Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 590: Mối Duyên Kỳ Lạ
L
úc trước đàm phán với Trương Cư Chính, cân nhắc từ thực tế, vì để tránh tranh cãi, mau sớm đạt thành mục tiêu chiêu an hải thương, mở ra cảng khẩu, hủy bỏ hải cấm, chỉ phong Kim Anh Cơ là lục phẩm Thổ Ty để tránh cây cao gió lớn, dính dấp đến đám quan viên phản đối chiêu an Uông Trực năm xưa như Vương Bản Cố, Cảnh Định Hướng, sẽ bị trì hoãn.
Nhưng tình thế trước mắt đã sớm phát sinh biến hóa, Vương Bản Cố bị Tần Lâm tự tay làm thịt, huynh đệ Cảnh gia thanh lưu danh túc trở thành môn hạ tay sai Tần Lâm, Hải Sa hội đại biểu tập đoàn buôn lậu quyền quý duyên hải cũng đã toàn quân chết hết, trở lực gia phong Kim Anh Cơ đã hầu như biến mất.
Quan trọng hơn chính là đông giải thuế ngân năm ngoái của Hàng Châu Thị Bạc Ty đã vận chuyển tới kinh sư vào ba tháng trước. Đề Đốc Thị Bạc thái giám Hoàng Tri Hiếu dốc hết toàn lực, chuyến này thu được tới ba mươi bảy vạn lượng bạc thuế, tương đương với hơn một phần sáu thu nhập quốc khố Đại Minh cả năm.
Khoản thuế này phần lớn là do Ngũ Phong hải thương giao nạp theo luật.
Hơn nữa hải cấm lúc trước thực hành trên giấy, trên thực tế do tập đoàn quyền quý buôn lậu nắm giữ mua bán duyên hải, hàng năm một phần thuế khoản không vào được quốc khố.
Bằng vào hai điểm này, tầm quan trọng của Ngũ Phong hải thương đối với triều Đại Minh là vô cùng đáng quý.
Kim Anh Cơ không đến thì thôi, nàng đến bất ngờ như vậy, Tần Lâm cũng sẽ ủng hộ nàng tranh thủ vị trí sắc phong cao hơn. Ngay cả huynh đệ Cảnh gia, Trương Công Ngư hắn còn sử dụng, nâng đỡ nữ nhân của mình chắc chắn sẽ yên tâm hơn.
Ngũ Phong hải thương ở kinh sư không có chân đứng, Tào Bang có được một ít đầu mối nhưng vị trí không cao. Nhờ vào Tần Lâm phía sau màn thúc đẩy, âm thầm ra sức thay Kim Anh Cơ, dẫn kiến nàng với những nhân vật quyền quý tiếng nói có trọng lượng trong triều như Bỉnh Bút thái giám Ty Lễ Giám Trương Thành, Binh bộ Thượng Thư Tằng Tỉnh Ngô, Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh…
Vì vậy những ngày qua, thanh thế Kim trưởng quan bành trướng, kinh sư thị tỉnh đồn đãi Doanh Châu Kim trưởng quan lực áp Đông Hải ba mươi sáu đảo, các nước hải ngoại chắp tay cúi đầu, triều đình sẽ gia phong trong thời gian sớm nhất.
Tần Lâm ước hẹn nàng gặp nhau ở Trấn Thủy Quan Âm am, chính là để thương nghị đại sự này.
- Trương lão tiên sinh cũng ủng hộ nàng leo lên thêm một tầng, thậm chí có thể chính thức công khai thân phận Ngũ Phong hải thương. Có được chiến công phong cống Yêm Đáp Hãn, lại thêm chiêu an Ngũ Phong hải thương, hai đại cường địch một Nam một Bắc đều bị lão chiêu an, ta thấy lão nhân kiếm thêm cho mình chức Thái Sư là không thành vấn đề…
Tần Lâm phân tích thái độ Trương Cư Chính, chợt cười hì hì nhìn Kim Anh Cơ:
- Chẳng qua là lão tiên sinh đối với chuyện nàng không mời mà tới có hơi không vui! Không phải vậy sao, còn chưa gả được Trương Tử Huyên lại xuất hiện một Kim Anh Cơ, không lên tiếng chào hỏi lại đột nhiên chạy đến kinh sư, trong lòng Trương Cư Chính cũng có hơi nổi giận.
- Còn không phải là do huynh khắp nơi lưu tình gây ra?
Kim Anh Cơ nói với giọng chua ngoa, nguýt xéo Tần Lâm một cái.
Đột nhiên đi tới kinh sư mà không thông báo, là vị Ngũ Phong thuyền chủ này cố ý gây nên. Ý nàng muốn bày tỏ cho Trương Tướng gia thấy, mặc dù thực lực có phân ra mạnh yếu khác nhau, nhưng hai bên là quan hệ hợp tác ngang hàng cả hai cùng có lợi, không cần phải đi đâu cũng phải xin phép trước.
Huống chi, liên lạc với tướng phủ vẫn là thông qua Trương Tử Huyên...
- Nàng đó…
Tần Lâm bật cười, khẽ véo chóp mũi Kim Anh Cơ.
Đột nhiên nơi xa có tiểu ni cô nhẹ giọng gọi:
- Hai vị thí chủ, trụ trì nhà ta tự tay làm mứt táo, pha trà ngọt, mời hai vị nếm thử một chút.
Trà ngọt của Trấn Thủy Quan Âm am hết sức nổi danh, ngoài ra còn có canh hạnh nhân, hạch đào lạc, mứt táo và trà ngọt, sữa chua, mỗi thứ một vị.
Người bưng trà tới là một vị tiểu ni cô xinh đẹp, đôi mắt hoa đào làm say đắm lòng người, lúc khom người cúi đầu nâng trà lên cao cho Tần Lâm, cổ áo hơi rộng để lộ một mảng trắng muốt mê người.
Dường như Tần Lâm không thèm để ý tới, đưa tay nhận lấy hai chén trà, đưa Kim Anh Cơ một chén, sau đó cũng không nhìn tiểu ni cô này nữa.
Nhìn tiểu ni cô đầy cõi lòng u oán rời đi, Kim Anh Cơ cười như tiểu hồ ly, giơ ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái lên trán Tần Lâm:
- Hay cho kẻ ngốc không hiểu phong tình!
Tần Lâm nhìn Kim Anh Cơ cười mà không nói, ánh mắt rõ ràng là nói có vị đại mỹ nhân thiên kiều bá mị nàng rồi, ta còn trêu chọc tiểu ni cô ai cũng có thể làm chồng kia để làm gì?
Trong lòng Kim Anh Cơ ngọt ngào như rót mật, thấy Tần Lâm đang muốn uống chén trà ngọt mứt táo kia đột nhiên thản nhiên cười một tiếng, giơ tay ngăn không cho hắn uống, ôm chặt lấy khuỷu tay hắn hết sức dịu dàng, dắt hắn đi tới đại điện thờ cúng tượng thần Mụ Tổ.
Chỉ thấy trên thần đài là tượng ngọc vô cùng lộng lẫy, bốn phía treo lụa đỏ, hoa hòe sặc sỡ, lưu kim pháp khí đủ các màu sắc bày biện chỉnh tề. Bên dưới là một cây nến đỏ to như cánh tay, thỉnh thoảng nổ bép một tiếng, có vẻ hỷ khí tràn đầy.
Thời này thuộc hạ thờ cúng chủ nhân thường đặt làm tượng có dung mạo giống như chủ nhân. Tỷ như tượng Cửu Liên Bồ Tát ở Từ Thọ tự chính là điêu khắc theo dung mạo Lý Thái hậu, cho nên pho tượng bạch ngọc Thiên Phi ở Trấn Thủy Quan Âm am này cũng có tám chín phần tương tự Kim Anh Cơ.
Tần Lâm vào thần điện, ánh mắt không tự chủ được bị tượng ngọc hấp dẫn, bèn dạo quanh pho tượng một vòng, sao đó không chút khách sáo nhìn Kim Anh Cơ từ đầu tới chân, trong lòng cười thầm không ngừng: đây đâu phải là thờ Thiên Phi, mà rõ ràng là thờ Kim Anh Cơ!
Kim Anh Cơ lấy phân thân ở chỗ này được vạn chúng đảnh lễ, không biết rằng từ trước tới nay có thể hấp thu lực tín ngưỡng, ngưng tụ thần cách, đăng lâm thần vị được chăng? Hoặc là tiếp nhận công đức cảm ứng, khí vận hạo nhiên dư thừa, trên cảm thiên đạo dưới ứng nhân hòa, từ đó cải thiên hoán mệnh, thần khí dịch đỉnh?
Tần Lâm lại quên là ở thật nhiều địa phương Kỳ Châu, Dương Châu, Hưng Quốc, Kế Châu thậm chí cả kinh sư, đã sớm có rất nhiều người chịu ân của hắn tạo sinh từ hắn thành kính vái lạy, cúng tế đầy đủ bốn thời tám tiết, quanh năm hương khói không ngừng. Nếu quả như thật có khí vận gì đó, đã sớm đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Giao Cảm trên người hắn, lúc ấy thuận thì còn, nghịch thì mất, làm gì cũng được, đánh đâu thắng đó, chính là Kinh Dịch nói: nguyên hanh lợi trinh. (Quẻ Càn, mở nghiệp lớn, có bốn đức: Có sức sáng tạo lớn lao (nguyên), thông suốt và thuận tiện (hanh), lợi ích thích đáng (lợi), ngay thẳng và bền vững (trinh).)
Kim Anh Cơ nhìn ánh mắt Tần Lâm lập tức đại khái đoán được hắn đang suy nghĩ gì, vào lúc này Ngũ Phong thuyền chủ lại thu hồi nụ cười, nghiêm trang dẫn Tần Lâm đi tới trước mặt tượng thần.
- Tiểu oan gia, làm sao nô gia không biết tình nghĩa của huynh?
Sóng mắt Kim Anh Cơ dịu dàng quấn quít cùng Tần Lâm, ánh mắt chứa đầy nhu tình mật ý giống như sóng biếc ngoài Đông Hải, khẽ hé đôi môi đỏ mọng:
- Nô gia cũng không trông cậy huynh sẽ cưới người ta vào cửa, hiện tại ở trước mặt thần tượng Thiên Phi chúng ta lấy trà thay rượu uống chén giao bôi. Sớm muộn… sớm muộn gì nô gia cũng sẽ thỏa mãn tâm nguyện của huynh…
Dứt lời thanh âm càng ngày càng nhỏ, Kim Anh Cơ cúi gằm đầu xuống, gương mặt trái xoan ửng đỏ lan rộng tới tận hai tai.
Từ trước tới nay vẫn làm ra dáng vẻ yêu mị dụ hoặc, Kim Anh Cơ chưa hề biết xấu hổ là gì. Chỉ có vào lúc này nói thật lòng mình, cuối cùng vị Ngũ Phong thuyền chủ tung hoành trên biển này mới để lộ ra vẻ thẹn thùng nhi nữ.
Nếu như hai bên đã có tình ý với nhau, ai mà không muốn đường đường chính chính gả vào nhà chồng? Không cần biết là chính thê hay bình thê, hay thiếp thất, tóm lại cũng phải có một danh phận.
Nhưng đối với Kim Anh Cơ, chuyện này cũng là tuyệt đối không thể nào.
Thân là nữ nhi Uông Trực, Ngũ Phong thuyền chủ hiện nhiệm, tánh mạng của nàng thuộc về biển cả sóng xanh mênh mông. Nàng là nữ nhi của biển, tuyệt không thể nào ở lại bên người vị hôn phu giúp chồng dạy con giống như nữ tử bình thường. Cũng chỉ có dẫn dắt hạm đội tung hoành trên biển, tánh mạng của nàng mới tươi tắn linh động, vĩnh viễn không khô héo.
Từ góc độ thực tế hơn, có lẽ Ngũ Phong hải thương không ngại chủ nhân của mình có quan hệ như vậy với Tần Lâm, nhưng nếu nàng chính thức gả cho Tần Lâm, lấy thân phận thiếp thất Tần Lâm chấp chưởng đội ngũ hải thương khổng lồ cũng có chút bất tiện.
Mà phương diện triều đình cũng tuyệt đối sẽ không cho phép xuất hiện tình huống như thế, chỉ riêng vấn đề lễ giáo đã khó lòng giải quyết. Thổ Ty triều đình chính thức sách phong lại làm thiếp thất Hán quan, rốt cuộc Kim Anh Cơ được coi là cáo mệnh phu nhân hay là Thổ Ty? Từ trước tới nay cũng chưa có tiền lệ như vậy!
Huống chi làm như vậy sẽ mang lại cho Tần Lâm hiểu lầm và chỉ trích không nhỏ. Thu nạp nữ Thổ Ty làm thiếp, nắm giữ lực lượng quân sự ở Đông Hải không bị triều đình khống chế, triều đình sẽ tuyệt đối không dễ dàng cho phép một vị quan viên như vậy ngồi ở vị trí quan chưởng ấn Bắc Trấn Phủ Ty.
Cho nên bất kể từ góc độ Kim Anh Cơ hay là Tần Lâm, cái gọi là danh phận chỉ là gánh nặng làm cho bọn họ khó chịu thêm. Tần Lâm liên kết lực lượng trong triều, Kim Anh Cơ tung hoành vạn dặm ở trên biển, tùy duyên mà đến với nhau, ngầm hiểu trong lòng chính là kết cục tốt nhất.
Có được ắt phải có mất, Kim Anh Cơ là nữ nhi của biển, Ngũ Phong thuyền chủ tự do tự tại tung hoành vạn dặm sóng biếc, nàng cũng phải bỏ qua một ít thứ nữ tử tầm thường có thể dễ dàng có được.
Kim Anh Cơ cúi đầu chờ đợi Tần Lâm trả lời, vào giờ phút này, trong đôi mắt mê hồn vị Ngũ Phong thuyền chủ sát phạt quả quyết này cũng không nhịn được ứa ra một giọt nước mắt trong suốt.
- Ha ha ha...
Tần Lâm đột nhiên cười to một trận.
Kim Anh Cơ đã sớm trăn trở không biết bao lâu vì lựa chọn của mình, hiện tại nghe tiếng cười bèn oán hận trợn mắt nhìn Tần Lâm một cái. Tiểu oan gia, nô gia vì ngươi quên ăn quên ngủ bôn ba chạy mấy ngàn dặm đến kinh sư, vậy mà ngươi còn cười được sao? Chợt Tần Lâm thu tiếng cười lại, đưa ngón tay ra ấn vào mũi mỹ nhân một cái: -
Nàng ngốc thật, nếu như ta thích một con công xinh đẹp, vậy ta nên nhốt nó trong lồng, để cho cái đuôi xinh đẹp của nó không thể xòe ra, cánh nó bị trói buộc, hay nên để cho nó tự do tự tại tung cánh bay cao, lúc vui vẻ thả sức kêu to, thoải mái xòe đuôi xinh đẹp của nó?
Kim Anh Cơ chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn tình lang chợt trở nên sáng rực.
Tần Lâm vừa cười vừa nói:
- Cho nên người mà ta thích chính là Ngũ Phong thuyền chủ Kim Anh Cơ dương buồm dong ruỗi trên biển cả, dẫn dắt thuyền đội buồm trắng như mây, viễn hành bên ngoài vạn dặm. Ta không hề có ý muốn nhốt nàng ở nhà, cả ngày làm chuyện bếp núc thêu thùa, sống trọn đời một cách nhàm chán. Ta vẫn chờ nàng đưa hải thuyền Đại Minh về phía Ấn Độ, về phía Ả Rập, về phía Lỗ Mật quốc, thậm chí là xa hơn.
Kim Anh Cơ gật đầu thật mạnh, nếu như nói trước kia đối với Tần Lâm là bảy phần chân tình, ba phần cảm kích, như vậy bây giờ lại là chí đồng đạo hợp, tâm tâm tương ấn.
Trừ Tần Lâm ra, nàng biết vĩnh viễn không cách nào tìm được nam nhân thứ hai hiểu mình như vậy. Mẫu thân đã mất của nàng đã từng nói, loại nam nhân như vậy phải giữ cho thật chặt, bằng không hắn sẽ giống như con cá trong lòng bàn tay, trong lúc nàng cho rằng đã cầm tù được nó, nó lại chạy ra ngoài theo kẽ tay nàng.
Sửa sang lại tâm trạng một chút, trong đôi mắt mê ly của Kim Anh Cơ giờ đây chỉ có mình hình bóng Tần Lâm:
- Nào lại đây, tiểu oan gia, chúng ta nhờ Thiên Phi nương nương làm chứng, uống trà ngọt và mứt táo thay cho chén rượu giao bôi, chính là duyên định kiếp này.
Tần Lâm ung dung cười một tiếng, bá đạo choàng lấy eo nhỏ như rắn nước của Kim Anh Cơ, bốn mắt nhìn nhau trước tượng Thiên Phi, dù có muôn vạn lời nhưng không cần phải nói.
Thần điện mới cất này là hành cung ngày sau, trang trí vô cùng hoa lệ, hai cây nến đỏ toát ra hỷ khí tràn trề, nhưng không phải là đại đường dùng bái thiên địa dành cho hôn lễ. Thế nhưng ngẫu nhiên có người đưa tới trà ngọt và mứt táo tượng trưng cho nam nữ ân ái, quả thật là trời chiều lòng người.
Hai người nhu tình mật ý, chuẩn bị uống chén trà giao bôi.
Không ngờ rằng trong khoảnh khắc này dị biến xảy ra, thình lình một thanh âm lạnh như băng vang lên ở ngoài cửa:
- Hừ hừ, giỏi cho một đôi nam nữ si tình, người không biết chỉ cho là hai thiếu niên nam nữ từ đâu trốn ra đây lén lút định ước, không thể ngờ được lại là Tần ma đầu Cẩm Y Vệ và Kim thuyền chủ Ngũ Phong hải thương.
Thanh âm này cao ngạo tuyệt thế, lạnh lùng như hàn băng trên núi tuyết vạn năm không tan, Tần Lâm vừa nghe cũng biết hỏng bét: Bạch Liên giáo chủ đến!
Người ngoài cửa quả thật chính là Bạch Liên giáo chủ, nàng vận một bộ bạch y không dính một hạt bụi nào, mái tóc như thác đổ hết sức mê người. Thế nhưng đeo mặt nạ bạc lạnh như băng giá, chỉ chừa ra hai lỗ thủng đen ngòm ở vị trí hai mắt, lộ ra vẻ cực kỳ đáng sợ.
- Thì ra là giáo chủ Ma giáo đại giá quang lâm, bản quan cùng chuyết kinh định duyên trong Thiên Phi điện, không ngờ rằng có vị khách quý như vậy tới dự lễ, quả thật là khách quý, khách quý…
Tần Lâm làm mặt dày nói nhảm một tràng, giả vờ đặt chén trà lên bàn thờ, tay kia âm thầm lặng lẽ sờ vào Xế Điện Thương ở đai lưng.
Giọng Bạch Liên giáo chủ lạnh như băng nói từ sau mặt nạ bạc:
- Bản giáo chủ xin khuyên Tần trưởng quan tiết kiệm sức lực là hơn, khẩu súng rỉ của ngươi không có chút tác dụng nào với bản giáo chủ, chỉ cần ta muốn, sau khoảnh khắc ngươi chỉ còn là một cỗ thi thể.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu