Phù Diêu epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 700-701: Không Cho Không
ao Viên Viên coi như là một kẻ khác lạ ở vòng tròn này. lẽ ra có gia đình giúp thì việc kinh doanh luôn dựa vào bên chính trị nhưng Cao Viên Viên lại ra nước ngoài. Cô sang Châu Âu học thẩm mỹ viện hai năm, sau đó sang Hongkong học hai năm, cuối cùng về Bắc Kinh mở thẩm mỹ viện này. Về phần tiền vốn thì nhà có ông bố làm cấp bộ trưởng nên muốn vay vốn ngân hàng đâu có gì khó khăn. Thẩm mỹ viện của Cao Viên Viên kinh doanh cũng tốt, quy mô mở rộng lên ba tầng, khách hàng đông đảo.
Sở Sở tới, Cao Viên Viên vừa lúc ở dưới lầu.
- Ông xã cô đâu?
Sở Sở cười nói:
- Sao? Nhìn trúng hắn nên định đào tường ư?
Cao Viên Viên không hề nương tay vung trảo, Sở Sở vội vàng né tránh.
- Biết ngay chị có chiêu này.
Cao Viên Viên nói:
- Phương Phương cũng đến, đang trên lầu làm mặt.
Sở Sở nghe xong khinh thường nói:
- Cô ả đúng là chiếu cố việc làm ăn của chị.
Cao Viên Viên nhìn lên lầu kéo Sở Sở sang bên nhỏ giọng nói.
- Ả hùn vốn mở nơi này với tôi mà.
Sở Sở cười lạnh nói:
- Người ta là nhìn trúng bố chị ở Bộ tài chính nên kéo chị, hừ hừ...
- Cái này còn cần cô bé này nói, chẳng qua tôi thấy cô ả cũng là ngườibiếtđiều, sao hai người lại?
- Từ bé lớn lên cùng nhau chẳng lẽ chị còn không biết. năm lớp ba chị hay mặc váy mới, bố chị sang Châu Âu công tác mang về, ả giả vờ chơi với chị rồi làm rách váy chị. Ả đó chính là không muốn thấy người khác tốt hơn mình.
Vương Quốc Hoa bế con đi dạo trong công viên. Thằng bé xem ra rất có hứng thú với nơi này.
Vương Quốc Hoa và con trai chơi hơn tiếng, thằng bé bò quanh mệt mới chịu thôi, cuối cùng nằm vào lòng Vương Quốc Hoa ngủ thiếp đi.
Ôm con về nhà, Vương Quốc Hoa thấy Sở Sở vẫn chưa về nên đưa thằng bé cho bảo mẫu, còn hắn ngồi xem thời sự. Hai tiếng sau hắn mới đứng dậy ra tìm Sở Sở.
Đến thẩm mỹ viện, bên trong đang có chiến tranh. Sở Sở và Phương Phương ngồi đối diện, hai bên đều nở nụ cười đầy khinh thường. Vương Quốc Hoa vừa vào, Sở Sở đứng lên nói:
- Ông xã tôi tới, lần sau nói chuyện tiếp. Ồ, tôi quên, chị không có chồng, lúc nào có việc vui nhớ mời tôi.
Mặt Phương Phương tái lại hung dữ nhìn Sở Sở đi. Vương Quốc Hoa còn chưa đứng vững đã bị Sở Sở kéo ra. Vương Quốc Hoa cười khổ nói:
- Hình như hai người lại tranh cãi gì đó?
Sở Sở gật đầu nói:
- Ả vừa ra vẻ với em, gì mà gần đây công ty của ả có vụ làm ăn lớn, còn ám chỉ việc kinh doanh của lão Thủy ở Hongkong…
Vương Quốc Hoa hỏi:
- Chuyện hôm qua em hỏi về cơ bản có thể quyết định là Quách Khánh Hạo muốn nắm trong tay. Chẳng qua thứ của anh thì anh có thể tranh thủ một chút, bên nhà em muốn nhét người vào không?
Sở Sở vui vẻ nói ngay:
- Còn có thể nhét người vào ư?
Vương Quốc Hoa gật đầu nói:
- Có thể thử một lần.
Sở Sở đột nhiên dừng lại chi đưa tay ra nói:
- Sao, kiểu tóc này được chứ? Cao Viên Viên tự mình làm cho em đó.
Tóc Sở Sở hơi ngắn một chút, Vương Quốc Hoa không mấy khi để ý đến tóc vợ. Nhưng hắn phải công nhận Sở Sở để kiểu tóc này đã tăng thêm phần quyến rũ.
Phụ nữ vốn thích đẹp, Vương Quốc Hoa đâu dám nói câu đả kích vợ.
- Đẹp, rất hợp với em.
Về tới nhà, Sở Sở lập tức ngồi xuống bàn trang điểm lấy các thứ ra vẽ vời trên mặt. Cô ngồi lát rồi nhìn Vương Quốc Hoa.
- Quên không đi gội đầu cho anh, đi, còn kịp.
Vương Quốc Hoa xua tay chặn lại:
- Thôi, anh không để ý cái này, đi gội đầu, sấy khô là được.
Sở Sở định nói gì nữa nhưng thấy Vương Quốc Hoa không có hứng thú nên thôi. Xoay người cô gọi điện xong về nói.
- Bố trí một chức vụ có trọng lượng một chút, bạn của lão Thủy, mỹ nữ đó, còn du học ở Mỹ về.
Vương Quốc Hoa gật đầu.
- Được, em dẫn người tới, anh đưa đến gặp chủ nhiệm Lãnh. Đúng rồi, người này tốt nhất đã từng làm trong nhà nước hoặc công ty nhà nước.
Sở Sở gọi điện báo ngay, bỏ máy cô nói với Vương Quốc Hoa.
- Đi, vào em gội đầu cho.
Vào toilet Sở Sở lấy ghế ấn Vương Quốc Hoa ngồi trên đó rồi cẩn thận gội đầu cho hắn.
Vương Quốc Hoa nhớ đây là lần đầu Sở Sở làm như vậy với mình.
- Áo ướt rồi sao anh không nói?
Sở Sở thấy vấn đề này thì Vương Quốc Hoa đã ngồi trên giường lau tóc. Vương Quốc Hoa cười cười không giải thích. Thay áo xong hắn mới nói:
- Cảm ơn.
- Nói gì thế?
Sở Sở thấy ánh mắt của Vương Quốc Hoa liền hiểu, trong lòng cô rất vui mừng.
- Em cảm thấy về sau mình nên thường xuyên như vậy.
Câu nói của cô đổi lại một cái ôm nhẹ nhàng của chồng.
- Bộ đồ này là loại mấy năm trước, toàn do em cả, quên cái này.
Sở Sở tự oán giận mình vì bộ đồ Vương Quốc Hoa đang mặc, nhưng Vương Quốc Hoa lại nói:
- Từ lúc kết hôn chỉ mặc có lần nên trông vẫn mới.
Mắt Sở Sở nóng lên, cô ôm Vương Quốc Hoa từ sau lưng nhỏ giọng nói.
- Xin lỗi, em không làm tròn trách nhiệm của người vợ, không ở bên lo cho anh được.
- Nói vậy làm gì chứ?
Vương Quốc Hoa nở nụ cười, Sở Sở ôm hắn càng chặt hơn.
Ăn tối sớm, Sở Sở bắt đầu bận rộn. Cô đứng trước gương đổi quần áo mấy lần cũng không hài lòng. Vương Quốc Hoa khoanh tay đứng bên cười nói.
- Có câu nói thế nào nhỉ? Tủ quần áo của phụ nữ luôn thiếu nhất là quần áo.
Không biết Sở Sở nghĩ như thế nào nhưng cô chọn một chiếc váy đơn giản, lúc đứng bên Vương Quốc Hoa lại khá hòa hợp. Chẳng qua nhìn kỹ mới thấy bộ đồ bọn họ mặc không hề rẻ chút nào.
Hai người đi xe BMW của Sở Sở, là quà kết hôn của Du Phi Dương. Vương Quốc Hoa lái xe ra ngoài, bảo mẫu cũng bế thằng bé trốn đi chơi không nó lại đòi theo.
Cái gì là thương giới? Cách giải thích của Vương Quốc Hoa rất đơn giản đó là đám người cầm tiền không coi là tiền, cả ngày suy nghĩ làm như thế nào dán vàng lên mặt, ra vẻ với người khác rồi lấy một lý do là dẫn dắt trào lưu.
Giải thích này hơi cực đoan nhưng đã tiếp xúc vào bản chất của nó. Đương nhiên lúc hình thành cái nhìn này là do Vương Quốc Hoa chỉ là người bình thường, còn quá xa xôi so với thương giới kia.
Sở Sở rất có hứng thú nói chuyện về thời trang. Ngồi trong xe đề tài chính của cô là bao lâu không đi Paris mua quần áo, bao lâu không sang Hongkong đi siêu thị. Vương Quốc Hoa nghe mà thấy xấu hổ. Xem ra sau khi làm vợ mình, Sở Sở đã thay đổi không ít thói quen.
Từ góc độ khác nhìn vấn đề thì lại khiến Vương Quốc Hoa có suy nghĩ khác. Cũng may với số tài sản của hắn bây giờ có thể đáp ứng được yêu cầu vật chất của vợ.
- Em muốn đi thì đi, nhà không phải không có số tiền này mà.
Vương Quốc Hoa nói, Sở Sở nghe xong lại lắc đầu:
- Bây giờ làm vậy là không thích hợp, ảnh hưởng đến anh.
Một câu nói đã cho thấy rõ cái nhìn của cô, Vương Quốc Hoa chỉ có thể ghi nhớ trong lòng.
Vương Quốc Hoa không quen đường Bắc Kinh, hắn đi theo chỉ dẫn của Sở Sở mà đến địa điểm. Nơi này trước đây là khu công nghiệp, bây giờ thành nơi tập trung của đám nghệ thuật.
Quá trình tìm vị trí đỗ xe khá thuận lợi, dừng xe xong hai người đi vào trong. Vương Quốc Hoa thấy chủ tịch hội sinh viên hồi đại học – Vũ Quyên Quyên. Vũ Quyên Quyên này lúc còn học cũng là nhân vật có danh tiếng, nghe đồn có người nhà làm lãnh đạo to ở thành phố … Vương Quốc Hoa không quá để ý cái này nhưng thật ra vì thành tích học tốt nên Vũ Quyên Quyên đã chủ động tìm hắn. Một là chuyện học bổng, một là hy vọng Vương Quốc Hoa có thể thường xuyên tham gia hoạt động của hội. Nhưng năm đó Vương Quốc Hoa không có hứng thú, hắn có thời gian không bằng ra ngoài kiếm tiền tiêu.
Sau mấy lần tiếp xúc, Vũ Quyên Quyên cũng chán chẳng buồn lôi kéo làm gì, chẳng qua cũng có ấn tượng. Sở Sở cũng là một nhân vật có tiếng ở trường, cô không phải dựa vào thành tích học mà là dung mạo của mình. Đương nhiên bản thân Sở Sở không cho rằng như vậy.
Thành tích học của Sở Sở cũng khá tốt, cô là loại vừa có tài vừa có sắc. Sâu trong lòng Vũ Quyên Quyên khá ghen ghét đố kỵ với Sở Sở. Cùng là sinh viên, mình vất vả bao nhiêu mới có thể thành người có tiếng ở trường, nhưng yêu nữ hại nước hại dân Sở Sở này gần như không quan tâm chuyện của hội sinh viên, vậy mà vẫn làm tâm điểm chú ý của bao người. Phải biết rằng Vũ Quyên Quyên khá đẹp, cô ả vẫn khá tự tin vào dung mạo của mình mãi đến khi vào đại học mới bị đả kích nặng nề.
Một Sở Sở đã làm người ta gần như tuyệt vọng, bên cạnh Sở Sở lại còn thêm Lưu Linh – một cô ả có bộ ngực làm tất cả phụ nữ phải xấu hổ. Đáng chết là Lưu Linh cũng có gương mặt xinh xắn, lại là loại hình trông rất ngây thơ.
Phải nói nữ sinh trường đại học F khóa đó người hơi có dung mạo một chút đều thấy ghen tị với bộ đô Sở Sở, Lưu Linh. Nếu so về dung mạo không được vậy so bằng cái khác. Vũ Quyên Quyên rất sáng suốt chọn đường đường khác hơn nữa coi như thành công.
Lần trước ngẫu nhiên gặp trên đường, Vũ Quyên Quyên thấy Sở Sở bế con đi dạo làm cô ả thấy tự tin hơn nhiều. Vì vậy ả mới chủ động mời Sở Sở đến đây. Đương nhiên lúc đó Vũ Quyên Quyên không biết Vương Quốc Hoa là chồng của Sở Sở.
Thấy Vương Quốc Hoa ở bên Sở Sở, Vũ Quyên Quyên có cảm giác như bị sét đánh.
- Vương Quốc Hoa, Sở Sở, hai người?
Vũ Quyên Quyên lắp bắp hỏi, Sở Sở cười nói:
- Đúng, chúng tôi kết hôn.
- Chủ tịch.
Vương Quốc Hoa mỉm cười đi lên đưa tay ra, Vũ Quyên Quyên vô thức bắt tay rồi vỗ đầu:
- Đúng là không ngờ đến, không ngờ đến.
Vũ Quyên Quyên lúc này lại thấy tự tin hơn nữa. Không sai, bởi vì chồng của Sở Sở là Vương Quốc Hoa, là chủ tịch hội sinh viên nên Vũ Quyên Quyên biết xuất thân bình thường của Vương Quốc Hoa.
- Đời người luôn gặp bất ngờ mà.
Vương Quốc Hoa nói đầy triết lý, trên mặt cũng lộ vẻ tự tin và uy nghiêm khiến Vũ Quyên Quyên nghĩ mình có ảo giác.
- Đúng, sáu bảy năm không gặp, mọi người thay đổi không ít.
Vũ Quyên Quyên nói tới đây rồi không tự giác nhìn qua Sở Sở ăn mặc trông khá bình thường. Cô ả thầm nghĩ Sở Sở năm đó nổi bật ở cả trường hôm nay cũng không lấy một tên nhà giàu có gì mà lại lấy tên con nhà nông dân như Vương Quốc Hoa. Ăn mặc như thế kia thì sao có thể so được với mình chứ?
- Chủ tịch, cô đi làm việc của mình đi, chúng tôi vào tự tìm vị trí là được.
Sở Sở khá thức thời nói, Vũ Quyên Quyên thầm nghĩ như vậy. Vũ Quyên Quyên mỉm cười đáp lại.
- Vậy cũng được, tôi đưa hai người vào.
Tối nay Vũ Quyên Quyên coi như khá bắt mắt, ăn mặc quyến rũ. Tối trời hơi lạnh nhưng cô ả mặc váy thấp ngực. Lúc dẫn hai người vào, Vũ Quyên Quyên không ngừng chào người khác, xem ra quan hệ khá rộng, cũng được chào đón.
Đương nhiên sau khi tìm vị trí cho Sở Sở và Vương Quốc Hoa, Vũ Quyên Quyên ra ngoài đón khác cũng gặp vài người trong ngành. Có mấy người khách hỏi như thế này:
- Tổng biên tập Vũ, người phụ nữ kia là ai vậy? Làm gì thế?
Câu hỏi này làm tâm trạng Vũ Quyên Quyên bị ảnh hưởng, nhưng cô ả vẫn rất lẽ phép đáp lời:
- Bạn hồi đại học, đến đây xem mà thôi.
- Ồ, vậy người đàn ông bên cạnh cô ta làm gì thế?
- Chồng cô ta, cũng là bạn hồi đại học, làm gì thì tôi không hỏi.
Trả lời mấy câu như vậy xong, Vũ Quyên Quyên đi ra quay lại nhìn mà có chút bất đắc dĩ. Sở Sở này không thay đổi gì mấy, hơn nữa còn thêm vài phần thành thục, thêm phần quyến rũ hơn, đi đến đâu cũng có thể hấp dẫn ánh mắt người khác. Nhưng thật ra Vương Quốc Hoa thì vẫn bình thường như trước, Vũ Quyên Quyên thậm chí không có hứng thú hỏi xem Vương Quốc Hoa bây giờ làm gì.
- Mặc kệ làm gì thì từ bộ đồ loại mấy năm trước cũng có thể thấy đang làm như thế nào. Đồ kia chắc là hàng nhái trong nước, chứ đồ hàng hiệu thì đâu có rẻ.
Vũ Quyên Quyên nghĩ như vậy và thấy mình vui lên chút. Nhất là khi thấy bạn trai của mình xuất hiện, tâm trạng Vũ Quyên Quyên càng vui hơn.
- Quyên Quyên…
Hà Mã tươi cười xuất hiện. Vũ Quyên Quyên bây giờ là tổng giám đốc nghệ thuật công ty giải trí Tinh Quang, là một nhân vật có đầu có mặt ở làng giải trí Bắc Kinh. Lẽ ra bên cạnh tổng giám đốc Hà không thiếu phụ nữ nhưng vấn đề là Hà Mã có thành kiến sâu với đám mỹ nữ ở làng giải trí hoặc muốn hướng vào làng giải trí. Trong lòng y có một suy nghĩ là chơi thì chơi nhưng đừng mong ông cưới loại gái này.
Vũ Quyên Quyên làm trong ngành văn hóa, xuất thân tốt đẹp, có trưởng bối làm trong nhà nước còn là cấp bộ. Người phụ nữ có xuất thân như vậy nếu lấy về sẽ rất có thể diện. từ góc độ nào đó mà nhìn thì Hà Mã sẽ không thèm nhìn phụ nữ bình thường.
Vũ Quyên Quyên muốn phát triển trong làng giải trí vì thế cũng có suy nghĩ của mình khi được Hà Mã theo đuổi. Tạp chí của cô có nhiều đề tài liên quan đến làng giải trí, hai người từ lúc đầu chỉ là hợp tác đến quan hệ thân mật cũng đã có một thời gian.
Quan điểm ủa Hà Mã là có một bạn gái như vậy sẽ thỏa mãn được sự tự tôn của mình – một người chỉ có xuất thân bình thường. Vũ Quyên Quyên lại cho rằng có bạn trai như Hà Mã sẽ giúp đỡ nhiều cho sản nghiệp. Sự thật cũng là như vậy, vì quan hệ với Hà Mã nên Vũ Quyên Quyên cũng thuận lợi khi phỏng vấn đám ngôi sao, nghệ sĩ.
Buổi diễn, gặp mặt hôm nay do một nhà thiết kế Hongkong tổ chức. Tạp chí của Vũ Quyên Quyên nhờ vào quan hệ với Hà Mã nên chẳng những được độc quyền phỏng vấn, ghi hình, đưa tin mà còn nhận khoản tiền quảng cáo không hề nhỏ.
Tên nhà thiết kế Hongkong kia có danh tiếng khá lớn ở khu vực Đông Á, Đông Nam Á, nhiều ngôi sao đều mặc đồ y thiết kế.
- Sao giờ anh mới tới?
Vũ Quyên Quyên có chút nuối tiếc, nếu Hà Mã đến sớm một chút thì cô càng thêm tự tin hơn khi đối mặt với Vương Quốc Hoa và Sở Sở.
- Xin lỗi, anh đáng lẽ nên tới sớm một chút.
Vừa nói thì có người mỉm cười chào Hà Mã, Hà Mã vội vàng đáp lại, y cũng đưa tay thân thiết ôm vai Vũ Quyên Quyên. Cử động này làm chút nuối tiếc trong lòng Vũ Quyên Quyên được xóa đi, dù sao hai người kia vẫn ở đây, mình vẫn còn cơ hội mà.
- Quyên Quyên, lát sếp anh tới, tối nay có người mẫu do sếp đang lăng xê, là số 7, em nhớ tuyên truyền nhiều vào đó. Lát nữa anh dẫn em đi gặp sếp.
Vương Quốc Hoa và Sở Sở ngồi ở một góc chờ xem thì một người đàn ông tết tóc đuôi ngựa, nói chuyện giọng phía nam xuất hiện trước mặt.
- Chào hai vị, tôi làm phiền một chút được không?
Người đàn ông kia rất lễ phép nhưng trong mắt lộ rõ sự kiêu căng, Vương Quốc Hoa vừa thấy là biết đối phương là kẻ dối trá.
Người đàn ông này rất gầy, khoảng hơn 40 tuổi.
- Chào anh, không biết có gì chỉ giáo.
Vương Quốc Hoa tiến lên một bước nhìn chằm chằm tới.
- Chào anh, tôi là nhà thiết kế Matthew, đây là tên tiếng Anh của tôi. Cô gái đi cùng anh theo tôi thấy là rất thích hợp làm một người mẫu xuất sắc cho nên tôi mạo muội làm phiền, có gì mong hai người thông cảm.
Nhà thiết kế Matthew có vẻ rất lễ phép nhưng Vương Quốc Hoa lại thấy khác. Giống như đối phương cho mình chơ hội vậy.
- Cảm ơn, tôi nghĩ vợ mình không cần công việc này.
Vương Quốc Hoa đáp lời, Matthew bất đắc dĩ nhún vai cười nói với Sở Sở.
- Tôi muốn nghe ý kiến của tiểu thư – người phụ nữ đẹp nhất tối nay.
Sở Sở mỉm cười với Matthew rồi nói…
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu