tiểu Vũ cho mình, nhất định lấy cái chết ra từ chối, nghĩ tới sự bá đạo của Tiểu Vũ là Địch Nhân Kiệt đau đầu vô cùng, nhưng mà hình như sư phụ có tâm tư đó, ám chỉ mấy lần rồi, tuy chỉ là nói đùa, nhưng Địch Nhân Kiệt biết, sư phụ không bao giờ làm chuyện gì không có lý do, tám phần là muốn gả Tiểu Vũ cho mình, chẳng may nhìn thấy tỷ ấy tắm một lần thôi, hậu quả đáng sợ thế sao?
Không được, phải đẩy Tiểu Vũ cho tên Tiểu Kiệt khác, tên đó cũng không tệ, có thể coi là nổi trội trong thư viện, gia thế hiển hách, là tiểu cữu tử của hoàng đế tương lai, thế nào cũng có thể coi là một nhân kiệt, Tiểu Vũ sư tỷ gả cho hắn cũng không coi là nhục.
Nghĩ tới đó liền vui vẻ, trên đời này đúng là có thứ thiêu thân ngu xuẩn đâm đầu vào lửa, Tiểu Vũ hành hạ như thế mà hắn vẫn cắm đầu vào, đúng là phu thê tiêu chuẩn, một thích hành hạ, một thích bị hành hạ, đôi người ngọc trời sinh, nếu họ mà thành thân, mình sẽ tặng một phần trọng lễ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2