Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Long Phiên Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 693: Thần Vũ Vệ
H
ai người thoáng chốc náo loạn một hồi
Bên cạnh xe ngựa phía xa xa, đánh lái Diệp Thanh với bổn phận hạ nhân theo bảo vệ, không dám liếc nhìn tới dòng suối bên kia. Còn hai thị nữ Thúy Quán và Vân Bích không nhịn được lặng lẽ nhìn lén động tĩnh bên dòng suối.
Hai người từ nhỏ đã là nha hoàn theo hầu bên cạnh Diệp Thiên Tử, dung mạo cũng là ngàn dặm mới tìm được một, niên kỷ xấp xỉ với Diệp Thiên Tử, hôm nay muốn theo tiểu thư xuất giá, nên không có quá nhiều kiêng kỵ.
- Vân Bích, Cô gia của chúng ta thoạt nhìn không giống như hung thần ác sát trong lời đồn ah? Trước kia ta nghe người ta nói Cô gia giết người như ngóe, tại Ma Long Giáo giết hại vô số đồng môn, hiện tại xem ra tình cảm của tiểu thư và Cô gia ngược lại vô cùng tốt.
Thúy Quán khẽ nói.
- Hi hi! Thúy Quán, không phải ngươi phải lòng Cô gia đấy chứ?
Vân Bích cười hi hi.
- Vậy cũng đúng, Cô gia chính là rồng trong loài người, là đệ nhất thiên tài từ xưa tới nay chưa từng có, nữ nhân nào không thích?
- Phi phi, nói hưu nói vượn cái gì đây?
Thúy Quán gắt nhẹ, má khẽ phiến hồng, lập tức lại có chút phiền muộn nói:
- Vân Bích, chúng ta vốn là nha hoàn theo hầu tiểu thư, thích hay không thích không phải do chúng ta lựa chọn, chỉ hy vọng sau này Cô gia đối tốt với chúng ta bằng một nửa của tiểu thư, vậy là đủ rồi.
Vân Bích chép miệng, hừ hừ nói:
- Thúy Quán, lời này còn quá sớm, nghe nói Cô gia có sáu bảy hồng nhan tri kỷ, hai người chúng ta có thể được Cô gia sủng ái còn khó nói vô cùng, aizzz, hi vọng tiểu thư có sánh ngang với những nữ nhân khác của Cô gia, chúng ta cũng tốt...Oh? Thanh âm gì vậy?
Ầm ầm...
Hai nha hoàn đang nói chuyện, đột nhiên ánh mắt cả kinh, chỉ nghe được một trận nổ vang từ phía xa xa truyền tới.
* * * * *
Ngoài trăm dặm, mấy trăm nghìn bách tính tha hương hoảng sợ chạy trối chết.
Tiếng người già kêu gào thảm thiết, tiếng tiểu hài tử kinh hãi, nữ tử khóc dòng vang thành một mảnh, dần dần tiến vào rừng núi.
Phía sau đám người, một đầu cuồng thú đầu trâu thân rắn cao tới ba mươi trượng đang điên cuồng thu thập từng cái từng cái mạng người, trong đôi mắt đỏ thẫm trần ngập huyết sắc và sự hung tàn.
Ngao rống...
Rầm rầm rầm...
Đuôi hung thú kia thật dài quét tới đâu, đại thụ chặn ngang tới đó, núi đá hóa thành bụi phấn, từng người từng người phàm nhân nhao nhao bị đứt ruột phá gan, chết oan chết uổng vô cùng thê thảm.
Một gã mặc áo choàng đen, bóng người thon gầy chỉ lộ ra đôi đồng tử trừng lớn đang đứng trên đầu Ngưu Đầu Quái, trong tay người khô gầy kia nắm một cây cốt trượng đen kịt.
Trên cốt trượng hắc sắc sương mù lượn lờ, không ngừng phát ra từng sợi từng sợi tơ hắc sắc, thu thập lấy một chút tàn hồn phàm nhân.
- Khà khà khà khà, lúc này đây so với yêu cầu thu nhặt ba mươi vạn sinh hồn của chúa thượng, hy vọng có thể đổi lấy một chút những thứ tốt khác! Nếu có thể đạt được một quả Huyền Linh Toái Thiên Đan, nói không chừng lão phu có thể thoáng chốc trùng kích Long Biến Cảnh!
Bóng dáng thon gầy lạnh lùng nhìn về phía phàm nhân phía trước, bên trong đồng tử trừng lớn tản ra hàn mang u lãnh.
- Phong Liệt, ta không dám nữa, đừng làm lộn xộn có được không? Để người khác thấy sẽ không hay! Ha ha ha ha...
Nghe được động tĩnh từ phía xa xa truyền đến, Diệp Thiên Tử vội vàng ghé vào trong ngực Phong Liệt dịu dàng xin tha, trong đôi mắt đẹp tràn đầy tiếu ý. Nguồn tại
Phong Liệt cười cười, lúc này mới thả giai nhân ra.
Hắn cũng không phải thực sự tức giận, nữ nhân của chính mình dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, toàn thân trên dưới giống như băng điêu ngọc tố, không chỗ nào không đẹp, đôi chân ngọc càng đẹp tới cực hạn, người khác muốn uống nước rửa chân của nàng còn không được. Hắn tự an ủi mình như vậy.
Tiếp đến lại bế Diệp Thiên Tử đặt lên một tảng đá lớn, mang đôi hài nhỏ và vớ trắng bên cạnh lên, nâng niu đôi chân hoàn mỹ, tự tay giúp giai nhân mang lên từng cái vớ, từng chiếc hài, làm cho Diệp Thiên Tử cảm động không thôi.
Nhìn cặp chân ngọc sáng long lanh tinh xảo của giai nhân, trong lòng Phong Liệt không khỏi nổi lên dục hỏa, không kìm chế được đưa tay vuốt ve mấy cái, khiến khuôn mặt Diệp Thiên Tử đỏ tới mang tai, nũng nịu không cho phép.
Động tĩnh nơi xa càng ngày càng gần, hai người chỉnh lý xong liền trở lại bên cạnh xe ngựa.
- Tiểu thư! Cô gia!
Thúy Quá và Vân Bích thấy hai người Phong Liệt trở về, vội vàng vén áo thi lễ, ánh mắt hai nữ nha hoàn giờ phút này nhìn Phong Liệt tựa hồ hiện lên tia cảm giác khác thường, khiến Phong Liệt có chút sững sờ.
- Uhm, chúng ta tiếp tục lên đường đi.
- Vâng!
Diệp Thiên Tử phân phó một tiếng, mặt đỏ ửng chạy trốn vào trong xe, giống như không dắm gặp người.
Phong Liệt mỉm cười, hắn phát hiện da mặt Diệp Thiên Tử tựa hồ mỏng hơn trước rất nhiều, động chút lại xấu hổ, bất quá, vài phần ngượng ngừng càng tôn sùng vẻ đẹp của nàng, khiến người khác tim đập thình thịch.
Hắn giương mắt nhìn thoáng quá phía xa xa, lông mày không khỏi có chút nhăn lại.
Dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ của hắn, tự nhiên biết rõ chuyện gì đang xảy ra phía xa xa, bất quá, hắn không có ý xen vào chuyện của người khác, thiên hạ hiện tại đại loạn, mạnh được yếu thua biến đổi tới cực điểm, khắp nơi đều là giết chóc, muốn quản cũng được không quản cũng được, huống hồ, hắn không hứng thú làm người quá tốt gì đó.
Nhưng trước mắt khi mọi người lên xe ngựa, còn chưa kịp chuyển bánh, đột nhiên, một bóng người mặc áo choàng màu đen cách đó hơn trăm dặm phát hiện động tĩnh bên này, thân hình chợt lóe lên liền kéo dài vượt qua trăm dặm hư không, đứng sừng sững phía trên xe ngựa.
- Đứng lại!
Thanh âm khàn khàn khó nghe phiêu đãng trên không trung.
Diệp Thanh thoáng liếc nhìn bóng người trên không trung, ánh mắt có chút rùng mình, trên không tản ra khí tức cường giả Hóa Đan Cảnh đỉnh phong uy áp mạnh mẽ, hơn nữa trên người toát lên cổ khí tức cực kỳ tà ác, giống như từ địa ngục bò ra, khiến người ta cảm thấy khó chịu, mình mẩy sởn gai ốc.
Bất quá, Diệp Thanh suy nghĩ đến trong xe có Cô gia thực lực cường hãn tọa trấn, cũng không quá e ngại, hắn chắp tay, không lớn không nhỏ nói:
- Xe ngựa của chúng ta là của Phiêu Diệp Thành Diệp gia, không biết các hạ có điều gì chỉ giáo?
- Khà khà khà khà! Hóa ra là người Diệp gia, chẳng trách có thể sử dụng xe ngựa quý giá như vậy.
Bóng người màu đen đánh giá xe ngựa, cười quái dị nói:
- Rất tốt! Nữ nhân lưu lại, nam nhân đi tìm cái chết. doc truyen tai...
Vừa dứt lời, trong hắn lóe lên quang mang âm hiểm, không hề báo trước vung tay đánh ra một quyền!
Hô!
Một cổ sương mù màu đen dày đặc cuốn quanh xe ngựa.
- To gan!
Sắc mặt Diệp Thanh giận dữ, lúc này đứng dậy, song chưởng liên tục vung ra, từng đạo từng đạo chưởng ảnh hùng hồn công kích đám khói đen.
Thúy Quan và Vân Bích từ trong xe ngựa bay ra, trong tay đều cầm một thanh trường kiếm huyền bảo, kiếm quang chói lòa một mảnh không trung, cho thấy thực lực không hề kém.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Long Phiên Thiên
Hủ Thi Ngạc
Ma Long Phiên Thiên - Hủ Thi Ngạc
https://isach.info/story.php?story=ma_long_phien_thien__hu_thi_ngac