Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 702: Hồ Tiên Sinh (trung)
T
rương Tử Huyên lắc đầu một cái, thở dài nói:
- Chết đến trước mắt còn không tự biết, thật sự là đáng buồn đáng tiếc...
Tuân Trường Phong vốn đang quỳ nghe vậy liền bị dọa sợ đến ngồi phệt xuống đất, chợt cất tiếng khóc lớn:
- Khâm Sai Đại lão gia, tiểu nhân thật sự không biết tên họ Hoàng là giáo đồ Ma giáo, chẳng qua là tham tiền hối lộ mà thôi, tiểu nhân nhất thời hồ đồ...
Khó trách Tuân Trường Phong tức gần nổ phổi, tội tham tang uổng pháp vào năm Hồng Vũ phải bị hình phạt lột da trồng cỏ, bây giờ nhiều nhất chẳng qua chỉ chém đầu. Hơn nữa dù sao lão cũng là xuất thân Lưỡng Bảng, dựa vào quan hệ đồng niên đồng hương đồng môn đồng học nói không chừng còn có thể giữ được mạng. Nhưng thân là quan viên địa phương, cấu kết Bạch Liên giáo mưu đồ bất chính, đây tuyệt đối là tội lớn thập ác bất xá, bản thân chết chắc còn bị tịch biên gia sản, thân thuộc sung quân, tru di tam tộc.
Tần Lâm chẳng qua chỉ cười cười, tỏ vẻ thương hại mà không giúp được gì:
- Ai biết lão là tham tang uổng pháp hay là cấu kết với Ma giáo mưu đồ phản nghịch, đây toàn là lời phiến diện của một mình lão…
- Xin Khâm Sai Đại nhân chấp thuận cho phạm quan lập công chuộc tội, nguyện liều mình đi bắt tên giặc Hoàng Tú Tài đáng chết kia.
Tuân Trường Phong nhảy dựng lên cao ba thước, lớn tiếng kêu lên.
Tần Lâm và Trương Tử Huyên bèn nhìn nhau cười, nếu bọn họ ép Tuân Trường Phong đi bắt đồng bọn, vậy phải lo lắng không biết lão già này có giở trò quỷ gì không. Nhưng hiện tại Tuân Trường Phong còn nôn nóng bắt Hoàng Tú Tài hơn cả bọn họ.
Tú Tài họ Hoàng... Tề Tái Hoa trầm ngâm, nàng và Tập Đông Thắng đều nghi hoặc không hiểu, Hội Xương tiêu cục cũng không có cừu nhân gì ở Duyện Châu phủ, về phần Tú Tài họ Hoàng này bọn họ chưa từng nghe qua.
Hoàng Tú Tài ở trong trang viện bên ngoài Duyện Châu thành, Tri Phủ bản châu Tuân Trường Phong tự mình làm tai mắt, dẫn đường đi bắt tên này. Lão vô cùng hy vọng có thể lập công chuộc tội, tối thiểu cũng phải rửa sạch tội danh cấu kết với Bạch Liên giáo, tránh đi tội tru di tam tộc.
Mọi người giục ngựa chạy thật nhanh, trang viện Hoàng Tú Tài ở bên ngoài thành không xa, sau khi ra khỏi cửa Đông Duyện Châu thành không tới khoảng thời gian uống cạn chén trà, Tuân Trường Phong bèn chỉ một tòa trang viện:
- Bẩm Khâm Sai Tần Thiếu Bảo, đây chính là nhà tên họ Hoàng, Xin ngài phái người vây quanh bốn phía, phạm quan nguyện liều mình đi tới gọi cửa, dụ y ra ngoài nhất cử tóm gọn.
- Không cần đi nữa, dường như chúng ta đã tới chậm một bước…
Tần Lâm cười khổ lắc đầu một cái.
Trên đường nhỏ ngang qua trước cửa trang viện có không ít người lui tới. Một tên người làm áo đen mũ bông ôm người giấy ngựa giấy, bên cạnh mấy tên đồng bạn ôm mấy xấp vải bố trắng, còn có người cầm nhang đèn trong tay.
Người chết?
Tuân Trường Phong ngẩn ra, tức gần nổ phổi ghìm ngựa xông tới:
- Các ngươi... chủ nhân các ngươi đâu, vì sao họ Hoàng lại chết?
Mấy tên người làm Hoàng gia thấy vậy trong bụng mừng thầm, quan hệ giữa chủ nhân chúng ta và Tri Phủ Đại lão gia quả nhiên thân thiết. Chủ nhân vừa mới chết không bao lâu, Tuân Tri Phủ đã từ trong thành chạy tới đầu đầy mồ hôi, chậc chậc, chết cũng có thể diện hết sức!
Con trai Hoàng Tú Tài ra đón, mặc dù phụ thân đã chết nhưng có tứ phẩm Tri Phủ viếng tang vẫn làm cho y hết sức mừng rỡ, mặt mũi tươi cười nói:
- Mời Đại nhân vào bên trong dùng trà, khi còn sống tiên phụ và Đại nhân là mạc nghịch chi giao...
Nghe hai chữ tiên phụ, thân thể Tuân Trường Phong lảo đảo một cái từ trên lưng ngựa té xuống, ngây người kinh ngạc ngồi dưới đất ngay cả nửa lời cũng không thể nói ra, đôi môi run lên bần bật.
Hoàng Tú Tài đã chết, chuyện của Tuân Tri Phủ lão vĩnh viễn không thể nào sáng tỏ, kết cục thế nào đang chờ đợi lão không cần nói cũng biết.
Sớm biết hôm nay, lúc trước tội tình gì phải làm như vậy?
Tần Lâm và Trương Tử Huyên không chút thương hại tên tham quan bóc lột dân chúng này, thúc ngựa chạy lên hỏi:
- Hoàng Tú Tài chết lúc nào vậy? Nguyên nhân cái chết là gì?
- Trời ơi, tổ phần Hoàng gia bốc khói xanh! (cách nói trong phong thủy, chỉ điềm hết sức cát tường)
Người ở hàng xóm Hoàng gia thảy đều kinh hãi há hốc miệng không ngậm lại được. Tuy vị quan viên này còn trẻ nhưng trên quan phục đại hồng lại thêu hình kim long. Bọn họ không hiểu đó là mãng bào, thầm nhủ trong lòng chẳng lẽ là một vị Vương gia?
Nếu sau khi chết có một Vương gia đi điếu tang, phần vinh dự này thật là quang tông diệu tổ, Hoàng Tú Tài chết như vậy cũng thật là xứng đáng.
Con trai Hoàng gia lại biết được cha mình bất kể thế nào cũng không với tới đại quan mặc mãng bào, trong lòng cũng biết có cái gì không đúng, chỉ đành nhắm mắt nói:
- Hồi bẩm Đại nhân, gia phụ tắt thở vào canh ba đêm qua, lúc ấy chúng ta đều canh giữ ở bên giường. Từ trước tới nay lão nhân gia vẫn có bệnh đau tim, mấy ngày nay thường nói ngực không thoải mái, trước sau canh hai đêm qua hai mắt nhìn thẳng trừng trừng, toàn thân rút gân, cuối cùng suy tim mà chết. Đáng tiếc lão nhân gia vừa mới độ tuổi tri thiên mệnh đã ra đi, thật sự là thọ mệnh ngắn ngủi…
Phù... Tần Lâm thở ra một hơi thật dài nhìn Trương Tử Huyên, nàng khẽ gật đầu.
Còn tưởng là sau khi mình tới Duyện Châu gây ra động tĩnh, hung thủ mới giết Hoàng Tú Tài diệt khẩu. Thời gian sát nút như vậy, năng lực hành động phản ứng nhanh chóng của đối phương quả thật vô cùng đáng sợ.
Nếu là tối hôm qua chết, bệnh chết coi như không sao, cho dù là bị hại cũng chỉ vì nằm trong kế hoạch của đối thủ từ trước, Tần Lâm bất quá chỉ ngẫu nhiên đi qua mà thôi, không sợ đả thảo kinh xà.
Tần Lâm ra lệnh cho hiếu tử Hoàng gia:
- Lệnh tiên tôn đã liệm chưa, linh cữu ở đâu, dẫn chúng ta đi xem thử!
Phong tục địa phương là trước hừng Đông nhất định phải liệm xong người chết. Hoàng Tú Tài được quàn bên trong nhà, trước linh vị hương khói lượn lờ, đám thân nhân và tôi tớ đang xé vải bố ra quấn lên đầu làm khăn tang, thấy bọn Tần Lâm đi vào ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc.
- Mở nắp quan ra!
Tần Lâm lệnh cho Ngưu Đại Lực.
- Cái gì, mở nắp quan tài ư?
Người của Hoàng gia thảy đều trợn mắt há mồm, không dám tin tưởng vào tai mình.
Con trai Hoàng Tú Tài nhào lên, vẻ mặt thất thểu như đưa đám:
- Đây… đây là chuyện gì vậy, Đại nhân... Đại nhân ngài...
Sắc mặt Tần Lâm trầm xuống, trầm giọng nói:
- Bản quan nghi ngờ Hoàng Tú Tài có liên quan với Bạch Liên giáo, bởi vì cái chết của y có thể có nghi vấn, nhất định phải khai quan kiểm tra!
A? Tất cả người Hoàng gia đều cả kinh ngây người, kể từ khi Đường Tái Nhi khởi nghĩa, Sơn Đông là khu vực chịu ảnh hưởng nghiêm trọng của Bạch Liên giáo, dĩ nhiên bọn họ biết lời của Tần Lâm có ý nghĩa thế nào.
Quan tài vừa đậy nắp chưa đóng đinh, để chờ đến khi động quan mới đóng, cho nên Ngưu Đại Lực chỉ dùng chút sức lực đã giở được nắp quan tài lên.
Trong vô hình một trận âm phong thổi tới, mọi người Hoàng gia thảy đều rùng mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu