Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tinh Thần Biến
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 32: Thời Gian Đảo Lưu.
N
ói thì chậm, nhưng trên thực tế động tác của Tần Vũ là vô cùng nhanh, vừa xuất hiện đã như tia chớp trực tiếp đoạt lấy Vạn Dân Ấn trong tay Khương Phạm.
- Tần Vũ!
Hai người Chu Hoắc, Chu Hiển không khỏi trợn mắt tròn xoe, trong mắt có sự phẫn nộ cùng với sự sợ hãi. Lúc này bọn họ căn bản không thể động đậy.
"Tần Vũ, cuối cùng ngươi đã không nhẫn nại được." Lôi Phạt thiên tôn nhìn thấy Tần Vũ xuất hiện, trong lòng lại có sự hưng phấn lẫn kích động. Theo như quy tắc lúc xưa, y chỉ có thể xuất thủ một lần như vậy. Nếu trong lần này, hắn giết Tần Vũ, căn bản không tính là phạm quy.
"Thời gian tĩnh chỉ, bất quá là trò trẻ con thôi." Lôi Phạt thiên tôn rất tinh thông đối với thời gian pháp tắc, tâm ý thoáng động muốn giải trừ đi Thời gian tĩnh chỉ này.
"Ồ?"
Lúc này bị 'Thời gian tĩnh chỉ' vây khốn, Lôi Phạt thiên tôn không khỏi kinh dị kêu lên một tiếng trong lòng, "Đây là 'Thời gian tĩnh chỉ' gì vậy? Làm sao mà không chịu sự không chế của ta?" Lôi Phạt thiên tôn nhất thời lo lắng trong lòng.
Thời gian tĩnh chỉ này, chính là bị lực thời gian của tân vũ trụ làm ngưng lại thời gian.
Lực thời gian của tân vũ trụ, Lôi Phạt thiên tôn lại có thể không chế được sao?
Giải trừ Thời gian tĩnh chỉ, chỉ có hai biện pháp. Một là dựa vào lĩnh ngộ đối với thời gian tĩnh chỉ. Biện pháp còn lại là dựa vào bạo lực cường hành phá giải. Bất quá dựa vào bạo lực, nói chung phải tiêu hao một chút thời gian.
"Không hay, không hay!" Lôi Phạt thiên tôn thoáng chốc thấy khẩn trương ở trong lòng.
- Lôi Phạt thiên tôn, xin lỗi nhé.
Thanh âm lạnh lẽo của Tần Vũ vang lên trong não của Lôi Phạt thiên tôn. Chỉ thấy Tần Vũ sau khi đoạt lấy Vạn Dân Ấn từ tay Khương Phạm, trong tay đột ngột xuất hiện một thanh trường thương màu đen cổ xưa, những chấm vàng tối loang lổ trên cán thương.
Chính là thần thương Tàn Tuyết.
- Hưu!
Thân hình Tần Vũ mãnh liệt bắn ra. Cả người giống như cung tên cực nhanh bay tới, mũi thương của thần thương Tàn Tuyết trong tay chỉ thẳng tới người ở gần nhất Khương Phạm - Chu Hoắc. Khoảng cách vài mét, thật sự là quá ngắn.
"Không -----"
Bên trong cơ thể Lôi Phạt thiên tôn đã dẫn động trào dâng bổn nguyên chi lực, ngay cả năng lượng của Thiên tôn linh bảo 'Nguyên Tội Kiếm' cũng đã bành trướng lên. Thời gian đang trôi tựa như dây cung căng đến cực hạn lúc này phải đứt vậy.
Nhưng dù cho Lôi Phạt thiên tôn có mạnh hơn nữa, muốn phá Thời gian tĩnh chỉ đến từ 'Tân vũ trụ', cũng phải mất một chút thời gian. Khoảng thời gian đó, đủ để Tần Vũ giết chết Chu Hoắc rồi.
"Không ----" Chu Hoắc nhìn chằm chằm vào mũi thương càng lúc càng lớn trước mắt, trong lòng tràn đầy sự không cam.
Lúc này, hắn nghĩ đến Nam Cực thánh hoàng Đoan Mộc Vân trước khi chết. Đoan Mộc Vân cũng thế, bị đâm xuyên qua đầu. Còn kết cục của Chu Hoắc hắn thì tương tự vậy.
"Phụ thân!"
"Roạt roạt!"
Lúc trước khi Chu Hoắc chết, hắn còn hi vọng phụ thân Lôi Phạt thiên tôn có thể cứu hắn, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Thần thương Tàn Tuyết lạnh lẽo, vô tình trực tiếp đâm thẳng vào đầu Chu Hoắc. Khí kình đáng sợ trong thần thương dễ dàng xé tan phòng ngự của bổn nguyên chi lực bên ngoài linh hồn Chu Hoắc.
- Bồng!
'Chân linh' của Chu Hoắc trực tiếp tiêu tán.
Lực công kích của 'Huyết Xoa' của Huyết Hải nữ vương, ngay cả nhất lưu hồng mông linh bảo cũng không bằng, càng không thể nói đến so bì với thần thương Tàn Tuyết của Tần Vũ. Phối hợp với 'Thời gian tĩnh chỉ', giết thánh hoàng quả thực là rất dễ dàng.
- Hưu!
Vào khoảnh khắc thần thương Tàn Tuyết đâm xuyên Chu Hoắc, tốc độ của trường thương không hề giảm chút nào, rất nhanh đâm qua.
- Bồng!
Công năng 'Toái Thể' phụ trợ của thần thương Tàn Tuyết được phát động, cả người Chu Hoắc trực tiếp nổ tan ra, hóa thành vô tận máu tươi cùng với xương trắng bị đứt đoạn. Tần Vũ trên mình khoác bộ hắc bào, giống như thần tử vong, cầm thần thương Tàn Tuyết cực nhanh đâm tới.
Thần thương Tàn Tuyết chỉ nhẹ biến đổi phương hướng.
- Hưu!
Thần thương Tàn Tuyết, trực tiếp đâm về Chu Hiển cách đó không xa, tốc độ của thương vẫn nhanh y như trước. Tay của Tần Vũ rất vững, không chút chần chờ, ánh mắt càng nhìn chằm chằm gắt gao mắt của Chu Hiển.
"Đừng, ta không muốn." Chu Hiển nhìn thấy thần thương Tàn Tuyết đang nhanh chóng đâm tới, trong lòng sợ hãi vô cùng.
Trước đó một chốc lát, phụ thân mình - Tây Bắc thánh hoàng Chu Hoắc đã bị hóa thành toái nhục, chân linh đã tiêu tán. Còn thực lực của Chu Hiển hắn, so với Tây Bắc thánh hoàng thì còn xa lắm mới bằng được.
Căn bản không cần phải hoài nghi, nếu thần thương Tàn Tuyết này đâm vào đầu, thì sẽ là kết quả thế nào.
"Không -- --"Chu Hiển có đầy sự không cam ở trong lòng.
Nhìn Tần Vũ trong hắc bào, lạnh lẽo vô tình ở trước mắt, Chu Hiển chỉ cảm thấy lão thiên đã quá trêu đùa với mình. Tiểu tử ở Phàm nhân giới năm xưa, khi lần đầu tiên mình nhìn thấy hắn, Chu Hiển đã nghĩ, Tần Vũ này chỉ là một con kiến hôi mà thôi, mình phẩy tay là có thể giết được hắn.
Nhưng chưa tới hai vạn năm.
Tần Vũ đó đã thành Tân Tượng Thần của Thần giới, một nhân vật có địa vị quan trọng. Rồi nhiều năm sau đó, thực lực của Tần Vũ đã càng tăng lên với một tốc độ kinh người. Chưa thành thần vương, nhưng Tần Vũ đã có thể đánh bại Chu Thông. Thành được thần vương, Tần Vũ còn giết được cả mấy người Chu Vô Luyến, Chu Thông.
Sức mạnh của thực lực, so với Tu La thần vương, cao hơn một bậc.
Hiện giờ, còn ngay trước mặt gia gia mình 'Lôi Phạt thiên tôn', muốn giết mình!
"Gia gia!"
Vào lúc thần thương Tàn Tuyết chỉ cách mắt Chu Hiển vài chục phân, Chu Hiển không cam lòng hét lên trong tâm trí.
- Bồng!
Lực thời gian của Tân vũ trụ ước thúc thời gian trôi đột nhiên sụp đổ. Thời gian lại khôi phục lại trạng thái bình thương. 'Thời gian tĩnh chỉ' bị phá, Tần Vũ liền biến sắc:"Lôi Phạt thiên tôn này, thực lực mạnh thật, phá được nó so với ta dự liệu còn nhanh hơn." Tần Vũ không khỏi tăng tốc đâm tới của thần thương.
Nhưng -- --
Tần Vũ đã không thể đâm tiếp.
- Thời gian đảo lưu!
Một tiếng nghe thì bình đạm, nhưng lại ẩn hàm lửa giận vô tận vang lên trong não Tần Vũ. Giống như sấm vang cửu thiên, cả đầu Tần Vũ vang rền một trận tiếng sấm.
Đồng thời, Tần Vũ chỉ cảm thấy một loại sự tình cực kỳ quỷ dị đã phát sinh. Thời gian xung quanh đã biến ảo, khoảng cách của thần thương Tàn Tuyết của mình tới Chu Hiển không ngờ càng lúc càng xa.
Bản thân đang lùi lại phía sau!
Không, không phải là lùi lại, mà là trở về quá khứ!
Ánh mắt lợi hại của Lôi Phạt thiên tôn, nhìn dán chặt vào Tần Vũ. Sự chấn kinh của y căn bản không thể nói bằng lời, lúc này y có rất nhiều nghi hoặc. Tỷ như -- -- vì sao Tần Vũ không cần thông qua thông đạo điêu khắc, mà vẫn có thể vào thẳng trong Thiên tôn sơn.
Dù là thiên tôn, cùng phải thông qua thông đạo đó.
Lực không gian của Thần giới trong Thiên tôn sơn bị trói buộc. Bất kể là ai, đều không cách gì thuấn di tiến vào Thiên tôn sơn.
Ngoại trừ kẻ này. Y cũng nghi hoặc, 'Thời gian tĩnh chỉ' của Tần Vũ, vì sao lại không giống 'Thời gian tĩnh chỉ' bình thường. Vì sao y phá giải không được, chỉ có thể dùng bạo lực cường hành phá đi.
Bất quá, có nhiều nghi hoặc hơn nữa, cùng không thể ngăn được sự oán hận lẫn lửa giận vô cùng đối với Tần Vũ trong lòng Lôi Phạt thiên tôn!
- Chết đi ---
Trong tay Lôi Phạt thiên tôn xuất hiện một cự kiếm to dầy. Thanh cự kiếm này chính là thiên tôn linh bảo chí cao trong truyền thuyết - 'Nguyên Tội Kiếm'.
Nguyên Tội Kiếm chỉ nhẹ lay động, tức thì một đạo kiếm khí đã bắn tới Tần Vũ.
Tốc độ kiếm khí của Nguyên Tội Kiếm thật sự là quá nhanh. Tần Vũ còn đang trong 'Thời gian đảo lưu', liền bị kiếm khí đánh trúng.
Lúc trước Tần Vũ đấu với tứ đại thần vương của Lôi Phạt thành, giết chết Chu Vô Luyến, Chu Thông, Lôi Phạt thiên tôn đã xuất thủ hai lần. Một lần là thi triển 'Nhất Khí Bát Nguyên', bất quá chiêu đó, không thể phá được 'Không gian đông kết'. Chiêu thứ hai, chính là kiếm khí của Nguyên Tội Kiếm. Kiếm khí đó giống như một con dao cắt giấy vậy nhẹ nhàng cắt đứt không gian bị đông kết.
Sức mạnh lực công kích của kiếm khí, khủng khiếp hơn 'Nhất Khí Bát Nguyên'.
"Chắc chắn phải chết." Lôi Phạt thiên tôn giải trừ đi 'Thời gian đảo lưu'. Y vô cùng tự tin, dù là thiên tôn, nếu trúng một kiếm của Nguyên Tội Kiếm cũng phải trọng thương. Còn thần vương thì khẳng định là phải chết.
- Phụp!
Kiếm khí vào trong người, giống như kẻ bị lôi điện đánh trúng vậy, toàn thân đột nhiên run rẩy, co quắp kịch liệt.
- Phụp -- -
Tựa như nước thừa vậy, trong miệng Tần Vũ không ngừng thổ máu tươi ra ngoài. Cả người ở trong không trung liên tục run rẩy co quắp, trong mắt, trong mũi, không ngừng rỉ ra máu tươi. Sắc mặt càng tái nhợt như giấy, đáng sợ ghê người.
Trúng phải kiếm khí của Nguyên Tội Kiếm, chắc chắn sẽ chết!
- Hô!
Thất khiếu Tần Vũ chảy máu. Cả người bỗng biến mất khỏi Thiên tôn sơn, ngay trước mắt chúng thiên tôn thánh hoàng, thần vương.
- Gia gia, hãy đuổi theo. Chúng ta nhanh đuổi theo giết chết Tần Vũ.
Trong mắt Chu Hiển tràn đầy lửa giận, bi phẫn.
Lôi Phạt thiên tôn gật đầu, lạnh giọng nói:
- Tần Vũ đó đích xác có thần thông lợi hại, không ngờ có thể không cần thông qua thông đạo điêu khắc, thuấn di trực tiếp rời khỏi Thiên tôn sơn.
Muốn ra khỏi Thiên tôn sơn, cần phải đi qua thông đạo.
Điều này gần như đã thành một định lý. Nhưng vừa rồi Tần Vũ lại liên tục hai lần phá cái định lý này. Cái được gọi là 'định lý', trên thực tế chính là đã bị một vài nhân vật thiên tài vi phạm.
- Hưu!
Chỉ thấy một viên linh châu lôi điện vờn quanh từ trong máu thịt nát bét bỗng nhiên bay ra, trực tiếp bay về phía Chu Hiển. Linh châu này, chính là 'Lôi Nguyên Linh Châu', linh bảo trấn tộc của Chu gia. Hiện giờ Chu gia chỉ còn lại một vị thần vương 'Chu Hiển'. Lôi Nguyên Linh Châu tự nhiên phải rơi xuống đầu Chu Hiển.
Lôi Phạt thiên tôn nói:
- Hiển nhi, hãy trích huyết nhận chủ đi.
Chu Hiển hiểu rõ trong lòng. Đầu ngón tay lập tức rơi ra một giọt máu tưới, trực tiếp dung nhập vào Lôi Nguyên Linh Châu. Sau đó Lôi Nguyên Linh Châu liền treo lơ lửng trên đỉnh đầu của Chu Hiển.
Tân nhiệm Tây Bắc thánh hoàng 'Chu Hiển'.
Khương Phạm vội vàng nói:
- Lôi Phạt thiên tôn tiền bối, Vạn Dân Ấn đó đã rơi vào tay Tần Vũ. Chúng ta hãy nhanh chóng đuổi theo.
Y bỏ ra bao nhiêu, Vạn Dân Ấn chính là nguyện vọng của y. Tần Vũ đoạt đi Vạn Dân Ấn, y đương nhiên muốn lấy lại.
Lôi Phạt thiên tôn đạm nhiên gật đầu nói:
- Yên tâm, Tần Vũ trúng một kiếm của Nguyên Tội Kiếm. Chân linh của linh hồn chắc chắn sẽ tiêu tán, chết không nghi ngờ gì. Bất quá trước khi hắn chết đã thuấn di được mà đào tẩu thôi. Hiện giờ sợ rằng đã hồn phi phách tán mà chết rồi....Ồ, ta đi cùng các ngươi ---
- Sư đệ!
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên trong não Lôi Phạt thiên tôn.
- Nhiệm vụ mà Khương Phạm yêu cầu ngươi, ngươi đã xuất thủ làm rồi. Đã làm một lần, ngươi không thể xuất thủ thêm lần nữa. Hiện giờ ngươi không cần tham gia vào sự tranh đoạt giữa các thần vương. Mau chóng quay về.
Thanh âm của Phiêu Vũ thiên tôn, không hề có chút dư địa để thương lượng.
Lôi Phạt thiên tôn có vẻ cung kính trên mặt.
- Vâng, đại sư huynh.
Lôi Phạt thiên tôn lập tức dùng thần thức truyền âm trả lời.
Lôi Phạt thiên tôn không dám làm trái mệnh lệnh của Phiêu Vũ thiên tôn chút nào. Nếu làm trái, hậu quả đó, tuy Phiêu Vũ thiên tôn không nói, nhưng Lôi Phạt thiên tôn vẫn có thể tưởng tượng được.
Lôi Phạt thiên tôn hốt nhiên nhìn về chúng thánh hoàng, thần vương xunh quanh, đạm nhiên nói:
-Tần Vũ chắc chắn sẽ chết. Các ngươi cứ đến Mê Vụ thành đoạt lại Vạn Dân Ấn là được. Mê Vụ thành hiện giờ, cao thủ chân chỉnh cũng chỉ có mình Khương Lan. Hai người Tu La thần vương cùng với tiểu cô nương, đều đã lĩnh ngộ được thần thông 'Thời gian tĩnh chỉ'. Bọn họ liên thủ thì có thể dễ dàng đánh bại được Khương Lan. Nhóm đông người các ngươi đi đoạt Vạn Dân Ấn là chuyện nhẹ nhàng. Ta không cần phải tham gia vào trong.
Lôi Phạt thiên tôn nói xong, gật nhẹ đầu với Chu Hiển, sau đó trực tiếp bay đến thông đạo điêu khắc, thông qua nó đi khỏi Thiên tôn sơn.
- Lôi Phạt thiên tôn tiền bối.
Tu La thần vương không khỏi cung kính hành lễ.
Lúc này sự trói buộc đối với chúng thần vương đều đã được giải trừ. Câu nói cuối cùng vừa rồi của Lôi Phạt thiên tôn, ngay cả hai người Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương bên ngoài đều đã nghe rõ ràng.
Tần Vũ đã chết, chỉ còn mình Khương Lan là có uy hiếp, còn sợ cái gì đây?
- Hô.
Lôi Phạt thiên tôn trực tiếp thuấn di một cái đã biến mất trước mắt mọi người.
Còn bát đại thánh hoàng, Tu La thần vương, Huyết Hải nữ vương đều có một tia lãnh quang trong mắt. Tần Vũ đã chết, Vạn Dân Ấn tự nhiên là dễ dàng lấy được.
Bên ngoài Mê Vụ thành.
Tần Vũ bỗng xuất hiện tại đây. Hắn tịnh không có lập tức thuấn di về Tử Huyền Phủ. Hắn lo thân nhân mình lo lắng.
- Phốc!
Tần Vũ lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Công kích của Thiên tôn linh bảo, uy lực quả thật là đáng sợ.
Tần Vũ không khỏi cảm thán một tiếng. Thân thể chịu sự công kích, muốn khôi phục chỉ là chuyện trong nháy mắt. Thương hại lớn nhất đối với Tần Vũ, là thương hại tới linh hồn!
Bên trong não của Tần Vũ.
Linh hồn nguyên anh thấp thoáng có tám loại quang mang lóe lên, lúc này vầng sáng đang không ngừng lưu chuyển. Lúc chịu công kích kiếm khí của Nguyên Tội Kiếm, linh hồn nguyên anh tựa như bị con dao cắt một vết thương lớn vậy. Khoảnh khắc đó, Tần Vũ thật đã cảm thấy mình tiếp cận với tử vong.
May mắn là sau khi bát đại bổn nguyên chi lực hoàn toàn dung hợp với linh hồn nguyên anh, sức mạnh của lực khôi phục đã đạt đến mức chưa từng có trước đây. Hơn nữa linh hồn của Tần Vũ đã hoàn toàn kết hợp với Tân vũ trụ. Nguồn của Tân vũ trụ thoáng chốc đã không ngừng truyền đến bổn nguyên chi lực giúp đỡ linh hồn của Tần Vũ.
- Hô.
Lau qua dòng máu nơi khóe mình, Tần Vũ nở nụ cười: "Lực công kích của Lôi Phạt thiên tôn không nhỏ. Sợ rằng hắn đã nghĩ là ta chắc chắn sẽ chết."
"Ồ? Một nhóm thần vương muốn đến? Cũng nên nghênh tiếp thật tốt bọn chúng một phen."
Đơn thủ sấp một cái, kiện Vạn Dân Ấn mà người người tranh đoạt đã nhập vào trong người Tần Vũ. Sau đó Tần Vũ mỉm cười lắc mình một cái, trực tiếp quay về bên trong Tử Huyền Phủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tinh Thần Biến
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Tinh Thần Biến - Ngã Cật Tây Hồng Thị
https://isach.info/story.php?story=tinh_than_bien__nga_cat_tay_hong_thi