Phù Diêu epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 702-703: Tú Tràng
út.
Tiếng nói không lớn nhưng đủ để làm Matthew nghe rõ. Y há hốc mồm rồi lộ vẻ tức giận. Y tức tối xoay người đi lẩm bẩm gì đó không rõ.
Vương Quốc Hoa thấy thế thở dài một tiếng.
- Phu nhân, anh phục rồi.
Sở Sở bĩu môi nói:
- Loại người này không phải thứ gì tốt, lấy danh nghĩa nghệ thuật hại bao phụ nữ vậy mà còn cảm thấy mình tốt đẹp. Vừa nãy coi như em khách khí, không phải ở đây nhiều người đã tát vào miệng hắn rồi.
Vương Quốc Hoa đành nhún vai bất đắc dĩ.
Lúc này bên ngoài trở nên náo nhiệt, ánh đèn máy ảnh không ngừng lóe lên. Dưới ánh đèn không ngừng có những đôi nam nữ ăn mặc thời thượng xuất hiện, những người này không ngừng vẫy tay chào hỏi rồi ngồi xuống các bàn khách quý.
Sở Sở không bị chuyện vừa nãy ảnh hưởng, cô thậm chí còn không nhịn được thầm nói.
- Đúng là sao chưa diễn thời trang? Em muốn xem trang phục chứ không phải đám người này.
Là một trong các nhân vật có tiếng trong làng giải trí, Hà Mã khoác tay mỹ nữ Vũ Quyên Quyên theo thảm hồng tiến vào trong. Dưới ánh đèn chói mắt, ttrg Vũ Quyên Quyên đạt đến đỉnh. Cô ả vô thức đưa mắt nhìn về một góc rồi càng đắc ý hơn. Hà Mã bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Em nhìn gì thế?
Vũ Quyên Quyên chu miệng mỉm cười nói:
- Hai bạn học hồi đại học, hôm nay em mời bọn họ đi xem biểu diễn thời trang.
Hà Mã cười nói:
- Em đang mời bọn họ đến xem mình hiện nay như thế nào phải không?
Vũ Quyên Quyên đáp lại bằng ánh mắt quyến rũ. Cô coi như là thưởng vì sự hiểu ý của bạn trai mình. Nhưng Hà Mã nhìn theo ánh mắt Vũ Quyên Quyên thì lại đứng đực ra. Nếu không phải có nhiều phóng viên ở đây thì Hà Mã đã muốn lao tới.
- Sao vậy anh?
Vũ Quyên Quyên khó hiểu hỏi, Hà Mã vội vàng nói:
- Không có gì, em có quan hệ như thế nào với vợ chồng kia?
Hai người đã đi tới cuối thảm hồng rồi ngồi xuống bàn khách quý. Vũ Quyên Quyên nói:
- Chỉ là bạn học bình thường thôi.
Hà Mã lại một lần nữa cứng lại, y rất miễn cưỡng nói:
- Ồ, thì ra là thế, đáng tiếc.
- Tiếc gì cơ?
- Lát em sẽ biết.
Hà Mã lấy máy gọi.
- Sếp, có chuyện cần báo cáo.
Hà Mã rất nhanh gặp máy, y nói với Vũ Quyên Quyên:
- Đi, đi gặp sếp anh.
Tim Vũ Quyên Quyên đập mạnh, sếp của Hà Mã là ai? Trước kia ả chỉ nghe qua chứ chưa hề gặp. Ả chỉ biết sếp của Hà Mã là người có thế lực, nắm giữ vận mệnh nhiều ngôi sao sáng hiện nay, đó là người đáng để nịnh bợ.
Nhiều thứ đều do Vũ Quyên Quyên tự mình bịa ra. Ví dụ như về gia thế chẳng hạn, bố cô ả chỉ là một cấp phó huyện bên ngành giáo dục. Ông bố cũng có chút quan hệ nên lúc Vũ Quyên Quyên đi học cũng được giúp đỡ.
Trong phòng vip tầng hai, cả nơi này chỉ có một phòng như thế này. Hà Mã dẫn Vũ Quyên Quyên lên còn bị hai bảo vệ hỏi vài câu mới cho qua.
Bên trong phòng, một cô em trẻ tuổi xinh đẹp đang làm nũng ôm tay một người đàn ông.
- Dương ca, người ta muốn lên truyền hình, ngài đã đồng ý với em, cùng lắm thì về bảo gì em cũng đáp ứng.
Thấy cảnh này Vũ Quyên Quyên thậm chí còn hâm mộ cô ả có cơ hội này. Vũ Quyên Quyên cũng biết mình qua tuổi kia.
- Tổng giám đốc Hà tới đó, em nhờ y đi. Ha ha.
Tâm trạng Du Khánh Dương hôm nay khá tốt, cuộc biểu diễn hôm nay do một người bạn của y tổ chức, mục đích chính là giới thiệu trang phục của nhà thiết kế Hongkong....
Cô bé kia không đi lên quấn lấy Hà Mã mà xoay xoay eo nói:
- Không có thành ý, bỏ đi, người ta đi chuẩn bị, sắp diễn rồi.
Cô em trước lúc quay đi còn không quên hôn chụt lên mặt Du Khánh Dương.
- Lão Hà, anh vừa nói có chuyện quan trọng, không phải là dẫn cô đây đến gặp tôi đó chứ?
Du Khánh Dương mỉm cười nói, tim Vũ Quyên Quyên đập mạnh, ả rất hy vọng Hà Mã có thể nói:
- Vâng.
Đáng tiếc Hà Mã rút tay khỏi tay Vũ Quyên Quyên, y đi tới bên cạnh Du Khánh Dương cúi đầu nói gì đó, Du Khánh Dương lập tức khẩn trương đứng lên hơn nữa bước nhanh ra ngoài. Y đi đến lan can lại cười khổ nói với Hà Mã.
- Lão Hà, biết ai bố trí như vậy không? Đây không phải tát mặt tôi sao?
Hà Mã bất đắc dĩ nói nhỏ vài câu, Du Khánh Dương nhìn Vũ Quyên Quyên.
- Bỏ đi, coi như không thấy là được rồi, miễn gặp mặt tôi lại không tiện xử lý.
Vấn đề là chuyện sau đó lại không như mong muốn. Du Khánh Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua lại căm tức thấy hai bảo vệ câu lạc bộ đi đến trước mặt Vương Quốc Hoa và Sở Sở nói gì đó. Sau đó y thấy đám bảo vệ không hề khách khí muốn ra tay đuổi người.
- Con mẹ nó chứ.
Du Khánh Dương chửi rồi nhìn Hà Mã, Hà Mã vội vàng nói:
- Tôi đi xử lý.
Nói xong y chạy nhanh xuống.
Vũ Quyên Quyên hơi buồn bực vì Hà Mã cứ thế đi không nói với mình một câu nào, chẳng qua chút oán giận này rất nhanh biến mất vì Du Khánh Dươngx đi đến bên ả nói:
- Cô Vũ hả, tôi nói này, ánh mắt của cô rất có vấn đề. Rõ ràng có quan hệ tốt như vậy mà không nắm lấy. Cô phải biết hai vị kia dù là tôi thấy cũng phải tươi cười chào hỏi. Cô thì hay rồi, để người ta ngồi trong xó. Hôm nay nếu làm không tốt thì tôi cũng bị cô làm liên lụy đó.
Vũ Quyên Quyên choáng váng, lời này quá nặng nề làm ả không thể chấp nhận.
Hà Mã rất nhanh xuất hiện ngăn đám bảo vệ. Vũ Quyên Quyên còn thấy vị sếp của Hà Mã vốn không thèm để ý tới mình vậy mà lại vẫy vẫy tay chào hai người kia.
Càng làm Vũ Quyên Quyên khó thể chấp nhận là Hà Mã bình thường có mắt cao hơn trán giờ lại gật đầu cúi người dẫn hai người Sở Sở lên lầu.
Trên mặt Sở Sở không biết có thêm chiếc kính từ lúc nào, Vương Quốc Hoa đi theo sau cô.
- Tôi nói Du Khánh Dương, sao đi đến đâu cũng thấy anh vậy hả?
Sở Sở bước lên bậc cuối cùng và nói.
Du Khánh Dương biết Sở Sở đang dọa mình là sẽ cho người phá nơi này. Y tin Sở Sở không làm thế nhưng sau đó công ty của y sẽ không thể làm ăn thuận lợi như giờ được. Xa không nói chỉ cần tên Vương Quốc Hoa ở trường hợp nào đó nói vài câu bất mãn về Du Khánh Dương thì sẽ có không ít tên chủ động nhảy ra nhằm vào Du Khánh Dương. Ví dụ như Hứa Phỉ Phỉ, còn tên Du Phi Dương nữa chứ, cả đám mèo mả gà đồng Bắc Kinh cũng sẽ không quên mượn cơ hội đâm chọc vài câu.
Vũ Quyên Quyên nói mời mấy người bạn học đến xem diễn thời trang chỉ là lý do. Cô ả chính là muốn cho Sở Sở xem mình bây giờ tốt như thế nào, như vậy mới thỏa mãn được cô ả.
Chuyện ban đầu phát triển đúng theo dự đoán, chồng Sở Sở không ngờ là tên sinh viên nghèo Vương Quốc Hoa, ăn mặc cũng rất bình thường. Khi thấy bảo vệ muốn đuổi vợ chồng Sở Sở đi, sự khoái cảm của Vũ Quyên Quyên đạt tới đỉnh. Vũ Quyên Quyên thậm chí còn định đi tới giải vây cho vợ chồng kia. Tuy bảo vệ xuất hiện đuổi người là chuyện bất ngờ nhưng Vũ Quyên Quyên thích thấy điều này.
Cô ả bắt đầu rơi từ trên mây xuống đáy vực thẳm khi thấy phản ứng gấp gáp của Du Khánh Dương, chuyện sau đó không ngừng đả kích tự tin của Vũ Quyên Quyên.
Du Khánh Dương có chút bất đắc dĩ chắp tay với Vương Quốc Hoa.
- Quốc Hoa, cậu khuyên em dâu trước một tiếng được không?
Vương Quốc Hoa xua tay chặn lại:
- Đừng gọi như vậy, tôi và anh chưa có quan hệ đến mức đó. Vừa nãy chúng tôi vốn chuẩn bị rời đi nhưng anh bảo người mời chúng tôi lên. Đây không phải chúng tôi sợ việc mà không muốn làm phiền cho bạn học.
Vừa nói Vương Quốc Hoa cười nói với Vũ Quyên Quyên:
- Chủ tịch Quyên Quyên, tên này nếu dám gây phiền cho cô thì cô cứ gọi điện cho Sở Sở rồi xem chúng tôi xử lý y như thế nào.
Vũ Quyên Quyên không nghĩ Vương Quốc Hoa sẽ nói như vậy, trong lòng càng thêm hốt hoảng. Vũ Quyên Quyên không rõ sao đối phương lại nói thế.
- Tôi không có việc gì, cái này, hôm nay chỉ trách tôi không nói trước với hai vị.
Vũ Quyên Quyên lắp bắp khách khí nói. Vương Quốc Hoa quay sang nói với Du Khánh Dương.
- Được rồi, nếu là địa bàn của anh thì nể mặt Phi Dương tôi không tính toán. Chẳng qua anh tìm nhà thiết kế gì vậy hả? vừa nhìn là biết kẻ không đứng đắn.
Sở Sở không đợi Du Khánh Dương lên tiếng đã lạnh lùng nhìn đối phương:
- Nếu không được chào đón thì chúng tôi cũng nên đi. Đúng, tên Matthew gì gì đó muốn tôi làm người mẫu cho hắn, hình như giống như tổng giám đốc Hà trước đây vậy?
Hà Mã đỏ mặt cúi đầu sát ngực mà không dám phản bác câu gì.
- Hai vị, hai vị tuyệt đối đừng cứ thế mà đi nếu không tôi có oán cũng không nói thành lời mà. Cho tôi chút mặt mũi, ngồi xuống nói chuyện đi. Về phần cô Vũ thì tôi càng không làm khó chút làm. Cô Vũ, cô nói có đúng không?
Du Khánh Dương phát hiện Vương Quốc Hoa và Sở Sở để ý đến bạn học nên vội vàng kéo Vũ Quyên Quyên ra làm bia cho mình.
Vũ Quyên Quyên miễn cưỡng cười, ả đi lên nói với Sở Sở:
- Sở Sở, nếu đã đến thì xem biểu diễn một chút rồi về.
- Đúng đúng, chúng ta ra ngoài xem.
Du Khánh Dương thuận thế bò lên, Sở Sở không hề cảm kích nhìn Du Khánh Dương.
- Hừ.
Du Khánh Dương không có biện pháp gì với Sở Sở, y bất đắc dĩ dùng mắt nhìn Vương Quốc Hoa. Du Khánh Dương biết Vương Quốc Hoa là người hiểu lý lẽ.
- Nếu chủ tịch Du đã nói vậy thì chúng ta cũng không nên khách khí. Sở Sở, anh thấy sắp diễn rồi, xem một chút rồi đi.
Vương Quốc Hoa nói một câu, Sở Sở vẫy vẫy Vũ Quyên Quyên.
- Chủ tịch, cô lại đây, chúng ta ngồi cùng chỗ.
Vũ Quyên Quyên do dự một chút nhưng vẫn đi theo.
Du Khánh Dương nhân cơ hội đi lên dùng khuỷu tay đâm đâm Vương Quốc Hoa. Vương Quốc Hoa quay đầu lại nhìn hai người phụ nữ vừa đi vừa nói chuyện đi theo mình, Du Khánh Dương chờ ở cửa đưa điếu thuốc tới nói.
- Tôi nói này, cậu là ngốc thật hay giả ngốc vậy? Cái này cũng không nhìn ra sao?
Vương Quốc Hoa cầm thuốc đợi Du Khánh Dương châm lửa mới nói.
- Cái này có gì quan trọng đâu.
Du Khánh Dương cười lạnh nói:
- Vậy gì mới quan trọng?
Vương Quốc Hoa nói:
- Vũ Quyên Quyên là dựa vào cố gắng của mình mới đi được tới bước này, đây mới là quan trọng nhất.
Du Khánh Dương nghe vậy không khỏi thở dài một tiếng.
- Cậu đúng là người hiền hậu.
Hà Mã lúc này cũng đi tới, y cười lấy lòng:
- Sếp, tên Matthew kia tôi có nên đi gọi không?
Du Khánh Dương nhìn một chút, Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Bỏ đi, hắn cũng không làm gì chúng tôi.
Du Khánh Dương nghe xong khoát tay ra hiệu Hà Mã tránh đi, lúc này y chắp tay với Vương Quốc Hoa:
- Tôi coi như phục cậu, khí độ này đúng là một cơ sở để cậu có được thành công.
- Đừng nói mấy câu vô nghĩa với tôi. Nhưng anh đó, chuyện hôm nay nếu xảy ra nhiều thì sớm muộn anh cũng gặp chuyện.
Du Khánh Dương cười ha hả:
- Việc này nói như thế nào nhỉ? Thời này có nhiều cô em muốn cái này, còn tìm đủ mọi cách để được như vậy. Tôi thực ra cũng không rõ thế giới này sao lại như vậy?
Người dẫn chương trình tuyên bố đêm diễn thời trang bắt đầu, âm nhạc vang lên, từng người mẫu ăn mặc đẹp mắt đi ra. …
Trên đường về Vương Quốc Hoa lái xe, Sở Sở ở bên cười hì hì nói:
- Em làm được chứ?
Vương Quốc Hoa rất khẳng định gật đầu nói:
- Không sai, đúng là phu nhân của bí thư thị ủy.
Sở Sở thở dài một tiếng.
- Vũ Quyên Quyên cũng nói với em thực ra mấy năm qua cô ta không dễ dàng gì.
Vương Quốc Hoa cười cười một tiếng không tiếp lời, Sở Sở cũng dừng lại chỉ nghiêng đầu nhìn Vương Quốc Hoa đang chăm chú lái xe.
Cuối tuần này Lãnh Vũ được ngày nhàn nhã ở nhà xem Tv. Y đang xem lại nhận được điện của Vương Quốc Hoa.
- Lão lãnh đạo, tôi đến nhà ngài được không?
Lãnh Vũ cười nói:
- Đến đi, biết địa chỉ nhà tôi rồi chứ?
- Tôi đang ở dưới lầu.
Lãnh Vũ ở tầng hai ra nhìn xuống dưới quả thật thấy Vương Quốc Hoa đang vẫy vẫy tay.
- Cậu đừng lên, tôi xuống, chúng ta ra ngoài đi dạo.
Lãnh Vũ dập máy, Vương Quốc Hoa ở dưới lầu chờ cười nói:
- Lão lãnh đạo sao vậy? Không tiện à?
Lãnh Vũ hừ một tiếng:
- Nói nhiều, tôi có gì không tiện chứ? Vợ với con vẫn chưa lên, phải đợi con tôi chuyển trường mới được.
Lãnh Vũ chắp tay sau lưng đi chậm trong khu, Vương Quốc Hoa đi theo sát phía sau. Lãnh Vũ nói:
- Quan hệ giữa cậu và Sở Giang Thu đã hòa hoãn rồi chứ?
Vương Quốc Hoa gật đầu, Lãnh Vũ nói:
- Nên như vậy, có chuyện không thể nào thay đổi dù cậu nghĩ như thế nào đi nữa. Sở Giang Thu tuy có quan niệm khác nhưng có năng lực và có nhiều ý tưởng và thân phận. Hai năm qua tỉnh Đại Giang phát triển với xu thế tốt đẹp cũng là nhờ công lao của Sở Giang Thu.
Vương Quốc Hoa cúi đầu không nói, Lãnh Vũ vỗ vỗ vai hắn.
- Lúc đầu tôi thật ra không quá thích cậu bởi cậu có vẻ quá chín chắn. Nếu là tôi nhìn việc cậu làm thì cũng sẽ có suy nghĩ như Sở Giang Thu vậy.
Vương Quốc Hoa gật đầu đi theo Lãnh Vũ tiến về phía trước vài bước mới nói.
- Trung Quốc mấy năm nay mặc dù có nhiều vấn đề nhưng về tổng thể vẫn phát triển nhanh chóng, điểm này phải khẳng định. Nhưng vấn đề tích lũy càng lúc càng nhiều, có thể tôi suy nghĩ hơi nhiều một chút nhưng mỗi khi tôi nghĩ đến vấn đề này là tâm trạng mình lại trở nên nặng nề.
- Ha ha, cậu nghĩ đến cái gì?
Lãnh Vũ cười hỏi một câu, Vương Quốc Hoa nghiêm giọng nói.
- Tôi cảm thấy trong mấy năm sau đây các vấn đề kia sẽ ảnh hưởng lớn đến đất nước.
Lãnh Vũ thoáng ngẩn ra không nói tiếp chuyện này nữa mà đi tiếp. Lát sau y dừng lại nói.
- Vấn đề chúng ta nói chuyện có phải quá xa xôi không?
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Vậy không nói đến cái này nữa, chờ đến ngày nào đó chúng ta có thể nói thì sẽ bàn lại.
- Ha ha ha.
Lãnh Vũ nở nụ cười rất lớn.
- Thực ra bây giờ nói chuyện cũng không quá xa, ít nhất cậu là bí thư thị ủy thị xã Thiết Châu, cậu không ngại làm gì đó ở thị xã này.
Vương Quốc Hoa nói:
- Tôi đã có vài suy nghĩ nhưng chưa nghĩ thông suốt hoàn toàn.
Lãnh Vũ quay đầu lại bình tĩnh nhìn Vương Quốc Hoa.
- Lúc cậu quyết định tiến hành thì nhớ nói với tôi một tiếng.
Vương Quốc Hoa gật đầu, Lãnh Vũ ngẩng đầu nhìn phía trước.
- Có đường không dễ đi nhưng vẫn phải phải có người đi.
…..
Tiếu Kính chờ cả ngày cuối cùng đã không nhịn được nữa. Y cầm máy mà do dự mãi không thôi. Cô ả bên cạnh mặc váy ngủ lặng lẽ xuất hiện bên cạnh đưa tay bóp vai cho y.
- Sao vậy anh?
Tiếu Kính nhíu mày nói.
- Không có gì, đúng, khoản tiền kia em mau bù lại. bí thư Mã vừa đi thì bên văn phòng Bắc Kinh cũng không dễ nói. Sau đây em từ chức đi, ở lại Bắc Kinh kinh doanh.
Tiếu Kính thấy đối phương lộ vẻ hốt hoảng nhưng cũng không quá để ý. Người phụ nữ nói:
- Em biết, em sẽ xử lý tốt việc này.
Tiếu Kính thở dài một tiếng ngửa mặt vỗ trán.
- Mấy năm nay đi theo bí thư Mã không ngờ lại rơi vào cảnh này.
- Anh sao không tìm bí thư Mã?
- Tìm làm gì? bí thư Mã sắp lui, cùng lắm là trước khi đi đề cử anh đến tỉnh khác nhưng em nói anh dám đi như vậy sao?
Tiếu Kính cuối cùng đã hạ quyết tâm ấn điện thoại. Tiếng tít tít khá dài rồi mới có người phụ nữ nghe điện.
- Alo, Vương Quốc Hoa đang tắm, không biết có việc gì cần tôi chuyển lại không?
- Chào chị, mời nói với đồng chí Vương Quốc Hoa là Tiếu Kính gọi điện tới mời y gọi lại.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu