Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 762: Phải Làm Kẻ Ngốc
C
on ngươi Đại trưởng lão rụt lại thành mũi châm, mấy kẻ bên cạnh phẫn nộ xông ra muốn ra tay, quản sự không hiểu gì hốt hoảng nấp sau lưng hộ vệ, hộ vệ rút loan đao ra, quát:
- To gan, tối hôm trước ta đã nói với hầu gia, đám Hồ tử không thể tin được, phải giết sạch bọn chúng, làm gì có chuyện đem bảo bối nhà mình tặng người. Hiện giờ quả nhiên như thế, hừ hừ, các ngươi có gan thì động thủ đi, gia gia chết rồi, các ngươi cũng bồi táng theo.
Đại trưởng lão tấn an đám giáo chúng, trầm thanh hỏi:
- Tối hôm trước xảy ra chuyện gì?
- Bảy trên trộm nhãi nhép lẻn vào phủ, bị huynh đệ của gia gia bắt sống sáu tên, một tên thương quá nặng mà chết, hầu gia vốn định xử tử hết các ngươi, kết quả một lão già râu trắng nói sẵn sàng bỏ ba nghìn lượng hoàng kim và hai mươi xử nữ đổi lấy một cái đĩa đồng, nếu không đổi, về sau Vân gia chớ mong được yên bình.
Hộ vệ mắt gườm gườm nói:
- Ba nghìn lượng hoàng kim không phải là số nhỏ, hầu gia nói không đáng đối đầu với Áo giáo, nên đồng ý. Lão già kia nhất định muốn lấy đĩa đồng trước, còn để lại lệnh bài gỗ thế chấp, nói hôm nay tới lấy tiền, đám vương bát các ngươi dám quịt nợ.
Áo giáo là cách gọi của người TQ, Hồi giáo gọi mỉa mai là Bái Hỏa giáo, từ "Áo" không hẳn là từ chính xác, nhưng quan trọng gì ai cũng biết nó là Minh giáo là đủ.
Đại trưởng lão nghi ngờ hỏi lại:
- Ngươi nói những người đó khi rời Vân gia vẫn còn sống, mang đi cả đĩa đồng?
- Hắc, sống sáu tên, chết một tên là do gia gia giết, chém một phát, lưng cũng rơi ra rồi, còn sống được mới là lạ.
Đại trưởng lão quay đầu hỏi thủ hạ, rồi tiếp tục hỏi hộ vệ:
- Ngươi nói là thật cả chứ?
Hộ vệ cười gằn:
- Còn giả được à, chúng ta đã trở mặt rồi, gia gia chẳng có lý do gì lừa ngươi, biết ngay Hồ tử các ngươi nói không giữ lời, hầu gia quá tin người. Ra tay không? Ngươi không ra tay thì gia gia không khách khí nữa.
Nói xong tuốt đao bổ tới Đại trưởng lão, tính dung chiêu bắt giặc bắt vua trước.
Một đại hán vạm vỡ sau lưng Đại trưởng lão vung chùy lên, đập văng cả hộ vệ lẫn đao về, ngã ra đất hộc máu tươi.
Đại hán định vung chùy đập nát hộ vệ, nhưng Đại trưởng lão ngăn lại, đi tới bên hộ vệ nhìn vào mắt hắn:
- Người tới Vân gia đều đã chết trên con con thuyền bên sông, đĩa đồng bị vỡ làm đôi, nói cho ta biết, ngươi biết do ai làm?
Hộ vệ nghe tin những người kia chết rồi thì ngớ ra, sau đó cười hả hê, chỉ Đại trưởng lão:
- Đáng đời!
Đại trưởng lão mặt mày hiền từ, thân thể suy nhược đá hộ vệ bay đi, không thèm nhìn hắn sống hay chết, nói với một trưởng lão khác:
- Trả hắn ba nghín lượng hoàng kim, chúng ta phải hoàn thành lời hứa của Da Sa.
Nói xong lui vào sau màn không ra nữa.
Quản sự vội đỡ hộ vệ lên, hỏi:
- Lão Trương, sao rồi, còn đứng được lên không, chúng ta không cần vàng nữa, đi thôi.
Một người râu ria xách hai cái rương lớn đặt trước mặt quản sự, không nói không rằng đi vào hậu điện, cả đại điện chỉ còn lại hai bọn họ.
Hộ vệ nằm ngửa ra sàn nhà đá:
- Dư quản sự, số tiền này không vội lấy, chúng đã trả tiền thì không quịt nợ, vả lại nợ nhà ta đâu dễ quịt, việc gấp bây giờ là ông mau về nói với hầu gia, những kẻ kia chết cả rồi, có kẻ muốn hãm hại nhà ta, bảo hầu gia cẩn thận, đừng lo vàng, ta canh không mất được đâu, việc chính quan trọng hơn.
Quản sự mặt biến sắc, lấy trong lòng ra một bầu rượu nhỏ nhét cho hộ vệ, vội vàng tháo ngựa kéo xe ra, nhảy lên lưng ngựa không yên, phóng như bay ra ngoài thành.
Nhìn quản sự đi rồi, hộ vệ dựa lưng vào rương, đao đặt trước mặt, trừng mắt nhìn quanh, như sắp có người lao ra cướp vàng vậy.
Sát bên đại điện có một cái phòng nhỏ, Đại trưởng lão và mấy trưởng lão khác đều có mặt, thông qua một cái ống đồng, nhìn hết động tĩnh ở đại điện, thấy tệ hộ vệ một lòng trung thành liều mạng bảo vệ tiền cho chủ, Đại trưởng lão thở dài:
- Chuyện này có uẩn khúc, lời người này nói khả năng là thật, cái chết của Sa Da không phải do Vân gia gây ra, không ai vô sỉ tới mức giết người xong còn đến đòi tiền, chuyện xử nữ trong giáo chỉ có có trưởng lão biết, ba nghìn lượng hoàng kim và hai mươi xử nữ là quyền hạn tối cao của trưởng lão.
- Chúng ta đã nghiên cứu con người của Vân Diệp, là kẻ được chăng hay chớ, chỉ cần không chọc giận y thì y là kẻ vô hại.
- Huống hồ đĩa Quang Minh bị hủy chứ không bị cướp đi, càng nói rõ Vân gia không liên quan, nếu không còn đĩa Quang Minh nữa, bất kể Vân gia giải thích thế nào cũng đều khả nghi nhất. Đĩa Quang Minh xuất hiện, Khổng Tước Minh vương nhất định biến mất khỏi thế giới này, chúng ta phải phát động giáo chúng tìm nửa còn lại của đĩa Quang Minh, ai có nó, ai là hung thủ là kẻ thù không đội trời chung, ta lấy danh nghĩa thần Quang Minh thề, dù chúng ta có chết sạch cũng phải truy sát kẻ hủy đĩa Quang Minh, chỉ có lửa mới rửa sạch tội lỗi.
Tất cả trưởng lão đều ôm hai vai, lớn tiếng thề thù này không báo không thôi.
Trương Xuyên cảm giác ngực đau rát, không dám mở miệng, mở miệng là máu phun ra, trong khoang miệng còn vị mặn của máu, mở bầu rượu, uống một ngụm lớn, rượu cay xè vào bụng áp xuống nhộn nhạo ở ngực.
Mắt nhìn trần đại điện, nhớ tới lời hầu gia, gan phải to, tính phải kỹ, Vân gia muốn tránh khai chiến phải xem biểu hiện của ngươi ra sao, Lão Dư không biết gì cả, nên ngươi không phải lo ông ta, chỉ cần ngươi phát huy ba phần sự tinh minh thường ngày là nhà ta không những có ba nghìn lượng hoàng kim, còn có thể tọa sơn quan hổ đầu, thưởng thức mưu kế của bệ hạ, ngu xuẩn khai chiến là hạ sách, Vân gia không làm.
Hẳn là thành công tám phần rồi, hầu gia nói thành bại nằm ở chi tiết nhỏ, hiện không phải lúc lơi lỏng, còn ba canh giờ nữa, chỉ cần cầm cự tới khi đại đội nhân mã của Lý gia tới là xong.
- Phụ hoàng, vì sao lấy một nửa để lại một nửa.
Lý Thừa Càn đứng bên cạnh phụ thân, vừa mài mực vừa hỏi, hoàng đế đang xem bản vẽ thong thả nói:
- Để giúp Vân Diệp thoát thân, tính toán ban đầu của y quá sơ sài, muốn thoát được kiếp nạn phải đủ cẩn thận.
- Hừ, trẫm dám cược chủ ý này là do tên tiểu tử ấy đột xuất nảy ra, lời y nói với Hạ Thiên Thương nửa giả nửa thật, mới đầu nhất định bị lửa giận làm mê muội chém đĩa Quang Minh, sau mới nghĩ cách bù đắp, trong chớp mắt nghĩ ra biện pháp này không dễ, nể tình y cần cù vì sự phồn vinh của Đại Đường, phụ hoàng xử lý hậu quả cho y, vừa khéo nhà ta cũng có phiền toái cần xử lý, hoàng gia không tiện ra mặt, để đám người này làm vậy, xong chuyện lại giết người của Áo giáo trả thù cho hắn. mới nhất ở truyen/y/y/com
Lý Thừa Càn không biết kẻ thù của Lý gia là ai, phụ hoàng không nói, tức là mình không nên biết, nên hắn không hỏi, mài mực xong đặt ở vị trí thuận tiện cho phụ hoàng, về chỗ của mình tiếp tục xem tấu chương.
Lật xem hai bản tấu chương, vẫn không nhịn được, mấp may môi hỏi:
- Phụ hoàng, Phòng tướng định để hài nhi vạch trần Đạo môn, tuy đây là điều hài nhi nên làm, nhưng trong lòng không thoải mái, bọn họ coi hài nhi là kẻ ngốc sao?
Lý Nhị đặt bút xuống, cười chảy nước mắt, vỗ bàn nói:
- Không tệ, nhìn ra rồi à? Cảm giác bị người ta ép làm kẻ ngốc thế nào? Phụ hoàng con bị ép làm kẻ ngốc vô số lần rồi, ha ha ha.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2