Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đô Thị Thiếu Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 753-1: Đập Nồi Dìm Thuyền
N
gọn đuốc rơi xuống đống củi gỗ chất đống bên trong, thoáng cái ánh sáng dấy lên chói mắt.
Củi gỗ bốn phía xung quanh ba nghìn đệ tử Soái quân, bảy tám người trước mặt chỉ nắm chờ đợi ngọn đuốc châm sáng, tinh thần của bọn họ trong ánh sáng lửa hiện lên kiên định, kiên cường, còn có chí tử lúc này thấy chết không sờn, hơn nữa ánh đao chiếu rọi ngọn lửa.
Ngọn đuốc của Đô Thành, đốt chính là cứ điểm của mình.
Phàm Giam bảo mấy trăm đệ tử Soái quân ở cửa Đông Tây Nam Bắc đào rãnh sâu hình chữ U, bên trong đầy phế vật và xăng dầu, gã cũng không phải là người vô nhân đạo muốn thiêu liên quân Hắc bang, mà là dùng ngăn cản sự tấn công và dìm thuyền của bọn họ, tối hôm nay nếu như không thể giữ vững sự tấn công của liên quân, vậy thì chỉ có thể chết trong biển lửa.
Đêm lạnh như nước, tầng cao nhất lại khiến người cảm thấy lạnh lẽo.
Liên quân Hắc bang đã chầm chậm hướng gần cứ điểm, người tai không thính đều có thể nghe thấy tiếng bước chân, Phàm Giam ánh mắt tập chung thành mũi nhọn, phân biệt ra quả thực quân liên bang Xã hội đen từ bốn phía tấn công, trong đó cửa Tây, cửa Nam, cửa Bắc số người đại khái hai nghìn người, cửa Đông đen nghìn nghịt chí ít có năm trăm người.
Phàm Giam thở sâu vài hơi, ánh mắt có sự nghiêm trọng chưa từng thấy, vỗ vỗ bả vai của Hồ Quang Diệu nói:
- Anh Hồ, cuộc chiến này dựa vào anh rồi, nếu như các anh có thể thắng lợi quay về, thì chúng ta có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai, bát to uống rượu, nếu như các anh đều không quay về, tôi cũng có thể từ trên đỉnh lầu nhảy xuống.
Hồ Quang Diệu nắm ống tuýt, bình thản nói:
- Chuẩn bị rượu chờ tôi!
Sau khi nói xong, anh ta dẫn mười mấy người thân tín quay người đi, tối hôm nay phải làm chủ lực tiên phong quyết chiến đón đầu kẻ địch, trần này thực lực kém xa khiến trong lòng mỗi người trầm lặng vô cùng, nhưng cũng khiến mỗi đệ tử chí khí trở nên mãnh liệt, huyết mạch sôi trào, bọn họ nhớ tới hành động vĩ đại của Sở Thiên ở Kinh Thành
Ở gần Kinh Thành gần trăm anh em kháng cự lại hàng nghìn đệ tử của hội Hắc Long, trận kia phá vây huyết chiến là tinh thần trụ cột của mỗi anh em Soái quân, bất luận bọn họ bị vây trong hoàn cảnh tuyệt vọng nào hoặc đối mặt nguy hiểm trầm trọng bao nhiêu, bọn họ đều sẽ nghiến răng kiên trì đi tiếp, kiên trì luôn sẽ có hy vọng tồn tại, buông rơi chính là chết.
Liên quân Hắc bang đã ép gần bốn cửa, Phàm Giam cho mọi người tín hiệu quy ước, sáu vị anh em Soái quân lập tức châm lửa, lần lượt ném vào khe rãnh hình chữ U của cửa Tây, của Nam cửa Bắc, phế vật và xăng dầu thoáng cái sáng bừng lên, hình thành ngọn lửa ngút trời khiến cho liên quân Hắc bang gần ba cửa chầm chậm bước.
Lúc này cửa Đông lại hiện rõ vẻ bình thản, hai anh em Soái quân không lập tức châm lửa ngăn cản kẻ thù, mà là đợi Hồ Quang Diệu xuất lĩnh ba nghìn đệ tử Soái quân vượt qua rãnh hình chữ U xong, mới cắn răng vứt ngọn đuốc, vẻ mặt hai bên đều lộ ra tinh thần bi tráng, đây chính là ý Hồ Quang Diệu bọn họ không có đường lui rồi.
Không phải là chém giết chí tử, mà là lui tiến biển lửa đều chết cháy.
Một giây sau đó, tiếng giết vang lên.
Hồ Quang Diệu làm gương cho binh sĩ, giống như mãnh hổ rời núi, hai tay nắm ông tuýt xông tới hướng kẻ địch gần nhất, mười mấy thân tín cũng cầm khảm đao đánh giết, đợi bọn họ lúc tiếp xúc với kẻ địch, anh em Soái quân đằng sau cũng tụm lại xông lên, chém giết lớn tại cửa Đông mở ra bức màn.
Bảy tám kẻ địch biết Hồ Quang Diệu là dẫn đầu Soái quân, sau khi hai bên ánh mắt nhìn lẫn nhau hướng anh ta vây giết, Hồ Quang Diệu mới đem kẻ địch bên sườn rạch rách họng, thì nhìn thấy kẻ địch bao vây mình lại, khóe miệng không khỏi cười nụ cười độc ác, quát:
- Đều lên hết cho ông, tối hôm nay giết đã đời!
Kẻ thù hướng Hồ Quang Diệu vây tới, Đường Môn nói qua chém địch thưởng trăm triệu.
T...A...N...G...G! Đ...A...N...G...G! T...A...N...G...G!
Va chạm giữa ông tuýt và đao không ngừng, liên tiếp, bảy tám người đàn ông cường tráng không không ngờ chịu không được sự tấn công của Hồ Diệu Quang, bị ép liên tục lui về sau, đương nhiên, nguyên nhân Hồ Diệu Quang cũng là có binh khí, ông tuýp mặc dù nhẹ nhàng lại sắc bén vô cùng, hai bên ngừng thở đều rút đao, hơi chút xẹt qua lại chính là vết thương nghiêm trọng.
Hồ Diều Quang hai hiệp đã giết chết bốn kẻ địch, số địch còn lại hít một hơi lạnh thật sâu, bước chân không ngăn được lui về phía sau, Hồ Diệu Quang ngừng tiến công, chống ống tuýt thở hổn hển chửi thề, hướng đến mấy tên liên bang xã hội đen liền ngoắc tay, ngạo nghễ nói:
- Nào, đến, đến, qua đây đánh tiếp!
Cái ngoắc tay đầy khí thế của anh ta lúc này, càng tăng sự sửng sốt của mấy tên liên quân Hắc bang, không biết anh ta ngầm dấu nguy cơ gì huyền bí, mấy tên kia nhìn nhau liền cẩn thận cầm đao lên, nhưng lại không dám lên nửa bước, thậm chí khẽ đảo mắt chuẩn bị thay đối thủ, tiền mặc dù rất quan trọng, mạng lại càng quan trọng hơn.
- Chết tiệt, cái gì gọi là liên quân Hắc bang, mẹ nó chứ đều là lũ nhát gan!
Hồ Quang Diêu hơi nhếch khóe miệng khinh bỉ, mặt đầy vẻ khinh thường, hướng tới bọn họ làm thế tay khinh bỉ quốc tế.
Mấy tên liên quân Hắc bang không chịu được thái độ khinh miệt của anh ta, mỗi người trong cơn tức giận, trong đó tên cao to nhất phẫn nộ hét lên, rút đao hướng Hồ Quang Diệu xông tới, Hồ Quang Diệu nhấc ống tuýp liên tục khiêu khích, sau khi lùi bốn năm bước tránh sự sắc bén của kẻ thù, anh ta ha ha cười lớn nói:
- Như vậy mới đã chứ!
Mấy tên địch tức tối lần nữa lại vây đánh, Hồ Quang Diệu chiêu thức dũng mãnh, đóng mở khiến người khó nắm vững, anh ta nhìn chuẩn kẻ địch bên trái, hai chân đạp ra mũi tên phóng qua, rất khó khiến người tưởng tượng được thân hình của anh ta có thể vừa nhanh vừa mạnh như thế, mấy tên kia vẫn chưa kịp phản ứng lại, Hồ Quang Diệu đã tới gần trước mặt, bả vai thật mạnh đánh vào ngực của người kia.
Đừng xem Hồ Quang Diệu khôi ngô tuấn tú, nhưng đánh trận, lại không chút lúc nào không nghiêm túc, anh ta hội tụ đủ sức mạnh to lớn, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc vang lên, xương ngực của mấy tên địch kia bị vỡ nát, người cũng bay ra ngoài, anh ta không có dừng lại, sau khi đánh bay một người, Hồ Quang Diệu cánh tay giơ lên, ống tuýp quay ngang tiến lên.
Kẻ địch trái phải thấy thế mặt biến sắc, vội vàng né tránh lùi về sau, thừa cơ phía địch trận tuyến bối rối, Hồ Quang Diệu hết sức xông vào đánh, ống tuýp trong tay múa liên tục, từng đường ống sáng lạn đan vào nhau thành mạng lưới lạnh đằng đằng sát khí, thỉnh thoảng có kẻ địch kêu lên thảm thiết, lập tức liền nhìn thấy máu tươi bắn ra.
Một gã vây ở đằng sau, đột nhiên hét lên rút đao bổ tới, sau lưng Hồ Quang Diệu giống như mọc thêm mắt, thân hình hướng về phía bên, động tác mặc dù rất khó nhìn nhưng lại thoải mái tránh qua, cùng lúc, anh ta quay người làm một chân, đá vào bụng trên của tên kia, gã bị đau, thân hình cong lại.
Hồ Quang Diệu hai mắt trừng trừng, ông tuýp cắt ra một đường đẹp mắt, ầm, gã địch bị mất mạng.
- A….
Người của liên quân Hắc bang kinh sợ, hoảng hốt kêu lên, Hồ Quang Diệu lại xông lên. Hồ Quang Diệu căn bản không có đấu pháp gì, nhưng ông tuýp múa may lên, lại là khí thế át người, vẻ mặt khiếp người, chỉ nhìn thấy ống tuýp múa may tại chỗ, ánh sáng lạnh lóe lên, máu huyết chảy ra, luôn có người bị thương hoặc tử vong mà ngã xuống.
Anh em Soái quân nhìn thấy Chủ tướng dũng mãnh như vậy, sĩ khí vô hình chung tăng vọt lên.
Trận chém giết này đánh trời đất u ám, ở thế quyết đánh đến chết, ba nghìn đệ tử Soái quân trụ vững sự tấn công của liên quân năm nghìn người, còn tấm gương trên người Hồ Quang Diệu trước làm cho khí thế phấn chấn, đem năm nghìn liên quân đánh hoa rơi nước chảy, lúc đợi Phương Tuấn phái ra ba nghìn người đến cứu viện, căn bản xoay chuyển không được thế cục.
Vì hình thế chữ U lửa lớn ngăn cản liên quân Hắc bang không có cách nào xông vào cứ điểm, lại không có mệnh lệnh rút lui cho nên khiến đánh nghi binh thành không công, kỳ thực cũng không phải Phương Tuấn không muốn rút lui bọn họ hoặc đi cứu viện cửa Đông, mà là lo lắng rời đi sẽ tạo sự xôn xao khiến Soái quân thừa cơ mà vào, cho nên bọn họ chỉ có thể chờ đợi quỷ dị.
Sau hai giờ, Phương Tuấn hướng bang chúng cửa Tây ra tín hiệu rút lui.
Chiến trường dị thường thảm thiết, Soái quân thương vong gần nghìn người, liên quân Hắc bang ngã xuống hai nghìn người. Soái quân ngay cả thương tật bên trong cứ điểm cộng lại cũng không đến ba nghìn người, mà liên quân Hắc bang chí ít cũng có tám nghìn thành viên nghỉ ngơi dưỡng sức, thành viên thương tật cũng có sáu bảy nghìn người, từ trên con số thương vong có thể thấy, Soái quân dành được thắng lợi lớn nhất.
Từ sức quân mà xem, Soái quân gặp phải tai họa nhập đầu.
Nhưng chiến đấu vẫn chưa kết thúc.
Phàm Giam trên tầng cao nhất cũng không có thả lỏng chút nào, Phương Tuấn lại không vì bại mà uể oải, rút khỏi chỉ là thuận tiện thu thập tàn cục ngóc đầu trở lại, tấn công càng mãnh liệt rất nhanh sẽ đến, quả nhiên, sau mười năm phút, lại lấy ra sáu nghìn liên quân Hắc bang, lần này không có phân tán binh lực, trực tiếp giết hướng đệ tử Soái quân phía cửa Đông.
Phương Tuấn từ chỗ xa nhấp mấy ngụm rượu đỏ, thì thào nói:
- Muốn dựa vào lửa quyết chiến? Ta sẽ đem các ngươi chết nơi biển lửa, Sở Thiên à Sở Thiên, ngươi mặc dù nghĩ đến đem sĩ khí của cấp dưới phát huy tận cùng, nhưng ngươi lại không biết, trận chiến bốn nghìn người đối kháng hai vạn người, trước nay chính là tự chuốc lấy diệt vong.
Liên Quân hắc bang bạt ngàn như thủy triều dâng hướng tới bọn họ quét đến
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đô Thị Thiếu Soái
Nhất Khởi Thành Công
Đô Thị Thiếu Soái - Nhất Khởi Thành Công
https://isach.info/story.php?story=do_thi_thieu_soai__nhat_khoi_thanh_cong