Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 610: Cuộc Chiến Của Bản Thân
N
ói thì nói, thân phận vẫn phải xác nhận, Lưu Phương lấy một phong thư trong lòng ra, Vân Diệp cũng chẳng làm ra vẻ, mở ra đọc từ đầu tới cuối, chú ý mật hiệu mà bình thường Lý Cương viết thư không dùng, lúc này mới xác định là bút tích của ông.
- Lưu tiên sinh hại tiểu tử thật thảm. tại
Vân Diệp không kìm được tiến thở dài:
- Thế là sao? Hôm nay lão phu và hầu gia gặp nhau lần đầu, cớ gì lại nói thế?
Lưu Phương không hiểu ra sao:
- Ngài dẫn đại quân tàn phá Lĩnh Nam suốt tám năm, sau đó mang đầy chậu, đầy hòm trở về, bốn mươi năm sau, vãn bối cũng đem quân tới An Nam, nhưng ngài đã vét hết sạch rồi, vãn bội có lột da hút tủy cũng chẳng kiếm được mấy món bảo bối ra hồn, thổ nhân nói, tích trữ mấy trăm năm bị ngài mang đi hết, dù vãn bối có giết bọn họ cũng chẳng lấy được châu báu ra.
Vân Diệp mặt mày sầu thảm oán trách:
- Vãn bối gần như tay trắng trở về, thiếu chút nữa không biết ăn nói với bách quan ra sao, vãn bối thảm như thế, chẳng được oán trách vài câu sao?
Lưu Phương cười nghiêng ngả, chỉ Vân Diệp nói:
- Tên tiểu tử kia tưởng lão phu không biết chuyện ở Lĩnh Nam sao? Tiền tài ngươi mang về chất kín quốc khố, càng không phải nói tới lương thảo cứu tai ở Hà Bắc, hiện nơi đó thành bảo địa phong thủy bổ xung lương thảo cho Đại Đường, còn chưa biết đủ ra?
- Lưu tiên sinh, hay là đợi chuyện này kết thúc chúng ta tới Chân Tịch một chuyến nhé, nghe thương cổ đường xa trở về nói, nơi đó vô cùng giàu có, làm một chuyến bằng phú thuế cả năm của Đại Đường.
- Vân hầu nói cho ta biết, vì sao dẫn binh tới An Nam mà binh sĩ không bị chứng hoạn cước nhược, binh sĩ đều bình an trở về? Phải biết rằng năm đó lão phu cửu tử nhất sinh, ba vạn quân, tới bốn phần mười chết bởi các loại bệnh tật.
Vân Diệp không nói, mà lấy từ ngăn kéo ra một quyển trục, trải ra trên bàn, nói:
- Lưu tiên sinh, muốn phát tài ở nơi này phải tránh mùa mưa, phải rút khỏi Lĩnh Nam trước tháng bảy, nếu không mưa liên miên chẳng những tổn hại cho chân, hơn nữa những chỗ gấp nếp ở thân dưới vì thường xuyên ẩm thấp mà thối rữa, khi ấy cũng là lúc các loại sâu bọ rắn rết đáng sợ nhất. Tiên sinh hành quân tác chiến vào tháng tám, lúc dịch bệnh hoành hành, thế nên chết nhiều chẳng có gì lạ.
- Vãn bối đi An Nam, đại bộ phận thời gian tướng sĩ ngồi thuyền rất ít khi đi đường, tiểu tử lại chuẩn bị thuốc mem, binh sĩ đánh nhanh rút nhanh, nên không sao cả.
Lưu Phương nhìn bản đồ buông một tiếng thở dài:
- Bệ hạ thà làm long chu chứ chẳng chịu làm chiến hạm, nếu không đâu đến nỗi.
Câu này làm Vân Diệp sợ hết hồn hết vía, biết bệ hạ trong miệng ông ta là Tùy Dương đế chứ không phải Lý Nhị, Vân Diệp lo lão già này cổ động mình đi tạo phản, vừa tới Đăng Châu đã nghe nói phản loạn ở Thục đã được dẹp yên, đầu của phản quân bị người ta phủ vôi bội kéo về hài trăm xe.
Vân Diệp không muốn ngày nào đó đầu mình bị cho vào hộp mang về cho Lý Nhị xem, đầu thời Đường, bất kể ngươi lợi hại thế nào, chỉ cần tạo phản là cuối cùng đều không thoát được vận mệnh.
- Được rồi, lão phu không nói nữa, chuyện tiền Tùy đã kết thúc, năm xưa chẳng phải lão phu thấy trước được thời thế thì nói không chừng nay xương chôn bề bờ Liêu Thủy rồi, đem thi hài những cố hữu về nhà cũng coi như lão phu tận tâm vì tiền Tùy. Chúng ta không nghĩ mấy cái đó nữa, tính toán làm sao diệt hạn đội Cao Ly đi.
- Tốt, tốt, tiên sinh xem, đây là bản đồ do thương đội nhà vãn bối mang về, ngài xem còn cần gì nữa, đây là hạm đội của Tam Sơn Phổ, năm trăm chiến thuyền, tuy hơi nhỏ..
Nhân Hùng dẫn nhóm năm mươi người Lại Truyền Phong đóng giả làm khách thương, mang hương liệu của Đại Đường tới thành Ti Sa, còn Đơn Ưng, Vô Thiệt và Cẩu Tử thì chẳng biết đi đâu rồi, trong quân, ba bọn họ là người tự do, chẳng ai quản được, cũng chẳng ai quản.
Mỗi ngày Vân Diệp tới bên biển xem tình hình đóng băng, thuyền nhỏ có thể qua lại, nhưng chiến hạm to lớn muốn cập bờ là tuyệt đối không thể.
Sáng sớm hôm nay Vân Diệp cưỡi Vượng Tài phi nước kiệu bên bờ biển, thân binh hộ vệ bám sát đằng sau, hôm qua có một ít tảng băng lớn bắt đầu tách ra, không biết hôm nay thế nào.
Băng bên biển đóng rất nhanh, biến mất rất nhanh, khi Vân Diệp tơi nơi thì mặt biển toàn băng trôi, va chạm vào nhau rồi dần dần trôi ra biển.
- Biển thông rồi.
Một đám trẻ con đi chân trần chạy như điên trên bờ cát xếp, không ngừng hò hét truyền tin, trên chiếc thuyền cá lật úp ở bãi cát toàn hàn tử ngư gia đang bận rộn dùng vỏ cây lấp kín khe hở dưới đáy thuyền, bãi cát lan tỏa mùi ngô đồng.
Các phụ nhân thì bận rộn dệt lưới, vá lưới, thoi trong tay không ngừng qua lại, mặt mỗi người đều tràn ngập niềm vui. Trên mặt biển đã xuất hiện mộ số con hải âu đến sớm, đang tìm cá giữa các khe băng nứt. Gió vẫn mang theo hơi lạnh thổi vào người, chẳng mấy chốc khiến tay chân ngư dân lạnh cóng, nhưng không che lấp được niềm vui của bọn họ.
Vân Diệp nhìn thấy không ít người ăn mặc kiểu thương cổ không ngừng cầm giấy trắng bảo ngư dân lăn tay, lăn tay xong lấy những xâu tiền đồng hoặc ít hoặc nhiều đặt vào tay ngư dân cười ngây ngô, đó là giao hẹn, hải sản ngư dân bắt được sẽ bán cho họ đầu tiên.
Đám người Vân Diệp toàn thân giáp trụ ở trong đám đông vui sướng này không hài hòa chút nào, tất cả mọi người đều tránh xa y, cứ như tới gần là bị dính sự xui xẻo.
- Đại soái, binh bộ có công văn gửi tới, mời đại soái về doanh xử lý.
Một lính truyền lệnh cưỡi khoái mã chạy tới:
Vân Diệp quay đầu lại nhìn biển lần nữa, chỉ cần biển thông, chiến tranh sẽ bắt đầu, chỉ có điều đây là cuộc chiến của mình, không liên quan tới Đại Đường, vì tất cả những người tham chiến chỉ là hải tặc mà thôi.
Tin tức từ Trường An mang tới làm Vân Diệp chán nản, không hỏi chiến sự, chỉ hỏi quỷ thần, câu nói này đủ diễn tả tâm thái của Lý Nhị.
Một vị hoàng đế lại mơ ước tới núi tiên trôi nổi ngoài biển như đứa trẻ con, lá thư muốn Vân Diệp tìm núi tiên kẹp trong quân lệnh, coi như Lý Nhị còn chút liêm sỉ.
Loại thư này Lý Nhị tuyệt đối không thể tùy tiện cho người khác, ví như Lý tịnh, Lý Tích, Trình Giảo Kim, gửi cho Vân Diệp tức là từ tận đáy lòng coi y là vãn bối, nên đem khao khát lớn nhất gửi gắm lên người Vân Diệp, hi vọng y tìm được con đường trường sinh.
" Ông muốn làm hoàng đế bao năm vậy?" Vân Diệp ném thư của Lý Nhị vào chậu lửa, nhìn nó cháy thành tro, sau đó lấy kìm chọc nát, chuyện này y quyết định không nói với ai hết...
Công văn của binh bộ nói rất tường tận động thái hiện nay của Trương Kiệm, tiền tuyến giằng co với Cao Ly sẽ có một cuộc diễu hành vũ lực rầm rộ, Khế Bật Hà Lực mang theo ba vạn kỵ binh của thảo nguyên sẽ xuất phát từ Vân Trung, tụ họp với Trương Kiệm, tuy chỉ là một cuộc biểu dương lực lượng, nhưng tin rằng sẽ thu hút đại bộ phận binh lực của Cao Ly tới phía chính diện, còn về Vân Diệp thao tác thế nào là do y quyết định.
Lý Tịnh đúng là một tướng quân hợp cách, cho dù lần này Vân Diệp xuất chiến mang theo rất nhiều bất mãn với ông ta, ông ta vẫn tận tâm làm tốt công việc của mình, hai lộ binh mã tụ họp sẽ làm người Cao Ly sợ vỡ mật, Đại Đường không phải tiền Tùy, Cao Kiến Vũ biết, quý tộc Cao Ly biết, một tòa trường thành đơn giản không ngăn được thiết kỵ của Đại Đường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2