Chương 305: Thần Thiên Tru, Chín Đầu Kỳ Mỹ Lạp
ịch giả: Tinh Vặn
Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư cười khổ nói.
“Nếu chỉ là khoác lác thì tốt rồi. Nếu thật là vậy thì ta tội gì? Không lẽ ngươi cho rằng bệ hạ qua cửa này rồi có thể tha ta sao? Hiện giờ ra tay còn chưa muộn, Austin Griffin chưa chân chính thức tỉnh. Không sai, bây giờ nó là đồng bạn, là huynh đệ của ngươi. Nhưng một khi nó thật sự thức tỉnh, nó chính là tượng trưng cho hủy diệt, không ai ngăn được nó, thậm chí là thần cũng không được! Ta biết ngươi không tin, vậy bây giờ các ngươi đã chiếm ưu thế, ta và bệ hạ không phải đối thủ của ngươi, ngươi có thể cho ta vài phút, để ta kể câu chuyện cho ngươi nghe không?”
Long Hạo Thần ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu nói.
“Người nói đi.”
A Gia Lôi Tư thở dài một tiếng.
“Câu chuyện phải nói tới bảy ngàn năm trước. Đó là một thế giới rất giống với Thánh Ma đại lục, có lẽ sinh linh khác biệt nhưng người thống trị thế giới kia cũng là nhân loại. Cả đại lục bình thường hay xuất hiện các loại chiến tranh, nhưng cơ bản nằm trong vòng khống chế của nhân loại. Trong thế giới kia rừng rậm, hồ nước chiếm diện tích rất lớn, hoàn cảnh thậm chí còn đẹp hơn cả Thánh Ma đại lục. Cho đến một ngày xuất hiện một sinh vật cường đại, biến đổi tất cả.”
“Sinh vật cường đại này chính là Austin Griffin. Lúc nó mới xuất hiện thì chỉ có ba cái đầu, dù thực lực không yếu nhưng nhân loại gặp nó thấy nó chẳng qua là một ma thú tương đối mạnh mà thôi. Thậm chí có nhân loại định giết nó nhưng đều bị nó gian xảo trốn thoát.”
“Theo thời gian trôi qua, Austin Griffin chậm rãi tiến hóa, dần dần, nó có cái đầu thứ tư, cái đầu thứ năm. Bởi vì bị nhân loại truy giết, nó học được nhẫn nhịn, núp trong chỗ an toàn sâu trong rừng rậm, yên lặng tiến hóa lực lượng của mình. Khi nó lại xuất hiện trong tầm mắt nhân loại thì đã có được sáu cái đầu, cũng có sáu loại thuộc tính. Lúc đó thực lực của nó đã khá mạnh mẽ, cường giả nhân loại bình thường không là đối thủ của nó.”
“Nó bắt đầu giết chóc và trả thù nhân loại. Chỉ bằng vào trí tuệ thông minh, từ đầu đến cuối nó không đánh trực diện với cường giả nhân loại. Tu vi của nó trong quá trình vững bước tiến hóa. Một trăm năm qua đi, nó rốt cuộc mọc ra cái đầu thứ tám, lúc đó nó cho rằng thực lực của mình đã đủ mạnh. Cho nên nó không tránh né nữa, bắt đầu toàn diện bày ra lực lượng phá hư của nó. Thực lực của nó đích thực khủng bố gần như vô địch. Liên tục tạo thành mấy lần đại đồ sát, nó rốt cuộc khiến nhân loại chú trọng. Cường giả nhân loại thế giới kia tập trung rất nhiều, bắt đầu truy giết nó. Rốt cuộc trong một khe núi bao vây nó, triển khai đại chiến thảm khốc.”
“Mới bắt đầu trạng thái của Austin Griffin đúng là mạnh, nhưng số lượng cường giả nhân loại thật là quá nhiều. Qua hai ngày hai đêm đại chiến, cuối cùng Austin Griffin bị đánh bại, còn trọng thương. Nhưng không thể không nói, trạng thái tám đầu nó khá mạnh, vẫn là khiến nó chạy thoát. Nhân loại thế giới kia khiến nó chạy thoát đã làm một việc sai lầm, cho nên sau này dẫn đến nguyên thế giới sinh linh đồ thán.”
“Lần này Austin Griffin chạy trốn tìm nơi tĩnh tu, lại dùng thời gian một trăm năm mới hồi phục nguyên khí. Nó biết rằng thực lực của mình chưa đủ chinh phục cả thế giới, cho nên ẩn núp, cố gắng tu luyện. Cho đến khi lại qua trăm năm, nó rốt cuộc hoàn thành bước đột phá cuối cùng, cuối cùng thức tỉnh. Nó lại lần nữa xuất hiện tại đại lục, lần này nó trở thành đại danh từ hủy diệt.”
Kể tới đây, trong mắt Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư tràn ngập sợ hãi. Câu chuyện này là ma tộc lưu truyền lại, tuy y chưa từng tự trải qua nhưng trong ký ức Nguyệt Ma Thần đời thứ nhất để lại, A Gia Lôi Tư đã vô cùng sợ hãi.
Ma Thần Hoàng vẫn luôn cúi đầu không lên tiếng, mặc kệ A Gia Lôi Tư ở đó kể chuyện.
“Hủy diệt, vô tận hủy diệt. Khi Austin Griffin lần nữa xuất hiện tại thế giới đó, cả đại lục đối mặt bão tố hủy diệt khủng khiếp. Austin Griffin thật là quá cường, cường đến vốn không một sinh vật nào có thể đối kháng nó. Trước thuộc tính hủy diệt của nó, bất cứ sinh vật nào đều không thể ngăn cản. Nó dùng thời gian chưa tới một tháng đã khiến sinh linh sống ở diện tích một phần ba đại lục chết hết. Dù là thực vật, ma thú hay động vật bình thường, trước hơi thở hủy diệt của nó, toàn bộ biến hư vô. Một phần ba đại lục, sinh linh đồ thán, không còn chút sự sống.”
“Nhân loại cảm nhận được nỗi sợ kinh khủng. Thế giới bên kia cường giả nhân loại có rất nhiều, còn hơn mười vị đều đạt tới cấp bậc bán thần, cưỡng bức không để mình đột phá. Có thể nói lúc ấy cường giả ở thế giới kia còn nhiều hơn Thánh Ma đại lục hiện nay. Loại cường giả cỡ như Ma Thần Hoàng bệ hạ có không dưới mười người. Bọn họ từng thử dùng cường giả mạnh nhất đối kháng với Austin Griffin, nhưng không ngoại lệ đều thất bại hết. Lúc đó Austin Griffin đã thành tượng trưng vô địch, không thể chiến thắng. Dù là thần chân chính, cũng không phải đối thủ của nó đã thức tỉnh cái đầu thứ chín.”
“Vì không để hủy diệt tiếp tục, vì tương lai nhân loại, tất cả cường giả nhân loại đều liên hợp lại. Lấy lực lượng mấy vạn người, tập trung tất cả tài nguyên tài sản quý giá nhất của toàn bộ nhân loại, nhân dịp Austin Griffin từng bước hủy diệt đại lục thì dùng một tháng xây dựng một đại trận chuyên môn đối kháng Austin Griffin. Ngày đại trận hình thành, hơn một vạn cường giả tham gia xây dựng đều chết hết. Lấy máu của họ hiến cho uy lực đại trận, đại trận đó bị gọi là Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận. Cũng trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Austin Griffin lại hủy diệt một phần ba đại lục. Sinh linh cả thế giới có hơn một nửa chết bởi hơi thở hủy diệt khủng khiếp của nó. Nó rốt cuộc đến trước Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận. Nó quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến không tin thế giới kia có lực lượng gì đối kháng với nó. Cho nên nó rốt cuộc rơi vào trong đại trận, rốt cuộc bị phong ấn trong đại trận, không thể phá tan chút nào.”
Nói đến đây, Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nhìn Long Hạo Thần thật sâu, trầm giọng nói.
“Austin Griffin kiêu ngạo, không cho phép nó chịu phong ấn như vậy. Nó không cam lòng, không cam lòng vĩnh viễn bị cầm tù. Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận chính là bảy mươi hai thần khí tổ thành, vị trí trung tâm ba bộ chính là siêu thần khí. Chúng nó cấu thành cái lồng to lớn. Khi nó liều mạng giãy dụa nhưng không thể hủy đi Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận thì Austin Griffin làm ra hành động khiến tất cả nhân loại, sinh vật chủng tộc khác còn sống sót triệt để bị hủy diệt. Nó dùng mạng mình làm cái giá, cùng Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận đồng quy vu tân.”
“Nó dùng thân thể khổng lồ mạnh đập vào đại trận, cuối cùng giây phút đại trận bị phá vỡ thì nó cũng tan nát theo. Lực hủy diệt khủng bố hình thành lực lượng hủy diệt đáng sợ nhất, càn quét cả đại lục. Tất cả sinh vật trên đại lục tại tai họa khủng khiếp đó triệt để diệt vong. Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận cũng bị đụng nát, hơn nữa trong giây phút nát thì xé rách không gian thế giới, khiến bảy mươi hai thần khí tổ thành Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận, bảy mươi hai cây cột xuyên qua không gian, rốt cuộc tiến vào thế giới khác. Thế giới này, tên là Thánh Ma đại lục.”
Nghe Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nói đến đây, các cường giả nhân loại xôn xao lên. Thời đại hắc ám kéo dài hơn sáu ngàn năm, nhưng nhân loại vẫn không biết lai lịch chân chính của ma tộc. Sáu ngàn năm trước tại sao chúng xuất hiện tại Thánh Ma đại lục? Tại sao mạnh như vậy? A Gia Lôi Tư rốt cuộc cho ra đáp án.
“Đúng vậy, các ngươi chắc đã đoán ra. Bảy mươi hai cây cột này đến Thánh Ma đại lục của các ngươi, bị nhân loại nơi này gọi là Trụ Ma Thần, khí linh bảy mươi hai Trụ Ma Thần cũng chính là ma thần mà các ngươi đã nói, chính là tổ tiên của bệ hạ, của ta! Bởi vì thế giới khác nhau, bảy mươi hai Trụ Ma Thần mang đến lực lượng cường đại. Khi chúng nó rơi vào Thánh Ma đại lục thì tỏa ra hơi thở đồng hóa, mới có ma tộc sau này.”
“Cho nên nếu nói ai thủ phạm hại nhân loại rơi vào thời đại hắc ám sáu ngàn năm, như vậy nó chính là thứ ngươi nắm trong tay phải. Chính là nó, tượng trưng hủy diệt và phá hư, Thần Thiên Tru, chín đầu Kỳ Mỹ Lạp, Austin Griffin.”
Thanh âm cao vút của Nguyệt Ma Thần khiến Long Hạo Thần tinh thần chấn động. Lời của A Gia Lôi Tư hắn không thể không tin, nhớ đến thế giới kia của Hạo Nguyệt, thế giới đỏ đen tràn ngập hơi thở phá hư và dơ bẩn, nhớ đến tất cả Sinh Vật Vong Linh đều dốc sức công kích liều mạng với nó. Mặc kệ Long Hạo Thần không muốn tin cỡ nào, hắn biết, lời Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nói rất có thể là thật. Nếu không thì tại sao y và Ma Thần Hoàng e sợ Hạo Nguyệt như vậy? Tại sao ai đều không thể phá hủy bảy mươi hai Trụ Ma Thần lại cứ là không cách nào ngăn được lực lượng của Hạo Nguyệt?
Tất cả đều bởi vì Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư kể ra mà có đáp án.
“Không, điều này không thể nào! Lúc Hạo Nguyệt đi tới thế giới này đã bị ta dùng máu tẩy đi hắc ám thuộc tính trên người nó. Nó không phải là Austin Griffin lúc đó nữa, nó chỉ là Hạo Nguyệt của ta!”
A Gia Lôi Tư gật đầu nói.
“Đúng vậy, nó đích thực không phải là Austin Griffin năm đó. Thần Thiên Tru đã bị hủy diệt. Nhưng khi nó đụng vỡ Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận thì từng nói rồi, nó sẽ trở về. Nó có chín lần cơ hội trọng sinh, nó sẽ sống quay về. Ta không biết ngươi làm cách nào mang nó đến thế giới này, nhưng ngươi đang dưỡng hổ bên người.”
“Cho dù ngươi tẩy đi hắc ám thuộc tính của nó thì sao? Căn nguyên của nó không phải hắc ám mà là hủy diệt! Danh hiệu Thần Thiên Tru ngươi nghe có hiểu không? Nó là trời phạt, là kẻ phá hư tất cả thế giới. Nó tồn tại chính là phá hư và hủy diệt. Căn cứ ghi chép lịch sử tộc ta, Austin Griffin chính là mặt tối của Sáng Thế Thần, hoặc nên nói là song sinh của Sáng Thế Thần. Một khi nó hoàn toàn thức tỉnh thì hầu như không có lực lượng gì hủy diệt được nó. Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận đã không khả năng lại xuất hiện. Lúc trước khi đại trận bị phá hủy liền biến thành Trụ Ma Thần, không còn hoàn chỉnh. Huống chi trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần có vài cây đã bị Austin Griffin phá hư.”
“Long Hạo Thần, nếu ngươi thật sự suy nghĩ cho nhân loại và thế giới này, vậy bây giờ ngươi chỉ có một lựa chọn, đó là thừa dịp Austin Griffin còn chưa tiến hóa ra cái đầu cuối cùng thì triệt để hủy diệt nó. Đây là cơ hội duy nhất! Nếu không, một khi cái đầu Thần Thiên Tru của nó xuất hiện, vậy nó sẽ biến trở về Thần Thiên Tru. Lặp lại con đường Austin Griffin trước kia từng đi. Thánh Ma đại lục sẽ hoàn toàn bị hủy diệt. Không chỉ là ma tộc và nhân loại các ngươi, ngay cả sinh linh, thực vật trên thế giới này, thậm chí là ngôi sao cuối cùng đều chết, bị nó phá hư và hủy diệt!”
“Hạo Thần, đừng tin y!” Long Thiên Ấn đứng dậy. “Đây đều là ma tộc khoác lác. Thời đại hắc ám nên kết thúc, con còn chần chờ cái gì?”
Nghe lời của Long Thiên Ấn, Long Hạo Thần tinh thần nâng cao. Tuy hắn dần tin lời của A Gia Lôi Tư nhưng hắn thật xiết bao hy vọng đây không phải là thật sự.
A Gia Lôi Tư cười thảm nói.
“Nói ra những lời này thì ta đã không muốn sống nữa. Long Hạo Thần. Nếu ngươi không tin thì, vậy đi, ngươi có thể giết hết chúng ta rồi giết Austin Griffin. Ta chỉ cầu sau khi ta chết ngươi có thể lưu giữ tổ chức và tộc nhân của ta, để bọn họ sinh hoạt ở nơi không có Thần Thiên Tru uy hiếp.”
“Muộn rồi, tất cả đã quá muộn.” Ma Thần Hoàng Phong Tú luôn im lặng đột nhiên ngẩng đầu.
Dường như trong thời gian ngắn ngủi, y đã già đi rất nhiều, ánh mắt cũng biến ảm đạm. Y từ trên mặt đất rút ra Nghịch Thiên Ma Thần kiếm.
“A Gia Lôi Tư, không lẽ ngươi còn chưa nhìn ra ư? Austin Griffin đã thức tỉnh. Nếu không thì coi như nó ở trạng thái tám đầu sao có thể phá hủy pháp trận Nhật Nguyệt Tinh của chúng ta! Đó vốn là mắt trận của Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận. Nếu không phải Thần Thiên Tru đã thức tỉnh thì chúng ta thành công rồi. Giây phút chúng ta rơi từ trên trời xuống thì kết cuộc đã định. Chúng ta đã không thể ngăn cản Austin Griffin, nó đã trở lại.”
Nghe lời của Ma Thần Hoàng, Long Hạo Thần bản năng ngây ra, phản xạ nhìn Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm tám đầu trong tay.
Một tiếng kêu ù ù khe khẽ vang trong tay Long Hạo Thần. Ngay sau đó, Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm hóa thành luồng sáng tím vàng phóng lên cao.
“Cảm ơn lời hoan nghênh của ngươi. Ma Thần Hoàng đúng không? Chẳng qua là con kiến lúc trước sống sót thôi. Chuyện kể thật là đặc sắc! Thật là cảm động! Ta luôn không muốn phá hư không khí, mà ngươi lại cứ phải kêu ta đi ra. Thế này thật không tốt, tại sao các ngươi buộc ta phải ra sớm như vậy? Ta vốn còn muốn xem dưới tình huống như vậy chủ nhân sẽ lựa chọn như thế nào đâu.”
Một giọng nói lạnh lùng mang theo vài phần đùa nghịch, nghiền ngẫm. Trên bầu trời, ánh sáng tím vàng rực rỡ. Ngay sau đó, cả bầu trời biến thành màu tím cao quý, nhưng cũng là màu tràn ngập hơi thở hủy diệt. Vị trí Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm bềnh bồng giữa không trung hiện ra một bóng người.
Y có mái tóc màu tím thật dài, áo choàng dài hoa quý màu tím. Dáng người thon dài tỷ lệ hoàn mỹ, nhưng lại có đôi mắt xám tràn ngập tĩnh mịch. Khiến người rung động là bộ dáng của y giống hệt như Long Hạo Thần.
Đôi tay chắp sau lưng, thanh niên tóc tím từ trên trời giáng xuống, trên mặt treo nụ cười khẽ.
“Chào mọi người. Tuy không biết các ngươi có hoan nghênh hay không nhưng ta vẫn đến. Ta tên là Austin Griffin, tất nhiên mọi người cũng có thể gọi ta là Hạo Nguyệt. Các ngươi đã thích kể chuyện xưa vậy cũng nghe ta kể một chuyện đi?”
Nhìn thanh niên tóc tím, mặt Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư đã xám như tro tàn. Mắt Ma Thần Hoàng Phong Tú lấp lóe thứ gì, dường như đã làm ra quyết định nào đó. Giờ phút này, ánh mắt y trở về sự kiên định.
Long Hạo Thần ngơ ngác nhìn thanh niên tóc tím từ trên trời giáng xuống, lẩm bẩm.
“Ngươi là Hạo Nguyệt?”
Hạo Nguyệt mỉm cười, ngay cả nụ cười đều rất giống Long Hạo Thần. Ánh mắt y nhìn Long Hạo Thần dịu dàng nhiều.
“Đương nhiên, chủ nhân của ta, ta chính là Hạo Nguyệt của ngươi! Bộ dạng của ngươi thật là hoàn mỹ đâu. Biến thành giống như ngươi, ta rất là thấy kiêu ngạo.”
Trong lòng Long Hạo Thần bỗng tràn đầy cảm giác không may. Lúc này Hạo Nguyệt làm ra thái độ, giọng điệu hoàn tác khác với lúc trước nó giao lưu cùng hắn, tựa như thay đổi một linh hồn. Điều này tương đương với chứng thật lời Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư nói.
Hạo Nguyệt không thèm để ý nhân loại và ma tộc nghĩ như thế nào, y tươi cười nói.
“Chủ nhân yên tâm, dù là khi nào thì ta đều sẽ không tổn thương ngươi, ai bảo ngươi là chủ nhân của ta đâu? Ngươi lại cứu mạng ta. Hãy nghe ta kể một chuyện, bắt đầu từ bây giờ, không cho phép ai nói chuyện nha!”
Khi y vừa dứt lời thì bầu trời như sụp đổ, áp lực khủng bố nặng nề xuất hiện trong ngực mỗi người. Dù là ma tộc hoặc nhân loại đều chịu đựng sức nặng khủng khiếp này, quả nhiên nói không ra lời.
“Ta đến từ lúc thế giới mới sáng lập, đó dường như là trận bạo tạc.” Trong mắt Hạo Nguyệt lộ ra nhớ lại. Giọng y rất giống với Long Hạo Thần, nhưng nhiều hơn phần mơ hồ, thiếu đi sự trầm ổn.
“Sau khi bạo tạc, ta bắt đầu có ý thức, giống như ta, cùng xuất hiện còn có một ý thức khác. Hắn cường đại hơn ta nhiều, sau khi xuất hiện ý thức thì có lực lượng cường đại không gì sánh kịp. Hắn tên là Sáng Thế. Mà ta còn quá yếu, chỉ có thể bám trên người hắn, nhìn hắn sáng tạo cả thế giới. Một cái lại một cái không gian bị hắn sáng tạo ra, hắn dần giao cho những không gian này vạn vật, có thực vật, có động vật, hơi thở sinh mệnh sinh sôi ở mỗi một thế giới, khiến chúng nó bắt đầu có hơi thở sáng tạo.”
“Sáng Thế nói cho ta tác phẩm hắn đắc ý nhất là một giống loài, tên giống loài này là nhân loại. Tuy nhân loại không cường đại nhưng Sáng Thế lại đem một phần sự sáng tạo cho chủng tộc đó, khiến nhân loại bắt đầu có năng lực sáng tạo và học tập. Sáng Thế nói một ngày nào đó nhân loại sẽ phá tan trói buộc thế giới, đem lực sáng tạo mang đi càng xa.”
“Nhưng không biết tại sao ta đặc biệt chán ghét giọng điệu và sự sáng tạo của hắn. Mặc dù hắn mạnh hơn ta nhiều, nhưng vì sáng tạo từng không gian mà lực lượng của hắn rất nhanh tiêu hao, mãi đến cuối cùng biến mất. Hắn để lại rất nhiều hơi thở thuộc về hắn, càng sáng tạo vô số, nhưng cuối cùng chẳng phải là sắp biến mất sao? Đáng hận là trước khi hắn biến mất, để lại phong ấn trên người ta, giam cầm linh hồn ta, khiến ta vĩnh viễn không thể đạt tới trình độ như hắn. Hắn còn nói ta thiên tính là hủy diệt, là song sinh với hắn. Hắn không muốn hủy diệt ta, nhưng cũng không muốn ta đi hủy diệt thứ hắn sáng tạo. Đáng ghét, thật quá đáng ghét!”
“Nhưng sao hắn có thể hoàn toàn phong ấn lực lượng của ta được? Ta dùng cách của ta chuyển hóa thành sinh linh hắn sáng tạo, lợi dụng đặc tính sinh linh trưởng thành, từng bước hóa giải phong ấn trên người. Rốt cuộc ta ở một không gian đã thành công, ta tìm về lực lượng của mình, cuối tìm về bản thể của mình. Ta, Thiên Tru Thần, chín đầu Kỳ Mỹ Lạp, Austin Griffin.”
Nói đến đây, trong mắt Hạo Nguyệt tràn đầy kiêu ngạo. Uy nghiêm cao thượng khiến các cường giả nhân loại bởi hưng phấn vì sắp phá tan thời đại hắc ám giờ đây trái tim ngày càng nặng nề. Ma Thần Hoàng đã đủ đáng sợ, nhưng trước mắt tự xưng là Thần Thiên Tru song sinh với Sáng Thế Thần sợ rằng còn đáng sợ hơn cả Ma Thần Hoàng! Bọn họ làm sao có lực lượng đối kháng với y?”
“Lúc cái đầu thứ chín của ta thức tỉnh, ta tìm về cảm giác hủy diệt. Khi đó ta cho rằng không có lực lượng gì ngăn ta được nữa. Sáng Thế đã chết, ta là chúa tể cả thế giới. Bất cứ không gian nào đều phải rên rỉ dưới chân ta. Tên khốn Sáng Thế muốn sáng tạo chứ gì? Vậy được, ta sẽ hủy diệt hết tất cả sáng tạo của hắn. Ta phải chứng minh ta càng cường đại hơn hắn, cũng càng thêm ưu tú.”
“Nhưng ta không bao giờ ngờ được là ta lại bị nhân loại mà Sáng Thế sáng tạo ra ám toán. Sơ sẩy và khinh địch khiến ta rơi vào cạm bẫy của nhân loại hèn mọn. Bị Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận vây khốn. Ở trong đại trận, không ngờ có một phần lực lượng thuộc về Sáng Thế, mặc kệ ta cố gắng làm sao cũng không thể phá tán cái lồng ngăn chặn.
“Ta là ai? Ta là kẻ hủy diệt tất cả không gian, Thiên Tru Thần, chín đầu Kỳ Mỹ Lạp, Austin Griffin. Ta làm sao có thể bị nhân loại nhỏ bé trói buộc chứ? Chúng cho rằng làm vậy là có thể khiến ta diệt vong sao? Đúng là nằm mơ. Kiêu ngạo như Thần Thiên Tru làm sao có thể nhận thua với nhân loại nhỏ bé? Cho nên ta dùng hết sức phá tan cái lồng, cuối cùng, ta thành công. Lực lượng Sáng Thế khắc chế được ta, nhưng đó chẳng qua là một tia hơi thở hắn để lại mà thôi, không phải bản thể của hắn. Hắn chết rồi, đã sớm chết, còn ai chân chính ngăn cản được ta? Chết một lần thì đã sao? Ta còn có thể chuyển thế, chuyển thế trọng sinh. Lấy lực hủy diệt của ta, coi như chết cũng đủ sức hủy diệt thế giới kia, khiến nó biến thành thế giới hủy diệt không có sinh mệnh. Cho dù là trong thế giới như vậy chuyển sinh thì ta vẫn có thể tiến hóa nữa, lại hấp thu lực hủy diệt thuộc về ta. Khi ta lần nữa mọc ra cái đầu thứ chín thì tất cả lực lượng hủy diệt sẽ lại giáng xuống mặt đất. Ta sẽ tiếp tục chí nguyện to lớn của ta, đi hủy diệt tất cả thứ Sáng Thế đã sáng tạo ra!”
Cho đến giờ phút này, trên mặt Hạo Nguyệt tràn đầy kiêu ngạo, nhưng rất nhanh sự kiêu ngạo này dần biến thành giận dữ, cơn giận không gì sánh kịp.
“Nhưng ta không ngờ được cái không gian đã hóa thành hắc ám và lửa, dưới tình huống tất cả sinh vật và thực vật đều diệt vong thế nhưng xuất hiện Sinh Vật Vong Linh. Chúng không cần thực vật và nước uống như nhân loại vẫn có thể sống. Thậm chí không cần quang minh. Hơn nữa chúng tràn ngập thù hận với ta, dám can đảm giết chết Austin Griffin cao quý. Ta chuyển sinh, bị chúng ngăn cản thất bại hết lần này tới lần khác. Lực lượng căn nguyên của ta trong quá trình chuyển sinh không ngừng tiêu hao. Ta biết, nếu như lần chuyển sinh thứ chín lại chết thì ta sẽ như Sáng Thế, vĩnh viễn biến mất trên thế giới này. Ta không cam lòng, ta thật không cam lòng! Mắt thấy ta chỉ còn vài cơ hội chuyển sinh, ta lại gặp những Sinh Vật Vong Linh dơ bẩn truy sát, đã mình đầy vết thương. Cũng ngay lúc đó, ánh sáng hy vọng bao phủ thân thể, cưỡng ép mang ta đến thế giới khác, một thế giới tràn ngập hơi thở quang minh.”
“Lúc đó ta vốn tưởng mình rốt cuộc có cơ hội. Nhưng ai biết bởi vì chuyển sinh quá nhiều lần, ta biến yếu ớt như vậy. Cũng bởi vì ta chìm trong thế giới hắc ám quá lâu, không ngờ không thể thích ứng lực lượng quang minh. Ta cảm giác sinh mạng mình đang trôi đi, cảm giác mình sắp chết. Ngay lúc đó, ta thấy một đôi mắt trong suốt. Một nhân loại nhỏ bé bắt đầu dùng máu của hắn nhỏ lên người ta, dùng huyết mạch của hắn biến đổi ta không thích ứng, khiến ta từng chút một đi ra hắc ám, đem hơi thở hắc ám đáng ghét tiêu trừ hết, cuối cùng chuyển hóa thành quang minh. Ta có huyết mạch của hắn, không ngờ cảm thấy ấm áp dễ chịu, đó là cảm giác ta chưa bao giờ có, ta thấy rất thoải mái, thật thoải mái. Tiếp theo ta mọc ra cái đầu thứ hai, đầu quang minh. Cái đầu vốn có của ta thì giữ hỏa thuộc tính. Nhân loại tuổi trẻ đó, chủ nhân của ta, lại vì giúp ta chuyển đổi thuộc tính mà rơi vào nguy hiểm. Không ngờ ta ma xui quy khiến rót huyết mạch cao quý của mình vào người hắn. Trong cảm giác chưa từng có đó cùng hắn ký kết khế ước mà chính ta đều không ngờ. Đó rõ ràng là khế ước tối cao mà Sáng Thế sáng tạo ra, huyết khế! Sao có thể như vậy. Ta không hiểu, sau khi ta thức tỉnh nhớ lại các loại cùng hắn, ta thật không hiểu cao quý như ta tại sao làm ra lựa chọn như vậy. Nhưng ta vẫn rất cảm kích hắn. Dù sao hắn giao cho ta cơ hội trọng sinh, khiến ta có cơ hội trở thành Austin Griffin. Cuối cùng ta đã trở về. Thanh niên cho ta cơ hội chính là ngươi. Chủ nhân của ta, người sở hữu thể chất Quang Thần, người khống chế Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, chủ tịch Liên Bang Thánh Điện, Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ, Long Hạo Thần.”
“Khi ý thức của ta cùng với cái đầu thứ chín mọc ra thành hình, ta đem ký ức thân thể khắc sâu vào ý thức. Ta kinh ngạc phát hiện ngươi mang cho ta ấm áp, hạnh phúc, vui sướng, những cảm xúc vốn không thuộc về ta. Loại cảm giác này thật là mới mẻ. Cho nên, chủ nhân của ta, dù ta hủy diệt ai, hủy diệt không gian nào, ngươi hãy yên tâm, ta sẽ không hủy diệt ngươi. Ta còn hy vọng sau này ngươi có thể cho ta cảm giác như vậy. Thân thể ta mới tỉnh lại bởi vì ngươi tồn tại mà có thứ cảm giác đáng e ngại kêu là tịch mịch. Xem ra lần này so với lần trước có rất, rất nhiều điều khác biệt. Ta yêu ngươi, chủ nhân của ta. Sau này hãy để chúng ta dắt tay nhau ngao du thế giới của Sáng Thế đi. Một ngày nào đó, ta sẽ đem tất cả không gian đều biến thành thế giới hủy diệt của ta, trở thành lĩnh vực Thiên Tru Thần, chín đầu Kỳ Mỹ Lạp, Austin Griffin.”
“Chắc các ngươi rất lấy làm lạ tại sao ta có thể tiến hóa nhanh như vậy? Đây cũng phải cảm ơn chủ nhân của ta! Hắn trưởng thành mang đến tác dụng thúc đẩy ta trưởng thành. Ở mấy lần đột phá mấu chốt thì hắn càng ở trước mặt vong linh đáng ghét bảo vệ ta, khiến cuối cùng ta tiến hóa ra cái đầu thứ tám. Còn về ta cuối cùng thức tỉnh thì vẫn phải cảm ơn ngươi, chủ nhân của ta. Là ngươi đem ta mang đến Vĩnh Hằng Lĩnh Vực mà Sáng Thế để lại, khiến ta tìm đến hạt giống vốn thuộc về ta, hạt giống Hủy Diệt thụ. Từ ý nghĩa nào đó thì nó là phân thân quan trọng linh hồn ta. Tìm về hạt giống, trải qua thời gian dài bế quan, ta rốt cuộc hoàn thành đột phá cuối cùng và thức tỉnh. Con kiến Ma Thần Hoàng nói đúng, nếu không phải ta hoàn toàn thức tỉnh, dựa vào lực lượng tám đầu muốn phá đi phong ấn của chúng thì đúng là hơi khó. Nhưng hiện tại thì mọi chuyện biến đơn giản rất nhiều, lại càng không có lực lượng gì ngăn cản được ta nữa. Không thể không nói, thế giới chủ nhân ngươi ở so với thế giới sáng tạo Thập Địa Cửu Thiên Diệt Thần đại trận. lúc trước thì kém rất nhiều. Thế giới này đúng là không có lực lượng gì ngăn cản được ta. Cảm giác tỉnh lại đúng là tuyệt thật!”
*Ong!!!*
Một tầng sáng trắng lóng lánh từ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo giáp trên người Long Hạo Thần phát ra, cưỡng ép chống lại Hạo Nguyệt mang đến áp lực. Bản thân hắn có huyết mạch của Hạo Nguyệt, nên Hạo Nguyệt mang đến áp lực đối với hắn giảm thấp nhất.
“Hạo Nguyệt, ngươi muốn hủy đi thế giới của chúng ta?” Long Hạo Thần trầm giọng hỏi.
Hạo Nguyệt mỉm cười nói.
“Ta nói nhiều như vậy, chủ nhân nên sớm hiểu mới đúng chứ? Ta là Thần Thiên Tru, không phải là Sáng Thế Thần. Nếu ta đã thức tỉnh thì nên lấy vài thứ ra mài dao. Hủy đi thế giới này có gì không tốt? Dù gì ba phần tư diện tích thế giới này bị ma tộc ngươi ghét nhất chiếm cứ. Ngươi yên tâm, ta sẽ trước hủy diệt ma tộc rồi mới tới nhân loại.”
Trong mắt Long Hạo Thần tràn đầy thống khổ.
“Không, ngươi đã không phải là Hạo Nguyệt của ta. Ngươi không phải…”
Chẳng ngờ Hạo Nguyệt nghiêm túc gật đầu, nói.
“Tất nhiên rồi, ta đương nhiên không phải là Hạo Nguyệt đối với ngươi nói gì nghe nấy. Ta là Austin Griffin! Thần Thiên Tru. Chẳng lẽ ngươi không nghe rõ ta vừa nói ư? Trước khi ta thức tỉnh thì thân thể có tám ý niệm, mỗi cái đầu là một ý niệm. Khi ta thức tỉnh rồi thì tất cả ý niệm sẽ hợp thành một, do ta toàn diện khống chế. Vậy nên cái đầu thứ chín của ta gọi là đầu hủy diệt, cũng gọi là đầu trời phạt. Bây giờ ta mới là Thần Thiên Tru chân chính. Ngươi cứ yên tâm, ngươi cho ta cảm giác còn đó. Ta sẽ không hủy diệt ngươi, nhưng chỉ có thể là chính ngươi mà thôi. Sau này ta sẽ mang ngươi cùng đi hủy diệt thế giới khác. Còn nhân loại khác thì ta không có kiên nhẫn. Ta chán ghét nhân loại. Sáng Thế đúng là nên kiêu ngạo hắn đã sáng tạo ra nhân loại, ngay cả ta, Thiên Tru Thần, chín đầu Kỳ Mỹ Lạp, Austin Griffin vĩ đại đều từng bị nhân loại hủy diệt một lần. Nhưng chỉ có một lần mà thôi. Chủ nhân của ta, giác ngộ đi. Ngươi hãy trước tiên nhìn xem, để ta đem ma tộc ngươi ghét nhất hủy diệt rồi nói tiếp.”
“Long Hạo Thần.” Lúc này đột nhiên vang lên giọng của Ma Thần Hoàng. Y cưỡng ép chống cự lực lượng Austin Griffin, lên tiếng.
Long Hạo Thần quay đầu nhìn Ma Thần Hoàng, bốn mắt giao nhau, hắn từ trong mắt y thấy rất nhiều điều, chấn động đến từ linh hồn truyền đến ý định của Ma Thần Hoàng.
Người Long Hạo Thần run lên, cảm xúc dao động nhẹ. Hắn đột nhiên xoay người, nâng lên Vĩnh Hằng và Sáng Tạo kiếm chỉ hướng Hạo Nguyệt.
“Hạo Nguyệt, là ta mang ngươi đến thế giới này, nếu ngươi muốn hủy diệt đại lục thì phải trước tiên đạp qua xác ta!”
Nói rồi đôi cánh sau lưng Long Hạo Thần bỗng vỗ đập, thân thể hóa thành luồng sáng bắn hướng Hạo Nguyệt.
Hắn không tin, hắn không thể nào tin, đồng bạn quan trọng nhất, tin tưởng nhất lại phản bội mình, muốn trở thành ma quỷ hủy diệt thế giới này. Hạo Nguyệt lại biến thành tồn tại còn đáng sợ hơn cả Ma Thần Hoàng và ma tộc. Trong lòng Long Hạo Thần cuối cùng vẫn còn hy vọng, hắn không tin Hạo Nguyệt sẽ ra tay với hắn.
Trong mắt Austin Griffin lộ tia khinh thường.
“Chủ nhân của ta, ngươi vẫn chưa giác ngộ sao? Không lẽ ngươi cho rằng dựa vào lực lượng của ngươi là có thể đánh bại Ma Thần Hoàng Phong Tú? Mà ngươi không thể đánh bại được hắn thì sao đối kháng với ta chứ? Ta kêu ngươi một tiếng chủ nhân, không lẽ ngươi tưởng rằng thật sự là chủ nhân của ta sao?”
Nói rồi Austin Griffin nâng lên tay trái hướng Long Hạo Thần. Bỗng chốc khí thế khủng khiếp xuất hiện quanh người Long Hạo Thần, giam cầm thân thể hắn không cách nào động đậy.
Austin Griffin lạnh lùng nói.
“Ngươi có được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa kỳ thật khiến ta rất chán ghét. Bởi vì thứ này mặt trên có hơi thở Sáng Thế để lại. Lúc trước nếu không phải vì khiến ngươi có thể nhờ vào lực lượng của nó bảo vệ ta hoàn thành tiến hóa từ sáu đầu đến tám đầu, ngươi nghĩ ta sẽ dễ dàng để ngươi được nó thừa nhận sao? Bây giờ nó đã vô dụng, hãy để ta trước tiên hủy đi hơi thở cái tên Sáng Thế để lại trên thế giới này.”
Nói rồi tay phải Austin Griffin đột nhiên bóp lại, một đoàn sáng tím như tia chớp đánh hướng Long Hạo Thần.
Cùng lúc đó, trên mặt đất bỗng vang tiếng nổ điếc tai. Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa trên người Long Tinh Vũ nổ tung, cứng rắn nổ cấm cố uy áp của Hạo Nguyệt. Y nhoáng người lên, nhào tới trước mặt Long Hạo Thần, ôm chặt hắn, dùng lưng mình ngăn cản đoàn sáng tím Hạo Nguyệt đánh ra.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa