Phù Diêu epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 646: Cảm Phục (2)
hiết Châu có tài nguyên quặng mỏ, Hác Long Quang muốn từ trên cấp bộ kéo hạng mục điện phân nhôm về, chuyện này Vương Quốc Hoa tỏ vẻ ủng hộ. Vương Quốc Hoa cho rằng cần quy mô hóa việc khai thác sẽ tránh lãng phí tài nguyên. Hơn nữa Vương Quốc Hoa còn đưa ra ý kiến chính quyền cần phải bảo vệ tài nguyên hữu hạn này.
Nói chuyện đến cuối cùng, Hàn Hạo đột nhiên phát hiện một sự thật. Vương Quốc Hoa là quan chức chính phủ am hiểu kinh tế nhất mà y từng gặp, cũng là bí thư thị ủy dựa vào quy luật kinh tế để làm việc. Vương Quốc Hoa càng coi trọng phòng Tài chính không phải là quyền lực hành chính mà là tạo hoàn cảnh rộng rãi, làm cho thị trường dẫn hướng kinh tế phát triển.
Ý thức được vị bí thư thị ủy trẻ tuổi Vương Quốc Hoa về mặt kinh tế có cảnh giới cao hơn mình và các đồng nghiệp tại Thiết Châu nhiều, Hàn Hạo đã không thể tiếp tục giữ khoảng cách trước mặt Vương Quốc Hoa nữa. Thậm chí Hàn Hạo còn nói một câu như thế này:
- Nếu bí thư đến Thiết Châu sớm vài năm thì tốt quá.
Hàn Hạo hoàn toàn cảm phục, không phải vì Vương Quốc Hoa kéo được bao đầu tư mà là cảnh giới thống trị, phát triển một địa phương của Vương Quốc Hoa vượt xa nhận thức của Hàn Hạo. Trước mặt Vương Quốc Hoa, Hàn Hạo có cảm giác mình như một học trò.
Vương Quốc Hoa không phải keo kiệt không mời được Hàn Hạo bữa tối mà tối hắn có lời mời khác. Người mời khách là trưởng ban tổ chức cán bộ Việt Phong, địa điểm mời khách khá hẻo lánh, một quán đặc sản địa phương ở ngoại thành.
Bảy giờ trời đã mờ tối, Vương Quốc Hoa xuất hiện trước cửa quán có tên” Ngon trở lại” Việt Phong chờ ở ngoài, y đi lên bắt tay.
- Bí thư Vương, đồ ăn địa phương ở đây rất ngon.
Ăn gì không quan trọng, chủ yếu là nói chuyện gì. Vương Quốc Hoa cười nói:
- Nơi này rất tốt, tôi tin khẩu vị của trưởng ban Việt cũng giống tôi.
- Quán này do một cán bộ vừa xin ra khỏi ngành mở, có một lần tôi đi qua đây và vào ăn, kết quả phát hiện đồ ăn ở đây rất ngon.
Việt Phong dẫn Vương Quốc Hoa vào cửa, chủ cửa hàng là một tên béo đang không ngừng lau tay vào tạp dề. Hắn cười ha hả nói:
- Ông chủ Việt lại đến, ngài mời khách trên lầu hay là lấy một phòng riêng?
Việt Phong gật đầu cười nói:
- Một phòng đi, đồ ăn giống lần trước.
Việt Phong thường xuyên tới đây ăn, Vương Quốc Hoa có chút tò mò nói:
- Anh là khách thường xuyên ở đây à?
Việt Phong cười nói:
- Vợ tôi làm ở đài truyền hình thị xã, thường hay đi công tác, con lại ở trương học nội trú, nhà không ai nấu cơm
Ba món ăn, một bát canh, cầm chai rượu Việt Phong cười nói:
- Uống cái này.
Việt Phong đây là cố ý, y muốn xem Vương Quốc Hoa có phản ứng gì với việc đãi khách của mình. Đồ ăn kém một chút có sao chứ? Tốt xấu anh cũng phải mang rượu ngon lên chứ.
- Cái này uống được, rượu quê chính tông.
Vương Quốc Hoa không quá để ý uống rượu gì, cười lộ cả hàm răng không có vẻ uy nghiêm của bí thư thị ủy.
Rót đầy chén to, Việt Phong nói:
- Làm chén.
Vương Quốc Hoa rất dứt khoát cầm chén lên uống cạn, không hề ra vẻ gì. Uống xong còn không quên múc bát canh cho mình, miệng hắn còn cười nói:
- Ngon, canh gà chính tông.
Hai người đều không chủ động nói chuyện công việc, chỉ không ngừng dùng bữa uống rượu, nói mấy câu vu vơ. Hết chai rượu Vương Quốc Hoa định gọi thêm, Việt Phong cười nói:
- Bí thư Vương, uống tới đây thôi.
Vương Quốc Hoa nói:
- Khách tùy chủ.
Việt Phong giơ ngón tay lên vặn ngọn đèn bên ngoài, thản nhiên nói:
- Bí thư Vương, ngài xem bên ngoài đi, nơi này đã tồn tại rất lâu, từ những năm 50 thế kỷ trước đã lục tục xuất hiện hơn nữa đang không ngừng mở rộng.
Vương Quốc Hoa nói:
- Vấn đề cải tạo nội thàn cũ chắc là việc bên ủy ban thị xã cần quan tâm chứ? Đương nhiên bí thư thị ủy cũng có trách nhiệm.
Việt Phong không tiếp tục đề tài này mà chuyển sang việc khác.
- Bí thư Vương, tôi muốn biết một điểm là trong nhiệm kỳ của anh ở Thiết Châu thì anh rốt cuộc muốn làm gì? Là lấy mấy năm lý lịch rồi đổi địa điểm làm việc ư?
Vương Quốc Hoa nghe xong nhíu mày nói:
- Tôi không muốn nói mạnh miệng, tôi chỉ muốn nói với anh là tôi là người làm việc thật. Mặc kệ tôi nhận chức ở đâu, tôi đều hết sức làm tốt công việc trong phạm vi của mình, quá khứ là như vậy, bây giờ cũng vậy, tương lai tôi không biết có thể thay đổi hay không nhưng ít nhất bây giờ tôi quyết định như vậy. Tôi muốn khi mình kết thúc nhiệm kỳ ở Thiết Châu và rời đi tôi có thể thản nhiên đối mặt với toàn bộ hơn 500 ngàn dân chúng địa phương.
Vương Quốc Hoa thẳng thắn thành khẩn làm cho Việt Phong nở nụ cười, y lập tức nói.
- Tôi xin hỏi Bí thư Vương là làm lãnh đạo của tôi, sau này trong công việc anh định lãnh đạo tôi như thế nào?
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Tôi là lãnh đạo nhưng thị ủy nhiều cơ quan như vậy, nhiều lãnh đạo như vậy. Giữa các lãnh đạo tôi cho rằng phương thức ở chung tốt nhất chính là giải thích và hợp tác. Về phần lãnh đạo thì tôi nghĩ chỉ cần có phương hướng chung còn công việc cụ thể tôi làm bí thư còn có nhiều tâm tư chú ý như vậy sao?
Việt Phong mỉm cười nói:
- Lựa chọn phó bí thư quận Đông Hợp tôi định đề cử nguyên phó chủ tịch quận Đông Hợp – Vưu Thắng Lợi đảm nhiệm, bí thư thấy sao?
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Nếu Ban tổ chức cán bộ đã cẩn thận lựa chọn tôi nghĩ không vấn đề gì.
Việt Phong nói:
- Hôm nay uống đến đây thôi chứ?
Đây là câu dò xét cuối cùng, cả quá trình Việt Phong luôn là người đặt câu hỏi, tính nhẫn nại của Vương Quốc Hoa có thừa, việc tuyên bố kết thúc bữa ăn cũng do Việt Phong đoạt lấy.
Vương Quốc Hoa cười ha hả vui vẻ đứng lên nói:
- Đến đây đi, anh đi thanh toán, tôi ra ngoài quên không mang theo ví.
Vương Quốc Hoa nói xong cứ như vậy đi, ra ngoài liền bắt một xe ba bánh để đi.
Việt Phong không nghĩ Vương Quốc Hoa giỏi nhịn như vậy, đây đã không phải vấn đề khiêm tốn nữa. Còn trẻ như vậy, nhẫn lại như vậy, Hác Long Quang sao có thể đấu với Vương Quốc Hoa? Việt Phong cuối cùng đã hạ quyết tâm. Việt Phong lại khẽ thở dài một tiếng, làm việc dưới trướng một bí thư thị ủy mình không nhìn thấu cũng không phải việc gì tốt.
Hội nghị thường vụ ngày hôm sau Hác Long Quang một lần nữa vắng mặt nhưng lần này là có lý do chính đáng. Phó thị trưởng Hàn Hạo thay mặt giải thích giúp Hác Long Quang:
- Thị trưởng Hác nhận được điện của ủy ban tỉnh gọi tới nói có một tập đoàn Mỹ đến khảo sát. Bên tập đoàn này nhắc đến Thiết Châu, cho rằng Thiết Châu có điều kiện tốt, hy vọng có thể được gặp lãnh đạo Thiết Châu.
Nếu Hác Long Quang vắng mặt, Vương Quốc Hoa cũng không thấy có gì là quan trọng, hắn lập tức bố trí nhiệm vụ.
- Hôm nay tôi thông báo tình huống với mọi người. Sau nhiều mặt cố gắng và phối hợp, hội công thương tỉnh Nam Thiên tổ chức đoàn khảo sát đầu tư một tuần nữa sẽ đến thị xã chúng ta khảo sát hoàn cảnh đầu tư. Chuyện này tôi hy vọng tất cả mọi người có thể coi trọng.
Vương Quốc Hoa nói làm vẻ mặt các vị thường vụ trở nên khác biệt. Đầu tiên là Phó bí thư Thị ủy Mẫn Tự Hùng với vẻ mặt không dám tin. Tiếp theo là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Xa Hướng Tiền bình thường đều chỉ cúi đầu không nói nhưng hôm nay lại đột nhiên có chút giật mình nói:
- Bí thư Vương, thật sự có chuyện tốt như vậy sao?
Vương Quốc Hoa cười nhìn hắn:
- Đồng chí Hướng Tiền cảm thấy tôi có thể lừa mọi người sao?
Xa Hướng Tiền vội vàng xua tay nói:
- Không phải, không phải, hiểu lầm, hiểu lầm, tôi chỉ là rất bất ngờ.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Việt Phong lại càng rung động trong lòng, bữa rượu tối qua vừa uống với Vương Quốc Hoa vậy mà hắn không lộ ra một câu. Y vốn tưởng trọng tâm hội nghị hôm nay là chọn phó bí thư quận Đông Hợp, Hác Long Quang không có mặt làm Việt Phong thầm vui vẻ. Không ngờ Vương Quốc Hoa lại ném ra một đề tài này, làm cho chuyện khác đều trở nên không quan trọng. Còn có việc gì quan trọng hơn cái này chứ? Chậm tiếp đón đoàn khảo sát đầu tư, bỏ lỡ cơ hội quan trọng giúp Thiết Châu phát triển, đó là tội nhân của quần chúng nhân dân Thiết Châu, chụp cái mũ gì cũng là nhẹ.
- Tôi đề nghị thành lập tổ tiếp đón do Bí thư Vương phụ trách chung, các đồng chí phân công phối hợp.
Việt Phong phản ứng rất nhanh, lập tức làm ra quyết định..
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Như vậy đi, tôi có thể làm tổ trưởng tổ tiếp đón, đồng chí Hàn Hạo phân công quản lý công nghiệp là phó tổ trưởng thứ nhất chủ yếu phụ trách việc tiếp đón lần này, các đồng chí khác theo trình tự làm phó tổ trưởng.
Công lao lớn như vậy Vương Quốc Hoa cũng chia cho mỗi người một phần. Trong đó Hàn Hạo được Vương Quốc Hoa đưa lên cao, không ít người ghi nhớ chi tiết này.
Chủ lưu cho rằng đây là âm mưu của Vương Quốc Hoa, mượn cơ hội đưa Hàn Hạo lên làm phó tổ trưởng thứ nhất khiến nội bộ bên ủy ban thị xã có phân hóa. Hàn Hạo lại biết rõ ý của Vương Quốc Hoa. Vương Quốc Hoa không để Hàn Hạo tỏ thái độ đó là muốn làm tốt công việc này. người khác làm thì Vương Quốc Hoa không yên tâm.
Vương Quốc Hoa có thể hào phóng như vậy, Hàn Hạo đương nhiên sẽ không khiêm tốn. Y đứng lên nói:
- Nếu thị ủy tín nhiệm tôi như vậy, tôi xin tỏ thái độ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất.
Hội nghị không thảo luận vấn đề nhân sự, lúc đầu Việt Phong còn tưởng Vương Quốc Hoa quên định nhắc một câu nhưng y đột nhiên ý thức được ý đồ của Vương Quốc Hoa nên bỏ suy nghĩ nhắc đó ra khỏi đầu.
Phù Diêu Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Thai Phù Diêu