Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hứa Tiên Chí
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 651: Chung Lê. (2)
Q
uyển 6: Y Nhân Ỷ Hồng Trang.
Chương 651: Chung Lê. (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm:
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
- Vị công tử này, ngài muốn tới nhà của Thần Chung Quỳ làm gì. Ở đó không được may mắn đâu.
Sau đó nhìn qua Vân Yên, sắc mặt đỏ bừng như táo, trong nội tâm thầm nghĩ: không biết nàng cùng Chung Lê ai đẹp hơn.
Hứa Tiên cau mày nói:
- Ah, thế nào là không may mắn?
Chẳng lẽ là Thần Chung Quỳ đã hiển uy sao.
Người trẻ tuổi nói:
- Hôm qua trong đêm có một vị khách thương mang tin tới, nghe nói Thần Chung Quỳ không biết tốt xấu, đã tự tử chết trên đại điện, không biết lúc nào sẽ giáng tội xuống, tai họa không nhỏ.
Hứa Tiên giật mình, thời đại này, không có truyền hình hay điện thoại, cho nên trấn nhỏ này tin tức bế tắc vô cùng lợi hại, tin tức Thần Chung Quỳ chế ngày hôm qua mời truyền tới nơi đây, chớ nói chi tin tức Thần Chung Quỳ đã được hạ táng.
- Ngươi không cần phải xen vào, ta là bằng hữu của Thần Chung Quỳ, ngươi nên gọi tộc trưởng tới là được.
Loại trấn nhỏ này thường là một tộc lập thành, đại bộ phận đều là người cùng họ với nhau, cho nên tộc trưởng trong tộc thường đảm nhận chức trưởng trấn.
Người trẻ tuổi do do dự dự nói:
- Tộc trưởng vừa rồi mang không ít người, hình như đi tới nhà của Thần Chung Quỳ!
Trong nội tâm âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Thần Chung Quỳ lại có bằng hữu như thế này.
Thần quang của Hứa Tiên lóe lên, hỏi:
- Làm gì?
Trong nội tâm người trẻ tuổi run lên. Thiếu chút nữa bắp chân bị chuột rút, chỉ cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt này tuổi tác không khác gì mình, nhưng lại bộc phát ra khí thế lớn lao, cho rằng khí thế này, ngay cả tộc trưởng trong tộc còn kém hơn. Lắp bắp nói:
- Nghe, nghe nói là Thần Chung Quỳ rước lấy tai họa cho tộc, muốn đuổi muội muội của hắn ra khỏi trấn.
Thần sắc Hứa Tiên biến đổi, nói:
- Nhà của Thần Chung Quỳ ở đâu?"
Người trẻ tuổi kia chỉ về một hướng, nói:
- Ở bên cạnh dòng suối nhỏ tên A Cô Tuyền, có một tòa nhà gỗ.
Lời hắn còn chưa dứt, Hứa Tiên đã phi thân lên ngựa, phóng ngựa mà đi, chỉ còn lưu lại một câu.
- Yên nhi, ta đi trước một bước, ngươi chậm rãi theo sau!
- Phu quân, ngươi chờ ta một chút a.
Vân Yên vội vàng khu sử ngựa con.
- Giá, giá!
Nhưng không có Hứa Tiên dẫn dắt, mặc cho nàng hô quát thế nào, con ngựa con chỉ đi từ từ.
...
A Cô Tuyền cách xa trấn nhỏ, nằm trong một sơn cốc của Chung Nam Sơn.
Ánh sáng chiếu vào dòng suổi nhỏ liền phát quang, trong đây còn có một vũng nước suối nhỏ thanh tịnh. Hồ nước này trong tới mức có thể thấy rõ bên trong, chung quanh loạn thạch tu trúc, cảnh sắc rất là lịch sự tao nhã. Đặc biệt là một lùm tùng hoa mẫu đơn tùng, nở không ít nụ hoa, đang muốn nở ra.
Bên cạnh hồ nước là một khu rừng nhỏ, một vòng hàng rào tường, vây quanh một ngôi nhà gỗ nhỏ.
Nhưng trong sân lúc này, không có tình cảnh ngày thường, hơn mười nam nữ lão ấu tụ cùng một chỗ. Nghị luận nhao nhao, thỉnh thoảng đem ánh mắt nhìn vào trong nhà.
Trong phòng trúc, một lão hán đang tận tình khuyên bảo khích lệ nữ tử.
- Chung Lê ah, ca ca ngươi ở trong kinh thành chọc đại họa! Ngươi cũng đã biết?
Thiếu nữ một thân áo vải váy gai, trên người không có chút trang sức nào, ngay cả trâm gài tóc cũng là gỗ tạo thành, đem mái tóc đen nhanh của nàng buộc lên cao. Nhưng bởi vì ăn mặc đơn sơ giản dị như thế, khí chất so với u tuyền trước cửa còn thanh tịnh hơn rất nhiều.
Chung Lê ngậm miệng lắc đầu, đầu ngón tay nhỏ nhắn xoắn góc áo, vành mắt của nàng đỏ lên, làm như không lâu nữa sẽ khóc, nhưng có khóc cũng không thành tiếng. Dạng như vậy, cho dù là người có ý chí sắt đã cũng tan chảy.
Tên tộc trưởng lại nói:
- Ca ca ngươi Thần Chung Quỳ tại Trường An, tự tử ngay trên thánh điện.
Trên gương mặt đầy nếp nhăn kia, lúc này càng nhăn làm một đoàn, giống như muốn mang tất cả sợ hãi trong lòng nặn ra vậy. Trong mắt những dân chúng nơi đây, huyện lệnh đã đã là quan lớn rồi, hoàng đế cái dạng gì, nghĩ cũng không dám nghĩ, Thần Chung Quỳ vậy mà. Ngày hôm qua nghe nói chuyện này, hắn suốt đêm không ngủ được a.
Thân thể Chung Lê run lên, cắn răng nói:
- Ta không tin. Ca ca sẽ không bỏ lại ta, nhất định là tên khách thương đó nói láo.
Tộc trưởng trường thở dài, nói:
- Ai, nha đầu, lão hán ta cũng không muốn tin, nhưng đây đều là thực, sáng sớm hôm nay, ta chuyên môn đến huyện thành hỏi, cũng đã truyền ra.
Sau đó lại vỗ ót của mình.
Chung Lê ngẩn đầu lên, ánh mắt sáng quắc của nàng ngay cả tộc trưởng cũng phải tránh đi, nàng lại chậm rãi cúi đầu. Ngày hôm qua nàng nghe được tin tức này. Trong nội tâm của nàng còn mang theo một tia hy vọng xa vơi, hy vọng tin tức kia là giả, nhưng trước sự thật tàn khốc thế này, tât cả hy vọng đã biến thành mảnh nhỏ.
Chung Lê hít sâu một hơi nói:
- Còn có chuyện gì không?
- Ngươi không tin?
Chung Lê kiên quyết nói:
- Ta không tin, ca ca chưa về, ta sẽ không tin đây là sự thật.
Tộc trưởng vô cùng đau đớn nói:
- Tại sao ngươi lại không hiểu chứ, Thần Chung Quỳ đã chọc đại họa, chết rồi, đây chính là muốn liên lụy ngươi. Thánh nhân mà mất hứng, sẽ phái người bắt ngươi đi, giam vào trong thiên lao, làm gì còn thấy được mặt trời.
Mặt Chung Lê không còn chút máu, nhưng không có chút thất kinh nào như trong tưởng tượng của tộc trưởng, mà thản nhiên nói:
- Nếu ngồi từ, ta sẽ nhận, nếu mất đầu, ta tình nguyện đền mạng thay hắn.
Tộc trưởng đã ngốc trệ, cũng không con lời nào nói, ngoài phòng đã có âm thanh chua ngoa truyền vào.
- Chung Lê, ngươi ngay cả ca ca quái dị của mình cũng không sợ, còn sợ cái gì chứ, nhưng chúng ta cũng cần thể diện. Thần Chung Quỳ chính là 'tảo bả tinh' (điềm xấu), làm hại toàn gia các ngươi còn chưa đủ, hôm nay còn muốn làm hại chúng ta, thật sự là chết cũng không muốn người sống được yên mà, ngươi mau mau thu dọn đồ đạc đi càng xa càng tốt, từ nay về sau trong từ đường Chung gia sẽ không có tên của các ngươi, các ngươi cùng Thạch Tỉnh Trấn này không có chút quan hệ nào.
Nói chuyện là một phu nhân đang ôm hài tử.
Tộc trưởng nói:
- Nha đầu, ngươi đừng trách chúng ta lòng dạ ác độc, chúng ta cũng vì muốn tốt cho ngươi thôi!
Chung Lê tức giận cười nói:
- Lúc trước các ngươi ghét bỏ ca ca ta, chúng ta đã ra ngoài trấn sống! Về sau ca ca ta đậu cử nhân, các ngươi đưa đến gạo và mì thuế ruộng, sau đó khích lệ chúng ta nên vào trong trấn sống. Hiện tại ca ca ta chưa rõ thế nào, đã muốn bức ta đi, đây là cách làm người của các ngươi sao?
Tộc trưởng mặt đỏ lên, nói không ra lời. Hắn vô cùng xấu hổ. Dân trấn đứng bên ngoài mồm năm miệng mười nghị luận Chung Lê nói sai rồi.
Nhưng chỉ có đám nam tử trầm mặc không nói cái gì, ngày bình thường Chung Lê trong mắt bọn họ chẳng khác gì tiên nữ, nghĩ biện pháp nịnh nọt, nhưng vào lúc này, không ai dám làm trái ý của tộc trưởng, trừ phi hắn không muốn sống trong Tỉnh Thạch Trấn này nữa.
Lúc này trong dám người có một ngươi mép tròn đi tới, đây là một nam trung niên có râu hình chữ bát, trước ngăn lời của mọi ngươi, rồi sau đó thở dài nói:
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hứa Tiên Chí
Thuyết Mộng Thần
Hứa Tiên Chí - Thuyết Mộng Thần
https://isach.info/story.php?story=hua_tien_chi__thuyet_mong_than