Phù Diêu epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 667: Thời Cơ (4)
hén rượu này coi như là tỏ thái độ, Trịnh Minh mặc dù không cam lòng nhưng không có lựa chọn nào khác. Cũng may Vương Quốc Hoa không phải người ép quá mức, lấy rượu ngon ra chiêu đãi coi như để y có bậc xuống thang.
Chờ Trịnh Minh uống xong, Vương Quốc Hoa cũng bưng chén lên nói.
- Thị xã Thiết Châu đang nghênh đón cơ hội phát triển, không có hoàn cảnh an ninh trật tự tốt là không được. Vì thế tôi vẫn suy nghĩ việc tăng cường đội ngũ nhưng ở phương diện này tôi không quen, chủ yếu là dựa vào các lão đồng chí bên hệ thống chính pháp.
Vương Quốc Hoa nói làm Trịnh Minh thầm yên tâm, kết quả tốt hơn mình dự đoán nhiều.
Làm Trịnh Minh khó hiểu là Sở Sở không hề xuất hiện nữa, mãi đến lúc y về thì Sở Sở mới ra tiễn. Nó làm Trịnh Minh khá rung động, vì thế y khách khí nói:
- Tổng giám đốc Sở, xin lỗi làm trễ bữa ăn của chị.
Sở Sở nở nụ cười:
- Nói khách khí quá, tôi ăn ở trong bếp rồi. Hai vị nói chuyện công việc, tôi là phụ nữ ở bên nghe cũng không hay.
Trịnh Minh cảm thấy người phụ nữ xinh đẹp này rất có giáo dục, ánh mắt của Vương Quốc Hoa đúng là làm người ta phải hâm mộ. Đưa mắt nhìn cán bộ lãnh đạo ở thị xã Thiết Châu xem thì hiện tượng sợ vợ tuy nói không phải phổ biến nhưng vợ tỏ vẻ này kia không hiếm có. Nhiều quan chức nói chuyện không có tác dụng bằng vợ nói. Vương Quốc Hoa đường đường là bí thư thị ủy, khách tới nhưng vợ không ngồi cùng bàn. Nếu vợ xuất thân bình thường không nói, người phụ nữ như Sở Sở nhìn qua đúng là có xuất thân tốt, được giáo dục tốt đẹp mà lại làm được đến thế, qua đó có thể thấy được năng lực khống chế cục diện gia đình của Vương Quốc Hoa là rất cao, hoặc là nói Sở Sở có tố chất này. Hai khả năng này đều có thể, Trịnh Minh tin về sau hơn. Sở Sở nói chuyện không nhiều nhưng rõ ràng là không coi trọng một thường vụ thị ủy, đây tuyệt đối không phải giả vờ, nó nói rõ người ta thấy được rất nhiều điều.
Phải nói Trịnh Minh phán đoán chính xác nhưng không hoàn toàn. Chính xác mà nói Sở Sở gặp quan chức có cấp bậc cao hơn Trịnh Minh nhiều, đầy là còn do Sở lão gia tử bình thường không gặp khách mấy. Phải biết rằng ngày Sở Sở đến kết hôn, người đến chúc mừng cũng chính là lãnh đạo của Đảng, quốc gia.
Vương Quốc Hoa tiễn Trịnh Minh xong về nói với Sở Sở.
- Cảm ơn.
Sở Sở trừng mắt nhìn hắn, cô sẵng giọng.
- Nói với em cái này ư?
Vương Quốc Hoa cười nói.
- Em nên chờ anh hết lời đã chứ, cảm ơn vợ đã hi sinh vì anh.
Nụ cười của Sở Sở cứng lại, cô đưa tay đấm vào ngực hắn một chút.
Vương Quốc Hoa cảm nhận được sự biến hoá trong tâm trạng của Sở Sở, hắn đưa tay ôm vai cô, Sở Sở thuận thế cúi đầu vào ngực hắn.
- Em cuối cùng cũng là phụ nữ, phụ nữ cần phải nhận mệnh, lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, lấy ăn mày thì đi khắp nơi cùng chồng.
Lúc này rất ấm áp, rất tự nhiên, Sở Sở cúi đầu cảm nhận sự ấm áp mà chồng mang tới.
Ba ngày liên tiếp Vương Quốc Hoa không quan tâm chuyện của đoàn khảo sát, chủ yếu tập trung vào thị sát một vài ban ngành quan trọng, mỗi ngày hai nơi. Mấy ngày nay đài truyền hình, báo thị xã đều không ngừng đưa tin Bí thư Vương đi đâu thị sát, phát biểu những gì…
Hiện tượng người đứng đầu Thiết Châu của Vương Quốc Hoa được dựng lên nhưng so với lời bàn tán thì chuyện của Vương Quốc Hoa còn không bằng với Sở Sở. Lời bàn tán về phu nhân bí thư thị ủy truyền rất nhanh, chỉ vài ngày mà bảo mẫu ra chợ mua đồ ăn về đã có bao lời muốn nói với Sở Sở.
Đương nhiên nội dung chủ yếu không quá nhiều. Đơn giản là dung mạo phu nhân Bí thư Vương như tiên nữ, phu nhân Bí thư Vương xuất thân cao quý… người bàn tán giống như đã thật sự gặp và nói chuyện khá lâu với Vương Quốc Hoa.
Hác Long Quang cuối cùng đã từ tỉnh về, chuyến hành trình lên tỉnh lần này y coi như được ủng hộ hữu hiệu. ủy ban tỉnh toàn lực ủng hộ Thiết Châu cạnh tranh hạng mục điện phân nhôm, phó chủ tịch tỉnh Diêu một lần nữa phụ trách chung, làm cố vấn tổ công tác hạng mục của ủy ban thị xã Thiết Châu. Chủ tịch tỉnh Lưu Triệu Minh còn tỏ rõ thái độ sẽ ra mặt tiếp đón tổ công tác Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia.
Có chủ tịch tỉnh ủng hộ là đủ rồi.
Hác Long Quang vui vẻ vừa về lập tức đến văn phòng Vương Quốc Hoa. Nói đủ thứ thì nói như thế nào y cũng không cam lòng việc phải tới thông báo với bí thư thị ủy.
Theo lệ Hác Long Quang đầu tiên phải qua văn phòng Thang Tân Hoa. Cái này Hác Long Quang cũng không thích, nếu đổi vị trí thì theo lệ này chính là dành cho người khác nhưng bây giờ phải thành ra như vậy.
- Tiểu Thang, Bí thư Vương có ở đây không?
Hác Long Quang vẫn duy trì thái độ bình thường, y đứng cửa cười hỏi một câu.
- Là thị trưởng tới, ngài đợi một chút.
Hác Long Quang rất khách khí đứng lên lễ phép nói. Chẳng qua mấy từ cuối làm Hác Long Quang không thoải mái. Với quan hệ giai đoạn hiện nay giữa Vương Quốc Hoa và Hác Long Quang thì Hác Long Quang đúng là không cam đoan mình tới Vương Quốc Hoa có thể tiếp luôn nghe không, mà trực tiếp vào thì Vương Quốc Hoa có thể nói gì khó nghe không?
Hôm nay Hác Long Quang cũng khó nói cảm xúc của mình với Vương Quốc Hoa. Nói là kính sợ thì chưa tới, nói là coi thường thì càng không phải. Nói như thế nào nhỉ? Dù sao Hác Long Quang cảm thấy đối mặt với tên bí thư thị ủy này mình lại có áp lực rất lớn. Tên Vương Quốc Hoa này thể hiện sức chiến đấu vượt xa tưởng tượng của Hác Long Quang. Dù là về khống chế cục diện hay là chơi trong lĩnh vực kinh tế thì đều làm ra kết quả mà Hác Long Quang không nghĩ tới. Quá đả kích người.
Hác Long Quang cũng biết đã không còn cơ hội để chèn ép Vương Quốc Hoa nữa. Nguyên nhân có rất nhiều, trong đó có một điểm quan trọng nhất là năng lực mà Vương Quốc Hoa thể hiện ra làm người ta khó có thể chống cự. Hác Long Quang bây giờ hy vọng là đạt thành hạng mục mình đang vận động, Như vậy mình còn có nước tự bảo vệ mình.
Vương Quốc Hoa đang định ra ngoài thì Hác Long Quang trùng hợp tới.
- Mời thị trưởng vào đi. Tân Hoa, sau này các thường vụ tới trừ khi có tình hình đặc biệt thì anh không cần thông báo, mời vào luôn.
Vương Quốc Hoa nói không quá lớn nhưng Hác Long Quang ở ngoài nghe được. Hác Long Quang không khỏi giật mình vì không hiểu nổi suy nghĩ của đối phương. Đối phương là bí thư thị ủy, thông báo này là một dấu hiệu quan trọng thể hiện quyền uy mà.
Giật mình là giật mình nhưng Hác Long Quang rất nhanh nghiền ngẫm ra vài thứ trong đó. Từ điểm này y phải thừa nhận mình không thông minh bằng Vương Quốc Hoa, tên này quá giảo hoạt.
- Bí thư.
Hác Long Quang vừa vào cửa đã khách khí nói. Vương Quốc Hoa chờ y nói xong mới đáp:
- Thị trưởng đến, mấy ngày này vẫn không thấy anh, có một số việc tôi cần bàn với anh.
Hác Long Quang cảm nhận được câu này có gai đâm, thực tế Vương Quốc Hoa lại nói thật lòng. Xây dựng kinh tế chủ yếu là của bên chính quyền, làm bí thư thị ủy, Vương Quốc Hoa nắm vĩ mô mới là đúng nghĩa. Thật lòng mà nói nếu như Hác Long Quang không cố ý khiêu khích, định đoạt quyền lực của Vương Quốc Hoa, Vương Quốc Hoa vẫn sẽ nguyện ý hợp tác với đối phương. Vương Quốc Hoa từng làm chủ quản chính quyền nên biết rõ giữa Đảng ủy và chính quyền không hợp tác tốt thì kinh tế một địa phương sẽ rất khó phát triển được. Quá nhiều trở ngại nên làm việc gì cũng sẽ khó khăn.
- Còn không phải là vì hạng mục điện phân nhôm sao? Bây giờ đã có đầu mối nên tôi tới báo cáo.
Hác Long Quang nói với giọng đầy oán giận. Lúc trước ở Nghiêm Giai Ngọc làm khó hắn, Hác Long Quang đã tính lên đầu Vương Quốc Hoa, cho nên lúc nói chuyện trong lòng còn thêm một câu “Gian phu”
- Ồ, anh chạy hạng mục thế nào rồi? Chuyện này đúng là cần phải chú ý, anh ngồi xuống rồi nói.
Vương Quốc Hoa khách khí nằm ngoài dự đoán của Hác Long Quang, nó làm Hác Long Quang không khỏi cảnh giác. Y thầm nghĩ thằng ranh này có phải muốn đoạt công của mình không? Nếu như vậy thì quá độc ác, đây là vừa đẩy mình xuống mặt đất rồi giẫm mình vài chục ngàn cái. Hác Long Quang không tự giác đặt mình ở vị trí thấp hơn Vương Quốc Hoa.
- Bí thư, anh trước đó nói là có việc gì cần bàn với tôi vậy?
Hác Long Quang cảnh giác nói.
- Là như thế này, hôm trước anh không có ở đây thì Ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy gửi điện tới thông báo một vị từ Ban tổ chức cán bộ trung ương sẽ đến tạm giữ chức phó thị trưởng ở Thiết Châu chúng ta, cụ thể là lúc nào vẫn chưa xác định. Tóm lại là có việc này. Anh là thị trưởng nên tôi đương nhiên phải bàn với anh.
Vương Quốc Hoa nói mới làm Hác Long Quang yên tâm, thì ra là việc này.
Vương Quốc Hoa cũng nhận ra sự cảnh giác của Hác Long Quang, hắn không thèm để ý thậm chí còn khinh thường Hác Long Quang.
- Chuyện này tôi cũng đã biết, chờ người tới rồi nói.
Hác Long Quang ứng phó một câu rồi nói tiếp.
- Lần này tôi lên tỉnh có thu hoạch không nhỏ, chủ tịch tỉnh Lưu rất quan tâm đến hạng mục điện phân nhôm của Thiết Châu chúng ta, yêu cầu ủy ban thị xã toàn lực tranh thủ, hơn nữa phó chủ tịch tỉnh Diêu còn ra mặt lầm cố vấn hạng mục. Lúc cần thì chủ tịch tỉnh cục Chiêu thương ra mặt tiếp đón lãnh đạo Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia tới.
Hác Long Quang có chút đắc ý, mắt nhìn Vương Quốc Hoa một lát, y thầm nghĩ mình không phải không làm được gì mà.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu