Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 11 - Chương 36: Nợ
V
ừa mới tắm nước nóng xong chợp mắt chốc lát, Lục Khinh Doanh lười nhác từ căn lầu gỗ xây giữa lưng chừng nùi đi ra, nơi này đủ cao không phải ngửi thấy mùi lưu huỳnh bốc lên từ con sông, gió núi đã thổi tan hết hơi nóng, không khí vừa vặn dễ chịu, nàng mặc chiếc áo ngủ thùng thình phủ chấm gót, chỉ khi bước đi mới nhìn ra đường cong quyến rũ, bầu ngực, vòng eo, bờ mông, đều dễ dàng khơi lên dục vọng nam nhân, chẳng hề có cảm giác dâm tục.
Khẽ vặn mình một cái thật thoải mái, sau đó nhìn thấy Triệu Uyển như mèo con dựa vào lan can nhìn núi xa, đi tới bên cạnh.
- Nha đầu ngốc, nếu thích rừng thông thì bảo gia tướng đưa lên đó xem, mùa đông cây thông không có sâu đâu, muội có thể lên đó ngắm những sóc chăm chỉ kiếm thức ăn, còn thích vận động có thể hái nấm về tối hầm gà.
Triệu Uyển vẫn chống tay lên cằm, giọng buồn buồn: - Tiểu Việt nói vào rừng bắt cho muội con sóc đẹp nhất, cũng mang quả thông về nướng ăn, nhưng sao chàng mãi chưa về? Đi hai ngày rồi, sớm biết tốn công như vậy thì muội không cần nữa.
Lục Khinh Doanh ngồi xuống bên cạnh Triệu Uyển, cũng chống cằm nhìn lên núi: - Tiểu Uyển, gả cho nam nhân Vân gia thì muội phải xác định một điều, đừng mong có một ngày nhẹ nhõm, cả Tiểu Việt và đại ca của nó đều không sợ quỷ thần, không quan tâm tới báo ứng, tất cả việc làm đều xuất phát từ nhu cầu thực tế, muội cần chuẩn bị tâm lý.
Triệu Uyển không hiểu ý đại tẩu: - Muội thích cảm giác đợi Tiểu Việt trở về.
Lục Khinh Doanh bật cười, gõ đầu Triệu Uyển: - Lại có thêm một đứa ngốc vô dụng, muội cũng như thế rồi, năm xưa ta cũng vậy đấy, đại ca muội rời nhà là ta không yên, lòng trống rỗng, chỉ cần thấy chàng về, lòng liền bị niềm vui lấp đầy, ài, chúng ta trời sinh đã thiếu nợ huynh đệ họ.
Bốn bóng người màu xanh lao vun vút trong rừng, thân thủ nhanh nhẹn, nhẹ nhàng, bước chân dẫm lên lá khô chỉ phát ra tiếng động rất nhỏ.
Một con báo vằn rẽ lùm cây cảnh giác nhìn bốn bóng người đi xa, vừa rồi nó định tập kích, nhưng bản năng dã thú nhận ra nguy hiểm, nên lại nằm xuống ẩn nấp, đợi nguy hiểm đi rồi mới tìm con mồi khác.
Không khí tràn ngập múi máu tanh, con báo hâm mộ lắm, người ta tìm được thực ăn rồi, không biết định đi đâu hưởng thụ.
Chạy trong rừng rất hao phí thể lực, tơi địa điểm chuẩn bị trước, bốn người dừng chân, giật một cái dây leo, có cái bọc lớn từ từ hạ xuống.
Bốn người cởi bọc phân chia, chẳng mấy chốc có bốn cái lều nhỏ dựng lên trên mảnh đất khô, một ngọn lửa đốt ở chính giữa, đại hán tho hào cởi mặt nạ, mở bình nước tu một ngụm, hỏi người gầy gò: - Nhị gia, sao người biết Lại Bát sẽ rời đội xe trước?
Vân Nhị cười: - Chỉ đoán thôi, nếu hắn thật lòng cảm kích Vân gia sẽ mang vật tư về bộ tộc, nhưng kẻ này dã tâm chưa bỏ, muốn diệt trừ Lại Thập Cửu, sau đó trở về dẫn bộ tộc ẩn mình chờ thời. Một kẻ có dã tâm không được phép tồn tại trên thảo nguyên.
Lão Triệu ngạc nhiên: - Nhị gia, chẳng phải thảo nguyên chém giết nhau chết hết mới có lợi cho chúng ta sao?
Vân Nhị lười nhác ngáp một cái: - Mục dân chết hết thì ngươi lên đó mà chăn thả gia súc nhé, mình ngươi chưa đủ, còn định mang cả lão bà hài tử đi à? Toàn một đám người ngu xuẩn tầm nhìn hạn hẹp, một thảo nguyên không có chiến loạn mới khắp nơi là trâu ngựa bò dê, thảo nguyên cần khống chế chứ không nên chinh phục, cho nên chúng ta cần làm là giết hết những kẻ có dã tâm, toàn lực cứu trợ những phụ nữ trẻ nhỏ đáng thương kia, cho bọn họ y phục sống qua mùa đông, khai xuân cho bọn họ mượn bò dê duy trì sinh kế, giúp bọn họ đánh đuổi những kẻ tới uy hiếp, như thế không phải tốt à?
- Thảo nguyên đánh nhau bao nhiêu năm rồi, giờ người căm hận chiến tranh nhất là phụ nữ trẻ nhỏ, ai mà chẳng thích ăn no rồi đốt lửa nhảy mua dưới trăng, hẹn hò tình nhân, mục dương nữ mặc y phục đẹp nhất đi quyến rũ nam nhân.
Người Lão Triệu gãi đầu gãi tai, bọn họ chỉ biết giết người, còn đạo lý này, thực sự làm khó rồi, nhưng mà nghe cảnh tượng Nhị gia miêu tả, tên nào cũng nóng bừng bừng, mục dương nữ đa tình phóng khoáng, mà nam nhân Hắc Thủy bộ lại chết gần hết, còn lại đám tàn tật...
Lão Tần tương đối thông minh, đá Lão Triệu: - Lại Bát đi đường gặp mãnh thú, không may rơi xuống vách đá chết, Lão Triệu, ngươi cắt đầu làm gì, người ta nghi đấy.
- Yên chí, chỗ đó nhiều dã thú lắm, lúc chúng ta vừa đi còn có con báo rình mò kiếm cơm, mùi máu rõ như vậy, chúng sẽ xử lý tốt thôi. Còn đầu Lại Bát thì bọc vào giấy dầu, mang về nhét vào chăn hắn Hầu Tử... Ai bảo dám xem thường Nhị gia.
Trong lúc nói chuyện thì nồi nước sôi, bốn người nhân lúc nước nóng lấy ngâm lương khô ăn, ăn xong lều đã tối.
Vân Nhị ngồi trong lều, thắp nến mở một cuốn sổ nhỏ, tiếp tục dùng bút than viết những chuyện phải làm, đại ca bao năm qua phải gồng mình quá mức rồi, đại tẩu lần trước dẫn gia nhân đi đánh người, khiến không ít người chê cười. Vân Nhị thấy mình đã trưởng thành cần đứng ra phía trước giảm bớt gánh nặng cho đại ca đại tẩu, không thể sống vô tâm như trước kia nữa, giết người có là gì, nếu cần Vân Nhị có thể tươi cười giết hết sạch những kẻ cần giết, có những việc đại ca không làm người ta cũng nghi, còn hắn làm thì người đa nghi nhất cũng chẳng tin, đó là lợi thế của Vân Nhị.
Đại ca như thanh kiếm tuốt khỏi vỏ, kẻ nào đụng vào là chết, nhưng làm sao có thể tranh nổi va chạm xung đột lợi ích, nếu kẻ nào có ân oán với Vân gia cũng cho rằng chỉ còn đường liều mạng thì nguy rồi, phải cho họ một con đường thấy còn có thể giải quyết bằng cách thương lượng, khiến họ không mạo hiểm nữa, Vân Nhị sẵn sàng đóng vai đó.
…
- Tiểu Việt không nói cho muội biết, không phải là sợ muội tiết lộ bí mật, mà chỉ không muốn để muội lo thôi. Lục Khinh Doanh đứng sau lưng Triệu Uyển, giúp nàng chải mái tóc dài, vừa dùng giọng nói chỉ hai người nghe thấy, khuyên giải:
Từ khi biết Vân Nhị đi làm việc gì, Triệu Uyển lúc nào cũng như chực khóc, hết sức kìm nén nói: - Muội sợ chàng xảy ra chuyện.
- Nha đầu ngốc, Tiểu Việt chỉ truy sát một nhân vật nhỏ xíu thôi, năm xưa đại ca muội dẫn người đi Tây Hạ thì chẳng lẽ ta không cần sống nữa? Cái nhà này cũng không cần nữa sao? Muội cần cứng rắn lên, chẳng phải ta nói rồi sao, Tịch Nhục là đứa không trông cậy được …
Lục Khinh Doanh càng nói càng nghiêm khắc, Triệu Uyển liên tục gật đầu.
Đột nhiên có hai con sóc ở đâu xuất hiện, chân sau bọn chúng bị buộc, mặc dù chỉ cần chúng chạy cùng một hướng là thoát, những rõ ràng sóc không có trí thông mình này, mạnh con nào con nấy chạy, thế nên chỉ níu chân nhau chẳng ích gì.
Triệu Uyển mắt mở thật to, thét lên một tiếng lao ra khỏi phòng, nhảy ngay từ trên lan can xuống.
Lục Khinh Doanh thong thả bước ra nhìn, thấy Triệu Uyển cưỡi lên lưng Vân Nhị, vừa khóc vừa cười, giống như điên, thở dài đá hai con sóc sang bên, hiển nhiên những lời vừa rồi của mình đều vô nghĩa, chỉ cần Vân Nhị về, Triệu Uyển sẽ quên hết... Trước kia hình như mình cũng thế.
Vân Nhị trở về, không khí trong hẻm Lồng Hấp khôi phục sự hoan lạc trước đó, Triệu Uyển mặc áo mỏng mùa xuân, cưỡi trên con tuấn mã trắng, khoan khoái dẫm lên con suối nước nông, đẹo như nữ thần mùa xuân, còn Cát Thu Yên ngồi nghiêng mình trên con ngựa mận chín, ôm Vân Thiên Thiên hò hét ầm ĩ.
Vân Đình ngồi trong lòng Nhị thúc, nó rất muốn đuổi theo thẩm thẩm, nhưng Nhị thúc tay cầm cuốn sách trong tay không muốn đi nhanh, nó quay sang kéo tóc Nhị thúc.
Còn về phần Lạc Lạc, lúc này lệ hoa liên miên, đưa ngón tay mũm mĩm chỉ thúc thúc thẩm thẩm phía dưới, ủy khuất vô cùng.
- Viết chữ cho tốt, cưỡi ngựa làm gì, nhà ta không thiếu đám khốn kiếp giỏi cưỡi ngựa, con tập viết cho đẹp, khi về cho cha xem, cha sẽ rất vui, chiến mã hôi lắm, nữ hài dính vào là nửa ngày không hết mùi, không được khóc, ngoan, vào nhà viết chữ.
Lạc Lạc nằm vật ra đất quẫy đạp, dứt khoát không chịu, nhưng Lục Khinh Doanh không có lấy nửa phần nhân tử, bế Lạc Lạc vào phòng, tí tuổi đầu đã biết giở trò ăn vạ, không chấp nhận được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2