Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tinh Ngự
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 584: A Da, Phụ Thân
T
rong lòng Lăng Phong đã triệt để nổi lên sát khí, nhưng liếc mắt nhìn Mộc Vũ Sương đang bị không chế nên hắn vẫn nhẫn nại xuống.
- Đại ca, không được!
- Mộc đầu!
- Tiểu Phong!
Nhóm người Hoa Vi Hà ào ào gọi, hơn phân nửa thực lực hiện tại của Lăng Phong xác thực đều là cậy nhờ trên quái hạp, nếu như tự phế thần khí mà nói chẳng phải làm cho thực lực rớt mạnh, sau này mặc ngươi xâm phạm?
Lăng Phong phất tay, mi tâm điểm mạnh, quái hạp lúc này tức khắc bay ra, màu sắc bên ngoài cũng không còn năm màu sáng nữa mà thành xám ảm đạm đi không ít, chậm rãi hướng phía Thần Thiểu bay tới.
- Chậm!
Thần Thiểu thấy vậy đột nhiên chặn lại nói.
- Ngươi còn muốn thế nào?
Thanh âm Lăng Phong trầm thấp, giọng điệu châm chọc nói:
- Thần khí Lăng mỗ đã giao cho ngươi, ngươi nếu không phải sợ hãi mà nói, hay là để Lăng mỗ tự tay dâng lên!
Nói xong, Lăng Phong tiến lên trước một bước.
- Không được lại gần!
Thần Thiểu càng thêm hoản loạn ngăn lại, hắn thấy Lăng Phong ứng tiếng dừng lại, sâu trong nội tâm cũng đạt được vài phần cảm giác thỏa mãn, cười hắc hắc nói:
- Đạt được cảnh giới như ngươi, có trời mới biết còn có bao nhiêu thủ đoạn chưa thi triển! Thần khí này ngươi cho biến thành một bộ ảm đạm như vậy đã đủ khiến ta tin tưởng? Vũ Thần!
Vũ Thần ngẩn ra, đột nhiên tỉnh ngộ hắn đang gọi mình, vội vã lên tiếng trả lời.
Thần Thiểu đối với vẻ trì độn của hắn có chút tức giận, hung hăng trừng mắt, lập tức ra hiệu hướng phía quái hạp giữa không trung:
- Đi xem Lăng tiểu nhi có giở trò hay không!
Trong lòng Vũ Thần có chút mùi vị nói không thành lời, từ năm đó tu luyện thành công nhất cử chấp chưởng Vũ Thần Phong tới nay, vẫn là chưa từng có người nào dám cả gan ăn nói ác liệt với hắn như vậy.
Thần Thiểu này chính là người thứ nhất dám quát tháo, xem bản thân giống như người hầu khiến trong lòng Vũ Thần cảm thấy rất không hài lòng. Vốn cho rằng gần tới thần chiến, tu vi có thể đột phá thêm một tầng sẽ càng thêm có vốn liếng tiêu dao, lại không nghĩ tới chẳng qua càng rước thêm ràng buộc vào người!
Tâm tư hắn nặng nề, cước bộ tự nhiên có chút trì trệ đi về hướng quái hạp.
- A da!
Đúng vào lúc này, Mộc Vũ Sương đột nhiên mở miệng, thanh âm trong trẻo, một câu nói liền khiến cho Vũ Thần giống như bị thiên lôi đánh trúng, cả người đứng đờ ngay tại chỗ. Hắn bỗng nhiên nghĩ đến buổi chiều một ngày từ rất lâu về trước, một tiểu khất cái với ánh mắt trong trẻo vô cùng ở ngay tại bên đường, lúc đó nàng còn không quá hai tuổi đi?
Nhận lấy miếng lương khô của mình đưa cho, sau đó nàng nhẹ nhàng hô lên một tiếng "A da".
A da, phụ thân!
Một tiếng vô cùng ngọt ngào này đã nhất cử đánh tan nội tâm cứng cỏi như kim cương thạch bàn của Vũ Thần, bây giờ nghĩ là, dù ngay tức khắc có thăng cấp trở thành đại viên mãn cũng không thể nghe được một tiếng "a da" mát lòng đến vậy.
Đúng là một tiếng gọi ngọt ngào này mới khiến Vũ Thần quyết định đưa tiểu khất cái này về Vũ Thần Phong, nuôi nấng như nữ nhi thân sinh của mình, yêu thương hết mực.
Nếu không phải khi năm ấy nàng tròn mười năm tuổi phát hiện ra thiên phú kinh người thì phần nhân tình thuần chất này chắc chắn vẫn còn bảo trì tiếp mãi.
Vũ Thần thế nào cũng không thể quên được, sau khi Mộc Vũ Sương thức tỉnh song sinh Cự Linh, cường giả bế quan trong nội thế giới đã ngay lập tức định ra đường hướng phát triển nàng trong tương lai, bản thân lúc đó cảm giác vô cùng thất lac.
Càng không thể quên được, lúc Mộc Vũ Sương cho rằng bản thân vị "A da" này coi nàng như một thứ bảo vật rồi đem ra trao đổi, ánh mắt của nàng khi đó lạnh thấu xương.
Từ đó trở về sau, trong tâm mang thù hận, Mộc Vũ Sương không còn gọi hắn một tiếng "A da" nào nữa.
Đối mặt với cường quyền phía sau, Vũ Thần không có bất luận năng lực nào chống lại, vì vậy nội tâm mỗi ngày càng thêm bị dày vò, vì để tự trấn an, hắn thậm chí còn lừa gạt chính mình rằng Mộc Vũ Sương bất quá chỉ là một tiểu khất do hắn nhất thời hứng khởi nhặt được, dù có bị người lợi dụng đã làm sao?
Nhưng là mặc kệ hắn lừa dối mình thế nào thì cảm giác dày vò trong lòng vẫn ngày một tăng.
Nhất là lúc khuyên bảo Mộc Vũ Sương gả cho Thần Thiển, thấy thần tình Mộc Vũ Sương lạnh như băng, con tim Vũ Thần dường như bị đao cắt!
"A da". Mộc Vũ Sương lần thứ hai mở miệng:
- Đây là làn cuối cùng nữ nhi gọi ngươi như vật, công ơn nuôi dưỡng, nữ nhi dùng mấy năm qua luyện chế Tinh Chương đã trả lại sạch sẽ. Ngày sau, ta cũng không còn thiếu ngươi cái gì, cầu chúc...
- Vũ Thần đại nhân, võ vận hưng thinh, tu vi tăng tiến!
Mỗi câu mỗi chữ đều gọn gàng dõng dạc, đem ân nghĩa hai bên đập thành một đoàn mảnh vụn.
Ân đã bồi, nghĩa cũng tuyệt!
Từ nay về sau, ân nghĩa đã cạn, đôi bên không còn cảm tình cha con!
Vũ Thần không phải kẻ ngu dốt, rất minh bạch ý tứ trong câu nói của nàng, thân thể hắn run rung, tóc bạc như xương, thoáng cái đã già đi hơn rất nhiều.
Bước đi có vài phần tập tễnh, hắn đi tới trước quái hạp, với tay chộp tới!
Một động tác vô cùng đơn giản dưới ánh mắt chú tâm của tất cả mọi người. Lúc Vũ Thần đưa tay rốt cuộc bắt được quái hạp, không có gì khác lạ, lúc này mới thở dốc ra vài tiếng.
- Nhanh, mau đem tới! Cầm đến giao cho ta!
Trên mặt Thần Thiểu xẹt qua một tia hưng phấn, dường như thấy mỹ nữ chân dài tuyệt sắc, phấn chấn tới run người.
Nắm quái hạp trong tay, Vũ Thần xoay người đi về phía Thần Thiểu, cúi đầu không dám nhìn Mộc Vũ Sương, cứ như vậy dâng lên.
Thần Thiểu hắc hắc cười quái dị, trên trán phóng ra một đạo niệm thức hướng phía quái hạp trong tay Vũ Thần cuốn đi. Nhưng đúng vào lúc này, tinh quang trong mắt Vũ Thần đột nhiên bùng phát, một đạo quyền kình như bão táp bay thẳng đến đánh mạnh vào trước ngực Thần Thiểu!
Biến cố đột nhiên xảy ra, ai cũng thật không ngờ Vũ Thần vẫn luôn luôn biểu hiện vẻ kính cẩn vâng lời lại cư nhiên hạ sát thủ, điều này khiến Thần Thiểu cũng không kịp phản ứng, hắn giận dữ hét lên một tiếng:
- Cẩu nô tài! Lại dám phạm thượng!
- Hừ!
Nặng nề một tiếng, trên mặt Vũ Thần hiện lên sát ý:
- Vũ Thần ta ngang dọc Vô Tẫn Hoang Nguyên có thừa ba trăm năm, còn chưa từng có người dám can đảm coi ta làm nô bộc! Người nhục ta, giết!
Quyền kình đã tới, Thần Thiểu đồng thời hung hăng bổ ra một đạo chưởng phong đánh xuống!
Bành! Bành!
Hai tiếng chấn hưởng vang lên tận trời, Thần Thiểu trúng phải một trọng quyền, trong ngực " lạc lạc" mấy tiếng, không biết đã rớt bao nhiêu cây xương sườn, cả người bay rớt ra ngoài ba bốn trượng.
Giữa trán Vũ Thần cũng bị trúng một cái, thân thể lung lay nhưng vẫn cường ngạnh đứng lại trước người Mộc Vũ Sương.
Sắc mặt Mộc Vũ Sương hiện vẻ kinh hãi, thất thanh hô: "A da!" Nàng lắc mình đi tới trước người Vũ Thần, lo lắng quan sát.
Vũ Thần khó khăn quay đầu nhìn nàng, trên mặt dần hiện một dáng tươi cười từ ái, thanh âm run run:
- A da...Không khiến con phải thất vọng đi?
Dứt lời, hắn bỗng nhiên phun ra một ngụm lớn máu tươi, một đoàn máu đỏ phun ra từ trên trán, dường như nước lũ vỡ bờ, ào ào đổ ra!
"A da!"
- Nô tài dám đả thương ta!
Thần Thiểu rít gào nói:
- Đi tìm chết đi!
Tay giương lên, lực lượng thần cấp tam phẩm hóa thành một đạo kiếm khí bổ về phía Vũ Thần cùng Mộc Vũ Sương.
- Còn chưa tới phiên ngươi giương nanh múa vuốt!
Xa xa, lăng Phong đột nhiên quát lạnh, chỉ thấy quái hạp đang phiêu phù giữa không trung đột nhiên phát ra hào mang vạn trượng, hào mang dường như lông nhím đâm ra, phóng thẳng đến phía Thần Thiểu.
Kiếm khí của Thần Thiểu còn chưa tới gần hai người Vũ Thần đã bị biến thành phấn vụn.
Cảm thụ được khí tức ập đến trước mặt có hàng ngàn hàng vạn mũi tên sắc nhọn, sắc mặt Thần Thiểu đại biến, tràn ngập kinh khủng quát lên:
- Phụ vương! Cứu ta!
Tiếng thét vừa ngưng, một khối ngọc giác trên cổ hắn đột nhiên nứt vỡ, hé ra tinh mang vô cùng, hình thành một đạo quang trụ đường kính cả trượng phóng về một phía xa xăm trên bầu trời.
Lăng Phong đột nhiên ngưng lại, hào mang công kích lập tức bị tường đồng vách sắt cách trở, sau đó cư nhiên còn bị dội ngược trở về.
Hắn cảm giác ý thức hải dường như bị cự thạch đập trúng, hơi choáng váng một chút, cũng may tu vi hiện tại của hắn có bước tiến nhanh, thoáng vận chuyển niệm thức liền hồi phục lại hoàn toàn.
So sánh với thân thể không khỏe, càng làm cho Lăng Phong khiếp sợ hơn chính là nội dung câu nói mà Thần Thiểu vừa rống lên: Phụ vương, chẳng lẽ là...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tinh Ngự
Thất Nguyệt Hỏa
Tinh Ngự - Thất Nguyệt Hỏa
https://isach.info/story.php?story=tinh_ngu__that_nguyet_hoa