Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Hạ Kiêu Hùng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 645: Kế Đoạt Phi Hồ
N
hóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Nơi này đồng thời cũng là một trạm trung chuyển của Phi Hồ Đạo, có thể đi thẳng đến lòng chảo sông Dịch Thủy. Đi thêm hơn hai trăm dặm về phía đông là đến huyện Dịch, huyện thành được xây dựng tên một ngọn đồi, thành trì kiên cố như pháo đài, dễ thủ khó công.
Với quân Tùy mà nói, huyện Phi Hồ là chốt đầu cầu đầu tiên không thể tránh khỏi nếu muốn đoạt quận Thượng Đảng. Huyện Phi Hồ cũng là cửa tây lớn của quận Thượng Đảng, cửa lớn của quận Thượng Đảng mà mở ra thì có thể tiến vào lòng chảo sông Dịch Thủy, xông thẳng vào nội địa quận Thượng Đảng. Vì huyện thành Phi Hồ nhỏ hẹp, không thể dung quá nhiều sĩ binh, trước mắt chỉ có hai ngàn trú binh do Ngụy Thiết Sinh – cháu của Ngụy Đao Nhi suất lĩnh.
Lúc này tuyết lớn đã phong tỏa đường đi của huyện Phi Hồ, chỗ tuyết đọng sâu nhất là tới ngang eo người. Trừ phi có đủ nhân lực dọn tuyết, bằng không đi lại ở Phi Hồ Đạo rất khó khăn. Thêm vào đó thời gian tiến công Hà Bắc của quân Tùy là mùa xuân sang năm, còn không nhất định là đi qua Tỉnh Hình hay là đi qua Phi Hồ Hình, vì vậy phòng ngự ở quận Phi Hồ không được nghiêm ngặt. Trời đã sắp chạng vạng tối, trên đầu thành cũng chỉ có loe hoe vài chục thủ quân.
Lúc này, đột nhiên có âm thanh lục lạc du dương truyền đến từ đằng xa. Có thủ quân phát hiện đó là một đội lạc đà, không ngờ lại đến từ Phi Hồ Đạo, khiến thủ quân kinh ngạc vạn phần, thế mà lại có kẻ có thể vượt qua Phi Hồ Đạo bị tuyết lớn bao trùm.
Bởi vì phát hiện bất thường nên cửa thành nhanh chóng đóng lại, cầu treo cũng được kéo cao. Một sĩ binh nhanh chân đến bẩm báo với tướng trấn giữ, sĩ binh trốn ngủ dưới thành đều nhao nhao chạy lên đầu thành, rướn cổ ngóng nhìn ra ngoài thành. Bọn họ đã trông thấy một đội thương nhân tiến đến thay vì là quân Tùy, kéo theo hơn một trăm đầu lạc đà. Thương nhân thông thường đều dùng lừa, tuy cũng có dùng lạc đà nhưng không thường gặp.
Mười mấy người đi trước vác theo không ít thú rừng, rất nhiều người nhận ra bọn họ là thợ săn ở trong Phi Hồ Hình, thường mang thú rừng đến huyện đổi lấy lương thực và muối. Thợ săn đi đầu họ Trương, tướng mạo đầu hoẵng não chuột, mọi người đều gọi y là Trương chuột.
- Trương chuột, đội lạc đà sau lưng làm gì vậy?
Một sĩ binh lớn tiếng hỏi.
- Là thương đội đến từ Thái Nguyên đi quận Trác, có mang theo thứ tốt.
- Thứ tốt gì vậy?
Đám sĩ binh nhốn nháo hỏi.
Trương chuột mỉm cười thần bí, cầm hồ lô nước bày ra vẻ uống rượu:
- Rượu!
Các sĩ binh bừng tỉnh đại ngộ, nhất thời trở nên kích động. Quận Thượng Cốc chiến loạn nhiều năm, lương thực luôn khan hiếm, căn bản không có lương để ủ rượu. Ngẫu nhiên có thể ủ chút rượu trái cây, nhưng rượu lại không đủ mạnh, cộng thêm khí hậu giá lạnh, cần phải uống rượu chế hàn. Vì thế nghe nói có rượu, đám sĩ binh trên đầu thành bắt đầu trở nên hỗn loạn.
- Ngụy tướng quân đến rồi!
Đám sĩ binh nhốn nháo tránh đường, một đại tướng ngoài ba mươi tuổi tiến đến, khuôn mặt tím đen, đầy vẻ dữ tợn, ánh mắt hung ác. Y là Ngụy Thiết Sinh, cháu của Ngụy Đao Nhi, tên hiệu là “Ngụy súc sinh”, gian dâm chém giết, không chuyện ác nào không làm. Người quận Thượng Cốc hận y thấu xương, y cũng tự biết dân oán mình sâu sắc, khó có thể chết già, vì vậy sống ngày nào hay ngày ấy.
- Ngụy tướng quân, là thương nhân bán rượu!
Các sĩ binh kích động hét to.
- Con mẹ nó, một bình nước tiểu ngựa cũng mua được các ngươi!
Ngụy Thiết Sinh chửi một tiếng, trông ra ngoài thành, phía trước là mười mấy thợ săn. Y cũng nhận ra, đằng sau là hơn một trăm đầu lạc đà, trên lạc đà chất đầy vò rượu, dẫn đầu là một nam nhân mặt đen, sau lưng là mấy chục người đồng hành.
Tuy Ngụy Thiết Sinh không phải là đại tướng tài giỏi, trước đây y chỉ là một tên vô lại, song y cũng biết một số thường thức. Hiện tại cách ngày quân Tùy tấn công Hà Bắc không còn xa nữa, y tất nhiên phải cảnh giác vạn phần, cộng thêm rất ít thương nhân đi đường vào mùa đông, nên y có chút hoài nghi đối với đội thương nhân này.
- Từ đâu đến, đi đâu?
Ngụy Thiết Sinh hung ác hỏi.
Nam nhân mặt đen chính là Trình Giảo Kim, trước đây y cũng vào nam ra bắc, lại từng ở trong trại Ngõa Cương, y biết cách đối phó với đám loạn phỉ lâu la này.
Y tiến đến, hét to như muốn phá thủng chiêng:
- Trên núi đi Bạch Hổ, trong nước du ngoạn Thanh Long, hôm nay từ nơi trù phú đi ngang qua, trước khi đến quận Trác chỉ đủ tiền để ăn cơm. Chiếu theo quy củ dâng lên hai phần, mong vị quân gia này lưu lại cho chúng tôi một con đường sống, sau khi hồi hương sẽ thắp một nén hương trong miếu Quan đế, cầu cho quân gia được trường sinh.
- Nói năng rất khá!
Ngụy Thiết Sinh có chút thiện cảm với Trình Giảo Kim, lại hỏi:
- Ta thấy mặt ngươi hơi quen.
Đây cũng là tiếng lóng, ý muốn hỏi Trình Giảo Kim có từng đụng phải đám loạn phỉ trên đường đi hay không, Trình Giảo Kim nhếch miệng cười:
- Từng chạm trán với Tống Kim Cương mấy ngày, vì tên khốn chẳng tài cán đó nên các huynh đệ đều đã tản đi. Sau đó cướp được lạc đà của một đội thương nhân, chúng tôi cũng làm ăn buôn bán nhỏ rày đây mai đó.
- Đó là rượu phải không?
- Con mẹ đó, là nước tiểu ngựa pha với nước!
Ngụy Thiết Sinh bật cười, trong quân Tùy không thể nào có một tên khốn như thế, y phất tay:
- Cho bọn họ vào!
Cầu treo hạ xuống, cửa thành mở ra, đám sĩ binh ra khỏi thành kiểm soát người, tịch thu hết đao tùy thân của bọn họ. Đội lạc đà tiến vào thành, Trình Giảo Kim chỉ vào rượu chất trên lạc đà nói nói Ngụy Thiết Sinh:
- Tổng cộng một ngàn vò, ca ca có thể lấy hai trăm vò.
Ngụy Thiết Sinh cũng không khách khí, phất tay hạ lệnh:
- Lấy hai trăm vò rượu!
Các sĩ binh nhao nhao đi lấy rượu. Ngụy Thiết Sinh đánh giá Trình Giảo Kim qua một lượt, thấy dáng vẻ y có phần thô lỗ cường tráng bèn hỏi:
- Huynh đệ họ gì? Là người phương nào?
- Tiểu đệ là Trình Tri Tiết, người quận Đông.
Trình Tri Tiết là Tự do phụ thân của Trình Giảo Kim đặt cho y, chưa từng dùng qua nên người bình thường không biết được. Ngụy Thiết Sinh gật đầu, lại hỏi:
- Bên ngoài Phi Hồ Đạo có quân Tùy không?
- Có, ở quận Linh Khâu. Nhưng thật ra đụng phải một đội kỵ binh tuần tra truy vấn chúng tôi cả nửa ngày, nói chúng tôi không có nộp thuế, hiểu được ý tứ của bọn chúng, đưa mấy chục vò rượu liền được thả đi. Con mẹ nó, buôn bán một chút không hề dễ ăn mà! Đúng là lên núi vẫn vui hơn.
Ngụy Thiết Sinh nhéo nhéo cánh tay y, cơ bắp cực kì rắn chắc, Ngụy Thiết Sinh liền cười nói:
- Nếu đã muốn lên núi, vậy thì theo ta đi!
Trình Giảo Kim nhếch miệng cười nói:
- Đợi đệ bán xong chỗ rượu này rồi tính sau. Thật không dám giấu, rượu cùng lạc đà đều do chúng tôi cướp được, nghe nói ở quận Trác có thể bán giá cao. Đợi chúng tôi bán hết rượu, đến vui vẻ trong thanh lâu vài ngày rồi lại đến nhờ cậy ca ca.
Ngụy Thiết Sinh và Trình Giảo Kim nói chuyện rất ăn ý, liền quyết định lưu y ở lại, Ngụy Thiết Sinh vỗ vỗ vai y cười nói:
- Muốn nữ nhân không phải rất dễ sao? Nơi này của ca ca cũng có, nhị thúc ta là Hoàng đế Đại Ngụy, ta là Binh bộ Thượng Thư, Phiêu Kỵ Đại tướng quân. Ngươi đi theo ca ca, ta bảo đảm ngươi sẽ được làm tướng quân, muốn làm thị lang hay thiếu khanh đều tùy vào ngươi.
Trình Giảo Kim nheo mắt nói:
- Làm quan có gì hay, vẫn là muốn uống rượu chén lớn, ăn nhiều thịt ngon, thấy người không thuận mắt thì cho một đấm, thấy thích nữ nhân nào thì ra tay cướp đoạt, vậy mới là con mẹ nó sảng khoái!
- Hay! Nói hay lắm, huynh đệ chúng ta tính khí hợp nhau, không cho ngươi đi, nhất định phải lưu lại, hôm nay ca ca giúp ngươi đón gió tẩy trần.
Ngụy Thiết Sinh nói chuyện với Trình Giảo Kim rất hợp ý, từng câu từng lời của Trình Giảo Kim đều nói trúng tâm can Ngụy Thiết Sinh, song y lại không biết Trình Giảo Kim có thể nói chuyện ăn ý với bất kỳ ai.
….
Buổi tối, mười ngàn quân Tùy đã tiếp cận huyện Phi Hồ, họ ẩn mình trong một khu rừng cách đó ba dặm, chờ đợi tin tức trong huyện thành. Một số sĩ binh quân Tùy không muốn nhập bọn bị Trình Giảo Kim thả về mang theo tin tức, Trình Giảo Kim đã kết bái huynh đệ cùng với tướng trấn giữ Ngụy Thiết Sinh, trở thành phó tướng thủ quân huyện Phi Hồ, tối nay sắp công phá thành.
Tần Quỳnh lập tức ngã bật người khỏi cây tùng, ánh mắt lộ vẻ đăm chiêu. Nếu nói Trình Giảo Kim đoạt được Hổ Lao quan là sai kế, đoạt cung Phần Dương là nhờ vận may, đoạt huyện Vương Ốc chỉ là trùng hợp, thế thì Tần Quỳnh không thể không thừa nhận Trình Giảo Kim đoạt được huyện Phi Hồ quả thực là một loại thông minh.
Kỳ thực mưu lược không có gì gọi là sai kế hay chính sách, chỉ cần thành công thì đã là thượng sách. Nếu để Tần Quỳnh y đoạt huyện Phi Hồ thì sẽ có kết quả nào, chẳng qua chỉ là đánh lén rồi mạnh mẽ tấn công. Tần Quỳnh không thể bái huynh đệ với tướng trấn giữ, trở thành phó tướng của đối phương, càng không thể trơ trẽn hạ mê dược mãn tính trong rượu, sẽ tổn hại đến tên tuổi của y. Song Trình Giảo Kim lại có thể làm được, chỉ cần có thể thành công thì chẳng từ bất cứ thủ đoạn nào, điều này y không bằng Trình Giảo Kim.
Nếu cẩn thận đếm lại quân công, quân công của Trình Giảo Kim lại vượt xa y, nhưng vì sao Tần Quỳnh y lại trở thành chủ tướng mà không phải là Trình Giảo Kim? Nguyên nhân bởi vì xuất thân, Tần Quỳnh y là thuộc tướng của Trương Tu Đà, La Sĩ Tín cũng vậy, đây là một loại mắt xích về mặt cảm tình.
Thiên Hạ Kiêu Hùng
Tác giả: Cao Nguyệt
Quyển 15: Phong Khởi Vân Dũng Hà Đông Đạo
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Hạ Kiêu Hùng
Cao Nguyệt
Thiên Hạ Kiêu Hùng - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=thien_ha_kieu_hung__cao_nguyet