Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.12 - Chương 54: Lòng Phụ Mẫu..
C
huyến đi vào hoàng cung này của Vân Tranh bắt đầu từ sáng sớm, đến khi về nhà thì phố xá đã bắt đầu lên đèn, y và hoàng đế tấu đối không nhiều, thời gian hoàng đế tạm nghỉ rất lâu, hơn nữa ý tứ phải truyền qua Trâu Đồng Minh, nên rất tốn thời gian, lại chẳng nói được bao nhiêu.
Buổi trưa ăn cơm ở hoàng cung, hoàng hậu theo lễ tiết có xuất hiện qua, nhưng thái độ vô cùng lãnh đạm, hai nhà vốn quan hệ có thể xem là không tệ, chỉ một nước cờ sai, giờ khó điều hòa được.
Hoàng hậu xuất hiện rồi thì Thục phi không tiện đi ra nữa, cho dù nàng cực kỳ khao khát được gặp nam nhân thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của mình, chỉ đành phái Triệu Húc ăn cơm cùng Vân Tranh.
Vân Tranh nhìn thì nho nhã, nhưng y ăn uống thì khủng khiếp, quen rồi, hồi nhỏ sống trong cô nhi viện, ăn chậm là đói, sau này sống ở quân doanh nhiều, xung quanh toàn đám người thô lỗ, vì thế chẳng sửa được.
Vốn Đại tướng quân có thức ăn riêng, nhưng Vân Tranh thích ăn uống là phải náo nhiệt, nên hay ngồi ăn chung nồi với quân tốt, đó cũng là một loại thủ đoạn lấy lòng quân.
Vèo một cái đánh bay con vịt quay, thấy Triệu Húc chưa ăn xong, lấy luôn cái đùi trong bát nó ăn, Triệu Húc không giận, còn toét miệng cười nhìn Vân Tranh ăn như hổ đói.
Vân Tranh biết vì sao nó vui mừng như thế, nhất định nó bị đám Bàng Tịch gò ép vào quy củ, giờ thấy lão sư thoải mái như vậy, có thể danh chính ngôn thuận nhìn vào đó làm gương rồi.
Buồi chiều Triệu Trinh ngủ dậy, lại tiếp tục tấu đối, chỉ có điều thêm Tư Mã Quang, hắn ngồi sau bàn ghi chép đối thoại của hai người.
Vì thế Vân Tranh ngoại trừ chuyện quân sự thì không phát biểu bất kỳ điều gì, dù hoàng đế rất muốn nghe ý kiến của y về biến pháp, Vân Tranh đều khéo léo tránh đi.
Ở vị trí nào lo việc nấy, không muốn người khác chỉ chỏ mình ở mặt quân sự thì cũng không nên ý kiến chính sách triều đình.
Trong quá trình đó vô tình nhìn thấy đôi mắt u oán của Lam Lam, Vân Tranh rợn sống lưng, vì loại ánh mắt này đã chứng kiến ở Ngỗi Minh rồi, Vân Tranh không muốn trêu chọc vào oán phụ khuê phòng.
Ánh mắt hoàng hậu cũng như muốn ăn thịt người, có điều khác Lam Lam, hoàng hậu đúng là muốn ăn sóng nuốt tươi y.
Làm Vân Tranh bất ngờ là bản thân Triệu Trinh, tuy hắn nằm liệt giường không thể cử động, nhưng sức phá hoại vấn là đế nhất thiên hạ. Nho Phật Đạo ba nhà hợp nhất với Đại Tống mà nói là rất có lợi, sau khi nghe Lỗ Thanh Nguyên phân tích, Vân Tranh cũng có chung quan điểm, nhưng Triệu Trinh lại muốn phá hoại điều này từ căn bản.
Triệu Trinh còn hỏi Vân Tranh đúc nhiều tượng vàng như thế, định hại hòa thượng ra sao, Vân Tranh chẳng dấu diếm, đại khái là nằm một chỗ quá lâu cũng buồn chán, nên hắn hạ chỉ tổ chức hội biện kinh ở Đông Kinh, lựa chọn ra hòa thượng ưu tú nhất thiên hạ.
Hắn rộng lượng giao quyền lựa chọn cho quan địa phương, người chiến thắng ở cuộc thi biện kinh sẽ được một con kim sí bằng, hoàng gia còn cho phép người thắng lợi xây một tháp phù đồ cao để đặt kim sí bằng trên nóc.
- Chẳng thấy hoàng đế tuyên bố quy củ, tức là chẳng có quy củ nào hết. Vân Tranh nằm trong bồn tắm, chân gác lên thành để Lục Khinh Doanh cắt móng chân cho:
- Nói thế chẳng phải loạn tung cả lên à, Đại Tống nay loại hòa thượng gì cũng có, giáo lý cũng hàng trăm loại, lấy ai ra làm người bình xét.
- Ha ha ha, tất nhiên là loạn, trước kia đám hòa thượng rảnh rỗi không có việc gì làm nam bắc tông thi thoảng đánh nhau, giờ có mồi nhử tha hồ đánh nhau vỡ đầu.
Lục Khinh Doanh đặt kéo xuống: - Sao bệ hạ nhiệt tình thế?
- Cân bằng mà, đây là trò hoàng đế nào cũng thích, giờ Phật Đạo quá mức hưng thịnh, nam bắc lưỡng tông ra sức chiêu mộ tín đồ, xây chùa miếu, nàng biết độ điệp bị đẩy giá lên cao thế nào không, thế mà người ta ùn ùn đi theo.
- Cứ tưởng tượng xem, mỗi năm hoàng đế tổ chức một lần biện kinh tha hồ mà náo nhiệt, hoàng đế có cách hay từ nàng, nếu dùng một lần thì lãng phí quá.
Lục Khinh Doanh thở phào: - Cuối cùng cũng ném được phiền toái này đi, dùng kim sí bằng làm phần thưởng, xem như bệ hạ thừa nhận việc làm của chàng ở Đại Lý rồi, hẳn không ai làm khó chàng trên đại điện nữa. Phải rồi, chuyện nhận đệ tử ra sao, thiếp thấy thái tử được nhiều người khen lắm, nói tương lai sẽ thành một vị quân chủ có triển vọng.
- Có triển vọng cái rắm, đứa bé đó bị hoàng đế dạy tới ngu người rồi. Vân Tranh khịt mũi nói: - Nó bị ta dọa sợ đái ra quần, ta còn lấy kiếm cắt tay nó chảy máu, đại nghịch bất đạo như thế rồi, cứ tưởng nó phải ghét ta lắm, nếu không phải làm lão sư của nó là tốt nhất, nếu không đeo danh hão ở đó thôi, chẳng cần vào cung dạy học, ai mà ngờ thằng bé đó có vẻ rất thích ta, nàng nói xem không phải ngờ ngẩn thì là gì … ài, dù sao cũng chẳng liên quan tới nhà ta, chúng ta sớm chuẩn bị ra biển...
- Cha, con có cái này …! Hai phu thê đang nói chuyện với nhau thì Lạc Lạc rầm một cái đẩy cửa cười khanh khách chạy vào, Vân Tranh hết hồn vội vàng rụt người vào nước.
Không thẹn là phu thê, phối hợp rất ăn ý, Lục Khinh Doanh ngay lập tức xách tai Lạc Lạc ra ngoài, tiếp đó là tiếng Lạc Lạc gọi cha cứu mạng.
Một lúc sau Lục Khinh Doanh hầm hầm quay về, nhiếc móc: - Chàng xem, vào phòng không gọi cửa, nó có còn biết chút lễ số nào không, chàng chê bai người ta dạy thái tử này nọ trong khi chẳng không quản giáo nổi khuê nữ của mình.
- Nhìn cho rõ, đó là khuê nữ của ta, ai lại đi đem cách đào tạo kẻ điên đi dạy khuê nữ của mình.
Lục Khinh Doanh nghiến răng: - Trước kia Lạc Lạc còn biết quy củ, từ khi chàng về nhà, chàng xem nó làm gì, mặc nam trang, trèo cây, lội nước, biến thành tiểu bá vương không sợ trời sợ đất, còn không phải do chàng chiều sinh hư, nếu Đình Nhi mà cũng thành bộ dạng của Lạc Lạc, thiếp liều mạng với chàng.
Vân Tranh hơi chột dạ, không hiểu sao con bé đó mồm ngọt như vậy, làm y chẳng nỡ từ chối nó điều gì, đấu dịu: - Thực ra rất tốt mà, nàng xem Lạc Lạc vừa hoạt bát vừa khỏe mạnh, xinh xinh xắn xắn, vừa nhìn đã biết là đứa có phúc.
- Bất học vô thuật, phúc ở đâu? Không ngờ Lục Khinh Doanh chẳng nguôi giận mà còn lên cơn: - Thiếp năm tuổi học vỡ lòng, sau tuổi học lễ nghi, bảy tuổi học nữ giới, tám tuổi bắt đầu tìm hiểu thêu thùa, chín tuổi thổi được khúc Bình Sa Lạc Nhạn...
Lại khoe cái này, Vân Tranh cố tình ngáp một cái rõ to, dài giọng nói cực kỳ đáng ghét: - Rồi mười tuổi được đạo sĩ phán có mệnh cửu dương thương quan, ha ha ha, toàn bộ thứ học trước đó thành lãng phí!
- Vân Trường Sinh, thiếp liều mạng với chàng...
Trong khi phu thê Vân gia "đánh nhau" tưng bừng náo loạn thì lúc này hoàng cung đêm khuya vắng lặng, Thục phi ngồi quỳ bên cạnh nhi tử đã ngủ say, cẩn thận cởi vải buộc tay con mình, vết thương ở lòng bàn tay chỉ còn như sợi chỉ đỏ.
Thục phi thở dài, trước kia Vân Tranh dạy bảo Vân Nhị và huynh đệ Tô gia ra sao nàng rất rõ, hành động của y hôm nay giống một màn kịch chính trị hơn dạy dỗ đệ tử.
Hoàng đế không hiểu điều này, cho rằng Vân Tranh hết lòng chỉ dạy Triệu Húc, nhưng Thục phi sao không hiểu, nhìn bảo kiếm treo trên tường, nàng lại lần nữa thở dài, dùng thanh kiếm này làm tín vật nhận đệ tử hoàn toàn là đói phó, nếu như Vân Tranh toàn tâm toàn ý dạy Triệu Húc, đáng lẽ phải tặng thanh đoản kiểm tên Lục Y.
Đó là thanh đoản kiếm Vân Tranh lấy được từ chỗ Tiêu chủ bạ.
Nhìn khóe môi nhi tử vẫn mang nụ cười, lòng Thục Phi có chút đau đớn, đứa nhi tử ngốc của mình còn cho rằng đã thu được trái tim của trọng thần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2