Tiên Hồng Lộ epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 685 - 698 (8)
au một hồi lâu. trong mắt chợt lóe lệ quang, tơ bạc trong tay Dương Phàm “Xuy... vút” một tiếng, đâm vào ánh sáng bày màu nhạt kia, theo khe hờ cấm chế tiến vào rương sắt.
Khoảnh khắc đó, Dương Phàm tập trung tinh thần, mắt thấy tơ bạc gần như đụng tới linh Thạch cực phẩm.
Ẳm
Ánh sáng bày màu nhạt chấn động, chi thấy tia sét bày màu lóe lên. “Xuy... roẹt” một tiếng, tơbạc trong tay Dương Phàm hóa thánh khói nhẹ biến mất không thấy.
Chẳng những như thế, Ngay cả chinh hắn cũng đều bị liên lụy.
Phanh... Ẳm
Thế thản Dương Phàm hóa thành tro bụi. trong nháy mắt tiêu tan.
Cùng lúc đó, tại Tiên Hồng Không Gian, Ngay cả bán tôn Dương Phàm có liên hệ thần thức với thế thản cùng kêu một tiếng đau đón, trong đâu một mảnh mê muội, thiêu chút nữa bị thương.
Vào thời điểm nguy cơ. Ngân Tinh Hồn Ngọc trong cơ thể lưu chuyển một dòng chảv bạc trong suốt ngăn cản một bộ phận hồn lực đánh tới cho hắn.
Cấm chế nơi này không ngờ có thể thông qua thế thân thương tổn đến Dương Phàm thân là bản tôn.
Đây còn là thế thân, liên hệ thần thức với Dương Phàm không chặt chẽ bằng với linh thú hoặc phán thân.
Nếu không, cho dù Dương Phàm không bị hồn phi phách tán, ít nhất cùng mất nửa cái mạng.
Sau một lát.
Ánh lục nhộn nhạo, lại một Dương Phàm xuất hiện trong mật khố linh Thạch.
- Không nghĩ tới lại khó như vậy. phiêu lưu cũng lớn như thế.
Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng.
Tuy nhiên, vì linh Thạch cực phẩm, cho dù là trá một cái giá lớn cũng là đáng.
Dương Phàm kiên nhẫn khỏngbó. lần lượt nếm thử.
Đến sau này. hắn dứt khoát không sử dụng thế thân, thuần túy dùng hình thức bắt chước sinh linh dùng năng lượng hóa thân.
Cùng lúc đó. ở một nơi khác trong Thiên Lan Điện.
Trong dược phòng mật thất.
- Nào có lý này. Nơi đây không ngờ bị người chiếm làm của riêng.
Mười mấy tu sĩ bao gồm cả yêu tu tụ tập ỡ lối vào mật thất, mỗi kẻ sắc mặt biến đổi không ngừng, hoặc bộ dạng nghiên răng nghiến lợi.
Nguyên lai. ở bậc thang lối vào dược phòng mật thất này có lập một tấm bia đá, bên trên khắc mấy chữ to: cấm địa Tiên Hồng, tự tiện xâm nhập - Chết!
Cạnh tấm bia đá kia có vài cỗ thi thể thối rữa phát xanh phát tim, làm người ta sờn tóc gáy.
Phía trước có vài tên tu sĩ tự nghĩ pháp lực không tầm thường, cứng rắn xông vào. kết quả đêu không ngoại lệ, đêu trở thành một thành viên trong đổng hài cốt trước bia đá.
Vút
Đúng lúc này. một đạo bạch quang từ trên rừng trúc hạ xuống bậc thang lối vào, một cỗ uy áp cường đại bao phủ toàn trường khiến chúng Kim Đan khó thể thở nổi.
- Nơi đây xảy ra chuyện gì, sao lại hội tụ nhiều người như vậy?
Người tới là một lão già áo vải tóc trắng xoác, thanh âm già nua bình thản nhung lại ẩn chứa uy nghiêm vô thượng.
- Là lão quái Nguyên Anh.
Mọi người câm như hến.
- Tiền bối. là như này. Dược phòng kho báu nơi này không ngờ bị người chiếm cứ.
Một nam nhân thanh sam cung kính nói.
- Lại có việc như vậy?
Lão già đẩu bạc tức giận, áp lực lên toàn trường bồng tăng lên vài lần. ngưng mắt nhìn phía tấm bia đá kia.
- Cấm địa Tiên Hồng... Tiên Hồng...
Thần sắc lão già đẩu bạc bỗng nhiên cứng ngắc, chợt hít sâu một ngụm khí lạnh, mặt lộ vẻ kính sợ.
- Thi ra là vị kia trong truyền thuyết...
Lão già đầu bạc giật mình một cái. ngược lại cúi người thật sâu hướng bia đá, cao giọng
nói:
- Vãn bối Cao Ngô ra mắt Nguyên Tôn đại nhân.
Sau một lúc lâu, trong dược phòng mật thất kia cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Lão già đầu bạc thớ dài một hơi, ánh mắt ảm đạm: Xem ra mình vô duyên gặp mặt cùng người nọ.
- Các ngươi đểu nhanh chóng rời đi thôi.
Lão già đẩu bạc sau khi thớ dài hóa thành một đạo bạch quang nhanh chóng rút khỏi dược phòng mật thất.
Chúng bậc cao còn lại nghe vậy không khỏi hoảng sợ khiếp hãi, mỗi người ngẩm đoán, cùng có người liên tướng đến cái gì. đêu lần lượt ròi đi.
Tình cảnh tương tự cũng xày ra gần linhbào mật khố.
May mắn tiến vào linh bảo mật khố chỉ có Linh Nguyệt thản là Thần thú không gian.
- Không nghĩ tới lẩn Đại Hải Nan này có nhiều người tiến vào Thiên Lan Điện như vậy, Ngay cà một ít Nguyên Anh đều lẫn lộn tiến vào.
Trong mắt Dương Phàm lộ dị sắc, nhìn Linh Nguyệt phia bên cạnh.
Linh Nguyệt cười nói:
- Hiện giờ xác suất tiến vào ngoại điện gia tăng, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cho dù không có Phá Cấm Phù hoặc thân thông khác cũng có 50% xác suất tiến vào.
- Thi ra là thế. Xem ra lại qua mấy trăm năm, Thiên Lan Điện cùng Thượng Giới Tiên Khi muổn tran áp Địa Mạch Chi Tích cũng hết sức khó khăn.
Dương Phàm thì thào lẩm bẩm.
Lẩn Đại Hải Nan trăm năm này, trong linh bảo mật khố cùng lại xuất hiện cấm chế sơ hớ. Dương Phàm thế thân ngựa quen đườn cũ. mượn lực lượng Viễn cô Cự Thạch Tinh chiếm được hai kiện Thông linh Pháp bào, phần biệt là một thanh Tử Văn Lôi Kiếm, và một Ngân Sắc Viên Thuẫn bóng loáng như gương.
Ngược lại ở trong mật khố linh Thạch ngẩm kia. Dương Phàm trải qua nhiều lẩn thiỊ tiêu hao mấy chục sợi tơ bạc có thể sánh với Pháp bảo đinh cấp rốt cục đem một khối linh Thạch cực phẩm lôi ra bên mép ruơng sắt.
- Lại tiếp một lần cuối cùng, là cũng tương đối rồi...
Dương Phàm cùng độc hạt hóa hình đểu ngừng hô hấp. nhìn chằm chằm linh Thạch cực phẩm lộ ra bên cạnh rương sắt.
Vút-
Ánh bạc chợt lóe. chi thấy tơ bạc trong tay Dương Phàm vào lúc tiếp cận ánh sáng bảy màu nhạt gần rương sắt đột nhiên theo một đường cong quy dị chui vào khe hớ cấm chế.
“Phốc" một tiếng, tơbạc cũng không phải quan lấy linh Thạch mà là cong thành hình lưỡi câu. móc linh Thạch ra bén ngoài.
Phanh... ̀m
Cùng lúc đó, tia sét bảv màu nhộn nhạo, tơ bạc lập tức hóa thành khói nhẹ. Dương Phàm cũng hóa thành hư vô trong tiếng nô.
Đinh... phanh-
Linh Thạch cực phẩm như thủy tinh trong suốt kia từ ruơng sắt rơi xuống, phát ra tiếng vang giòn tan.
- Thành công rồi.
Độc hạt hóa hình kia kinh hô ra tiếng, cũng không bới vi Dương Phàm bị nổ tan mà có dị động gì.
Lại một Dương Phàm xuất hiện ở bén cạnh nó. trong tay xuất hiện một sợi tơ bạc. “Xuy... vút” một tiếng, cuốn lấy linh Thạch cực phẩm rơi trên mặt đất vào tay.
- Linh Thạch cực phẩm...
Dương Phàm nắm trong tay trân bảo nhu thủy tinh này, thán thể hoi run rẩy.
Nếu có linh Thạch cực phẳm này trợ giúp nhất định tăng nhanh tốc độ tu luyện của hắn.
Dưới tình huống không có bình cảnh, những vật ngoài thản này cũng có thể gia tăng tốc độ tu luyện của hắn.
Theo sau, hắn lại nhìn phía rương sắt ri sắt rộng mớ kia. ánh mắt lóe lên không ngừng.
- Chủ nhân. Đã lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Độc hạt hóa hình bên cạnh không kìm nổi mớ miệng nói. thần sắc hung phấn dị thường.
- Chủ nhân. Đà lấy được một khối. ít nhất còn có thể lấy thêm mấy khối.
Trong mắt độc hạt hóa hình lộ ra hung phấn, dường như còn vội vàng hơn so với chủ nhân Dương Phàm.
Dương Phàm liếc mắt nhìn nó một cái. trầm ngâm:
- Một khối linh Thạch cực phẩm chi đủ cho ta dùng, nếu có thể lại thêm mấy khối, cho Thi Dao một khối, đệ đệ muội muội mỗi người một khối, còn có...
Cùng lúc được kỳ ngộ cùng chỗ tốt. hắn cũng suy nghĩ cho người bên cạnh mình.
Độc hạt hóa hình thấy tình cành này. trong lòng thẩm than.
Tục ngữ nói một người đắc đạo gà chó thăng thiên, Dương Phàm trên đường tu tiên từng bước lên tới đinh, khí vận cường đại của hắn cũng dẫn dắt những người chung quanh.
Sau khi làm ra quyết định, ánh mắt Dương Phàm sắc bén. nhìn chằm chằm vào ruơng sắt ri sét mớ rộng được bao phủ trong ánh sáng bày màu nhạt.
Hắn tính toán một lúc vị trí cùng góc độ. có đến bổn năm khối linh Thạch cực phẩm có cơ hội lấy được.
Nghĩ ngợi một hỗi. trong mắt Dương Phàm thần quang chấn động, một sợi tơ bạc phá không mà ra, dọc theo khe hớ cấm chế ánh sáng bảv màu nhạt, rồi hóa thành một đạo quy tích huyền diệu quy dị lọt vào trong rương sắt.
Khoánh khắc tiến vào bên trong, phía đẩu tơ bạc biến thành hình lưỡi câu. gần như đụng đến một khối linh Thạch cực phẩm trong đó.
Đúng lúcnày, chi nghe “ông” một tiếng, trong ánh sángbảv màu nhạt sinh ra một vùng tia sét bảv màu. tơ bạc lập tức hóa thành mây khói.
Phanh... Ẳm
Thản thể Dương Phàm bùng nổ, tan thành mây khói.
Ngay sau đó. ánh lục nhộn nhạo, tại chỗ xuất hiện một Dương Phàm khác.
Tiên Hồng Lộ Tiên Hồng Lộ - Khoái Xan Điếm Tiên Hồng Lộ