Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 12 - Chương 28: Yêu Cầu Của Tả Đại Bằng
T
rên cái đĩa trước mặt Vân Nhị có con cá cực lớn, xung quanh bày ê hề đồ ăn, không chỉ hắn, đồ ăn của đám Nghiêm lão đại cũng vô cùng thịnh soạn, ăn uống nhồm nhoàm, rượu tu ừng ực.
Chẳng phải là ngày gì đặc biết hết, chỉ là cái hòn đảo bị băng tuyết phong tỏa thiếu thốn phương tiện giải trí, suốt ngày ở trong nhà thì chỉ có ăn là hưởng thụ lớn nhất.
Lương thực Vân gia tất nhiên không đủ cho bọn họ ăn uống phủ phê như vậy, nhưng nếu lấy của hải tặc và thương đội khác thì không thành vấn đề nữa rồi.
Người trên đảo không ngừng giảm thiểu, tốc độ cực nhanh, đều nhờ công đám quỷ ảnh của Nê Cổ Trại, đám người đó chém giết thành nghiện rồi, không phân biệt ai với ai nữa, trước kia chỉ giết người Tống, giờ giết hết, cứ thấy người là giết.
Trước cổng thương đội Vân gia là đống thi thể cứng như đá, họ là những người không chạy vào kịp nên bị giết chết.
Cánh cổng cứ thế mở rộng, ai chạy vào được, không cần biết là thương cổ hay cường đạo là Vân Nhị chứa chấp hết, còn không vào được thì c hịu, Vân gia không cứu.
Đám quỷ ảnh tựa hồ tự biết giới hạn, chỉ cần Vân gia không ngăn cản, bọn họ không chủ động tìm tới nơi.
Một tháng qua có ba lần có người quỷ ảnh sập bẫy, cứ mỗi buổi sáng hỏa kế Vân gia kiếm tra các loại hố bẫy, cứu đám người sắp chết lạnh đó, cho ăn một bữa no, đại hỏa kế tới tâm tình vài câu rồi đuổi đi, thế là sau ba lần không ai leo tường vào nữa.
Đằng xa không ngừng có tiếng nứt vỡ lớn, đó là băng đang tan, chỉ cần nghe thấy âm thanh này là biết mùa xuân tới rất gần.
Tối ngày hôm qua trên đảo nổ ra một cuộc đại chiến, đám thương cổ và hải tặc còn sót lại kết thành liên mình tiến công đám quỷ ảnh chiếm cứ thị tập.
Chiến sự gần như tiếp diễn suốt cả đêm, có vài thương cổ Đại Tống mời Vân gia tham gia, Vân Nhị từ chối thẳng thừng, hắn khác hẳn Vân Đại, chỉ có người mình và không phải, hoàn toàn không có tí xíu tình cảm nào với Đại Tống.
Tình đồng bào lay động không ăn thua, lấy lý lẽ môi hở răng lạnh cũng vô ích.
Vân Nhị đợi quỷ ảnh giết sạch rồi cùng họ đàm phán, như thế mới phù hợp nhất với lợi ích của Vân gia, đó là khống chế hải đảo, như vậy toàn bộ kẻ đi lại được trên đảo là kẻ địch.
Đám quỷ ảnh tuy vũ lực cường đại, nhưng khi số vũ khí thuốc nổ ít ỏi trong tay chúng tiêu hao sạch, cơ bản sẽ không còn chút uy hiếp gì nữa, từ nay về sau Vân gia sẽ thành nhà cung cấp duy nhất cho Tô Lạp Hải Nha.
Lợi ích trong đó lớn thế nào đại hỏa kế tính rồi, cho nên mỗi sáng hắn dẫn hộ vệ thương đội đi đếm số người còn lại, chết càng nhiều ngày hôm đó hắn ăn càng ngon.
Trên đảo này hàng hóa rất nhiều, nữ nhân thường cũng là hàng hóa, đại hỏa kế cũng coi như vậy, nên khi thu thập hàng hóa vô chủ, cũng gom cả nữ nhân lại, khi hai thứ hàng hóa này phái đi hầu hạ Nhị gia bị trả về, đại hóa kế chỉ biết nhìn hàng hóa thiên kiều bá mị đó chảy nước dãi mà không dám có ý đồ xấu.
Hàng hóa nhiều lắm, ở đảo vô danh lớn nhỏ này, nước Oa này, Yến Vân này, Cao Ly này, còn có cả hàng hóa tóc vàng mắt xanh, chân dài ngút ngàn, ngực to tới mức làm hắn nhìn nổ đom đóm.
Số nữ nhân này nếu có đường kiếm sống sẽ được phát ít tiền, nếu không có thể theo Vân gia làm việc, hoặc gửi về cho Hoa Nương phu nhân.
Tiếc, Vân gia không mua bán nhân khẩu, trước kia có một tên thấy bán nữ tử Cao Ly lợi ích cao, thế là khi thương đội về, mua hai người định đem bán cho huân quý Đại Tống, kết cục rất thê thảm, người ra tay là Hoa Nương phu nhân.
Không chỉ tên đó gặp họa, toàn bộ thương đội vì không ngăn cản cũng bị xử trí, bất kỳ ai chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng hôm đó, tuyệt đối không dám buôn bán nhân khẩu nữa, đại hỏa kế chỉ nghe nói thôi, nghe đâu là bị cắn chết, mà người ra tay là thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp …
Đại hỏa kế nhìn Nhị gia ưu nhã ăn hết miếng cá cuối cùng mới cười nịnh bợ sán tới: - Nhị gia, cuộc chiến hôm qua đã kết thúc, hai bên tổn thất thảm trọng, nhưng đám quỷ ảnh vẫn chiếm thượng phong, tiểu nhân vốn định thừa cơ giết sạch, cơ mà thấy đám quỷ ảnh đó còn dùng được nên trở về, tiếp theo làm thế nào xin Nhị gia cho chỉ thị.
Vân Nhị lau mồm, rửa tay vào chậu nước đại hỏa kế bê tới, hỏi: - Nói xem, dùng thế nào?
Đại hỏa kế cười khì khì: - Bọn chúng là đám người lưu lãng mà, làm tử sĩ xung phong hãm trận là tốt nhất.
- Dựa vào vài chục tên còn sót lại đó à?
- Tất nhiên là không được, kế hoạch nhà ta quá lớn, vài chục người đương nhiên chẳng làm nổi chuyện gì, nhưng giờ bọn chúng có thanh danh rồi, chẳng mấy chốc sẽ có võ sĩ lưu lãng quy thuận. Giống như nhà ta, lấy Giáp Tử doanh làm xương cốt, người khác làm da thịt, cho nên đại soái chỉ huy đại quân như chỉ huy cánh tay.
- Đám quỷ ảnh còn lại đều là tinh nhuệ, chúng ta dùng bnj chúng lập nên đội cho săn trên biển.
Vân Nhị trầm tư: - Ngươi cũng thấy rồi, đám người này khó thuần lắm, làm sao khiến chúng ngoan ngoãn nghe lời đây, đừng để dựng lên một nhóm cường địch khác nào lấy đá đập chân mình.
Đại hỏa kế gãi đầu: - Chuyện này là sở trường của đại lão gia, đoán chừng đại lão gia tới hừ một tiếng, bọn chúng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Vân Nhi vươn tay bớp hắn một phát: - Ngươi dám coi thường Nhị gia ta à, chuyện đại ca ta làm được thì ta cũng làm được, giờ ra ngoài xem còn bao người, sắp thông biển rồi, ta không muốn ảnh hưởng tới liên hệ với Tô Lạp Hải Nha.
Vân Nhị còn chưa kịp ra khỏi cổng cửa hiệu nhìn thấy đám quỷ ảnh mang hàng cáng dài từ xa đi tới.
Đại hóa kế nghiến răng: - Đám khốn kiếp này tưởng rằng đánh bại được một đám ô hợp thì ghê gớm lắm rồi, dám mò tới nhà ta sao?
Nghiêm lão đại nheo mắt nhìn nói: - Chúng không tới đánh nhau, trên người không mang theo doản đao và nỏ tiễn.
Nói xong phất tay sai Tinh Mộc Ngạn toàn thân khải giáp đi lên phía trước chặn đường.
Chẳng bao lâu đám quỷ ảnh tới đại môn Vân gia, hán tử cầm đầu chắp tay nói: - Mời bẩm với chủ nhân của ngươi, Nê Cổ trại kiêu hùng Thập chỉ huy Tả Đại Bằng cầu kiến.
Người ta dùng lễ tới bài kiến, Vân Nhị tất nhiên dùng lễ đáp lại: - Nếu vậy nói với hắn, ta ở chính đường pha trà tiếp khách.
Chỉ là một tên chỉ huy sứ nho nhỏ, Vân Nhị không cần thiết phải nghênh đón, quay đầu về hiệu, hai nữ tử người Hán biết pha trà được gọi tới, Vân Nhị ngồi sau bàn đợi, nhìn đám thương binh kia thì tám phần là cầu viện.
Không lâu sau hán tử cao lớn nhưng gầy gò đi vào, Vân Nhị cười nói: - Thật mất mặt, ta đường đường là một phò mã đô úy mà lại phải pha trà chiêu đãi một viên chỉ huy sứ, tin tức này mà truyền về Đông Kinh, người ta sẽ cười chết.
Đại hán không để ý tới thái độ chớt nhả của Vân Nhị, hắn gặp không ít con cháu hào môn rồi, nói ra những lời cao ngạo đó không có gì là, hắn chỉ mong Vân Nhị đừng vô tri đến mức ngay thương binh cũng từ chối chữa trị, như thế ngoài khai chiến thì không còn cách nào cứu huynh đệ của minh nữa.
Uống cốc trà nóng xong, Tả Đại Bằng phả ra một luồng hơi trắng: - Phò mã đô úy nói phải lắm, nếu ở Đông Kinh, một chỉ huy sứ nhỏ bé như ta làm gì có tư cách tiếp chuyện ngài, ta cũng không dám tự tới chuốc nhục.
- Nhưng huynh đệ của ta bị trọng thương, ở trên đảo này, cũng chỉ Vân gia có tuyệt kỹ trị thương tổ truyền cứu được mạng, vì huynh đệ, Tả Đại Bằng dám xông lên cả Kim Loan điện.
Vân Nhị gật gù: - Chuyện này đúng là không cách nào từ chối, gia quy Vân gia quy định, thấy người bị thương phải cứu, năm xưa đại ca ta ngay cả người Tây Hạ, Thanh Đường còn cứu, tất nhiên chẳng có lý do gì từ chối ngươi.
- Nhưng ở chuyện khác chúng ta cần thương lượng đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2