Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đô Thị Thiếu Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 759: Tái Chiến Trên Biển Đông
P
hàm Gian cũng có thắc mắc tương tự, hắn cầm cốc rượu trắng hỏi:
- Thưa thiếu soái, đêm qua tuy liên quân Hắc Bang bị chúng ta đánh bại, nhưng chủ lực vẫn chưa hề bị nao núng, Phương Quân vẫn chưa bị giết, Đường Môn hoàn toàn có thể chuẩn bị người ngựa giết hại soái quân, Thành Đô của chúng ta dường như cần thêm vài ngày nữa mới có thể yên ổn được.
Miệng Sở Thiên lộ ra một nụ cười, thản nhiên nói:
- Nói như vậy thật không thỏa đáng, hiện nay chúng ta cũng giống như quân Thanh lúc mới vào thành, tuy quân Thanh đánh bại Lý Tự Thành ở ải Sơn Quan, nhưng nghĩa quân nông dân vẫn còn mấy trăm nghìn người đang đợi ở Thiểm Tây, triều đình nhà Minh đang chạy trốn về Giang Nam cũng có hàng trăm nghìn đội quân, ngược lại quân Thanh chỉ có hơn trăm nghìn người.
- Nhìn từ số người và thế lực, mà nói, quân Thanh vào thành cũng vẫn thuộc về thế yếu, thậm chí nghĩa quân nông dân và quân Minh có liên kết phản Thanh, nhưng tại sao cuối cùng Quân Thanh vẫn dành được thắng lợi đây? Chính là bởi vì nội bộ chính phủ Vĩnh Lợi có quá nhiều mâu thuẫn, các thế lực đảng phái chính trị công kích lẫn nhau, nghĩa quân nông dân cũng chịu nhiều tấn công lật đổ chính trị.
Nói đến đây, Sở Thiên ngừng lại một lúc, sau khi uống xong hai ngụm rượu mạnh nói tiếp:
- Đây chính là nguyên nhân chính dẫn đến việc triều đình Nặc Đại không thể kháng cự lại kỵ binh của quân Thanh, liên quân Hắc Bang giờ đây cũng không khác xa là mấy, bọn chúng chỉ là những tên bán rẻ sinh mạng chính mình được Đường Môn mời đến làm việc, giữa đôi bên căn bản không có thỏa thuận, càng không nói đến việc có tình nghĩa gì.
Phàm Gian gật đầu tỉnh ngộ, nhẹ nhàng thở ra và nói:
- Đám người này bị tiền cám dỗ nên đánh vài gậy thì còn có thể chịu được, chứ bây giờ phải chịu sự công kích thậm chí nguy hiểm lúc nào cũng có thể đổ dồn trước mắt, bọn chúng cũng không thể xoay chuyển tình thế để đối phó với chúng ta, Phương Tuấn cho dù có thế lực mạnh đến thế nào cũng khó lòng tụ tập bọn chúng phản công
Sở Thiên ném vào trong miệng vài hạt lạc, từ tốn ăn và nói:
- Phàm Gian nói đúng, tin rằng Đường Môn sẽ nhanh chóng từ bỏ Thành Đô, với độ thông minh của Đường Vinh tuyệt đối sẽ không lần chần ở trong một vũng lầy, huống hồ tình hình chiến sự ở biển đông đang căng thẳng cần nhiều nhân lực, khẳng định hắn sẽ điều động đám người này về Hải Nam, việc này không thành thì việc khác thành
Hồ Diệu Quang gãi đầu, thở liền mấy hơi rồi chêm vào:
- Thiếu soái, sao Hắc Bang giết lẫn nhau lại biến thành chuyện phức tạp như thế ạ? Trước đây đều hẹn trước một địa điểm để đàm phán, đàm phán không thành thì bắt đầu khai chiến, bây giờ lại biến thành dò xét lừa gạt lẫn nhau, thôi mặc kệ, dù sao thì người bảo tôi đánh đâu thì tôi đánh đấy, thông minh thì tôi không có, nhưng khí lực thì vô biên
Sở Thiên cười lớn, rót cho y một cốc rượu:
- Hồ đường chủ, bây giờ ngoài sức lực ra còn phải cần có cả đầu óc nữa, có điều anh yên tâm, trên người anh giờ đây toàn là thương tích cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, trước mắt tôi bảo Phàm Gian xử lý, đợi sau khi vết thương của ngươi lành, chuyện rắc rối của Thành Đô cũng thu xếp xong rồi
Hồ Quang Diệu mừng rỡ, cạn sạch cốc rươụ nói:
- Cám ơn Thiếu soái
Phàm Gian lắc đầu cười nhẹ, quay sang nhìn Sở Thiên nói:
- Thiếu Soái, xong việc ở Thành Đô, người có quay về kinh thành hay không?
Sở Thiên lắc đầu, thản nhiên nói:
- Đến Biển Đông
Cục diện của Thành Đô cũng giống như dự liệu của Sở Thiên, Phương Tuấn liền mấy đêm dẫn theo đệ tử Đường môn quay về Thâm Quyến, nhưng 5 nghìn liên quân Hắc bang lại bị điều động đến Hải Nam, vốn dĩ liên quân Hắc Bang định từ chối đi, nhưng nhìn thấy có thể rời khỏi Thành Đô ác mộng này và nhận được bồi dưỡng mức cao của Đường môn, sĩ khí bỗng trở nên hăng hái trở lại.
Sở Thiên còn triệu tập mở hội các bang nhỏ ở các địa phương, chia những địa bào vừa và nhỏ của Đường môn cho bọn họ, Soái quân chỉ lấy 3 phần lợi nhuận từ trong đó, để giải quyết vấn đề thiếu thốn của nhân lực Soái quân và tiêu diệt nguy hiểm đang tiềm ẩn, khiến cho các bang phái nhỏ một lòng trung thành với Soái quân, một lòng một ý cung cấp tin tức tình báo
Sau khi đợi bọn họ rời đi, Sở Thiên mới thở phào, các bang phái nhỏ ở các địa phương này đều là cỏ dại, tuy không có trực tiếp tấn công cứ điểm Soái quân, nhưng âm thầm hỗ trợ Đường môn không ít sức người và vật lực, với ý đồ nhận được báo đáp, vì thế nên hôm nay những điều như là tận tâm tận lực chỉ là biểu hiện bên ngoài, hoàn toàn không đáng tin cậy
Sở Thiên thầm nghĩ đợi sau khi Soái quân nghỉ ngơi tĩnh dưỡng xong, sẽ đoạt lại lợi ích từ trong tay của đám cỏ dại kia.
Xế chiều hôm sau, Sở Thiên đã đặt chân lên đảo Hải Nam
Sau khi bước ra khỏi sân bay Tam Á, vài cỗ xe con giản dị liền được lái tới, Sở Thiên vừa ngồi vào trong xe, liền lấy ra điện thoại để gọi cho Khương Trung, giọng ôn tồn nói:
- Khương Tổng Quản, lâu rồi không gặp, nghe nói mấy ngày trước ông đánh cho quân của nhà họ Chu lên bờ xuống ruộng đúng không? Chúc mừng ông, chúc mừng ông
Đầu dây bên kia trầm lặng một lúc, sau đó mới nghe thấy tiếng cười trong đau khổ của Khương Trung, thở dài trả lời:
- Thiếu soái, có phải cậu cố ý chọc tức tôi không hả? Có phải cậu muốn Khương Trung này cũng phải chúc mừng cậu đánh cho bọn Đường môn tơi bời hoa lá phải không? Làm người phải biết trước sau, đừng quá vô lại như thế.
Sở Thiên đoán lão già này mắng chửi mình không dưới trăm lần, lời nói lúc này chắc là phải kìm chế lắm, nếu không thì sẽ dùng giọng châm chích người ta như trước, anh mỉm cười trả lời:
- Khương tổng quản, tuy nhiên tôi vẫn thật lòng chúc phúc ông đánh bại Chu Gia Quân, nhưng Sở Thiên vẫn không giữ được lời, hay là thế này, tôi mời ông ăn cơm để đền tội được không?
Khương Trung hơi sửng sốt, buột miệng nói ra:
- Đừng nói cậu đến đảo Hải Nam rồi nhé?
Sở Thiên tựa người vào ghế, chẳng tỏ ý kiến gì đáp:
- Vừa đi từ sân bay ra.
Khương Trung một lần nữa dở khóc dở cười, nói một cách rất khó khăn:
- Thiếu soái, tôi hiểu được tại sao Soái Quân lại hung hãn như thế, nguyên nhân chính trong đó là Thiếu soái quá biết cách dày vò, dường như cậu không hề biết mệt mỏi là gì, không hề biết đến nghỉ ngơi, đêm qua vừa có trận huyết chiến ở Thành Đô, hôm nay đã đến Hải Nam, Khương Trung tôi thật bái phục cậu.
Sở Thiên cười lớn, đáp một cách đầy ẩn ý:
- Xin Khương tổng quản đừng cho rằng tôi đến Hải Nam này để gây chiến, Sở Thiên chỉ là đến Hải Nam để thăm người thân, còn về ân oán giữa Đường môn và Chu Gia Quân tôi sẽ không xen vào, dù sao thì Đường môn đã đồng ý trao Tam Á cho Soái quân, tôi hà tất phải đến nhúng tay vào trong thời điểm này đây?
Khương Trung cười khan vài tiếng, chẳng tỏ rõ thái độ gì, đáp lại một cách trêu đùa:
- Hi vọng là đúng như những lời Thiếu soái vừa nói! Nếu như Thiếu soái đến thăm người thân, e rằng tối nay cũng không có thời gian rảnh, hay là trưa mai gặp nhau ăn bữa cơm, nhân tiện đổi gió cho Thiếu soái luôn, địa điểm là nhà hàng Hải Nhật được chứ?
Nhà hàng Hải Nhật? Sở Thiên lặng người đi
Đó không phải là sản nghiệp kếch sù của Chu Bách Ôn sao? Chu Bách Ôn hay đến nhà hàng Hải Nhật này ăn cơm, Khương Trung lại có thể hẹn ta đến địa bàn của địch ăn cơm, rút cuộc là có ý gì đây? Tuy trong lòng có nhiều thắc mắc, nhưng Sở Thiên vẫn bình tĩnh trả lời:
- Được, cứ quyết định như thế đi, mười hai giờ trưa mai ta sẽ đến dự tiệc đúng giờ
Sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ một lúc lâu, Sở Thiên nói với Nhiếp Vô Danh:
- Vô Danh, anh đem theo vài anh em giả vờ là thân phận của du khách, đêm nay tìm khách sạn để ngủ ở gần nhà hàng Hải Nhật, đêm nay và sáng mai đều đến nhà hàng ăn cơm, các ngươi đều là người lạ mặt sẽ không bị người ta chú ý, giúp ta thăm dò tình hình bên trong đó.
Nhiếp Vô Danh mặt không chút phản ứng gật đầu.
Cùng lúc đó, Sở Thiên lôi điện thoại ra thu thập tin tình báo mới nhất của Hải Nam
Khoảng 5 giờ chiều, Sở Thiên xuất hiện ở đại học Hải Nam, quán rượu Quên Sầu đã bị dẹp tiệm từ lâu do chém giết lẫn nhau, chị Mị thậm chí giờ không có nhà để về, chỉ có thể sống ở chung cư của trường học, điều may mắn là ở đây đông người nhưng không phức tạp, thêm vào đó là sự bảo vệ của Tổ Tinh Nguyệt, chị Mị không bị ân oán giang hồ can thiệp vào
Chị Mị sớm đã biết Sở Thiên nhất định sẽ đến, nên khi Sở Thiên bước vào chung cư, thì trên bàn la liệt các món sơn hào hải vị như là gà Hải Nam, cá hấp, đùi lợn hầm, Lâm Ngọc Đình đang bày biện đồ ăn thì nhìn thấy Sở Thiên, mau mau chóng chóng tiếp đón, tiếp nhận món quà của Sở Thiên như với vai trò là một người bạn.
Chị Mị từ trong bếp ngó đầu ra, cười tươi nói:
- Em à, ngồi xuống nghỉ ngơi đi nhé, chị xào xong rau là được ăn cơm rồi, Ngọc Đình, em múc canh ra cho nguội đi
Lâm Ngọc Đình cười hì hì đáp lại, sau đó thì đi vào bếp múc canh ra, còn lấy thìa canh múc cho Sở Thiên một nửa bát canh to, thêm vào đó là cái đùi gà to đùng, sau đó ngồi bên cạnh cười nói:
- Ngồi máy bay cả ngày mệt rồi đúng không? Nào, uống bát canh ăn cái đùi gà bù lại đi, con gà này đắt tiền lắm đó.
Sở Thiên rửa tay xong thì ngồi xuống, cắn miếng đùi gà một cách ngon lành
Còn chưa ăn hết cái chân gà, thì điện thoại lại rung lên, Sở Thiên vuốt màn hình nhìn qua liền nhớ ngay lập tức, liền đút điện thoại vào túi áo tiếp tục gặm chiếc đùi gà, nội dung của tin nhắn rất đơn giản:
- Trưa mai Đường Môn và Chu Gia Quân đàm phán ở nhà hàng Hải Nhật
Sở Thiên có chút ngạc nhiên, lẽ nào Khương Trung muốn hòa giải với Chu Gia Quân? Lẽ nào quyết định muốn Thiên Hạ chia 3 ư? Tuy tranh chấp về lợi ích và ân oán giang hồ, không chỉ là quá trình đánh giết, mà cũng cần có quá trình giảng hòa đàm đạo, các bên liên quan đã từng trải qua đàm phán trong hòa bình, để đạt được lợi ích cân bằng.
Nhưng thế nào đi nữa thì hắn cũng không tin Đường Môn sẽ đàm phán với kẻ phản bội
Sở Thiên đang tập trung suy nghĩ thì chị Mị nhẹ nhàng bảo:
- Em à, ăn cơm đi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đô Thị Thiếu Soái
Nhất Khởi Thành Công
Đô Thị Thiếu Soái - Nhất Khởi Thành Công
https://isach.info/story.php?story=do_thi_thieu_soai__nhat_khoi_thanh_cong