Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 631
C
hương 631:
Editor: May
Động tác nhỏ này vô cùng thân mật, chẳng biết tại sao, khóe miệng Tương Tư hơi vểnh lên, nơi từng bị hắn bóp, có đau đớn rất nhỏ, giống như dọc theo mạch máu tinh tế, tràn ngập tới trái tim.
"Muốn cô học thật tốt, phải làm một người phụ nữ chân chính như thế nào." Lúc này Hà Dĩ Kiệt mới nửa là trêu chọc nửa là nghiêm túc đáp.
Tương Tư có chút bất mãn: "Tôi vốn chính là phụ nữ, không cần phải học."
Hà Dĩ Kiệt liếc mắt nhìn cô một cái, nhíu mày nhìn xuống cô từ trên cao: "Phải không."
Tương Tư hơi ưỡn ngực, vừa muốn trả lời, Hà Dĩ Kiệt đã không nhanh không chậm trả lời một câu: "Bề ngoài thoạt nhìn là hợp tiêu chuẩn, nhưng ở trên giường còn kém xa."
Khi hắn nói, thang máy đã ngừng lại, đinh vang lên một tiếng, cửa thang máy màu vàng từ từ mở ra. Tương Tư vừa nhấc mắt, không khỏi kinh sợ. Bề ngoài tòa nhà này bình thường như vậy, bên trong lại như là bồng lai tiên cảnh!
Đối diện thang máy chính là một hành lang cực kỳ hoa lệ, đồ trang trí xanh vàng rực rỡ lại không làm cho người ta có chút tục khí nào, hai bên hành lang treo đầy mười mấy bức tranh của các danh họa trong và ngoài nước, lại đều là bản gốc được bảo tồn hoàn hảo, mà trên vách tường hai bên, cách một khoảng nhất định chính là đèn tường làm bằng đồng cao ngang người, chế thành bộ dáng lõa nữ La Mã cổ đại, các lõa nữ này đều giơ cao cánh tay lên khỏi đỉnh đầu, nâng một ngọn đèn sáng lên, liếc mắt nhìn qua, ước chừng hơn mười mấy cái, hình thái khác nhau, biểu tình muôn vàn, mỗi bức tượng đều khác nhau. Trên mặt đất là thảm La Mã tinh xảo quý giá, cuối hành lang dài, có thể mơ hồ thấy được là đại sảnh xinh đẹp thật lớn giống như thiên cung, cũng là phong cách La Mã cổ, hình trụ La Mã phải dùng hai cánh tay mới ôm hết, chúng đứng thẳng giống như trụ kình thiên, nhân vật điêu khắc dáng vóc to màu trắng quấn quanh ở phía trên, đẹp đẽ quý giá mà lại xa hoa. Tương Tư nhìn ngây người, cho tới bây giờ cô chưa thấy qua nơi nào xinh đẹp thần bí mà lại xa hoa như vậy!
Hà Dĩ Kiệt đi phía trước vài bước, thấy cô còn đứng ở tại chỗ, một đôi mắt to trừng lớn, bất giác buồn cười, đưa tay dắt tay cô: "Đi thôi, ngốc lăng làm gì."
Tương Tư bị hắn nắm đi về phía trước, đoạn đường này đi qua hành lang dài mười mấy mét, lại không gặp một người, cho đến khi đi tới trước đại sảnh, mới có một cô gái trẻ tuổi mặc áo ngực váy ngắn màu đen đi tới. Diện mạo cô ta cực kỳ mỹ lệ, ngay cả Tương Tư nhìn thấy cũng nhịn không được âm thầm ca ngợi, đợi cho cô ta vừa mở miệng, Tương Tư càng cảm thấy tim đập nhanh hơn. Cô ta nói một hơi tiếng phổ thông rất êm tai quyến rũ mang theo mùi vị biển, bộ dạng phục tùng rũ mắt, chỉ vào lúc nói xong một câu nói, mới có thể giương mắt nhìn họ một cái. Một đôi mắt sáng lương thiện liếc mắt, giống như nước hồ Tây, ôn nhu và mê người, lại không làm cho người ta có cảm giác cố ý, giống như bộ dáng từ nhỏ của cô ta đã là như vậy. Tầm mắt Tương Tư gần như không dời đi được, cứ nhìn cô gái trẻ tuổi đó, da thịt cô ta tuyết trắng, khí chất hơn người, một đầu tóc dài đen nhánh vấn thành búi tóc, lộ ra trán trơn bóng, xinh đẹp đến mức Tương Tư đều thấy động tâm.
"Hà tiên sinh, vẫn giống như lần trước sao?"
Hà Dĩ Kiệt khẽ gật đầu, dắt tay Tương Tư đi về phía trước: "Tìm mấy cô gái sạch sẽ chưa có kinh nghiệm qua đây, tôi có khách, một lát sẽ tới."
Cô gái trẻ cuống quýt vội vàng gật đầu đáp ứng, bước đi không tiếng động, nghiêng thân dẫn đường. Đi qua khỏi đại sảnh, lại có vài hành lang giống như mê cung, hai đầu đều có thể nhìn thấy mấy cánh cửa đóng chặt, mà mỗi một đường hành lang, phong cách lắp đặt thiết bị đều hoàn toàn bất đồng. Bên này vẫn là phong cách Gothic (1), bên kia liền đổi thành phong cách nông thôn Anh quốc. Tương Tư nhìn hoa cả mắt, cô gái trẻ tuổi cũng đã đứng ở bên ngoài một cánh cửa gỗ hạch đào, ngón tay cái ấn tới mở khóa vân tay, cửa phòng lặng yên không một tiếng động mở ra, là một gian phòng lớn rộng rãi khoảng 300 mét vuông.
Cô gái kia mở cửa liền lặng yên không một tiếng động lui ra, Hà Dĩ Kiệt dắt tay Tương Tư đi vào, Tương Tư đánh giá gian phòng một chút, đồ dùng đều là gỗ đàn hương cổ kính, quả nhiên là vô giá! Thiết bị lắp đặt trong gian phòng này lại là phong cách Trung Quốc cổ, làm cho người ta có cảm giác cổ xưa nồng đậm, đặc biệt không biết những vật dụng này có phải lưu truyền từ thời Tống minh tới nay hay không, tản mát ra sáng bóng cổ xưa mà lại mê người, trong nháy mắt khiến người ta sản sinh một loại ảo giác không biết đây là xưa hay nay.
Mắt Tương Tư nhìn chằm chằm, cô xuất thân bất phàm, cũng không phải chưa thấy qua vật tốt, nhưng phòng ở xinh đẹp xa hoa như vậy, thật đúng là lần đầu tiên thấy.
Hà Dĩ Kiệt thấy cô chậc chậc tán thưởng, cho rằng cô muốn nói ra vài lời tán dương gì đó, không ngờ cô đưa tay cầm một món bát tiên quá hải chạm khắc từ gỗ đào mộc lên trong tay vuốt ve, hai mắt lấp lánh tỏa sáng, há miệng nói một câu: "Ông chủ của nơi này thật có tiền!"
"Nhìn cô vẫn là thiên kim của một thị trưởng, sao lại tục khí như thế!" Hà Dĩ Kiệt chế giễu cô một câu, Tương Tư không cho là đúng, để gỗ chạm khắc trong tay xuống, lại đi nhìn một bộ chén trà sứ thanh hoa, nhìn xong chén trà lại chạy đi ngắm nghía một đồng hồ báo giờ đứng thẳng trên mặt đất, như là một đứa bé, thấy cái gì đều cảm thấy hiếu kỳ.
Hà Dĩ Kiệt cũng không để ý tới cô, cúi người ngồi xuống ở trên ghế sa lon dài bên cạnh, vừa mới cởi áo khoác, liền nghe đến tiếng gõ cửa cốc cốc cốc vang lên, chỉ có ba tiếng.
Tương Tư vừa nghiêng đầu hiếu kỳ nhìn hắn, hắn cũng đã cất giọng mở miệng: "Vào đi."
Chú thích:
(1) Kiến trúc Gothic (Gô-tích) ra đời sau thời kì kiến trúc Roman. Khoảng năm 1200 sau Công Nguyên, người châu Âu bắt đầu xây nhà thờ và cung điện theo kiểu kiến trúc Gothic. Sự khác biệt dễ dàng nhận thấy nhất giữa hai lối kiến trúc Trung cổ này là trong khi kiến trúc Roman theo kiểu vòm cong tròn thi kiến trúc Gothic lại theo kiểu vòm nhọn. Kiến trúc Gothic có cửa sổ nhiều hơn và kích thước cửa sổ cũng lớn hơn kiến trúc Roman.
Kiến trúc Gothic (hay francigenum opus) là một phong cách kiến trúc bắt đầu phát triển từ nửa sau thời Trung cổ ở Tây Âu.
Kiến trúc Gothic được thể hiện rõ rệt nhất và đẹp nhất trong các nhà thờ lớn, trong các thánh đường và một số các công trình dân dụng. Nhiều mẫu kiến trúc nhà thờ còn lại đến ngày nay mà trong số chúng, ngay những công trình nhỏ nhất cũng mang vẻ đẹp đặc trưng phần vì không có 2 công trình kiến trúc Gothic nào lại giống hệt nhau. Rất nhiều những công trình lớn là những kiệt tác kiến trúc vô giá được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa thế giới.
Thời kỳ hưng thịnh của kiến trúc Gothic từ giữa thế kỷ 18 ở Anh và lan rộng khắp Châu Âu trong suốt thế kỷ 19, sau đó vẫn ảnh hưởng rất mạnh trong các kiến trúc về nhà thờ và các trường đại học cho đến tận thế kỷ 20.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Minh Châu Hoàn
Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con - Minh Châu Hoàn
https://isach.info/story.php?story=tong_giam_doc_hang_ty_cuop_lai_vo_truoc_da_sinh_con__minh_chau_hoan