Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 666: Nguyệt Nhi Gặp Nguy Hiểm. (hạ)
"T
iểu thư!" Hai bảo tiêu phá cửa xông vào, một trái một phải giữ lấy cánh tay Âu Dương Nguyệt Nhi hô lên: "Đi mau!"
Âu Dương Nguyệt Nhi hoang mang chưa hiểu chuyện gì, đến khi bị hai bảo tiêu kéo ra ngoài cửa mới định thần lại, khẩn trương hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Có người xâm nhập." Bảo tiêu Tiểu Xuyên vừa dẫn nàng đi vừa thở gấp nói: "Vẫn chưa biết thân phận của bọn chúng, nhưng nhất định là vì cô mà tới."
Âu Dương Nguyệt Nhi lo lắng hỏi: "Còn những người khác đâu?"
Một bảo tiêu khác tên A Đức đáp: "Vẫn đang ở ngoài kia chống đỡ, chúng ta bảo vệ tiểu thư rời đi theo cửa sau, chỉ cần xuống núi là an toàn rồi."
Âu Dương Nguyệt Nhi nhìn khắp xung quanh, hỏi: "Nhũ mẫu đâu rồi?"
Nhũ mẫu là lão bà giúp việc cho gia đình Nguyệt Nhi, thân phận hiện tại tương tự như quản gia. Từ khi Âu Dương Nguyệt Nhi xuất đạo thì nhũ mẫu vẫn luôn đồng hành cùng nàng. Thời gian Nguyệt Nhi xa nhà nhiều hơn ở nhà, mỗi lần như vậy bảo mẫu luôn giúp nàng chiếu cố cho gia đình. Vậy nên bao nhiêu năm trôi qua, những người hầu hay vệ sĩ bên người nàng thay đổi hết đám này tới đám khác, chỉ có mỗi bà là vẫn một mực lưu lại. Ở chung đã lâu, tình cảm giữa nàng và bảo mẫu người ngoài không thể so sánh được. Hơn nữa lão bà rất hiền, chiếu cố đến Âu Dương Nguyệt Nhi chu đáo như đứa con gái ruột của mình, vậy nên tình cảm của nàng dành cho bà cũng khó mà diễn tả được.
Nghe thấy Âu Dương Nguyệt Nhi nhắc đến bà quản gia, hai tên bảo tiêu liếc nhìn nhau nhưng vẫn không trả lời.
Âu Dương Nguyệt Nhi lên giọng lần nữa, lo lắng hỏi: "Nhũ mẫu đâu rồi?"
Tiểu Xuyên do dự một chút rồi nói: "Vừa rồi quá hỗn loạn, hai người chúng tôi chỉ lo bảo vệ tiểu thư chứ không thấy bà ấy, có khi đã trốn vào tầng hầm rồi cũng nên?"
Âu Dương Nguyệt Nhi chỉ tay về hướng cầu thang nói: "Nhanh đi đưa bà ấy tới đây."
A Đức vội khuyên: "Tiểu thư, mục tiêu của đám người này là cô, nhũ mẫu trốn xuống tầng hầm chắc chắn sẽ an toàn hơn nhiều."
Âu Dương Nguyệt Nhi chợt ngẩn người, nhận ra tình hình thực tế đúng như lời A Đức nói. Nếu để lão bà đi cùng nàng thì chỉ tổ nguy hiểm hơn, bèn cắn răng quyết định dứt khoát: "Đi!"
Hai bảo tiêu cùng thở phào nhẹ nhõm, bảo vệ Âu Dương Nguyệt Nhi chạy xuống cầu thang.
Tiếng súng bên ngoài lúc có lúc không, xem ra những tên hung đồ tạm thời vẫn chưa vượt qua được tuyến phòng ngự của nhóm bảo tiêu. Nhưng bọn chúng dường như đang mất dần kiên nhẫn vì tiếng súng đã đánh động đến người dân xung quanh. Nếu không quyết chiến, đợi khi cảnh sát quanh khu vực đuổi tới thì sẽ hoàn toàn thất bại.
Đám hung đồ này tựa hồ rất tàn nhẫn, không hề có ý định dây dưa kéo dài. Ngay khi hai bảo tiêu hộ vệ Âu Dương Nguyệt Nhi xuống đến lầu một thì bỗng ngoài sân vang lên một hồi súng liên thanh. Vừa lúc tiếng súng vang lên thì Tiểu Xuyên và A Đức cùng nhau nhào tới kéo Âu Dương Nguyệt Nhi ngã rạp xuống đất. Ngay lúc ấy cả dãy cửa kiếng bỗng xoảng xoảng vỡ tung. Một loạt đạn theo âm thanh điên cuồng của súng máy thấu qua cửa sổ, đập nát nhưng tấm kính xẹt sát qua phía trên cơ thể ba người. Trong phòng khách liền biền loạn thành một đống hỗn loạn.
Âu Dương Nguyệt Nhi nằm rạp trên mặt đất hai tay ôm đầu. Bởi vì quá căng thẳng nên thân thể không tự chủ được run lên bần bật, vậy mà nàng vẫn cắn chặt răng cố gắng không kêu lên thành tiếng. Giờ phút này, trong lòng nàng chỉ chắc đi chắc lại tên của một người, hoặc có lẽ chỉ là một cái danh hiệu. Nguyệt Nhi biết rõ, hắn ghét nữ nhân gặp chuyện mà không giữ được bình tĩnh, chỉ lo khóc lóc sướt mướt. Vậy nên mấy năm nay nàng đều cố gắng cải biến bản thân, dẫu ngay cả khi gặp nguy hiểm như hiện tại, lòng nàng vẫn không hề quên năm đó hắn đã từng nói: "Ta căm ghét những nữ nhân chỉ biết khóc như các ngươi, khóc, cũng không cứu được mạng…"
Biểu hiện của Âu Dương Nguyệt Nhi lúc này làm cho ánh mắt bảo tiêu Tiểu Xuyên phải tán thưởng. Nên biết rằng, trong tình huống hỗn loạn như thế này, bất cứ một tiếng hô to hay gào thét nào đều trở thành đích nhắm cho đối phương. Âu Dương Nguyệt Nhi là một cô gái, vậy mà có thể làm được điều mà rất nhiều nam nhân thường không làm được, là bảo trì bình tĩnh trong tình huống này, thật sự rất đáng khâm phục. Nhưng có đánh chết Tiểu Xuyên cũng không nghĩ tới, Âu Dương Nguyệt Nhi chỉ vì nghĩ tới một người nên mới cắn răng cố không la lên.
Nếu đổi lại là nàng trước đây, gặp phải chuyện như vậy thì chắc hẳn đã sớm bị dọa cho liều mạng hét lên rồi.
Lúc này, tiếng súng bên ngoài bắt đầu ngừng lại, bắt lấy cơ hội hiếm hoi, Tiểu Xuyên hướng A Đức quát khẽ: "Đưa tiểu thư đi!" Lời còn chưa dứt, hắn đã lao tới đằng sau cánh cửa, giơ một mảnh thủy tinh ra ngoài cửa sổ vài lần nhằm cố gắng tranh thủ cho Âu Dương Nguyệt Nhi một khoảng thời gian ngắn ngủi. Nhưng mới nhá thử ba lần thì một loạt tiếng súng máy lại gào thét vang lên. Tiếp sau đó, cánh cửa sổ góc tường nơi Tiểu Xuyên ẩn núp bị một loạt đạn bắn tới tóe tia lửa khắp bốn phía, gạch đá bay tán loạn.
"Tiểu Xuyên!" Âu Dương Nguyệt Nhi với tay về phía Tiểu Xuyên, nhưng vẫn còn cách một khoảng. Trên mặt dính đầy bụi đất, Tiểu Xuyên quay đầu lại nhe miệng cười lộ cả hàm răng...
Dưới sự dẫn dắt của A Đức, nàng cắn chặt môi, dứt khoát quay người theo hắn chạy về phía sân sau của biệt thự.
Tiểu Xuyên và A Đức cùng mấy bảo tiêu bên ngoài đều là lính đặc chủng xuất ngũ thủ hạ của Âu Dương Bác, được sự giới thiệu của gã mà gia nhập vào công ty bảo an. Sau sự kiện bắt cóc ở Hàng Châu, Âu Dương Bác rất quan tâm đến an toàn của Âu Dương Nguyệt Nhi, hao hết tâm trí tìm kiếm lính đặc chủng đã xuất ngũ về dưới trướng mình, cuối cùng chọn ra đám Tiểu Xuyên có đủ thân thủ, gan dạ sáng suốt và trung thành, giới thiệu tới công ty bảo an làm việc ba tháng. Sau đó thuê bọn hắn làm bảo tiêu thiếp thân của Âu Dương Nguyệt Nhi.
Thấy Âu Dương Nguyệt Nhi đã chạy về phía cửa sau, Tiểu Xuyên biết điều mình cần làm bây giờ là thu hút hỏa lực của đối phương, cố gắng kéo dài thời gian. Hít sâu một hơi, hắn từ sau cửa sổ nhảy lên, lia súng ra bên ngoài xạ kích liên tục.
Trong tiếng súng đạn gầm thét, âm thanh súng ngắn xem lẫn hiện lên rất rõ ràng.
Bên cạnh Âu Dương Nguyệt Nhi lúc này chỉ còn mỗi A Đức bảo vệ nàng tới cửa sau. Chỉ cần phóng qua cánh cửa này là ra sân sau biệt thự. Nơi này có một bể bơi cùng tường kín bao quanh, ngoài ra không còn lối đi nào khác, nhưng Tiểu Xuyên và A Đức đã sớm thiết lập lộ tuyến chạy trốn từ trước. Từ sân sau leo tường ra ngoài, sau đó chưa cần chạy ngay xuống núi, vì như vậy sẽ chẳng khác nào ngu xuẩn thách thức đối phương "Đến bắt ta xem nào". Sau khi leo ra lập tức tìm chỗ trốn, chờ cảnh sát hoặc cứu viện tới thì Âu Dương Nguyệt Nhi mới an toàn.
Đương nhiên chỗ ẩn nấp cũng là một vấn đề nan giải. Nhưng khi nghĩ đến gần đây Âu Dương Nguyệt Nhi tiểu thư đối với người khác rất không tồi, A Đức quyết định đưa nàng đến trốn ở nhà người quen, khi cần sẽ dùng chính bản thân thu hút sự chú ý của địch nhân.
Dù rằng kế hoạch thoát đi từ sân sau vẫn rất nguy hiểm, nhưng cửa trước cố thủ vẫn chưa xác định được số lượng kẻ địch, hơn nữa trong tay chúng mang theo hỏa lực mạnh mẽ, căn bản không thể thoát theo hướng đó được. Ngồi trong nhà cũng chỉ chờ chết, chỉ chạy trốn từ sân sau thì mới còn đường sống.
Đầu tiên A Đức để Âu Dương Nguyệt Nhi trốn đằng sau hắn, giơ súng ngắn nhẹ đẩy cửa hé ra khe hở nhỏ. Một cơn gió lạnh xuyên qua khe hở thổi vào làm tà váy ngủ Âu Dương Nguyệt Nhi khẽ lay, lập tức khiến lông tóc toàn thân nàng dựng ngược. Hơi lạnh thấu qua lỗ chân lông tiến vào thân thể làm máu trong người như muốn đóng băng. Lúc này nàng mới chợt nhận ra mình vừa tắm xong, trên người chỉ mặc độc một cái váy ngủ dài đến đầu gối, áo ngực cũng chẳng có, thậm chí chân còn không mang dép. Từng cơn gió lạnh nhẹ mơn man da chân mịn màng rồi từ chui vào bên trong váy. Âu Dương Nguyệt Nhi vội khép chặt hai chân, hai tay khoanh trước ngực gấp gáp ôm lấy cơ thể đang run lên vì lạnh, răng vẫn cắn chặt không dám lên tiếng. Bản thân nàng lúc này cũng không biết, rốt cuộc thân thể mình run rẩy là vì sợ hãi hay vì quá lạnh.
A Đức không chú ý tới Âu Dương Nguyệt Nhi đang run lên vì lạnh ở sau lưng, lặng lẽ thò mặt ra khỏi cửa cẩn thận quan sát bên ngoài. Tiếng súng từ sân trước vọng tới lúc liên hồi lúc đứt quãng, nhưng cổng sau lại không một bóng người. A Đức mặc kệ Âu Dương Nguyệt Nhi sau lưng có hiểu hay không, làm một dấu hiệu "chờ đợi", tiếp đó mở khe cửa lớn hơn chút, nâng súng ngắn cẩn thận phòng bị, từng bước từng bước tiến ra bên ngoài.
Bỗng dưng, trên mỏm núi đen kịt đối diện lóe lên một tia sáng. Vừa thấy tia sáng, A Đức liền biết là súng ngắm, vội vàng bổ nhào tới trước, nhưng hắn vẫn chậm một bước. Dù chỉ là không phẩy không mấy giây nhưng cũng đã khác biệt hoàn toàn. Chỉ nghe "phụp"một tiếng, sau đầu A Đức liền xuất hiện một lỗ máu lớn. Đến lúc này, tiếng súng rành mạch mới từ mỏm núi đối diện vọng tới.
Âu Dương Nguyệt Nhi theo sau lưng A Đức mở to hai mắt, lộ ra thần sắc kinh khủng, thẫn thờ nhìn vào đỉnh đầu đầy máu của xác A Đức. Trong khoảnh khắc phải trải qua sợ hãi tột độ, nàng không nhịn được thét lên một tiếng "Áaaaa….!" Cơ thể theo bản năng dật lùi về phía sau, không biết vấp phải vật gì dưới chân ngã xoài lên mặt đất. Cuối cùng nàng không đứng dậy nổi, chỉ chăm chăm ôm lấy đầu, thân thể run lên bần bật, hàm răng va vào nhau lập cập. Không ai có thể thấy người chết ngay trước mắt, lại chết trong tư thế vô cùng kinh khủng như thế mà còn có thể bình tĩnh. Âu Dương Nguyệt Nhi chỉ là một cô gái bình thường, cũng không phải là hoàng hậu Hàn Nguyệt Dung, mặc dù vẫn còn một tia lý trí tự nhủ mình phải tỉnh táo lại, nhưng thân thể đã không còn bị ý thức điểu khiển, tất cả động tác thuần túy đều là hành vi theo bản năng.
Cho tới khi đầu óc dần thanh tỉnh lại, nàng cảm thấy toàn thân đang run rẩy kịch liệt. Nước mắt không biết từ lúc nào rưng rưng, không cầm được tuôn xuống dàn giụa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)
Khát Trí
Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện) - Khát Trí
https://isach.info/story.php?story=nhan_gian_bang_khi_thap_nhat_hieu_truyen__khat_tri