Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nạp Thiếp Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 38: Thanh Xuân Dụ Hoặc
T
rước khi Dương Thu Trì xuyên việt tới đây thân đã là Trấn quốc công, sớm quen về việc phục dịch của nô bộc, cho nên gật đầu ngay. Quách Tuyết Liên giúp hắn cởi quần áo, nhưng do lần đầu tiên thấy thân thể trần trụi của nam nhân, không khỏi hai má đỏ hồng, tim đập như con hươu nhỏ.
Dương Thu Trì không để ý điều này, ngâm nga một ca khúc nho nhỏ bước vào bồn tắm, từ từ ngồi xuống: “Ai da! Thật là thích!" Hắn nhắm mắt hưởng thụ làn nước ấm vào buổi tối se lạnh đầu xuân này, đột nhiên cảm giác có một đôi tay nhỏ run run nắn bóp vai mình, biết là Quách Tuyết Liên, hé mắt nhìn nàng: “Em không cởi y phục tắm sao? Tướng quân đã chuẩn bị tửu yến, chúng ta không thể để họ chờ lâu quá."
Quách Tuyết Liên "A!" một tiếng, đỏ bừng mắt đắn đo một chút rồi áp sát vào một cái bồn tắm khác.
Dương Thu Trì cười hắc hắc: “Sao hả? Còn e thẹn? Vậy được, ta nhắm mắt lại là ổn!" Nói xong hắn nhắm mắt thật, tiếp tục ư ử hát.
Quách Tuyết Liên chần chờ một chút, cuối cùng thổi phù một cái tắt đèn trên bàn, nhân trời tối cởi sạch y phục bước vội vào bồn, động tác hơi mạnh nên tạo nên từng đám bọt nước lớn.
Kỳ thật, vừa rồi Dương Thu Trì chỉ nhắm mắt hờ, toàn bộ quá trình Quách Tuyết Liên cởi y phục đều lọt vào tầm mắt hắn. Mượn ánh sáng đèn soi từ ngoài cửa vào, trong ánh sáng nhờ nhờ hắn vẫn thấy ngọc thể của Quách Tuyết Liên tuy ốm o, nhưng khúc tuyến lung linh, eo nhỏ không tròn một ôm tay, đôi nhũ phòng thì tiểu xảo và tròn trịa vun đầy, tam giác giữa hai đùi gợi nên bao nhiêu ý tưởng. Khi nào bước vào bồn, đùi ngọc mông tròn càng khiến máu hắn sôi sùng sục, rất may là bọt nước văng vào mặt, khiến Dương Thu Trì tỉnh giấc xuân.
Quách Tuyết Liên là thân phận nô tì, đương nhiên không dám xoay lưng lại với hắn, cũng không dám đối mặt, chỉ dám thẹn thùng nghiêng người giấu mình trong nước, chỉ lộ cái đầu.
Dương Thu Trì cười cố ý chọc nàng: “Ê? Hay là để ta giúp chà lưng cho?"
"A không! Không cần đâu... ." Quách Tuyết Liên lắc đầu quầy quậy, lại hạ giọng thật thấp đáp: “Nô tì không dám đâu..."
Nàng không nói vậy thì thôi, đã nói ra câu đó ngược lại làm Dương Thu Trì hứng thú ngay, nhỏm người dậy: “Có gì đâu mà không dám chứ! Đưa lưng lại đây, ta chà lưng cho!"
Quách Tuyết Liên đưa mắt nhìn Dương Thu Trì nhỏm cả nửa thân trên trùn trụi chồm qua, hô lên cả kinh, bất giác hơi tránh về phía sau. Tuy nhiên bồn tắm chỉ nhỏ như thế, hai cái bồn lại để sát nhau, nàng tránh làm sao cho được? Dương Thu Trì chụp giữ vai nàng, kéo nàng quay lại, cầm cái khăn chà lưng cho nàng, vừa chà vừa nói luôn miệng: “Em nha, thân hình thì trắng nõn, nhưng lại quá ốm, chờ chúng ta khá hơn chút rồi, ta phải cho em bồi bổ thân thể, rất may em còn nhỏ, vẫn còn kịp..."
Đang nói, hắn chợt nghe Quách Tuyết Liên khóc khe khẽ, liên cả kinh dừng tay: “Sao vậy? Ta làm đau em hả?"
"Không... không có..."
"Vậy em khóc cái gì?"
"Từ nhỏ tới lớn, không ai... đối tốt với em giống như lão gia vậy... hu hu..." Nói đến đây, nàng không khỏi nhịn không được nghẹn ngào khóc mạnh lên.
"Được rồi được rồi, coi em kìa! Bộ làm từ nước hả, sao mà mít ướt thế, động vào một cái là khóc nhè!" Dương Thu Trì vừa cười vừa kéo nàng xoay lại, lau mặt cho nàng. Xoay thế này, hắn chỉ nhìn một chút là thấy đôi nhũ phòng nho nhỏ vun thẳng phập phù trên mặt nước, gờ ngực thật sâu, đầu vú màu hồng phấn ngoan ngoãn như hai chú chuột liếc mắt đưa tình. Đầu Dương Thu Trì lập tức như bùng nỗ, hạ thân nhanh chóng phát sinh biến hóa, vội ngồi lại vào trong nước bối rối cười bảo: “Em cứ khóc... vậy để em tự chà đi!"
Quách Tuyểt Liên vội thu lệ không khóc nữa, quay qua nói: “Nô tì kỳ lưng cho lão gia!"
"Ừ!" Dương Thu Trì vội xoay người lại đưa lưng cho nàng, nhắm mắt sợ chống chịu phản ứng sinh lý không được rồi phiền.
Quách Tuyết Liên quỳ bên cái ghế trong bồn tắm, đưa nửa người trần trụi ra giúp hắn gội đầu chà lưng. Đôi tay nhỏ của nàng rất linh xảo, vừa chà sát vừa xoa bóp cho Dương Thu Trì.
Nhiệt khí đằng đằng, Dương Thu Trì tuy nhiên nhắm mắt, nhưng vẫn cảm giác sự dụ hoặc từ ngọc thể của nàng, vật dưới khố đã sớm cứng đanh. Chỉ có điều trong lòng hắn cứ vẫn luôn mặc niệm Liễu Nhược Băng, nhớ đến ước định của hai người, cho nên mới kháng cự được sự dụ hoặc số một của đời người này.
Giúp Dương Thu Trì tắm rửa xong, Quách Tuyểt Liên mới tắm rửa nhanh cho mình, rời khỏi bồn tắm lau khô thân thể mặc đồ, sau đó phục thị Dương Thu Trì mặc quần áo. Trong quá trình này, Dương Thu Trì vẫn luôn nhắm mắt không dám nhìn lén, chờ Quách Tuyết Liên mang quần áo tới sau lưng hắn định giúp cho hắn mặc đồ, thì Dương Thu Trì vẫn còn kiếm tuốt giương cung, căn bản không thể đứng dậy, chỉ còn biết xua tay: “Tự ta làm được, em mau lau khô đầu đi, đừng để lạnh."
Quách Tuyết Liên tựa hồ đã đoán được gì đó, đỏ mặt gật đầu xoay người bước đến cạnh bàn, đốt đèn lên, cầm cái lược nhìn vào kính đồng chải đầu.
Dương Thu Trì nhắm mắt một hồi, cảm giác đã không còn khó coi nữa, mới đứng dậy ra khỏi bồn, cầm y phục lên định mặc, chợt thấy thân hình thướt tha của Quách Tuyết Liên đang cúi người chải đầu với tư thế tràn đầy mị lực của nữ nhân, khêu gợi vô cùng, khiến cho cậu em trai lập tức ngóc đầu dậy đòi quyền lợi, máu nóng toàn thân chạy bừng bừng. Trong lúc hoảng loạn, hắn thấy ở bên cạnh có một bồ nước lạnh, liền múc một gáo xối ào vào cậu em cho chừa cái tật!
Quách Tuyết Liên nghe thế, quay người lại hỏi: “Sao vậy, lão gia?"
"Không... không có gì!" Dương Thu Trì quăng cái gáo đi "Không phải là bảo em đừng gọi là lão gia nữa sao! Gọi biểu ca!"
"Vậy... biểu ca, muội giúp ca mặc đồ!" Quách Tuyết Liên đặt cái lược xuống bước tới.
"Không... không cần đâu, để tự ta!" Dương Thu Trì hoảng loạn nói, vội vã xoay người lại.
Quách Tuyết Liên lần này không hề dừng lại, đi thẳng tới sau lưng hắn, cầm y phục lên bắt đầu giúp hắn mặc vào, hạ giọng nói: “Biểu ca, mạng của Tuyết Liên là do người cứu về, người của Tuyết Liên đã bán cho người rồi... Tuyết Liên đã nói qua, người nếu có muốn... Tuyết Liên lúc nào cũng là của người..."
Đầu Dương Thu Trì nổ đánh oành một tiếng, đầu óc choáng váng xoay người qua kéo Quách Tuyết Liên vào lòng ôm chặt, kéo gò má phấn vừa mới tắm xong của nàng vào ngực, mùi hương thiếu nữ khiến hắn như túy như si.
Hai tay của Quách Tuyết Liên ôm chặt cổ Dương Thu Trì, thân thể yếu nhược áp sát vào thân hình hùng vĩ của hắn, cảm giác được vật dưới khố to cứng của hắn chỉa vào người, lập tức cảm thấy gân cốt toàn thân như bị rút đi, mềm nhũn dựa hẳn vào lòng hắn, thì thào: “Ca... cứ coi như Tuyết Liên là... là Băng nhi của ca đi... ."
Dương Thu Trì rúng động toàn thân - Băng nhi! Bản thân hắn xuyên việt đến đây là muốn tìm người trong mộng - Băng nhi! Thế thì làm sao hắn lại động tình đối với nữ tử khác chứ? Nếu như vậy làm sao cho phải với một mối tình si của Băng nhi đây?
Hắn hất tay, đẩy lùi Quách Tuyết Liên lại mấy bước, đồng thời mặc nhanh quần áo lại, xong mới quay người lại.
Lúc này Quách Tuyết Liên đã dựa vào cạnh bồn tắm, cúi đầu, nửa bờ vai ngọc lộ ra y bào rộng rãi, khe khẽ run, dường như đang khóc vùi.
Dương Thu Trì mềm lòng, từ từ bước tới ôm vai nàng, khẽ nói: “Tuyết Liên, nghe ta nói này, trong lòng ta chỉ có mỗi Băng nhi, ta đã đáp ứng nàng ấy cả đời này chỉ có thể ở với một mình nàng ấy, do đó, ta không thể... không thể..."
Quách Tuyết Liên ngước cổ, gương mặt xinh đã nhòe lệ: “Ca, em chỉ muốn báo đáp ân tình của ca... không trông mong gì..."
Sự khóc lóc này thê thiết rất giống như Liễu Nhược Băng, gần như làm Dương Thu Trì đứt từng đoạn ruột. Hắn khẽ ôm nàng vào lòng, lau lệ cho nàng, khẽ bảo: “Tuyết Liên, tâm ý của nàng ta biết, chỉ có điều ta không thể không phải với Băng nhi, và cũng không thể không phải với nàng..."
Quách Tuyết Liên dựa vào lòng hắn, áp mà vào ngực hắn, khẽ sụt sùi: “Tuyết Liên biết rồi..."
Dương Thu Trì vừa định lên tiếng, chợt nghe ngoài cửa có người gõ gọi: “Dương huynh đệ, xong chưa? Tướng quân gọi huynh đệ đấy."
"Xong rồi! Sẽ đến ngay!"
Hai người vội buông nhau ra. Quách Tuyết Liên lấy tấm vải trắng bó ngực và eo, sau đó mặc quân trang vào, lại giúp Dương Thu Trì mặc quân trang, lau khô tóc trên đầu, đội khăn vuông lên.
Dương Thu Trì thấy lông mày của Quách Tuyết Liên cong đầy vẻ nữ tính, vội lấy bút ở trên bàn lên tô cho mày thô hơn. Cái bút chấm mực đen này khi khô để lại nhiều vụn than, vừa khéo dùng làm chì kẻ lông mày.
Quân trang binh sĩ Minh triều thì lúc lạnh có cột một cái khăn tam giác để chống rét, vừa khéo che luôn cục cổ vốn thiếu ở Quách Tuyết Liên, tránh cho người có đầu óc quan sát tinh tường nhận biết.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề xong, hai người đưa mắt nhìn nhau, nghiễm nhiên trở thành anh anh lính trẻ đẹp trai của Minh quân, cùng cười thỏa mãn. Dương Thu Trì hạ giọng dặn: “Nhớ đó, nói chuyện ít một chút, khi nói thì cố để thanh âm thô một chút! Còn nữa, khi đi thì sải bước rộng một chút, đừng có đi mau quá!"
"Dạ! Biểu ca!" Quách Tuyết Liên ưỡn ngực khuỳnh tay đi mấy bước, xoay người ôm quyền, hắn giọng khàn khàn hỏi "Thế nào?"
"Có dáng rồi. Hoa Mộc Lan giỏi lắm là thế, hắc hắc, chúng ta đi thôi."
Hai người đẩy cửa đi ra, thấy trên bình đài ở diễn binh trang có Phó tiểu kỳ đang ngoắc tay hai người, vội chạy tới. Phó tiểu kỳ dẫn hai người tiến vào đại đường, đến sương phòng, thấy ở đây đã bày một bàn đầy rượu thịt, ngồi đầy cả người.
NẠP THIẾP KÝ II
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nạp Thiếp Ký
Mộc Dật
Nạp Thiếp Ký - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=nap_thiep_ky__moc_dat