Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đế Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 672: Tất Cả Hung Hiểm. (1)
H
ôm nay Giang Nam đã là Huyền Thiên Thánh Tông Chưởng Giáo Chí Tôn, ở bối phận môn phái đã có thể cùng với Chưởng Giáo Chí Tôn các đại phái khác ngồi ngang hàng, vì vậy Thần Tiềm cũng không dám xưng hắn là đạo hữu hoặc sư đệ, đổi lời gọi chưởng giáo.
Giang Nam khom người nói:
- Làm phiền đạo hữu báo cho quý tông Phụ chưởng giáo một tiếng, nói Tử Xuyên cầu kiến.
Đám người Thần Tiềm liếc mắt nhìn nhau nói:
- Giang chưởng giáo đợi chốc lát.
Tinh Nguyệt đại điện, Phụ Văn Cung giật mình, hắn ở trước tiên biết được tin tức Tịch Ứng Tình chết trận, bất giác nước mắt nhuộm vạt áo, nâng chén kính hư không, lẩm bẩm nói:
- Thế gian mất đi một vị đạo hữu có thể ngồi đàm luận đạo. Tịch huynh, một đường bình an...
- Sư tôn, Giang chưởng giáo hóa thân tới, ở ngoài sơn môn cầu kiến.
Thần Tiềm cùng mười vị đệ tử tràn vào Tinh Nguyệt đại điện, rối rít khom người nói.
- Không gặp!
Phụ Văn Cung nghe vậy, lập tức nhảy bật lên, vội vàng khoát tay nói:
- Tiểu tử này, là muốn đem Tinh Nguyệt Thần Tông ta kéo vào chiến hỏa, thấy hắn, Thần Tông ta mấy mười vạn năm cơ nghiệp sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát! Không thấy, không thấy! Các ngươi đi nói cho hắn biết, nói ta bế sinh tử quan, sắp tẩu hỏa nhập ma, kinh động ta, ta liền chết!
Đám người Thần Tiềm liếc mắt nhìn nhau, đi ra Tinh Nguyệt đại điện, thương nghị nói:
- Hôm nay nên làm thế nào cho phải? Chúng ta cũng đã từng đi qua Lĩnh Tụ Phong, cùng Giang chưởng giáo ngồi đàm luận đạo, được hắn lễ ngộ cùng chỉ điểm. Hôm nay tông môn hắn gặp nạn, đến đây cầu cứu. Tinh Nguyệt Thần Tông chúng ta nếu không cứu, nghĩa khí ở đâu?
Quân Mộng Ưu đột nhiên nói:
- Không bằng mấy người chúng ta đi trợ giúp. Sống hay chết, cũng coi như kết một đoạn giao tình cùng hắn.
- Mấy người chúng ta, làm sao có thể ngăn chặn Thái Huyền Thánh Tông? Đi cũng là chịu chết!
Thần Tiềm lắc đầu nói:
- Trừ khi ân sư ra tay, mang theo chút ít lão quái vật của Thần Tông chúng ta kia, có hai đại trấn giáo chi bảo, mới có thể có cơ hội sống.
Sở Hương Hương nháy mắt mấy cái, cười nói:
- Các ngươi không thích hợp ra mặt, sư tôn hiểu rõ ta nhất. Loại chuyện tình đả thương người này, vẫn là ta tới!
Nàng bay thẳng đến trời cao, cách Giang Nam ít nhất cũng trăm dặm, kêu lớn:
- Giang chưởng giáo tha lỗi, chưởng giáo nhà ta nói hắn không có ở đây, hắn nói thấy ngươi, hắn sẽ chết!
Thanh âm này truyền khắp dãy núi, kinh động vô số người, đem Phụ Văn Cung giận đến mặt cũng tái rồi, gào thét lao ra Tinh Nguyệt đại điện. Cả giận nói:
- Ngươi đây là mưu phản, muốn làm rụng ta. Mình lên làm chưởng giáo sao?
Vị trung niên nho sĩ này thở hổn hển, tàn bạo trợn mắt nhìn Sở Hương Hương một cái, ngay sau đó nhìn về phía Giang Nam, xa xa chắp tay, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Giang chưởng giáo, ngươi lai ý ta đã nhất thanh nhị sở, đạo hữu mời trở về đi, ta sẽ không đem Thần Tông mấy mười vạn năm cơ nghiệp lấy ra cùng ngươi chơi đùa mạng!
Giang Nam đứng ở trước sơn môn, nghe vậy ngẩn ra, hướng Sở Hương Hương quăng ánh mắt cảm kích, cất cao giọng nói:
- Phụ Văn Cung, con rùa đen khốn kiếp, hôm nay lão tử tới gặp, van cầu ngươi tương trợ, ngươi còn ra sức khước từ, có còn trưởng ấu tôn ti hay không?
Đám người Thần Tiềm đang âm thầm bội phục Sở Hương Hương cơ trí, nghe được Giang Nam đột nhiên chửi Phụ Văn Cung, không khỏi rùng mình một cái, thầm thở dài hỏng bét:
- Sư tôn ta rất coi trọng mặt mũi, nếu Giang chưởng giáo ăn nói khép nép cầu hắn, lấy đạo đả động hắn, nói không chừng hắn nghĩ tình cũ xuất thủ tương trợ. Hôm nay hắn mắng sư tôn, chỉ sợ Giang chưởng giáo đi không ra Thần Tông ta, sẽ bị sư tôn ta giết chết...
Phụ Văn Cung da mặt đỏ lên, ma khí khôn cùng xông ra, hóa thành một khuôn mặt chu vi hơn trăm dặm, dử tợn hung ác, trong lúc bất chợt dò tới trước mặt Giang Nam, hung ác nói:
- Con mẹ ngươi, có gan ngươi lặp lại lần nữa? Ngươi lặp lại lần nữa thử một chút, có tin lão tử bóp chết ngươi hay không?
- Lặp lại lần nữa lại có thể thế nào?
Giang Nam ngẩng đầu nhìn hắn, cười lạnh nói:
- Ta cùng với Ma La Thập đại ca tám lạy cửu bái, kết thành sinh tử huynh đệ, Ma La Thập là sư thúc ngươi, ta cũng là sư thúc ngươi! Ta nguyên tưởng rằng ngươi có thể ngồi lên vị trí đứng đầu Thần Tông, dựa vào là gan dạ sáng suốt, dựa vào là nghĩa khí, không nghĩ tới ta tới cửa muốn nhờ, ngươi ra sức khước từ, sợ đầu sợ đuôi, cam nguyện làm con rùa đen, ta không mắng ngươi thì mắng người nào? Nếu không phải Ma La đại ca bị trấn áp ở đáy biển, hắn ở nơi này, ngươi dám phóng cái rắm đi ra ngoài sao?
Sắc mặt Phụ Văn Cung âm tình bất định, đột nhiên tức giận mắng một tiếng:
- Ma La sư thúc, con mẹ ngươi, làm hại lão tử không duyên cớ so sánh với tiểu tử này thấp một bối phận!
Gương mặt đen như mực của thu hồi, âm tình bất định, trầm ngâm chốc lát, miễn cưỡng cười nói:
- Tiểu sư thúc mời trở về đi, ta sẽ tương trợ.
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, chắp tay rời đi nói:
- Ma La đại ca ta tất nhiên sẽ đem hết khả năng cứu hắn đi ra ngoài, bất quá cửa ải trước mắt này, còn cần đạo huynh giúp ta một tay. Đợi diệt Thái Huyền Thánh Tông, ta hướng đạo huynh bồi tội.
- Sư tôn, thật muốn tương trợ Huyền Thiên Thánh Tông?
Thần Tiềm bước lên phía trước hỏi:
- Nếu giúp Huyền Thiên Thánh Tông, Thần Tông ta sẽ cùng Thái Huyền Thánh Tông trở mặt, sau khi Thái Huyền Thánh Tông diệt Huyền Thiên Thánh Tông, nhất định sẽ tới diệt chúng ta!
- Hơn nữa, Thái Hoàng há lại dễ trêu chọc như vậy? Hôm nay hắn đã thành thần, lại càng vô địch thiên hạ, không cần tự mình tới, chỉ cần thúc dục Thần đỉnh liền có thể đem chúng ta diệt trăm ngàn lần!
Một vị Thần Tông Thái Thượng Trưởng Lão phi thân tới, trầm giọng nói:
- Lấy ý kiến của ta, không bằng đem cố nhân của Giang chưởng giáo, Thiết Trụ cùng Tô Hoảng kia đuổi đi, để cho hai người bọn họ đi cứu viện Huyền Thiên Thánh Tông.
Phụ Văn Cung thản nhiên nói:
- Cho dù chúng ta không xuất thủ tương trợ, Thái Huyền Thánh Tông cũng tới diệt chúng ta, chẳng qua là thời gian trễ một chút. Hơn nữa, hắc hắc, Thái Huyền Thánh Tông mặc dù không diệt chúng ta, tám mươi năm sau đại kiếp đến, đây chính là tai nạn ai cũng tránh không khỏi... Hắn mắng rất đúng, sợ đầu sợ đuôi, làm con rùa đen, không phải là tác phong của Phụ lão ma ta! Chết sớm cùng chết muộn có gì khác nhau? Cho dù muốn chết, cũng phải chết kinh thiên động địa!
Đám người Thần Tiềm liếc mắt nhìn nhau, vội vàng hỏi:
- Chúng ta phái ra bao nhiêu tu sĩ đi trợ trận?
- Nếu là môn phái chặt chém, tự nhiên là càng nhiều càng tốt!
Phụ Văn Cung trong mắt toát ra sát khí đáng sợ, phất tay nói:
- Muốn làm phải làm một cuộc lớn, đã đắc tội Thái Hoàng cùng Thái Huyền Thánh Tông, nhất định phải toàn phái, tất cả nhân mã cùng tiến lên, đạp Thái Huyền Thánh Tông!
Đám người Thần Tiềm không khỏi rùng mình một cái, vị Thái Thượng Trưởng Lão kia cũng âm thầm chắc lưỡi hít hà, biết Phụ Văn Cung động sát cơ. Vội vả đi triệu tập tất cả đệ tử Thần Tông.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đế Tôn
Tiếu Đông Phong
Đế Tôn - Tiếu Đông Phong
https://isach.info/story.php?story=de_ton__tieu_dong_phong