Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Kim Đồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 728: Lòng Tham
C
ó thể làm cho Trang Duệ dễ nói chuyện như vậy, trong đó có nguyên nhân.
Bởi vì ngày hôm qua, vấn đề năm mươi vạn đô la, Trang Duệ đã tranh thủ rất nhiều quyền lợi cho mình, sau khi phá xong bản án này, thu được cổ vật, Trang Duệ sẽ được ba phần trong đó, đương nhiên, hắn chỉ có quyền triển lãm, không có quyền sở hữu, quốc gia vào bất cứ lúc nào cũng có thể trưng bày.
Từ lời của Tương Ngô, đây là chính miệng một vị lãnh đạo đáp ứng, Trang Duệ cũng không sợ bọn họ quỵt nợ, dù sao cuộc trò chuyện cũng đã được hắn ghi âm lại.
Đến lúc đó nếu cảnh sát đổi ý, Trang Duệ đã chuẩn bị nhờ Âu Dương Quân xuất mã, nhớ năm đó Âu Dương Quân dựa vào nghề này mà làm giàu, hắn rất có nghề trong việc đối phó với các ngành trong chính phủ, Trang Duệ không muốn bị kiện ngược lại.
- Được rồi, Bành Phi, ngủ đi, ngày mai đi đào bảo.
Mục đích lần này tới Trịnh Châu, Trang Duệ chỉ nói cho Bành Phi nghe. Hắn nhận ra, đừng nhìn bộ dáng mảnh khảng của Dư Chấn Bình mà khinh thường, chỉ có những người như Bành Phi mới có thể bắt được, về phần nhiều cảnh sát từ Bắc Kinh chạy tới đây? Thuần túy chỉ lãng phí tiền đóng thuế của dân.
Từ vị trí của khách sạn Mậu Quốc ở Trịnh Châu này, cũng được xem là trung tâm chợ, sáng ngày thứ hai khi rời giường, Trang Duệ tìm người nghe ngóng một chút, hắn mang theo Bành Phi đi dạo xung quanh Trịnh Châu. Với tư cách là một trong tám cố đô của Trung Quốc, lịch của Trịnh Châu có đến tám ngàn năm, mà xung quanh nó, đã mai táng không biết bao nhiêu vị tướng quân và đế vương, từ xưa đến nay cũng không biết khai quật được bao nhiêu cổ vật trân quý, địa phương như vậy, thị trường đồ cổ rất phát đạt.
Theo số lượng đi lên giảng, Trịnh Châu có được 6 gia cỡ lớn đồ cổ bán tràng, hơn nữa diện tích đều tại 2 vạn bình phương Mễ (m) đã ngoài, loại này quy mô, tại đồng thủ đô là hiếm thấy.
Nhất là đồ cổ ở Trịnh Châu này, có cửa hàng bốn tầng lớn, kể cả đồ cổ, đồ thủ công mỹ nghệ, bên trong nó có rất nhiều hạng mục kinh doanh, nếu không phải Trịnh Châu có thị trường đồ cổ lớn nhất, quy mô của nó cũng xếp thứ nhì cả nước, có thể nói là Trịnh Châu là lão đại trên thị trường đồ cổ.
Sau khi đánh xe đi tới cổ thành, Trang Duệ liếc nhìn kiến trúc xung quanh, không tự chủ được nói ra:
- Nơi này là cố đô a, không khí khác hẳn những nơi khác.
- Trang ca, tùy tiện một nơi nào ở Bắc Kinh, cũng có thể không chênh lệch với nơi này a.
Bành Phi liếc nhìn hoành thành trước mặt có ba tầng, bĩu môi, không cho là đúng, hắn là người lớn lên ở Bắc Kinh, từ trước đến nay đều cho rằng Bắc Kinh là nơi có nội tình văn hóa thâm hậu nhất.
- Anh không biết, tòa cổ thành này chính là một di chỉ Tịch Dương Lâu a.
Trang Duệ nhìn thấy bộ dáng khó hiểu của Bành Phi, cho nên lên tiếng giải thích cho hắn nghe:
- Tịch Dương Lâu là một đại kiến trúc thời nhà Đường, cùng với Hoàng Hạc Lâu, Nhạc Dương lâu, Yên Vũ Lâu, Diêu Tước Lâu, là một trong bát đại lâu của lâu a.
Lúc Lý Thương Ẩn tạm trú ở Trịnh Châu, đã từng viết xuống danh ngôn Đăng Tịch Dương Lâu: Liễu ám hoa minh nhiễu thiên sầu, thượng tẫn trọng thành canh thượng lâu, dục vấn cô hồng hướng hà xử, bất tri thân thế tự du du.
Theo sách cổ ghi lại: trời chiều trên tầng ba của lầu, gạch lâu đỏ, mái lâu cong vút, mây trên cao bao phủ cả bầu trời, mặt trời chiều ngã về tây, ánh sáng cuối cùng sẽ chiếu thẳng vào tầng một, trên đỉnh lầu có thể nhìn thấy ánh sáng vàng chiếu qua các tầng mây, cảnh như thế rất đẹp.
Nhưng thương hải tang điền, thế sự biến hóa, bầu trời trong sách cổ ghi lại đã không còn nữa, nó đã sớm bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử.
- Này, Trang ca, nói cả buổi, cũng không có gì khác cả.
Bành Phi đối với bộ dáng nhớ về tổ tiên của Trang Duệ liền không cho là đúng, hắn cũng không muốn bị Trang Duệ dạy, lập tức dẫn đầu đi vào trong cổ thành.
Vừa bước vào cổ thành đã ngửi thấy hương vị của ngọc, có khu kinh doanh đồ gỗ, các quầy hàng quây quanh với nhau, dòng người qua lại tất bật, đối với người kinh doanh ở nơi này, có tiền là được.
Vào năm 2002 ban tổ chức phát sóng chuyên mục giám bảo, mục đích năng cao nhận thức của mọi người về đồ cổ, nhất là ở một ít cổ thành có lịch sử lâu đời, lục tung từng nhà, xem xem có thể tìm ra thứ gì đáng tiền hay không.
Từ đó, sinh ý đồ cổ của dân chúng nơi đây tốt lên, Trịnh Châu là thị trường đồ cổ lớn thứ hai cả nước, hắn chạy qua sáu cửa hàng, đã cảm nhận được điều này.
Tuy lầu một rất lớn, nhưng lại yên tĩnh, khách nhân đi tới đi lui im lặng quan sát vật mà mình thích, chỉ có một ít lão bằng hữu với nhau, tụ tập trò chuyện, nói chuyện đồ cổ và các việc lý thú.
Hôm nay Trang Duệ không có việc gì, liền đi dạo rất nhàn hạ, ở một nơi như thế này, chuyện sửa mái nhà dột tìm ra bảo vật rất khó, cho nên trạng thái của hắn cũng khá tốt.
Sau khi nhìn mấy quầy hàng, đúng như Trang Duệ sở liệu, những thứ bày bên ngoài, đều có một ít đồ giả cổ, đầu năm nay cũng không có người ngốc, loại chuyện cầm bảo bối ra bán như rác ruổi, càng ngày càng ít.
- Lão Lý, mấy ngày hôm trước có lợi nhuận không? Thu nhiều nhọc khí như vậy, có nên chia cho lão ca một ít hay không...
Tục ngữ nói đồng hành là oan gia, đám lão bản bán đồ cổ trong tòa thành này, tuy bình thường gặp mặt nhau thì cười hi ha, nhưng tất cả đều ước đối phương bị thua lỗ, cho nên chuyện lão Lý này nói thế, chỉ trong một đêm, đã truyền đi khắp thị trường đồ cổ.
Ở nơi này, cũng không ít những lão bản đồ cổ tại đây không ưa lão Lý, cho nên dùng tuyên dương chuyện này.
Vốn lão Lý còn ý định biến những món ngọc thạch này hàng mỹ nghệ, cho dù chỉ kiếm được mấy đồng tiền, nhưng tiền của nhiều ngọc như thế cộng lại cũng khá, tuy con muỗi nhỏ nhưng cũng có chút thịt, nhưng mọi người hùa lại cho một kích, huyết khí lão Lý dâng lên, lại làm một chuyện mất mặt.
- Lý lão bản, đều là khách quen, ngài nên làm ăn cho đàng hoàng a.
Người nói lời này là dân bản địa, thường xuyên đi dạo thị trường đồ cổ.
- Đúng vậy a, thứ này năm đồng còn không đáng, lão còn bán tới năm mươi, sao không đi ăn cướp đi.
- Cái rắm, còn không phải do mình tham, bị người lừa gạt nên muốn lừa chúng ta đó sao?
Mọi người đều biết hắn là bị người ta lừa mua thủy tinh và plastic chế lại, lão Lý hô bán đồ giả năm mươi đồng một khối, làm cho những du khách vây xem, nhao nhao mắng lão Lý gian xảo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Kim Đồng
Đả Nhãn
Hoàng Kim Đồng - Đả Nhãn
https://isach.info/story.php?story=hoang_kim_dong__da_nhan