Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 597 : Linh Hồn Hư Vọng Như Tận Thế
Ầ
m ầm ầm ầm ầm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tử kim lôi vân càng lúc càng dày nặng nhanh chóng gián xuống, đè mọi người không dám nhúc nhích hay nói tiếng nào, không dám hít thở. Người nhát gan sớm tê liệt dưới đất, quỳ lạy dập đầu.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Lại một tiếng đại thương thiên thẩm phán chi chuông vang lên, đánh thức Lạc Anh từ điên cuồng mất lý trí. Lạc Anh không ngờ lời nguyền rủa thành sự thật, ông trời đến thu Trần Lạc.
Lúc trước Lạc Anh bị Trần Lạc nghịch thiên vu pháp, trận pháp đả kích nặng nề, có nguyền rủa hắn sẽ bị trời xử lý nhưng đó chỉ là lời giận dỗi, sao ông trời cho rằng là thật?
Lạc Anh giương mắt nhìn, Trần Lạc đứng trong phế tích đất khét đen, nhíu mày, hờ hững nhìn trời. Thân hình gầy guộc trông thật yếu đuối, khuôn mặt tái nhợt nhu như con gái khiến người nổi lòng thương hại, đôi mắt sâu thẳm tĩnh lặng.
Trần Lạc đứng đó, đặc biệt cô độc, như thể phương thiên địa này chỉ còn một mình hắn, còn một mình hắn đối diện tận thế sắp đến.
Trần Lạc đang làm cái gì?
Trần Lạc không làm gì hết.
Trần Lạc đã nhận mệnh sao?
Trần Lạc chuẩn bị nhận đại thương thiên thẩm phán sao?
Đại thương thiên thẩm phán chi chuông tiếp tục vang lên, tử kim lôi vân cuồn cuộn giữa hư không càng dày nặng.
Trần Lạc đứng lặng, im lìm, không nhúc nhích, không làm gì, chỉ đứng đó.
Một số người thấy lo cho Trần Lạc.
Lạc Anh gào thét:
- Trần phú ông, ngươi đang làm gì? Đại thương thiên sắp linh hồn hư vọng ngươi mà sao ngươi còn đứng đực mặt ra đó? Làm gì vậy? Ngu người rồi sao?
Trần Lạc nhìn Lạc Anh, mọi người không ngờ là hắn bật cười.
Trần Lạc hỏi:
- Chẳng phải đây là điều nàng muốn sao?
- Ta... Ta... Ta giận quá mới nói vậy! Ngươi hãy mau bày trận pháp, nếu không sẽ không kịp!
- Bày trận pháp gì? Chẳng phải nàng nói ta không nghĩ đến cảm nhận của người khác, tổn thương nhiều người sao? Đặc biệt là nàng, nàng nói ta tồn tại khiến nàng không muốn sống.
- Nghe nàng răn dạy, ta cảm thấy rất có lý. Vì vậy ta quyết định ngoan ngoãn nhận ông trời linh hồn hư vọng.
- Ngươi...! Trần phú ông, ngươi... Ngươi... Ta... Ngươi... Ta... Ta không có ý đó, sao ngươi nhỏ nhen quá vậy? Ta... Ngươi... Ta...
Lạc Anh khóc không ra nước mắt, rất là tự trách, vô cùng hối hận.
Tiết Thường Uyển đứng bên cạnh thấy Trần Lạc thờ ơ thì lòng rất khó chịu. Đúng là Tiết Thường Uyển hận Trần Lạc phụ tình nghĩa của nàng, nhưng sâu trong lòng nàng yêu hắn nhiều hơn là hận.
Tiết Thường Uyển lắc đầu, thì thào nói:
- Tại sao lại như vậy? Ngươi ngông cuồng, ngươi bá đạo, ngươi kiệt ngạo đi đâu rồi?
- Một năm trước trẻ tuổi, bồng bột không hiểu chuyện, hiện tại già hơn một tuổi, trưởng thành nhiều, cuồng mây có thể cuồng hơn linh hồn hư vọng sao? Bá đạo đến mấy có thể bá đạo qua trời không? Ha ha ha ha ha ha!
Hạ Mạt lo lắng lên tiếng:
- Trần Lạc, ngươi không nên im lặng...
Trần Lạc nhún vai, mỉm cười hỏi:
- Nếu không thì làm sao?
Mạc Khinh Sầu cũng đứng ra khuyên nhủ. Đúng là Mạc Khinh Sầu hận Trần Lạc, nếu hắn chỉ là Trần Lạc thì nàng tuyệt đối sẽ không khuyên. Vấn đề là Trần Lạc bây giờ không phải Trần Lạc, hắn còn là Tiêu Du Tử. Một người liên quan đến vận mệnh phái hệ Huyền Băng của bọn họ, Mạc Khinh Sầu không thể trơ mắt nhìn Trần Lạc chết.
- Tiêu Du Tử, ngươi chưa thực hiện ước hẹn vô huyền, ngươi không thể chết!
Trần Lạc cười to bảo:
- Ôi chao!
Trần Lạc nhìn các nữ thần, cười nói:
- Có thể được nhiều mỹ nữ lo lắng thế này Trần Lạc ta xem như không sống uổng. Nếu các mỹ nư đã quan tâm ta như vậy hay là chúng ta hôn từ biệt đi? Sao, lãng mạn một lúc như thế nào?
Đại thương thiên thẩm phán chi chuông còn đang ngân vang, đại thương thiên thẩm phán đọng lại càng lúc càng dày giữa hư không nhưng Trần Lạc không hề sợ hãi, kính ý, hắn còn rảnh cười đùa? Còn rảnh đùa giỡn mấy mỹ nữ? Đòi hôn từ biệt? Lãng mạn một lúc?
Một người vô tâm đến mức nào mới không để bụng đại thương thiên thẩm phán?
Một người tiêu sái đến đâu mới không quan tâm sự sống chết của mình?
Một người tùy ý cỡ nào mới cười nói trong khi đại thương thiên thẩm phán buông xuống?
Một người phong lưu bao nhiêu còn có tâm tình truê chọc mỹ nữ trong khi đại thương thiên thẩm phán sắp giáng xuống?
Sao có thể như vậy? Bây giờ ngươi đang đối diện không phải tia chớp tím vàng gì đó mà là linh hồn hư vọng đến từ đại thương thiên! Nếu óc rảnh truê chọc mỹ nữ còn không bằng bày trận pháp!
Nếu hiến hôn có thể khiến Trần Lạc vùng dậy phản kháng thì các nữ thần sẽ không do dự. Khi Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Hạ Mạt, Mạc Khinh Sầu quyết định làm thì Trần Lạc nhảy vọt lên hư không, nghênh đón tử kim lôi vân dày đặc trên bầu trời. Tiếng cười tiêu sái, tùy ý, vô tâm của Trần Lạc vang vọng phía chân trời.
- Được rồi, đa tạ các vị mỹ nữ quan tâm, vừa rồi ta chỉ đùa một chút, đừng để bụng. Sau này mọi người còn gặp lại!
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đại thương thiên thẩm phán chi chuông cuối cùng vang lên, tử kim lôi vân đầy trời như lôi nguyên vô biên vô hạn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Một tia chớp cửu cửu tử kim thẩm phán giáng xuống. Trong phút chốc gió mây thay đổi, ngày đêm giao nhau, âm dương điên đảo, ngũ hành thác loạn, thiên nhiên vặn vẹo, mặt đất run rẩy. Nếu nói bây giờ là tận thế thì không ai nghi ngờ gì.
Hai tay Trần Lạc giang ra, người tỏa ánh sáng bảy sắc, quanh thân bao phủ đại vô cực hỗn độn. Khuôn mặt nhu hơi tái lộ nét kiệt ngạo, mặt mày ngông cuồng, bá đạo ánh trong ánh mắt, nụ cười tà treo bên môi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tia chớp cửu cửu tử kim thẩm phán giáng xuống, Trần Lạc khẽ rên, miệng mũi chảy máu. Đại vô cực hỗn độn bao phủ quanh thân Trần Lạc tán loạn.
Biến mất, bị linh hồn hư vọng.
Trạng thái đại tinh thần vô cực đệ nhất được gọi là tự nhiên thứ hai rốt cuộc bị thương thiên thẩm phán, thẩm phán tán loạn, biến thành bụi bặm.
Nhưng Trần Lạc đang cười, hắn vẫn cười.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Đại thương thiên thẩm phán tiếp tục giáng sét.
Bùm!
Ánh sáng bảy sắc quanh người Trần Lạc tan biến như bốc hơi.
Thất thải tử nguyên chi thân cũng bị thẩm phán, thẩm phán tan biến thành bụi trần.
Một năm trước Trần Lạc thành tựu thất thải tử nguyên chi thân không thể vượt qua đại thương thiên thẩm phán, hôm nay sau một năm vẫn như vậy.
Kỳ lạ là Trần Lạc còn cười, nụ cười tà hơn, nhiều hơn trước, dù cho hắn đã bị thẩm phán toàn thân đẫm máu.
Chưa xong.
Đại thương thiên thẩm phán không có vẻ gì là ngừng lại.
Tại sao?
Trạng thái đại tinh thần vô cực, thiên nhiên thất thải tử nguyên chi thân của Trần Lạc đã bị thẩm phán tán loạn, tại sao đại thương thiên thẩm phán không ngừng? Chẳng lẽ trên người Trần Lạc còn có chỗ nào xúc phạm pháp tắc thiên địa?
Trần Lạc lắc người, ngọn lửa xám dấy lên, lửa như biển cả, bàng bạc bao la.
Tinh thần hải!
Đây là tinh thần hải của Trần Lạc!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tinh thần hải của Trần Lạc tan biến, tinh thần lực mênh mông như biển chớp mắt bốc hơi sạch, không chừa chút gì, tan biến vô tận.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh