Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Long Phiên Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 730: Nhân Hoàng Truyền Âm
D
iệp Thiên Quỳnh đã hoàn toàn đánh mất lý trí, dán sát người Phong Liệt, thân thể mềm mại nóng bỏng vặn vẹo như muốn vùi vào người hắn, mặt như hoa đào, mắt hạnh mê ly như sắp ứa lệ.
Phong Liệt dù rất thưởng thức phong thái xinh đẹp của mỹ nhân bây giờ nhưng không nhẫn tâm khiến giai nhân khó chịu nữa.
- Thiên Tử, nàng cố nhịn chút, ta kiếm giải dược cho nàng ngay.
Phong Liệt ôm Diệp Thiên Quỳnh khiến nàng không cựa quậy, vội lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng nàng. Nhưng đan dược vào miệng mà không có chút hiệu quả gì cả.
Phong Liệt nhíu chặt mày, hắn lại cố gắng tìm vài loại đan dược khác bỏ và miệng Diệp Thiên Quỳnh nhưng vẫn không làm nên chuyện gì.
- Chết tiệt, rốt cuộc là xuân dược gì mà có uy lực như vậy?
Phong Liệt biểu tình căng thẳng, trong lòng như có lửa đốt.
Đột nhiên mắt hắn sáng lên.
- A? Lão tử chính là thuốc giải tốt nhất nè! Hắc hắc hắc, Thiên Tử, để vi phu giải độc cho nàng.
Đối với phụ nữ trúng xuân dược, thuốc giải tốt nhất đương nhiên là người đàn ông khỏe mạnh, đây là thường thức. Bây giờ người trúng độc là vợ của mình, Phong Liệt sẽ không có chút gánh nặng tâm lý nào.
Ngay sau đó, Phong Liệt ôm giai nhân biến mất, rồi hai người xuất hiện trên một cái giường lớn mềm mại trong long ngục không gian.
Diệp Thiên Quỳnh quần áo nhanh chóng bị nàng cào xé, nàng mất đi lý trí hình như chỉ biết dán sát vào người Phong Liệt, sờ cắn lung tung, không biết làm bước tiếp theo, sốt ruột sắp khóc, rất là đáng thương.
Phong Liệt rất buồn cười nhưng không nhẫn tâm để giai nhân khó chịu. Hắn nhẹ vung tay lên, *bùm* một tiếng quần áo trên người giai nhân đã cởi hết, lộ ra thân thể mềm mại trần trụi đẹp như phấn điêu ngọc mài.
Giai nhân ngực cao vút no tròn, eo nhỏ nắm trong 1 bàn tay, hai chân thon dài thẳng tắp, làn da tựa bạch ngọc tỏa ra màu đỏ nhạt cực kỳ hấp dẫn.
Phong Liệt mắt sáng ngời kiềm không được nuốt nước miếng, thân dưới cứng rắn. Hắn không do dự nữa cởi đồ mình ra, loay hoay chỉnh tư thế giai nhân cho đúng, eo hổ đẩy một cái, bảo thương nguyên cây chen vào một khu vực thần bí mềm mại. Hắn bắt đầu kịch liệt tiến lên, cử động kịch liệt, khoái cảm ngất trời làm hắn vui đến quên hết tất cả…
- Ai… nha
~Diệp Thiên Quỳnh hình như bị đau kìm không được kêu lên một tiếng, sau đó điên cuồng vặn vẹo, môi phát ra tiếng rên rỉ hút hồn người, nhiệt tình hòa theo nhịp hoan ái.
Phong Liệt vừa sướng vừa thầm lấy làm lạ.
"Hưm, sao chỗ đó của Thiên Tử khít quá vậy? Hắc hắc, không lẽ là đã lâu chưa được khai hoang nên biến thành hoang vu? Ừ ừ, chắc là vậy, đây là lỗi tại vi phu sơ sảy rồi!"
Phong Liệt nghĩ như thế lòng rất vui sướng, tình dục tăng vọt, liều mạng tiến lên, tiếng cơ thể va chạm kịch liệt, sướng đến mức hắn thở hồng hộc, mồ hôi cả hai người ra như tắm, hòa lẫn vào nhau, thật là sung sướng đến dục tiên dục tử.
Cùng lúc đó, long ngục không gian nhị tầng, Triệu Mật cũng dục tiên dục tử nhưng cùng gã giao hoan là một con tinh tinh cái cao hơn 1 trượng, đầy lông. Triệu Mật bị quào khắp người đẫm máu, liên tục gào hét.
- Chậc chậc, khẩu vị nặng quá, lão tử không thấy là hơn, khục khục khục khục.
Cửu Ly phân thân cho Triệu Mật và tinh tinh cái uống nhiều xuân dược, sau đó cười quái dị rời khỏi nhị tàng không gian, mặc kệ đôi nam nữ si tình ở bên trong quay cuồng.
.......
Tứ Phương Thành, trong đại điện phủ thành chủ, Cửu U Vương mặt xanh mét đứng trên đại điện lạnh lùng nhìn đám thuộc hạ bên dưới.
Phong Liệt lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi có ai biết Thiên Tử bị mang ra khỏi Tứ Phương Thành như thế nào không?
Thanh âm lạnh băng khiến các cao thủ trong đại điện không rét mà run.
Cửu U Vương cực kỳ tức giận, người đàn bà của mình lại bị người ta thần không biết quỷ không hay mang ra ngoài thành, suýt bị hại, vậy mà nhiều người không phát hiện chút dấu vết, đúng là một đám phế vật.
Nếu không phải bản tôn đúng lúc đi qua thì hậu quả không thể tưởng tượng.
Bây giờ hắn quyết định phải tra ra ngọn nguồn, ai có liên quan phải giết hết, nếu không phải giai nhân không bị gì thì hắn giết sạch người bên dưới rồi.
Xích Dư Tử do dự nói:
- Công tử, Thiên Tử phu nhân không...Không hề ra thành mà?
Nhưng gã vừa dứt lời thì ngực bị đánh một cú, *bùm* một tiếng bay ra khỏi đại điện, hộc máu, mất nửa cái mạng.
Mọi người con ngươi co rút vội cúi đầu, đây là lần đầu tiên họ thấy Phong Liệt tức giận, hiểu rằng chủ tử thật sự giận rồi.
Cửu U Vương mắt lóe tia sáng lạnh, gằn từng chữ nói:
- Tra thật kỹ cho ta, tóm hết tất cả kẻ liên quan chuyện này, tru mười tộc!
- Thuộc hạ tuân mệnh!
Đám người bên dưới đồng thanh kêu.
Rồi Cửu U Vương mắt chợt lóe, nói tiếp:
- Hỏa Mãng Vương, bắt đầu từ hôm nay hễ ai vào Tứ Phương Thành phải đăng ký tạo danh sách, không thể bỏ sót một người.
- Tuân lệnh!
- Bán Giang Hồng, trong Tứ Phương Thành hễ kẻ nào lai lịch không rõ hoặc ý đồ xấu xa, nói bậy mê hoặc lòng người thì giết không tha!
- Thuộc hạ lĩnh mệnh!
- Đi đi!
Thoáng chốc mọi người lĩnh mệnh đi hết, trận gió tanh mưa máu lại cuốn sạch Tứ Phương Thành. doc truyen tai. Text được lấy tại
Chẳng mấy chốc, trong đại điện chỉ còn lại một mình Cửu U Vương.
Mắt hắn lóe tia sáng lạnh, mặt âm trầm. Hắn bỗng nhớ tới xà cốt đằng trăm vạn năm bị nuốt vào thôn phệ không gian, khóe môi cong lên.
- Hừ, Triệu gia, là lúc khiến các ngươi hoàn toàn biến mất.
Chợt ngoài đại điện vang tiếng bước chân nhẹ nhàng, tiếng oanh yến náo động.
- Rắn yêu đáng ghét, Cửu âm bạch cốt trảo của ngươi cũng chỉ như vậy thôi, tu luyện yêu lý yêu khí, không sợ phu quân không muốn ngươi sao?
- Xì, bà già, thiên ma vô tướng của ngươi chẳng qua là công pháp đê tiện dụ dỗ đàn ông, sức sát thương cực kỳ nhỏ, coi chừng bổn tiểu thư dạy cho bài học.
- Hừ, ai sợ ai, có bản lĩnh thì lại đánh coi!
- Được rồi, các ngươi đừng ồn ào nữa, mau đi gặp phu quân đi, không biết có chuyện gì khiến phu quân tức giận như vậy.
- …
Chớp mắt các cô gái theo Lý U Nguyệt dẫn dắt đi vào đại điện, xuất hiện trong mắt Cửu U Vương.
Lý U Nguyệt mắt chợt lóe, lo lắng hỏi:
- Phu quân, đến cùng xảy ra chuyện gì vậy?
- Các nàng không cần lo lắng, hiện giờ đã không có việc gì...a?
Phong Liệt phất tay với các cô gái nhưng ngay sau đó, khi hắn thấy thiếu nữ váy tím đứng trong nhóm thì mắt trợn tròn thật lâu khó bình tĩnh.
- Thiên Tử? Nàng...nàng...
Diệp Thiên Tử nhìn Phong Liệt biểu tình như ban ngày gặp ma thì ngây ra, khó hiểu hỏi:
- Phu quân, người ta làm sao chứ? Bộ đồ này khó coi lắm à? Sau này người ta không mặc nữa...
Phong Liệt mặt lúc xanh lúc trắng, mạnh vỗ đầu, vô cùng thống khổ.
- Không không, đẹp lắm, ha ha, đẹp lắm…
Hắn ngẩng đầu lên cười gượng nhưng biểu tình khó coi hơn cả khóc.
Bây giờ hắn thống khổ gào thét trong lòng.
"Tiêu rồi, chuyện lớn rồi. Diệp Thiên Quỳnh, chết tiệt, ta lại cùng Diệp Thiên Quỳnh… làm sao đây? Sau này còn mặt mũi nào đối mặt Thiên Tử? Nếu để cho con cáo già Diệp Trung Thiên biết thì không chừng liều mạng với lão tử, phải nghĩ cách mới được."
Các ông lão thấy Phong Liệt vẻ mặt khó coi thì nhìn nhau khó hiểu.
....
Trong long ngục không gian, bản tôn Phong Liệt đang kịch liệt chiến đấu chợt khựng lại, vẻ mặt ngơ ngác nhìn thân thể mềm mại quen thuộc mà xa lạ này, trán toát mồ hôi lạnh, cây long thương đang vận động suýt nữa đã héo.
- Ưm...ừ
~Cảm giác Phong Liệt ngừng lại, Diệp Thiên Quỳnh đang sung sướng tuyệt đỉnh chợt nhíu mày, cho thấy ý cực kỳ bất mãn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Long Phiên Thiên
Hủ Thi Ngạc
Ma Long Phiên Thiên - Hủ Thi Ngạc
https://isach.info/story.php?story=ma_long_phien_thien__hu_thi_ngac