Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quyền Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 730: Gió Tuyết Long Sơn
G
ần cuối tháng 12, một trận tuyết lớn đột nhiên rơi xuống mặt đất, so với năm trước, tuyết lớn năm nay sớm nửa tháng, trận tuyết rơi dầy khắp nơi, dãy núi Long Sơn một tháng trước bị lửa thiêu liền bị bao phủ trong tuyết trắng, dường như ông trời thương tiếc diện mạo vô cùng thê thảm của Long Sơn, cho nên phủ cho nó thêm áo khoác màu trắng.
Trận tuyết này liên tục ba ngày, tuyết đọng rất dày, quân Ngụy phát động một hồi tiến công với Long Sơn ở đêm tuyết rơi đầu tiên, nhưng quân Khánh sớm có chuẩn bị, một hồi giao phong kịch liệt, cuối cùng quân Ngụy lại bị đẩy lui.
Quân Khánh cũng không dám lơ là, từng giờ từng khắc chú ý trận địa quân Ngụy dưới chân núi, tiếng ngựa hí trầm thấp dưới chân núi, ngày nào đêm nào cũng truyền lên trên núi.
Từ sau khi lửa thiêu Long Sơn, hai bên lại giằng co hơn một tháng, quân Ngụy tiến công vài lần, tuy rằng không lấy được Long Sơn, nhưng ba đường công sự phòng ngự quân Khánh tiêu tốn vô số tinh lực xây dựng, đã bị người Ngụy phá hủy đường thứ nhất, công sự phòng ngự thứ hai cũng tổn phá không chịu nổi, lần tấn công tiếp theo công sự phòng ngự thứ hai cũng sẽ hoàn toàn bị phá hủy.
Nếu không phải trận tuyết lớn này thình lình xảy ra, có lẽ công sự phòng ngự thứ hai đã bị phá hủy nhiều ngày trước.
Người Ngụy lửa thiêu Long Sơn, khi đó nghĩ là kế tuyệt diệu, lúc lửa lớn thiêu Long Sơn, gần như tất cả quân Ngụy đều cho rằng, Long Sơn đã là vật trong lòng bàn tay.
Cho nên lúc ấy tất cả tướng sĩ nước Ngụy, bày ra đầy đủ sự dũng mạnh gan dạ của người Ngụy, xung phong lên núi.
Nhưng bởi vì như thế, sau trận chiến ấy, bọn họ mới phát hiện, sự kích động của bọn họ khiến bọn họ làm hỏng một thời cơ rất lớn.
Lúc ấy vì dụ dỗ quân Ngụy lên núi, thủ binh quân Khánh ở ba công sự phòng ngự đều giả bộ phân tán, trong mắt người Ngụy đó là tán loạn, cho nên bọn họ càng kiên quyết xung phong lên Long Sơn, căn bản không thể tưởng được phải phá hủy công sự phòng ngự đầu tiên.
Hơn nữa Thương Chung Ly chính là danh tướng phòng thủ hạng nhất, công sự phòng ngự chắc chắn phức tạp, cũng mạnh mẽ nhất đẳng, cho dù muốn phá hủy, cũng phải tiêu tốn nhiều thời gian.
Quân Ngụy thất bại, sĩ khí xuống thấp tới đáy, toàn bộ lui lại, nếu không có Tư Mã Kình Thiên đích thân dẫn mã kị ổn định đầu trận tuyến, hậu quả thật sự không thể tưởng nổi, bại trận phải vội vàng lui lại, càng đừng nói đến chiếm được trận địa phòng ngự của quân Khánh.
Quân Ngụy rút lui, quân Khánh phản công, một lần nữa khống chế công sự phòng ngự giữa núi, mà quân Ngụy cũng hỏng mất cơ hội tốt nhất phá hủy công sự phòng ngự.
…
Thương Chung Ly giỏi thủ, nổi tiếng thiên hạ, nghiên cứu lớn nhất cả đời lão, chính là bố trí trận địa phòng ngự.
Ba công sự phòng ngự dưới chân núi Long Sơn, mỗi một công sự phòng ngự đều là trận địa cực kỳ phức tạp.
Đầu tiên đào mương sâu, sau đó cắm cọc nhọn hướng ra ngoài, đỉnh cọc như ngọn thương, sau đó là thành lũy lớn bằng đá, tiếp theo lại là hàng rào gỗ lớn, sau hàng rào bố trí cung binh, tầng tầng hỗ trợ, tạo thành một công sự phòng ngự chắc chắn.
Đối mặt với công sự như thế, kỵ binh căn bản không có khả năng tấn công.
Liên tục ba tuyến công sự như vậy, phòng thủ nghiêm mật khiến người xem mà cảm thán.
Sau khi lửa thiêu Long Sơn, quân Ngụy ổn định tuyến đầu, qua một tháng liên tục tiến hành công kích trận địa phòng ngự, người Ngụy dũng mãnh, nhanh nhẹn khác thường, quả thật phá hủy phòng tuyến thứ nhất, mà phòng tuyến thứ hai cũng đã bị quân Ngụy nắm trong tay.
Dưới sự tấn công của quân Ngụy, phòng tuyến thứ hai đã phá thành mảnh nhỏ, tuy rằng quân Khánh vẫn thủ vững như cũ, nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng, công sự phòng ngự thứ hai đã không cản được vài lần tấn công của quân Ngụy.
Người Ngụy liên tục tấn công hơn một tháng, cái giá phải trả cũng cực kỳ thê thảm và nghiêm trọng.
Nhưng Tư Mã Kình Thiên cũng vô cùng rõ ràng trong lòng, Thương Chung Ly đặt cược ở Long Sơn, vị Thánh tướng nước Khánh kia, lúc thù trong giặc ngoài, hoàn toàn bày ra tinh hoa phòng thủ của hắn ở Long Sơn.
Hoặc là ngăn cản quân Ngụy ở ngoài Long Sơn, hoặc là… !
Tư Mã Kình Thiên rất rõ ràng, cuộc chiến Long Sơn, thực tế chính là nước Ngụy Khánh quyết chiến, nếu ai giành được chiến thắng trong trận chiến này, sẽ nắm trong tay toàn bộ tình thế chiến lược.
Tinh nhuệ của quân Khánh tập kết ở Long Sơn, một khi công phá, như vậy tiếp theo nước Khánh rất khó ngăn cản được thiết kỵ hùng mạnh của quân Ngụy nện bước tới Thượng Kinh.
Cho nên hắn không tiếc hết thảy, cũng muốn lấy được Long Sơn.
Tuy rằng trước mắt quân Khánh vẫn thủ vững, đối phương có vẻ rất ngoan cường, nhưng Tư Mã Kình Thiên rất rõ ràng, người Bắc Man một đường tiến công từ phương bắc, chỉ cần mình chống đỡ được, bên trong nước Khánh sẽ sinh ra nội loạn, hậu phương phòng thủ không xong, Thương Chung Ly và quân phòng thủ Long Sơn có thể tập trung tinh thần đối mặt với quân Ngụy tấn công mạnh mẽ sao?
Hắn đang đợi!
Hai quân giằng co ở Long Sơn, ai có thể kiên trì đến cuối cùng, người đó sẽ có thể là người mạnh.
…
Tuyến lớn vẫn bay trên trời như cũ, đây đã là ngày thứ ba, khi hoàng hôn, trời đất một mảnh tối mờ, gió lạnh hiu quanh, vạn vật trong băng tuyết trở nên tĩnh mịch.
Hai quân cộng lại đại quân mấy chục vạn giằng co, nhưng doanh địa hai bên lại yên tĩnh vô cùng, trong trời đất chỉ có bông tuyết trắng bay lả tả, che giấu máu tươi trên mặt đất.
Lâm Thành Phi là hổ tướng một tay Thương Chung Ly bồi dưỡng, có danh xưng là “Tam Thú Tướng” Hổ Phích Lịch.
Lúc trước hắn dẫn quân tử thủ Nam Dương quan, tuy rằng cuối cùng Nam Dương quan vẫn bị công phá, nhưng có thể chống đỡ thời gian lâu như vậy, đã khiến người trong thiên hạ đổi sắc, võ danh của hắn, hiện giờ đã truyền khắp thiên hạ. Sau khi Nam Dương quan bị phá, hắn dẫn tàn quân phòng thủ Nam Dương quan còn lại không nhiều lắm, lui đến Long Sơn, hợp cùng một chỗ với Thương Chung Ly, hiện giờ cũng là nhân vật số hai trên chiến tuyến Long Sơn ngoại Thương Chung Ly.
Giẫm trên núi tuyết đọng, Lâm Thành Phi một thân giáp trụ, rất mệt mỏi đi tới một tòa nhà hình tháp bằng đá không xa phía trước.
Khôi giáp của hắn tổn hại nghiêm trọng, bắt đầu từ khi quân Ngụy tiến công Nam Dương quan, mãi đến hôm nay, thân khôi giáp này của hắn gần như không rời khỏi thân thể, vết máu trên khôi giáp đã đỏ sậm.
Đi qua một hàng rào gỗ, bên cạnh đó, quân sĩ Khánh quân hoặc ngồi hoặc đứng, gần như đang cùng nhau sưởi ấm, chỉ có điều, thời tiết lạnh như băng thế này lại khiến cho tất cả mọi người không có tâm tình nói chuyện phiếm.
Thấy Lâm Thành Phi tới, mấy chục danh thủ quân lập tức đứng lên.
Oai danh của Lâm Thành Phi đã truyền khắp thiên hạ, trong lòng các binh sĩ ở đầy tràn đầy kính sợ, tuy tất cả đều rất mệt mỏi nhưng thấy những gì vị mãnh tướng này đã đi qua vẫn đứng dậy, biểu đạt lòng kính ý của bọn họ.
Lâm Thành Phi hơn 30 tuổi, thân thể cường tráng, khuôn mặt góc cạnh ngũ quan phân minh, thể hiện lòng quả cảm và sự bình tĩnh của hắn, khi nhìn các binh sĩ ấy trong đôi mắt lập tức hiện ra một tia ấm áp.
Hắn thấy một tên binh sĩ trong đó, ánh mắt sáng lên, miệng cười cười.
Binh sĩ kia tuy chỉ 15, 16 tuổi, dung mạo thoạt nhìn còn có vẻ ngây ngô nhưng ánh mắt sắc bén và vẻ mặt lãnh đạm kia, còn có vết sẹo trên mặt thể hiện hắn là lão binh trên sa trường.
-Ngươi là Phạm Hổ Nhi?
Lâm Thành Phi tiến đến trước mặt binh sĩ kia mỉm cười hỏi:
- Tiểu tử ngươi cũng còn sống?
Binh sĩ trẻ tuổi đó thấy Lâm Thành Phi gọi tên mình, kích động ra mặt, kinh ngạc hỏi lại:
-Tướng quân…còn nhớ thuộc hạ?
Lâm Thành Phi vỗ vai binh sĩ kia cười nói:
- Sao không nhớ. Ngươi là tùy tòng theo ta tới Nam Dương quan, nhớ rõ khi Ngụy quân tấn công Dương quan, ngươi liền bắn ba mũi tên, đã bắn chết ba gã Ngụy quân…. Dũng sĩ giỏi như thế ta sẽ không quên.
Binh sĩ trẻ tuổi sờ sờ đầu, có vẻ thật thà chất phác, cũng có chút ngượng ngùng.
Có điều mấy binh sĩ bên cạnh hắn lập tức trở nên kính nể hơn.
Hai vạn quân coi giữ Nam Dương quan, khi rút đi cuối cùng không đủ ba ngàn người, ba ngàn người này đổ lên Long sơn lẫn lộn vào các doanh.
Từ Nam Dương quan rút ra đều được các thủ quân Long Sơn trấn tôn kính, dù sao đây cũng là huynh đệ thoát ra được từ trong huyết chiến, mỗi người đều là dũng sĩ. Phạm Hổ Nhi này khi tới tiểu đội này đương nhiên cũng được mọi người kính trọng, chỉ có điều không ai biết, cung binh trẻ tuổi này đã liên tục ba lần bắn chết ba gã Ngụy quân, lúc này Lâm Thành Phi nhắc tới, trong lòng mọi người đương nhiên kính trọng tới cực điểm.
- Vết thương trên mặt... là chuyện gì xảy ra?
Phạm Hổ Nhi cười hì hì:
- Sau khi rút khỏi Nam Dương quan, người Ngụy quốc đuổi theo, lúc ấy ta nóng nảy quay lại bắn thêm mấy tên, muốn cản bọn họ, đã bắn chết hai người, nhưng... Cung binh của bọn họ cũng bắn tên trả, vết thương trên mặt đều là bị tên của họ cắt qua...!
Lâm Thành Phi cười ha hả:
- Ông trời thật là biết nhìn xa. Nếu là người khác, chỉ một mũi tên đầu tiên sượt qua đã là Bồ Tát phù hộ, hai mũi tên của đối phương đều chỉ sượt qua mặt ngươi, tiểu tư ngươi mạng thật lớn!
Phạm Hổ Nhi cười ha hả, chúng binh sĩ bốn phía đều cười rộ lên, giữa hàn tuyết nơi đầy nhất thời mọi người đều cảm thấy từ trong lòng dâng lên một tia ấm áp.
- Tất cả đều phải sống.
Ánh mắt Lâm Thành Phi đảo qua các binh sĩ này:
- Đánh lùi người Ngụy, luận công mà thưởng đều làm quan nhi rạng rỡ tổ tông!
Trong số binh sĩ đó có một tên không kìm nổi hỏi:
- Tướng quân, chúng ta… Thật sự có thể sống sót sao? Thật sự có thể đánh bọn người Ngụy chạy về với cha chúng sao?
Lâm Thành Phi gật đầu rất chắc chắn:
- Đương nhiên. Chúng ta đều còn sống, chúng ta đều có thể về nhà… Thánh tướng ở cùng chúng ta, chỉ cần Thánh tướng còn ở đây, người Ngụy sẽ không thể vượt qua Long sơn này một bước!
Thấy vẻ mặt đầy tin tưởng của Lâm Thành Phi, binh sĩ đó dường như cũng có lòng tin thật lớn.
Lâm Thành Phi lai vỗ vỗ lên vai Phạm Hổ Nhi, quét mắt nhìn lại mấy chục tên binh sĩ một lần, lại cười:
- Các huynh đệ, đánh xong trận này, ta cùng các ngươi về Kinh thành tới Bách lý hương uống hoa tửu… Nơi đó còn có nữ nhân xinh đẹp, các ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu… Nhưng phải nhớ kỹ, nhất định phải sống sót, nếu không các nữ nhân này chỉ có thể để cho người khác hưởng dụng!
Mọi người lập tức hưng phấn lên, cùng nhau siết chặt tay, trong lòng thầm nghĩ: “Sớm đánh xong trận này, phải sống… Vì rượu ngon và nữ nhân…!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyền Thần
Sa Mạc
Quyền Thần - Sa Mạc
https://isach.info/story.php?story=quyen_than__sa_mac