Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Già Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 639: Hóa Tiên Trì
T
rong những năm thái cổ, những vị "Hoàng" có thể hái trăng sao, thủ đoạn siêu phàm không thể tường tượng, tất cả đều là sinh linh nghịch thiên.
Hôm nay, mọi người nhìn thực lực của hầu tử phỏng đoán ra một tia chiến lực của lão Đấu Chiến Thánh Hoàng, hầu tử bị giam trăm vạn năm, tu hành cũng chỉ hai mươi năm mà thôi.
Vậy thì Đấu Chiến Thánh Hoàng sông trong năm tháng vô tận đáng sợ cờ nào? Sợ là trên tận cửu thiên, dưới tận cửu u, luyện hóa sao trời, phun nuốt thái dương, không gì không làm được.
Hầu tử đánh ra lửa giận, kiên quyết không lùi, vung thiết côn đen đại chiến Vương Đằng, lực lượng phá trời, hoả nhăn kim tinh, lông toàn thân biến thành màu vàng rực, chớp động hào quang.
Diệp Phàm cũng không còn cách nào, tính tình hầu tử như thế, hắn có nhiều lời cùng vô dụng, nhất định không kéo ra được, không đánh đối phương thành thịt này là ô thiết côn sẽ không ngừng lại.
Không thể không nói, Vương Đằng thật sự quá mạnh, dùng một thanh Thiên Đế Kiếm mạnh mẽ chặn đứng ô thiết côn, đủ các loại pháp tắc căn nguyên xuất hiện, có công có thủ, không xuất hiện dấu hiệu thua trận.
Oong!
Ánh mắt hắn rất đáng sợ, mỗi lần chớp động đều chấn động thiên địa, như động tĩnh của đại đạo.
Hai mắt khép mở như một mảnh tinh vực, sâu không lường được, tiêu tan sống lại, nháy mắt như trôi qua ngàn vạn năm từ xưa đến nay.
Đó là Thiên Nhãn Võ Đạo!
Tất cả động tác, tất cả chiêu thức, tất cả bí pháp, căn bản không có bí mật gì ở trong mắt hắn, có thể thấu tận căn nguyên, động tác nhanh cỡ nào thì ở trong mắt hắn vẫn chậm như ốc sên.
Ngay cả giáo chủ các phương cũng không có Thiên Nhãn, còn hắn lại tu thành, đây là một loại thể hiện chứng đạo, là một loại bay vọt về chất.
Có người dù trở thành Thánh nhân cũng không thể thành tựu Thiên Nhãn, đây là thân thể thăng hoa cực kỳ khó có, trên đời không mấy người có được.
Ánh mắt Vương Đằng khép mở sẽ lưu động ra lực lượng cực kỳ đáng sợ, như cối xay nghiền nát người, chùm tia sáng của Thiên Nhãn Võ Đạo có thể hủy diệt vạn vật.
Đang! Đang!
Hầu tử vung ô thiết côn đánh lên chùm tia sáng đó, tia lửa bắn ra, mỗi một đòn đều nặng hàng tỷ cân, như ngôi sao vù trụ va chạm vào nhau.
Ở xa xa, mọi người hoảng sợ, Thiên Nhãn Võ Đạo đáng sợ, lực đạo kinh người như thế, có thể sánh với thần lực thiên phú của hầu tử.
- Không chỉ có thể nhìn thấu căn nguyên vạn vật, tất cả tốc độ ở trong mắt nó đều chậm chạp, còn có lực công kích đáng sợ như thế, ai có thể chống đỡ được?
Không ai không kinh hồn bạt vía, Thánh chủ Đông Hoang, Hoàng Chủ Trung Châu, thần tăng Tây Mạc, Yêu chủ Nam Lĩnh... đều rung động, trong lòng kiêng kỵ.
Một đời trẻ tuổi, Cơ Hạo Nguyệt, Dao Trì Thánh nữ, các hoàng tử công chúa Thần triều, yêu nữ Nam Lĩnh... cũng hít một hơi lạnh.
Oong!
Hư không rung động như bức tranh, hai mắt Vương Đằng phun ra chín cái cổ tự, đóng dấu vào hư không, hào quang Thiên Nhãn Võ Đạo dọa người, phát ra một loại khí cơ đáng sợ.
Như muốn hủy diệt thế gian này, đôi mắt không ngừng sáng tối như có chòm sao đang sinh ra rồi diệt vong, chín cái cổ tự chuyển động, có một loại khí tức khai thiên.
Ánh mắt bắn ra, bắn ô thiết côn bay lên rất cao, thiếu chút nữa xuyên thủng mây bay mất, nếu là binh khí khác thì đã sớm thành bụi phấn, có thể hủy diệt vạn vật, nhưng đó là hung binh sinh ra thần linh.
Lực đạo đáng sợ, pháp tắc ma thế không gì sánh bằng, đó là chín chữ do Đại đế cổ lưu lại, có được lực căn nguyên không thể tưởng tượng.
Ô thiết côn trong tay hầu tử thiếu chút bay mất, hắn rống to một tiếng, bộ lông vàng dựng thẳng, lúc này mới đứng vừng, thiếu chút bị thiệt thòi.
Xoạt!
Hai đạo ánh sáng bắn ra từ mắt, kim tình của hầu tử cũng làm người ta sợ hãi, hắn cũng có Thiên Nhãn, sinh ra đã có, là truyền thừa của lão Đấu Chiến Thánh Hoàng.
Keng keng...
Thiên Nhãn quyết đấu, ánh mắt như đao kiếm va chạm, tia sáng bắn ra cắt xé thiên địa, cực kỳ dọa người, đó chỉ là lực lượng của hai đôi mắt.
- Chín cái cổ tự còn có diệu dụng như thế...
Diệp Phàm vuốt cắm, thật sự cân nhắc kỹ, hắn có nên luyện nhập những cổ tự đang nắm giữ vào mắt hay không?
Đáng tiếc, hắn chỉ có được một quyển đạo kinh, không nói rõ làm sao sử dụng văn tự Đại đế, một khi luyện hóa dưa vào mắt thì trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng không nhất định phải luyện hóa vào mắt, có thể là vị trí thân thể kkhác. Không có cổ kinh hoàn chỉnh, luôn cảm thấy thiếu một chút, không thể thông suốt.
Hầu tử phát uy lại triển khai công kích sắc bén, áp chế Bắc Đế rút lui, con của Đấu Chiến Thánh Hoàng không chỉ có lực lượng, còn có các loại bí thuật cấp Hoàng, đại chiến càng kịch liệt hơn.
- Thánh thuật của Loạn cổ Đại đế!
Mọi người cũng cả kinh, càng nhìn càng thấy bí thuật của Vương Đằng giống như Loạn cổ Kinh có miêu tả trong sách cổ, thần uy tuyệt đối.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, đây là Loạn cổ Đại đế quyết chiến với Đấu Chiến Thánh Hoàng, triển khai thông qua người kế thừa của bọn họ.
Hầu tử càng đánh càng mạnh mẽ, thiên phú tuyệt đối, nhưng Loạn cổ Kinh
cũng đáng sợ cực kỳ, bày ra trong tay Vương Đằng khó mà chống đỡ.
Diệp Phàm lại truyền âm, hắn cảm thấy hầu tử không thua, nhưng muốn giết Bắc Đế thì không dễ, vẫn để cho hắn mượn lực lượng đại long Tần Lĩnh quyết đấu.
- Không được, ta muốn tự tay chém hắn.
Hầu tử phát tính tình, càng đánh càng hăng, vung cây côn lớn như cối xay gió màu đen.
Mọi người hết chỗ này, hai người này quá mạnh mẽ, tranh nhau muốn giết Vương Đằng, đó đường đường là Bắc Đế, khó có người địch nổi, bây giờ lại biến thành con mồi?
- Đừng đánh nữa, đi rồi, Tần Lĩnh đại long thiên cổ bắt đầu di động!
Có người kinh hô.
Tần Lĩnh cổ huyệt biết di động. mọi người đều biết, dừng lại một chỗ một thời gian sẽ dời đi, không ở lại lâu, đây cũng là nguyên nhân xưa nay không ai tìm được.
- Đúng rồi, vừa rồi Thánh thể điều động lực căn nguyên đại long, kinh động long huyệt, nó sớm sinh ra linh trí, muốn rời khôi đây.
Một vị Tầm Long Địa Sư nói ra chân tướng.
- Nhanh lên, đừng bỏ qua.
Rất nhiều người kêu lên.
Nhưng mà hầu tử cùng Vương Đằng chặn phía trước, đại chiến không ngừng. chặn đường khiến mọi người không thể đi qua.
- Hai vị đừng đánh nữa, bằng không bỏ qua tiên tàng thiên cổ.
Có người can ngăn. rất không hy vọng bọn họ tiếp tục.
Diệp Phàm quan sát địa thế, tâm thần vừa động. đại long quả thật di động, tiếp tục kéo dài thì sẽ bỏ qua cơ duyên.
- Hầu ca đừng đánh nữa, phải có được một trong Hóa Tiên Trì và Long Huyệt thì mới có hy vọng chứng đạo, đừng nên bỏ qua.
Hầu tử nghe lời này, giảm bớt lực cỏng kích, còn Vương Đằng cũng lui về phía sau, không muốn tiếp tục đánh nhau sinh tử nữa, tiến vào Hóa Tiên Trì hoặc là Long Huyệt mới quan trọng nhất.
Ầm ầm...
Long mạch đang di động, cổ huyệt chỗ chân núi phun ra tinh khí, một tiếng rồng ngâm chấn động ba mươi ba tầng trời, như truyền ra từ hoang man.
Ngay trong nháy mắt này, rất nhiều bóng người lao lên, các giáo chủ, đại Thánh chủ đều hành động, không một ai chậm trễ.
Bắc Đế không động; ánh mắt lạnh bằng nhìn thẳng về phía Diệp Phàm, đứng trên chiến xa cổ màu vàng ngạo nghễ một phương.
- Ta không tới trễ chứ.
Lão mù xuất hiện, vẫy tay gọi mấy người Lý Hắc Thủy, nhìn lướt qua Vương Đằng, nói:
- Ngươi cuối cùng sẽ không thành Đế đâu, ngươi dám làm bị thương hậu bối của ta, ta dám tới Bắc Nguyên giết tộc nhân của ngươi.
Hiển nhiên, hắn nghe được lời Bắc Để nói trước đó, hắn thân là nhân vật cấp hoá thạch, thường sẽ không nói ra lời này, nhưng hôm nay Vương Đằng tuyên bố muốn giết đám người Lý Hắc Thúy. Ngô Trung Thiên, Liễu Khấu, khiến hắn rất bất mãn.
Thánh địa Đông Hoang hùng mạnh cờ nào, chưa bao giờ có một đại năng ra tay với con cháu đại cường đạo, bởi vì đều có kiêng kỵ, nếu như mười ba đại cường đạo nổi điên thì có thể giết sạch đệ tử của họ.
Ở một bên, Xích Long đạo nhân, Khổng Tước Vương xuất hiện, đứng ở bên người Nhan Như Ngọc, vẫy tay gọi Bàng Bác.
Đại yêu Bàng Bác có thân phận đặc thù ở Yêu tộc, địa vị không dưới Nhan Như Ngọc, trên danh nghĩa là người thừa kế Thanh Đế.
Thần sắc Vương Đằng chấn động. chiến xa cổ màu vàng dưới chân bùng lên thần quang. lúc nào cũng có thể xuyên thấu hư không mà đi, dù cho hắn có mạnh hơn đi nữa thì đối mặt với mấy vị hóa thạch cũng không có cách nào.
Những người này chỉ cần một người là có thể làm hắn bị thương. hai người là có thể khiến hắn hình thần hủy diệt, hoá thạch không thể ước đoán, thực lực bày rõ ra đấy.
Tròng mắt Vương Đằng co rút lại, không nói một lời, bọn người Diệp Phàm, hầu tử, Xích Long có thể uy hiếp tới hắn, khống chế chiến xa cổ màu vàng vọt vào sâu trong tiên thổ.
"Hầu ca, không nên đi Long Huyệt, ở đó có sinh vật đáng sợ, không ai ở đây có thể đối phó được."
Diệp Phàm truyền âm.
- Không được, ta phải đi Long Huyệt lấy viên nhân thế tiên đan, không có trong Hóa Tiên Trì.
Hầu tử nhảy dựng lên, nhắm về phía cổ huyệt.
- Hầu ca, ở quê ta rất sùng bái ngươi, thật không ngờ ngươi thật sự tồn tại, cũng là nhảy ra từ trong tảng đá.
Bàng Bác kêu lên.
Hầu tử hết chỗ nói, gãi gãi đầu, không đợi hắn nói nữa liền vác ô thiết côn, nháy mắt biến mất.
Xích Long đạo nhân, Khổng Tước Vương, lão mù gật đầu với Diệp Phàm, cũng chia ra hành động nhắm về phía Long Huyệt. Hoá thạch như bọn họ đều muốn tìm Long Tủy cấp mộng huyễn kéo dài thọ nguyên.
Diệp Phàm nhắc nhở một phen, mấy người đều gật đầu, nháy mắt biến mất, mặt khác có Nhan Như Ngọc đi theo, lường trước mang theo Đế binh Cực Đạo có thể bảo toàn tính mạng của mấy người.
Phần lớn nhân vật lão tiền bối đều nhắm về phía cổ huyệt, tiên trân ở đó là vô giá với họ, Tiên Tủy mộng huyễn nhân thể không thể gặp, rốt cuộc có được manh mối.
Đoàn người Diệp Phàm, Bàng Bác, Lý Hắc Thủy nhằm phía Hóa Tiên Trì, Cơ Hạo Nguyệt đã hợp với người gia tộc, chỉ là Cơ Tử Nguyệt lại như cái đuôi nhò trốn theo đoàn Diệp Phàm, không đi gặp trường bối.
Hóa Tiên Trì ở trên đỉnh núi lớn, ở đó lưu động hào quang, mây màu trải rộng, hết sức huyễn lệ, đầm nước như ngọc, tràn ngập linh khí, cả ngọn núi đều bị bao phủ.
Đi đến gần đó là không ai có thể bay được, tất cả đều bị một cỗ lực lượng thần bí cản trở, chỉ có thể đi bộ lên núi.
Dù là các đại giáo chủ cũng không được, chỉ có từng bước một trèo lên, đường lên núi có rất nhiều người, đều là cao thủ.
Diệp Phàm đi theo đường núi, gặp được không ít người quen, Dao Trì Thánh nữ của duyên dáng, trăm hoa xấu hổ, gia nhập hàng ngũ của bọn họ.
- Diệp, đã lâu không gặp, ta tới đây.
Một tên người dã man mặc da thú, làn da màu đồng cổ sải bước đi tới, trong tay cầm một cây bổng nanh sói, chính là Đông Phương Dã.
- Dã nhân.
Bàng Bác cười đấm hắn một cái, tự nhiên quen biết, Đông Phương Dã có tiếng tăm lừng lẫy ở Kỳ Sĩ Phủ, bởi vì có một lần kéo cây gậy lớn thiếu chút đánh chết Vương Trùng.
Lần này Vũ Điệp công chúa đệ tam mỹ nhân Trung Châu không đến, nếu không thì tổ ba người lúc trước cướp sạch Đoạn Đức đã tụ tập đủ, mọi người đều mỉm cười.
- Vừa rồi ta gặp tên mập mạp kia, cũng chào một tiếng.
Đông Phương Dã nói.
- Mau giấu chín thanh thần binh cho kỳ, tên mập mạp kia không phải tên lương thiện gì.
Diệp Phàm nhắc nhở Bàng Bác.
- Yên tâm, chín thanh thần binh luyện hóa hợp nhất với Yêu Đế Cửu Trảm, hắn muốn nhìn cũng không được.
Bàng Bác nói.
- Không cần sợ hắn.
Ánh mắt to đen láy như bảo thạch của Cơ Tử Nguyệt xoay chuyển, tìm kiếm Đoạn Đức tức giận nói:
- Hẳn dám xuất hiện, Thánh chủ tộc ta sẽ không bỏ qua cho hắn, thật xấu xa.
Trước khi rời khôi Đông Hoang, Đoạn Đức từng đi tới nghĩa trang Cơ gia, cuối cùng để cho hắn mở ra một tòa đại mộ Thần Vương, tộc lão Cơ gia nổi giận đuổi giết hắn mấy chục vạn dặm, rốt cuộc vẫn để cho hắn chạy thoát.
- Tên mập đáng chết này thật là không được người ta chào đón.
Diệp Phàm cười.
- Có nhiều nhân vật cấp giáo chủ đến đây như thế.
Lý Hắc Thủy cảm thấy không ổn, đó là các đại năng, thực lực bí hiểm, bọn họ rất khó cạnh tranh.
Không phải tất cả nhân vật lão tiền bối đều nhắm vào Long Huyệt thiên cổ, cũng có không ít người nhắm về phía Hóa Tiên Trì, tất cả đều là đại nhân vật hùng bá một phương.
- Lần này Thần Toán Tử suy diễn ra rất khác với trước kia, vì vậy có nhiều người đến đây.
Dao Trì Thánh nữ lên tiếng, sáng sủa động lòng người.
- Thần Toán Tử này thật là không đơn giản.
Diệp Phàm không phải nghe nói lần đầu. vẫn muốn kéo tên này ra xem thử.
- Quả thật rất thần bí, rất ít có người biết lai lịch.
Dao Trì Thánh nữ mỉm cười khuynh thành.
- Dao Trì tỷ thật xinh đẹp, xinh đẹp giống như muội vậy.
Cơ Tử Nguyệt có chút nghịch ngợm kèm tự kỹ nói, mắt to cong thành trăng khuyết.
- Thật là tự kỹ.
Diệp Phàm gò một cái lên vầng trán mịn màng của nàng.
- Cái này gọi là tự tin chứ?
Cơ Tử Nguyệt vỗ tay hắn ra, nhe răng khểnh sáng bóng, cho hắn một cái liếc mắt.
Đoàn người rất thả lòng, ung dung không sợ đi lên đinh núi, trong quá trình này không có ai dám làm gì bọn họ.
Ờ nơi này, Diệp Phàm có thể điều động long nguyên Tần Lĩnh, vừa rồi còn dám lên giết Bắc Đế, ngay cả nhân vật lào tiền bối cũng trốn tránh hắn, không dám tìm xui xẻo.
Lúc này, do có uy thế như khi Thánh thể mới thành, nơi đi qua không có một ai dám cản.
- Vô lượng... con bà nó cái thiên tôn!
Ờ xa xa, một đạo nhân béo xuất hiện, đi lên núi, ở xa xa nhìn thẳng về phía Diệp Phàm cùng người dã man.
Đoạn Đức muốn hộc máu, lần trước bị cướp bóc sạch sẽ, ngay cả giày cùng vớ bí bảo cũng bị tên dã man kia mang trên chân.
Quá đáng nhất là sau này hắn còn hợp tác với hai người. Thẳng đến khi Diệp Phàm vận dụng chín thanh thần binh, hắn mới bừng tinh hiểu ra, biết được là tên khốn kiếp nào cướp sạch hắn.
- Đạo gia ta không để yên cho ngươi đâu!
Đoạn Đức cắn răng nghiến lợi.
Rốt cuộc, đoàn người Diệp Phàm tới gần Hóa Tiên Trì, đầm nước chảy xuôi hào quang, bốc hơi đầy trời, một mảnh hoa lệ.
- Lão ca cũng đến rồi.
Ờ nơi này, Diệp Phàm gặp được bệnh lào nhân, tiến lên chào một tiếng.
Mấy người Bàng Bác cũng không dám sơ suất, đều tiến lên chào hòi, đã sớm nghe Diệp Phàm nhắc tới, biết có lẽ là một dị nhân khó lường.
- Không đúng, bên trong tiên trì có sinh mệnh, chẳng lẽ đản sinh ra sinh linh như Thanh Đế?
Một ít nhân vật lão tiền bối kinh dị.
Từ xưa, chiếc hồ này có rất nhiều bí mật, có không biết bao nhiêu tài liệu quý như Lục Đồng, Thanh Đế cũng cắm rễ sinh ra ở nơi này.
Tương truyền, trong những năm thái cổ, nơi này đã có mảnh vỡ Đế binh chìm xuống, thật khó tưởng tượng đến hôm này sẽ có bao nhiêu thần vật.
Từ xưa đến nay, không ai có thể tiến vào được, lần này rất đặc thù, bị người ta suy diễn ra, quần hùng tề tựu đến đây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Già Thiên
Thần Đông
Già Thiên - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=gia_thien__than_dong