Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 604: Ta Là Hàng Mới
T
iểu cô nương này, thật là tà đạo, nghĩ đi đâu thế này?
Tiểu Cửu ta tuy là thích thân hình đầy đặn lả lướt của nàng, cũng muốn có thể âu yếm da thịt trắng nõn kia, nhưng nếu phải dùng tự do của ta đi trao đổi, thằng ngốc mới đi làm chuyện mua bán lỗ vốn thế này!
Vợ của ta cả một đám lớn, người người như thiên tiên, làm gì có thời gian làm sư đệ của nàng?
Trần Tiểu Cửu nhẹ nhàng lắc đầu, đôi mắt lại chăm chú nhìn vào bộ ngực đầy đặn của Y Đằng Tuyết Tử, suy nghĩ lung tung, da thịt trắng nõn mịn màng đầy mê hoặc kia dường như đang lan tỏa ra sức hấp dẫn vô tận vô biên, chờ đợi hắn đi ngắt lấy!
- Thế nào, ngươi không muốn?
Y Đằng Tuyết tử cười ngọt ngào, cố sức giương cao bộ ngực đầy đặn quyến rũ, không ngừng lắc lư trước mặt Trần Tiểu Cửu, oán trách nói:
- Vì muốn thu nhận ngươi làm sư đệ, ta đã hạ quyết tâm rất lớn, nhưng ngươi lại không cảm kích? Ngươi phải biết, lúc ta ở Uy quốc, bao nhiêu vương công quý tộc, tranh giành nhau tặng núi vàng núi bạc cho ta, chỉ vì muốn xem ta biểu diễn một màn nghệ thuật? Hơn nữa, cho tới nay, còn chưa có vị quý tộc nào, dám trước mặt ta nhắc đến chuyện muốn có được thân thể của ta…
Nàng dừng lại một chút, dường như vô cùng tức giận, oán hận nói:
- Nhưng con người không biết phong tình như ngươi, sao lại không biết trân trọng thế này? Chẳng lẽ… đêm đầu tiên của ta cũng không đủ để ngươi động lòng sao?
Trong lời nói của nàng, vạn phần uất ức, dường như muốn khóc thành tiếng rồi.
Trong mắt Trần Tiểu Cửu lóe ra một tia khinh thường.
Làm bộ! Nàng cứ làm bộ đi! Nói cái gì đêm đầu tiên? Hứ… ta thật không tin nữ nhân phóng túng như nàng thế này, còn có thể là hàng mới!
Y Đằng Tuyết Tử nhìn ra thần sắc hoài nghi của Trần Tiểu Cửu, trong ánh mắt lộ ra chút tức giận:
- Thế nào? Ngươi… ngươi vẫn đang hoài nghi lời của ta sao? Ta tuy là một "nghệ kỹ" nhưng tuyệt đối không phải "nghệ kỹ" bình thường, những lời ta nói lúc nãy nếu có nửa câu dối trá, thì… thì trừng phạt ta kiếp sau làm kỹ nữ!
Một giọt nước mắt không ngờ lại từ khóe mắt nàng chảy xuống.
Tiểu cô nương này chẳng lẽ đúng là hàng mới ư!
Nhưng rất tiếc, cho dù nàng là hàng mới, ca ca ta cũng không có phúc tiêu thụ, Trần Tiểu Cửu nhẹ nhàng giúp nàng lau nước mắt nơi khóe mắt, cười nói:
- Tuyết Tử tiểu thư, ta là một nam nhân siêu dài, từ góc độ của một nam nhân siêu dài nhìn một nữ nhân siêu tuyệt, trong lòng tất nhiên thích thú siêu cấp, rất muốn thưởng thức một chút tư vị mỹ diệu của nữ nhân siêu tuyệt!
Y Đằng Tuyết Tử cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng, bĩu môi than thở nói:
- Nếu ngươi đã nghĩ như vậy, sao còn không muốn hưởng dùng Tuyết Tử chứ?
- Hưởng dùng?
Trần Tiểu Cửu mỉm cười:
- Ta tất nhiên thích hưởng dùng nàng, Tuyết Tử tiểu thư trong lòng ta là một bữa tiệc cực phẩm, nếu có thể ăn vào miệng, sao không vui chứ? Chỉ là bào ngư và tay gấu, không thể kết hợp được, ta thà rằng không hưởng thụ thân thể của nàng, cũng không muốn làm sư đệ của nàng!
- Tâm tư của ngươi thật kỳ quái!
Trong đôi mắt đẹp của Y Đằng Tuyết Tử lóe ra vẻ thất vọng:
- Mỹ sắc ở ngay trước mắt, đưa tay ra liền có thể có được, sao lại cự tuyệt thế này, đáng tiếc! Đáng tiếc!
Muội tử này, tiểu cô nương à, nếu nàng không phải là nữ vu hoang dã, thì cho dù là mười muội muội như nàng, ta cũng sẽ vui lòng nhận hết, lúc này, ta chạm vào nàng rồi, lại không làm chịu sư đệ của nàng, đoán chừng nàng đến tâm tư giết ta cũng đã có rồi!
Trần Tiểu Cửu lắc lắc đầu:
- Há miệng mắc quai, dưa hái xanh không ngọt, ý tốt của Tuyết Tử tiểu thư, ta hiểu rồi, việc tốt này, thật sự không có phúc tiêu thụ! Hơn nữa, vì sao cứ muốn ta làm sư đệ của nàng chứ? Chúng ta làm một đôi bạn tốt không tốt hơn sao? Gảy đàn, ngâm thơ, ca hát, kể chút chuyện cười với nhau, không phải là một việc vô cùng có ý nghĩa sao?
Há miệng mắc quai? Y Đằng Tuyết Tử cân nhắc câu nói này nhiều lần, mặt mày lộ ra một chút ý cười kì lạ!
Nàng vừa cười vừa nói với Trần Tiểu Cửu:
- Chúng ta trước hết đừng nói chuyện này nữa, đợi Tuyết Tử vì công tử gảy một khúc đàn trước, thư giãn tâm tình một chút.
Nàng xoay người, lả lướt đi đến bên chiếc đàn cổ.
Bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng đàn lên một khúc, tiếng đàn tao nhã thanh thoát vang lên, bồi hồi lan tỏa ra khắp các góc phòng, tiếng đàn du dương kia, nghe vào thật khiến người ta vui vẻ thoải mái, gõ nhịp tán thưởng!
- Công tử, nghe hay không?
Y Đằng dịu dàng nói.
- Khúc này chỉ đáng trên trời có, nhân gian chưa từng được nghe?
Trần Tiểu Cửu phụ họa theo, hoàn toàn không hiểu cô nàng cố chấp này, vì sao lại bỏ cuộc không làm thuyết khách nữa?
Đang lúc thấy khó hiểu, trong đầu hắn bỗng nổ vang một trận mê muội!
Tiếp đó, chiếc nhẫn tử tinh trong tay bộc phát ra một luồng hào quang màu xanh, sau đó lại ảm đạm hẳn lại, trong nháy mắt, thần trí của hắn cũng đã tỉnh táo trở lại.
Tiểu cô nương này, muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn làm ta ngất đi, bắt cóc ta chạy trốn sao?
- Công tử, ngươi mệt rồi, có muốn nghỉ ngơi một chút không?
Y Đằng vừa cười quyến rũ vừa nói, trong đôi mắt mơ hồ hàm chứa vài điểm sắc bén.
Ta rốt cuộc có cần phải ngất đi không? Trần Tiểu Cửu trong lòng không ngừng cân nhắc.
Tiểu cô nương này rõ ràng là muốn làm khó dễ ta nữa, nếu ta không ngất đi, thế không phải là đã nói rõ ta có năng lực chống cự với pháp thuật của nữ vu hoang dã ư, như vậy có phải là đã để lộ thân phận của ta quá sớm không? Có khi nào khiến cho nữ vu hoang dã hoài nghi không? Vì vậy mà dẫn đến những chuyện phiền toái ngập trời ư?
Trần Tiểu Cửu suy nghĩ hồi lâu, quyết định vẫn là phối hợp với Y Đằng Tuyết Tử, làm bộ ngất đi vậy.
Hắn cũng muốn xem thử, tiểu cô nương này sau khi làm hắn ngất đi sẽ làm ra chuyện gì, nếu là muốn dễ dãi, lấy thân tặng không thì ta đành nhận lấy vậy, dù sao ta cứ coi như không biết, sau khi tỉnh lại, hoàn toàn không thừa nhận.
Nếu tiểu cô nương này nổi lên tâm tư xấu, muốn bắt ta đi? Hừ… vậy thì đừng trách ta không khách khí, đem nàng đoạt lấy trước rồi giết, lại chiếm lấy lại giết, cũng không thể lo lắng quá nhiều rồi…
- Tuyết Tử tiểu thư, đầu ta choáng váng quá, có chút mệt rồi, ta… ta muốn nghỉ ngơi một chút!
- Vậy công tử cứ ngủ đi! Ngủ đi…
Âm thanh của Y Đằng Tuyết Tử cực kì nhu thuận, mơ hồ có chút mê hoặc không thể nào cự tuyệt.
Trần Tiểu Cửu thân hình nghiêng qua một cái, liền giả bộ ngất đi trên chiếc phản lớn.
Y Đằng Tuyết Tử đi đến bên Trần Tiểu Cửu, thăm dò nhịp hô hấp của hắn một chút, phát hiện hô hấp thư thả, hơn nữa lại đều đặn, hiển nhiên đã tiến vào giấc ngủ sâu rồi, liền thở phào nhẹ nhõm, nàng vẫn ghi nhớ rõ ràng, lúc lần đầu thi triển môn pháp thuật này ở Hỗ gia trại, Trần Tiểu Cửu không ngờ lại không bị trúng chiêu, trong lòng vẫn thật có chút chút e ngại rằng môn công phu này không có công hiệu với Trần Tiểu Cửu.
Bây giờ xem ra, lo lắng này rõ ràng là dư thừa rồi, công phu mê hoặc của mình, vẫn như trước, không ai có thể địch lại được.
Đôi mắt quyến rũ của nàng như hàm chứa nước mùa thu, ngây ra nhìn Trần Tiểu Cửu đang ngủ, bàn tay nhỏ khẽ lướt trên khuôn mặt tuấn mỹ, trong lòng đang giằng co dữ dội.
Há miệng mắc quai? Hừ… nếu là trong giấc ngủ, ngươi không cẩn thận ăn ta rồi, có phải sẽ là há miệng mắc quai không?
Tuy rằng phải trả giá, có chút đáng tiếc nhưng để có thể thu nạp sư đệ này, cũng không thể quan tâm quá nhiều, dù sao thân trinh trắng này bây giờ không giao đi, thì cũng chỉ hời cho tên Ma vương kia thôi, trong lòng sẽ càng cảm thấy khó chịu.
- Tiểu sư đệ, ngươi cũng thật may mắn đó!
Y Đằng Tuyết Tử khép chặt đôi môi hồng mịn, bàn tay nhỏ khẽ lướt trước ngực, váy lụa màu trắng liền nhẹ nhàng trượt xuống, lộ ra cái yếm màu hồng khiến người ta nhìn vào phải chảy cả máu mũi.
Xương bả vai dịu dàng cùng mảnh da thịt trắng trẻo đã lộ ra trước mặt Trần Tiểu Cửu, đáng tiếc, thằng nhãi này đang giả chết, không có phúc tiêu thụ mê hoặc vô biên này.
Đôi mắt của Y Đằng Tuyết Tử ẩn tình dạt dào, bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng đưa ra sau, liền muốn cởi bỏ áo yếm.
Trần Tiểu Cửu trái tim đập loạn xạ, không biết là mình nên cự tuyệt hay là giả bộ ngây ngô mà chấp nhận, trong khoảnh khắc nghĩ ngợi lung tung, lại nghe thấy từng đợt tiếng gõ cửa dồn dập:
- Tuyết Tử tỷ tỷ, xin hãy mở cửa.
Không ngờ lại là âm thanh của Không Không, âm thanh lo lắng, dường như đã có chuyện xảy ra!
Y Đằng vội vàng mở cửa.
Không Không, Lan Lan lướt người tiến vào, vẻ mặt hai người lo lắng, tự nhiên không còn nét quyến rũ của lúc nãy, nhìn thấy Tuyết Tử không ngờ đã cởi đến chỉ còn một cái yếm nhỏ, không khỏi kinh ngạc vạn phần:
- Tỷ tỷ thế này là sao? Chẳng lẽ tỷ muốn…
Liếc mắt nhìn một cái về hướng Trần Tiểu Cửu đang ngất xỉu, dường như đã hiểu ra Tuyết Tử muốn làm gì.
Y Đằng đỏ mặt, nhưng lại không giải thích gì nữa, truy vấn nói:
- Các muội kinh hoàng như vậy, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Không Không nhìn Trần Tiểu Cửu một cái, định nói nhưng lại im lặng.
Y Đằng nói:
- Hắn bây giờ hôn mê bất tỉnh, không nghe được chúng ta nói chuyện!
Không Không thở phào một hơi, lại dùng ngôn ngữ của Uy quốc huyên thuyên nói tiếp:
- Sư tỷ, muội phát hiện đồ đệ của Ma vương, dĩ nhiên đã đến Hàng Châu rồi, đang tìm tung tích của tỷ, nếu thật sự bị hắn điều tra ra, tỷ ẩn thân nơi này, vậy thì thật vô cùng nguy hiểm rồi?
Y Đằng nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hoảng:
- Lời này thật chứ?
Lan Lan nói:
- Lúc hai muội ra ngoài vừa nãy, đã phát hiện rồi, việc này cực kì chính xác, lúc này đồ đệ của Ma vương đã bị muội phái người theo dõi rồi, bây giờ rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt đây?
Y Đằng gấp gáp đứng lên, bộ ngực phập phồng chuyển động, trên mặt hiện lên một tia dứt khoát:
- Ta trốn đến nơi này, Ma vương vẫn không cam lòng, còn muốn điều tra tung tích của ta, tâm tư thật cố chấp!
Không Không lại nói:
- Tỷ tỷ mau nghĩ cách đi.
Y Đằng nhíu mày nói:
- Vậy còn có cách gì? Diệt cỏ tận gốc, Ma vương phái ra bao nhiêu đồ đệ, chúng ta liền giết hết bấy nhiêu, khiến y bị đứt liên lạc, đó chính là biện pháp tốt nhất rồi!
- Tỷ tỷ cuối cùng cũng quyết định đại khai sát giới rồi!
Trên mặt Không Không lộ ra vẻ vui mừng:
- Từ lúc tỷ tỷ nhập giáo tới nay, đã giết ba trăm lẻ bảy người rồi, nhưng Không Không muội vẫn chưa từng giết người, lần này, nhất định phải giết trên mười người để thỏa mãn tâm nguyện của muội!
Lan Lan cũng hưng phấn nói:
- Muội phải giết hai mươi người…
- Được rồi, đồ đệ của Ma vương không phải là dễ đối phó vậy đâu, võ công vu thuật đều rất lợi hại đó! Các muội đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta mà hành sự.
Trong lúc nói chuyện, Y Đằng Tuyết Tử đã thay một bộ trang phục võ sĩ toàn thân màu đen, trên đầu cũng đã buộc khăn trùm, thân hình mềm mại đầy đặn hiện ra vô cùng gợi cảm dưới ánh nến.
Nàng ngoái đầu nhìn Trần Tiểu Cửu đang mê man bất tỉnh, trong đôi mắt lộ ra vẻ dịu dàng như nước:
- Tiểu sư đệ, đợi ta trở về!
Đợi Không Không, Lan Lan thay trang phục võ sĩ, ba người liền từ chỗ cửa sỗ chui ra, thả người nhảy xuống, mượn ánh trăng sáng, từ lầu sáu nhảy xuống dưới đất.
Trần Tiểu Cửu liền mở mắt ra, từ cửa sổ nhìn xuống dưới, thấy bóng dáng tối đen của ba người, hướng về phía thành đông mà phi đi, cho đến khi biến mất trong màn đêm, nhìn tốc độ nhanh nhẹn kia, liền biết ba người đều là cao thủ hạng nhất.
Bằng không sao lại có thể tùy ý từ lầu sáu nhảy xuống dưới được?
Trong đầu hắn tràn ngập mơ hồ khó hiểu, lúc nãy tuy là Y Đằng Tuyết Tử dùng ngôn ngữ Uy quốc để nói chuyện, nhưng trò này đối với tên biến thái Trần Tiểu Cửu mà nói, thật sự chỉ là một đĩa rau nhỏ thôi!
Vì để tiện nghiên cứu mật mã, hắn từng dùng thời gian một tuần liền để học tiếng Nhật đến mức vô cùng thông thạo, ngôn ngữ Uy quốc lúc này, so với tiếng Nhật không khác biệt nhiều, tất nhiên hắn đã nghe hiểu cuộc nói chuyện giữa ba người.
Chỉ có điều, Ma vương là ai? Vì sao lại muốn tìm Y Đằng Tuyết Tử, Y Đằng Tuyết Tử vì sao muốn giết y? Những điều này hắn hoàn toàn không hiểu.
Trong đầu toàn mấy thứ thần bí, lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, cũng muốn thả người xuống để xem xem rốt cuộc là thế nào, đúng lúc hắn đang định học bộ dạng của cao thủ phóng từ cửa sổ ra ngoài thì lại thấy cửa phòng đột ngột mở ra, một thanh trường kiếm âm sầm theo gió mà đâm tới.
Một âm thanh hờn dỗi vang lên bên tai Trần Tiểu Cửu:
- Kẻ trăng hoa, lại đến rình trộm nữ nhân, ta giết chết ngươi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi