Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 636 : Ngẫu Ngộ Thiên Cơ (2)
T
rong lúc nhất thời, nhìn lại xung quanh, Trần Lạc thấy buồn cười, nỉ non tự nói:
- Mỗi đóa hoa là một thế giới, mỗi ngọn cỏ là một thiên đường, một hạt cát là cực nhạc, một phương một tịnh thổ, một nụ cười một trần duyên, một ý nghĩ một thanh tĩnh, ha ha, diệu, thực sự là diệu…
Giờ khắc này, tâm tình Trần Lạc yên lặng như nước, là một loại tâm tình vô cùng tinh thuần, tinh thuần tới không có thứ gì, càng bình thản, dù cho trời long đất lở cũng không cách nào tạo thành nửa gợn sóng trong lòng hắn. Tâm như vậy, mắt cũng như vậy, một đôi mắt tĩnh lặng thâm sâu như tịch diệt, như một loại vô ngã, khí chất cũng từ nhu nhược trước đó trở nên tự nhiên thuần khiết hơn, tựa như một khối đá bình thường lại không bình thường, liếc mắt nhìn thậm chí ngay cả dung mạo hắn cũng không nhớ được, bởi vì nó quá nhạt nhòa.
Nhắm hai mắt, Trần Lạc cẩn thận cảm ngộ tự nhiên nơi đây, ngộ được một vết thiên cơ phật pháp này, khiến hắn dễ dàng đánh vào cánh cửa lớn pháp tắc tự nhiên, không biết qua bao lâu, khi hắn một lần nữa mở to hai mắt nhìn, trong con ngươi chợt lóe lên một vết quái dị không thể phát giác, nhìn một tảng đá to bằng đầu nắm tay dưới chân, Trần Lạc nhìn bốn phía một chút, phát hiện thấy không ai chú ý đến mình, hắn chỉ vào khối đá to bằng nắm tay kia, nhẹ giọng hô ra một chữ:
- Biến.
Một chữ hạ xuống, một màn quỷ dị xảy ra, tảng đá to bằng nắm tay bỗng nhiên đã biến thành một tòa cự thạch cao ba thước.
Nhìn cự thạch, Trần Lạc ngạc nhiên không ngớt.
Chỉ chốc lát sau, hắn lại phun ra một chữ, tương tự vẫn là một chữ biến, cự thạch cao ba thươc một lần nữa lớn lên, đã biến thành cao chín thước.
Lại biến đổi, tảng đá đã biến thành đất vàng, lại lần nữa biến thành tượng đá, biến thành hạt cát, biến thành đất thịt, biến thành thổ nguyên. Chỉ cần Trần Lạc nguyện ý, hắn có thể trong một cái nháy mắt khiến cả tòa núi Vân Lộc hóa thành một mảnh sa mạc vô tận, bởi vì vừa rồi hắn đã ngộ ra được một loại pháp tắc trong pháp tắc tự nhiên, đó là chữ “Biến”.
Ngộ đến được đạo pháp này, hắn hầu như có thể làm cho vạn vật tự nhiên diễn biến vì nó, đúng vậy, vạn vật tự nhiên, là hỏa, là thủy, là phong, bất kỳ cái gì cũng đều có thể, không nên hoài nghi, đây chính là chỗ cường đại của pháp tắc tự nhiên.
Nói không kích động đó là giả, dù sao thứ đồ chơi này cũng là pháp tắc tự nhiên a, nắm giữ pháp tắc tự nhiên quả thực là một dạng giống như Thần trong Đại tự nhiên. Vậy mà, sau khi kích động qua đi, càng nhiều chính là lo lắng, bởi vì pháp tắc tự nhiên cũng như một dạng Hoàng quyền, chỉ có thể thuộc về một người là Hoàng Đế, trong Đại tự nhiên, Hoàng Đế không thể nghi ngờ chính là Đại tự nhiên chi mẫu. Hiện tại chính mình ngộ đạo đến pháp tắc tự nhiên, nếu như bị lão nhân gia Đại tự nhiên chi mẫu phát hiện, hắn đúng là chịu không nổi.
Nếu như chỉ điều này còn không đến mức khiến Trần Lạc lo lắng, thật ra trước đó Ma quân đã từng nhắc nhở hắn, con đường này là một con đường không có lối về, cũng tuyệt đối là một con đường nghịch thiên, một khi bước lên con đường này đều sẽ bị thiên địa coi là tội nhân, bởi vì pháp tắc tự nhiên không phải thứ thuộc về nhân loại, nên khi nắm giữ pháp tắc tự nhiên đồng nghĩa với việc vượt qua chế tắc, cũng là một dạng vượt quyền, khi đó kết quả gánh chịu không chỉ là Đại tự nhiên thẩm phán thôi đâu.
Lúc đó Ma quân Thất Dạ nhắc nhở, Trần Lạc cũng không quá chú ý, bởi vì theo hắn nghĩ khả năng chính mình ngộ đến pháp tắc tự nhiên là rất mơ hồ, hầu như là không thể, cũng không nhất định nghĩ tới đi ngang qua một tòa di tích cổ liền lĩnh ngộ ra một đạo pháp tắc tự nhiên.
Đời này Trần Lạc không có lý tưởng gì cao thượng, càng không rảnh rỗi ngứa da ngứa thịt đi làm chuyện nghịch thiên, nhưng chuyện tình đã đi tới bước này, không cẩn thận ngộ được một đạo pháp tắc tự nhiên, cứng rắn đẩy hắn đi lên con đường nghịch thiên, phải làm sao bây giờ?
Mặc kệ đi. Quản hắn có phải là tột nhân hay không, nghịch thiên hay không, bị thẩm phán hay không, ngươi muốn thẩm phán thì thẩm phán, ta gánh, ta gánh không được thì chết là xong.
Nghĩ như thế, hắn lập tức thấy thoải mái.
Không chần chờ, Trần Lạc thả người nhảy lên, xông vào bên trong di tích cổ, ngay cả trận pháp đã ẩn chứa phật pháp cao thâm tinh diệu, hắn ngược lại muốn nhìn xem tòa di tích cổ này đến tột cùng là có lai lịch gì.
Nói theo lẽ thường, phàm là bên trong di tích cổ đều đầy rẫy các loại khí tức tà ác, bởi vì bên trong di tích cổ không có sinh cơ, lại bị trận pháp bao phủ, dưới sự ảnh hưởng của trận pháp, lâu dần sẽ sinh ra khí tức khác loại, có vìa thứ là vô hại với nhân loại, bất quá đại đa phần đều là khí tức tà ác có hại với nhân loại.
Tòa di tích cổ này cũng không ngoại lệ, bên trong khắp nơi đầy rẫy uất khí, phi thường dày đặc, uất khí không chỉ có thể khiến người ta nghẹt thở, huyết mạch căng phồng, còn có thể khiến da dẻ mục nát, nhưng đó không phải thứ đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là thời gian dài bị uất khí bao phủ, mặc dù gia trì trận pháp cũng có thể khiến người ta tan vỡ, thậm chí phát rồ.
Nguyên tưởng rằng bên trong sẽ xuất hiện một tòa cổ tháp trang nghiêm như cảnh tượng thoáng hiện trước đó, nhưng sau khi Trần Lạc xông tới tựa hồ cũng không có chuyện như vậy, không có cổ tháp, không có phật tháp, cũng không có bất kỳ tượng phật, chỉ có một mảnh sa mạc hoang vu.
Không biết nơi này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Trần Lạc cẩn thận từng chút từng chút bay về phía trước, hắn không có gia trì trận pháp, vừa đến hiện tại vẫn không cách nào vận dụng Đại tự nhiên làm lực lượng tinh thần hải, tuy nói linh ngộ pháp tắc “Biến”, nhưng muốn vận dụng pháp tắc phòng ngừa uất khí, chuyện này quả thực nói là đại tài tiểu dụng, vả lại thân thể của hắn dù vẫn là thân thể máu thịt, chưa thành tựu linh thể, bất quá có sự cung cấp sinh cơ không ngừng từ Linh Hải, thân thể có thể nói là sinh sôi liên tục, uất khí nho nhỏ này không thể tổn thương thân thể hắn mảy may.
- Uất khí trầm trọng như vậy hẳn là đã diễn sinh ra tà ác chi linh rồi?
Nói là không có sự sống, nhưng lâu dần cũng sẽ dựng dục ra sinh mệnh đặc biệt, cũng giống như trong nhà vệ sinh, một thời gian sử dụng không còn được sạch sẽ, sau đó sinh ra rồi bọ. Cùng một đạo lý như vậy, khí tức tà ác không thể dựng hóa ra tà ác chi linh, nhưng trong khí tức tà ác nồng đậm, qua một đoạn thời gian có thể dựng dục ra tà ác chi linh. Bởi vậy Mê Vụ Sâm Lâm sở dĩ được gọi là rừng rậm hung hiểm bậc nhất, cũng là vì bên trong đầy rẫy các loại khí tức tà ác, cũng đầy rẫy các loại tà ác chi linh.
Những tà ác chi linh này diễn sinh ra trong loại hoàn cảnh khôn sống mống chết, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm tép, thôn phệ lẫn nhau, vì lẽ đó nên chúng vô cùng hung tàn, có vài tà ác chi linh vô cùng cường đại, đến ngay cả Đại Vu sư cũng không dám tới gần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh