Chương 263: Sống Lại! Nụ Hôn Của Nhã Đình
ịch giả: Tinh Vặn
Long Hạo Thần lập tức quay đầu ánh mắt ý hỏi Y Tư Đốn Vương bên cạnh mình.
Y Tư Đốn Vương ánh mắt nghiêm trọng, gật đầu.
“Ả nói không sai, Hủy Diệt Thụ bắt đầu sinh trưởng rồi thì không thể nghịch lại. Bây giờ chúng ta chỉ có thể cố gắng phong ấn Hủy Diệt Thụ, giảm tốc độ sinh trưởng của nó. Tiếp theo ta sẽ cầu nguyện với Thần Tự Nhiên, xem coi Thần Tự Nhiên có thể tách ra một nhánh Vĩnh Hằng Thụ không, triệt để phong ấn Hủy Diệt Thụ.”
Tuy Y Tư Đốn Vương không trách móc hắn nhưng Long Hạo Thần vẫn có thể nghe ra sự bất mãn trong giọng nói của gã, áy náy nói.
“Xin lỗi, Y Tư Đốn Vương, là tôi quá đại ý. Tôi không ngờ Nguyệt Dạ Nữ Vương các hạ lại có mưu đồ lớn đến thế. Nhưng tôi không thể không nói, người phòng ngự hạt mầm Hủy Diệt Thụ này không quá nghiêm ngặt.”
Y Tư Đốn Vương có chút xấu hổ bực mình nói.
“Ai mà biết ả làm như thế. Nếu không phải ngươi cản trở thì ta sớm phát hiện ả xuống tay với mầm Hủy Diệt Thụ, cũng có đủ thời gian ngăn cản.”
Long Hạo Thần nói.
“Việc này tại tôi mà ra, hãy để tôi kết thúc đi. Khi tôi tiến vào đây liền cảm nhận được hơi thở hủy diệt đó. Y Tư Đốn Vương tôi hỏi người một lần cuối cùng, người có phải thật sự muốn hủy đi Hủy Diệt Thụ, để nó vĩnh viễn không xuất hiện nữa?”
Y Tư Đốn Vương vẻ mặt đau khổ nói.
“Đó là đương nhiên. Ngô chủ không có cách nào hủy nó, rồi lại không thể để nó ở trong thần vực của ngô chủ ảnh hưởng Vĩnh Hằng Thụ, nên mới đưa nó cho ta trông giữ, ai ngờ xảy ra chuyện này.”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Nếu đã thế thì giao cho tôi đi. Thật ra hủy đi Hủy Diệt Thụ không có bao nhiêu khó khăn.”
Nói rồi hắn xoay người, nâng lên tay phải vẫy hướng Hủy Diệt Thụ.
Một luồng sáng vàng rực rỡ bay hướng Hủy Diệt Thụ trong tay Tư Tư.
Mặt Tư Tư vẫn giữ nụ cười, khóe miệng cong lên nụ cười khinh thường. Tuy hôm nay cô thất bại nhưng mới rồi trong lúc cầu nguyện, cô đã hiến tế linh hồn hắc ám của mình cho Hủy Diệt Thụ, chỉ cần không lâu sau Hủy Diệt Thụ lớn lên, vậy cô còn có khả năng hồi sinh linh hồn.
*Đinh!*
Kiếm quang rơi vào Hủy Diệt Thụ phát ra tiếng giòn vang. Một tầng sương khói tím nhạt hình thành màn sáng bảo vệ Hủy Diệt Thụ bên trong. Kiếm quang của Long Hạo Thần thậm chí không thể dấy lên một điểm ánh tím thì đã tan mất.
Long Hạo Thần chậm rãi gật đầu, nói.
“Đúng là có lực phòng ngự rất mạnh.”
Tư Tư khinh thường nói.
“Cái gì rất mạnh? Là kiên cố vĩnh viễn không thể phá.”
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Nói lời đừng quá vẹn toàn, trên đời này không chuyện gì là không khả năng.”
Nói xong đôi tay hắn chậm rãi nâng lên, làm động tác nắm trên không trung. Ngay sau đó, trán hắn từ từ hiện ra chín quang văn tím.
Khi chín quang văn xuất hiện, Long Hạo Thần vốn tràn ngập hơi thở quang minh thì trên mặt bỗng xuất hiện một tầng tà mị. Ngay cả Y Tư Đốn Vương ở một bên cũng bị giật nảy mình. Nhưng gã rất nhanh phát hiện, trái tim quang minh của Long Hạo Thần không biến đổi gì, chỉ là lực lượng hơi khác mà thôi.
Ngay sau đó, Y Tư Đốn Vương và Tư Tư trông thấy một thanh kiếm to chậm rãi xuất hiện trong đôi tay nắm lại của Long Hạo Thần. Thân kiếm tím vàng nhìn thật là huyễn lệ chói mắt. Đặc biệt là sáu cái đầu ở chỗ chuôi kiếm, đều tỏa ra ánh mắt lạnh lẽo, dường như đang nhìn chăm chú mọi thứ xung quanh.
Trọng kiếm tím vàng vừa ra, thần khí trong tay Y Tư Đốn Vương và giáp thần khí trên người đều khẽ kêu ù ù. Y Tư Đốn Vương kinh ngạc nói.
“Bảo bối của ta đang sợ hãi. Kiếm, kiếm của ngươi là thứ gì?”
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Nếu đã phải phá hư Hủy Diệt Thụ, vậy kêu nó là kẻ sát hủy diệt đi. Như thế thì tên đầy đủ của nó là kẻ sát hủy diệt, Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm.”
Nói rồi Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm trong tay hắn vạch đường cầu vồng kinh thiên chém hướng Hủy Diệt Thụ.
Lần này Tư Tư cảm nhận uy hiếp to lớn. Cô không e ngại Hủy Diệt Thụ bị công kích, nhưng đằng sau nó chính là cô! Cô không có lực phòng ngự cường đại như Hủy Diệt Thụ, dù là người hay Tinh Linh đều có cầu sinh rất mạnh. Gần như là bản năng, Tư Tư thả ra Nhật Nguyệt Thần Thạch trong tay.
Ánh sáng tím vàng tia chớp lao tới, ở giữa không trung trúng ngay Hủy Diệt Thụ.
Ánh sáng tím trên Hủy Diệt Thụ lần nữa xuất hiện, nhưng khác với kiếm ý chớp lóe tán loạn lúc trước, lần này màn sáng tím vàng tiếp xúc với Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm thì giữa hai bên nảy ra hiệu quả dính chùm. Chính là nói, ngay cả Hủy Diệt Thụ Nhật Nguyệt Thần Thạch như là bị Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm đóng đinh ở không trung.
Vài giây sau Hủy Diệt Thụ run bần bật tại Nhật Nguyệt Thần Thạch, từng tầng sáng tím cũng biến càng đậm đặc, thậm chí mang theo điểm sáng tím lấp lóe.
Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm thì vẫn chảy xuôi ánh tím vàng, chỉ là sáu cái đầu to chỗ chuôi kiếm hoàn toàn mở mắt ra, tựa như sống lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Hủy Diệt Thụ đang giãy dụa.
“Không, điều này là không thể nào.” Tư Tư ngây ngốc nói. “Hủy Diệt Thụ dựng dục lực hủy diệt, dù ở trạng thái ban đầu, bất cứ thứ gì công kích nó đều chớp mắt bị hủy diệt, tại sao xuất hiện tình huống đối kháng?”
Ngay khi vẻ mặt cô không thể tin tưởng, mắt nhìn chằm chằm thì đột nhiên, mũi kiếm Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm xuất hiện biến đổi.
Kiếm phong vốn đã sắc bén chớp mắt biến thành cái miệng to, một ngụm cắn vào tầng năng lượng hủy diệt mà Hủy Diệt Thụ tỏa ra, cắn nát bản thể chồi non, dùng sức xé. Không ngờ cứ như vậy bứng nó ra khỏi Nhật Nguyệt Thần Thạch, sau đó há miệng nuốt cái ực. Hủy Diệt Thụ bỗng chốc hóa thành đoàn sáng tím biến mất trong Tử Kim Hạo Nguyệt kiếm.
Long Hạo Thần nâng lên tay phải, hút Nhật Nguyệt Thần Thạch đã mất đi Hủy Diệt Thụ vào tay mình. Xoay người hỏi Y Tư Đốn Vương đã hoàn toàn ngơ ngẩn.
“Cái này là của người?”
Y Tư Đốn Vương lắc đầu, phản xạ nói.
“Đây là báu vật thiên nhiên dựng dục, không thuộc về ta. Là ngươi cướp về, nó chính là của ngươi. Nhưng mà, ngươi, ngươi thật sự hủy đi Hủy Diệt Thụ rồi?”
Long Hạo Thần nhoẻn miệng cười nói.
“Chắc vậy. Yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì.”
Khi hắn tiến vào hang Y Tư Đốn Vương cảm nhận ý niệm hủy diệt thì cảm xúc của Hạo Nguyệt xuất hiện trong lòng hắn. Đối với lực lượng hủy diệt này, Hạo Nguyệt tràn ngập cảm xúc khao khát. Không ngừng xúi Long Hạo Thần tranh đoạt. Nhưng chỗ này là địa bàn của Y Tư Đốn Vương, trước khi hiểu rõ sự thật thì tất nhiên Long Hạo Thần không thể làm thế. Cùng lúc đó, có Hạo Nguyệt gợi ý khiến hắn càng nghi ngờ Tư Tư.
Hạo Nguyệt cũng nói rõ cho hắn, lực lượng hủy diệt này tuy tinh thuần cường đại nhưng chưa đủ tạo thành bất cứ thương tổn gì với nó, chỉ có thể trở thành đồ bổ mà thôi. Có thứ này, nó có thể trong thời gian ngắn hoàn thành lần tiến hóa cuối cùng.
Đây cũng là lần đầu tiên Hạo Nguyệt cho Long Hạo Thần biết nó sắp tiến hóa lần cuối cùng.
Mới rồi Long Hạo Thần hỏi Y Tư Đốn Vương có muốn triệt để hủy Hủy Diệt Thụ hay không chính là để danh chính ngôn thuận bồi bổ cho Hạo Nguyệt. Hủy Diệt Thụ có thật sự bị hủy thì hắn không biết, nhưng có một điều hắn rõ ràng, thứ bị Hạo Nguyệt nuốt vào bụng rồi tuyệt đối không có khả năng ói ra. Đặc biệt là lúc trước Hạo Nguyệt đã nói với hắn rồi, Hủy Diệt Thụ và nó không cùng một cấp bậc, không có khả năng phản phệ.
Lúc này Tư Tư đã hoàn toàn ngơ ngác. Hy vọng cuối cùng của ả cũng bị phá hủy. Đột nhiên á rống to một tiếng, hai tay ôm đầu, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.
Một cô bé có xinh cỡ nào, thống khổ điên cuồng rống như vậy cũng sẽ không dễ nhìn. Long Hạo Thần giật mình, nhưng lúc này hắn không thể tiếp xúc phong ấn kỹ năng lĩnh vực.
“Y Tư Đốn Vương, cô ta làm sao vậy?”
Nhìn Tư Tư thống khổ, ngược lại Y Tư Đốn Vương rất vui vẻ nói.
“Bằng hữu nhân loại cường đại, ngươi thật sự làm được rồi, ngươi thật sự làm được! Chắc chắn ả đem tất cả mặt hắc ám trong linh hồn mình hiến tế cho Hủy Diệt Thụ. Chắc bây giờ Hủy Diệt Thụ đã hoàn toàn bị hủy diệt, mặt âm u trong linh hồn ả cũng tan vỡ. Linh hồn mất đi một phần nên ả mới thống khổ như vậy. Ngươi xem, linh lực thuộc tính hắc ám trên người ả bắt đầu tán loạn kìa. Ha ha, Nguyệt Dạ Nữ Vương Ám Dạ Tinh Linh tộc mất đi lực lượng hắc ám, tương lai Y Tư Đốn có thể yên bình đoạn thời gian rất dài. Lại còn không có uy hiếp của Hủy Diệt Thụ nữa. Bằng hữu, cảm ơn ngươi, hữu nghị của Y Tư Đốn Vương ta sẽ cùng ngươi cả đời.”
Đối với Y Tư Đốn Vương, tuy Ám Dạ Tinh Linh tộc không phải nguy hiểm lớn gì nhưng vẫn quấy rầy hòa bình Y Tư Đốn. Đặc biệt lần này Nguyệt Dạ Nữ Vương làm ra chuyện như vậy, tất nhiên càng khiến gã cảnh giác. Bây giờ Nguyệt Dạ Nữ Vương Tư Tư linh hồn bị phá hư, còn mất đi lực lượng hắc ám, ý nghĩa Ám Dạ Tinh Linh tộc mất đi lãnh tụ, tất nhiên sẽ không dấy lên sóng gió gì được. Càng khiến Y Tư Đốn Vương vui sướng là Hủy Diệt Thụ phỏng tay nhất cũng bị Long Hạo Thần triệt để hủy. Từ nay về sau gã có thể kê gối cao ngủ ngon. Lấy tu vi của gã, thế giới Y Tư Đốn sẽ không còn gì tạo thành uy hiếp cho gã nữa.
Lúc này, lòng Long Hạo Thần bỗng máy động, bản năng triệu hoán ra Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán, Lam Vũ, Quang Phù Dung tràn đầy vết rạn.
Hai thần kiếm mới vừa rồi trong va chạm để lại dấu vết không thể sửa chữa, hơi thở chúng nó đã biến cực kỳ suy yếu. Nhưng lúc này, Long Hạo Thần từ hai thần kiếm cảm nhận được hơi thở sinh mệnh yếu ớt khiến hắn vô cùng quen thuộc.
Không chút chần chờ, Long Hạo Thần nói với Y Tư Đốn Vương.
“Tôi cần Sinh Mệnh Lĩnh Vực của người tăng phúc, hãy giúp tôi một tay.”
Y Tư Đốn Vương không chút do dự, sảng khoái nói.
“Không thành vấn đề, đến đây đi.”
Nói xong Sinh Mệnh Lĩnh Vực màu xanh biếc khuếch tán, bao phủ người Long Hạo Thần vào trong.
Long Hạo Thần trân trọng từ từ nâng hai thần kiếm lên không trung, ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào chúng. Hắn hít sâu ổn định tâm trí, ngay sau đó, hắn đem đôi kiếm tùy thời tan vỡ khép lại.
Ánh vàng bảy sắc Quang Thần Lĩnh Vực dâng lên, đem hai thần khí hoàn toàn bao phủ vào trong. Mắt thấy chúng nó dung hợp một chỗ, hơi thở sinh mệnh và sáng tạo theo đó xuất hiện.
Nhưng lực lượng này đối với hai thần kiếm đã bị tổn hại thì gánh nặng quá lớn, chúng nó phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Long Hạo Thần trầm giọng quát.
“Không phá thì không xây được, cô ấy từng vì dựng dục các ngươi trả giá vô số kể, hiện tại xin các ngươi hãy chân chính dung hợp!”
*Oành!*
Sinh Mệnh và Sáng Tạo kiếm chớp mắt bùng nổ, hóa thành vô số điểm sáng. Trong những điểm sáng này, lớn nhất chính là một đoàn sáng vàng.
Ánh mắt Long Hạo Thần tập trung vào đoàn sáng vàng, cùng lúc đó, những điểm sáng tan vỡ đều bị Quang Thần Lĩnh Vực của hắn bao phủ.
Thời gian yên tĩnh, lực lượng Cai Quản Tiến Trình Sinh Mệnh chớp mắt bao phủ những điểm sáng.
Một luồng sáng vàng bảy sắc và Trái Tim Vĩnh Hằng đập nhanh bắn ra khỏi ngực Long Hạo Thần, trực tiếp rót vào đoàn sáng vàng đó. Bỗng chốc, đoàn sáng bắt đầu nhanh chóng phình to, giãn ra, hơi thở sinh mệnh biến ngày càng đậm.
Tựa như một phôi thai vàng nhỏ xíu bị dựng dục ra, hình người dần hiển hiện. Ngay sau đó, hình người bắt đầu biến lớn, thân thể vươn ra. Thậm chí sau lưng còn có ba đôi quang cánh nhỏ xinh.
Bộ dạng của cô dần biến rõ ràng, tuyệt mỹ mà nhu hòa, nhưng lại trong suốt, yếu ớt như thế, đó chẳng phải là Nhã Đình sao?
Ban đầu khi Long Hạo Thần ở Tháp Tinh Ma bị Ma Thần Hoàng đánh chết, trái tim của hắn triệt để vỡ vụn. Nhã Đình ở chính là linh khiếu bên cạnh trái tim Long Hạo Thần!
Uy lực một kích của Ma Thần Hoàng thật sự quá lớn, cho nên thể Tinh Linh của Nhã Đình chớp mắt vỡ tan, chỉ có linh hồn bởi vì cùng Sinh Mệnh và Sáng Tạo kiếm chiến đấu, bị thần kiếm thu vào trong nên mới tránh thoát một kiếp.
Nhưng linh hồn cô cũng vì cực kỳ yếu ớt mà rơi vào ngủ say.
Từ khi mình sống lại, Long Hạo Thần vừa tu luyện vừa tìm kiếm tung tích của Nhã Đình. Trải qua thời gian dài cố gắng, tu vi của hắn lần lượt tiến hóa, rốt cuộc để hắn phát hiện ra một khả năng. Đó chính là có lẽ Nhã Đình bị hai thần kiếm biến thành kiếm linh. Chỉ có khi chúng nó dung hợp thành Sinh Mệnh và Sáng Tạo kiếm, Long Hạo Thần mới cảm nhận được một tia hơi thở của Nhã Đình.
Nhưng mà, dù biết rõ linh hồn Nhã Đình có lẽ tồn tại nhưng Long Hạo Thần không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu đánh nát hai thần kiếm, Nhã Đình rất có thể lập tức hồn phi phách tán! Còn không bằng tiếp tục ở lại trong thần kiếm.
Tất cả điều xảy ra trước mắt rốt cuộc cho Long Hạo Thần cơ hội. Quang Thần Lĩnh Vực tiến hóa khiến hắn nắm giữ năng lực kỳ diệu Sinh Mệnh Tiến Trình. Hắn đang dùng lực lượng lĩnh vực của mình thúc đẩy linh hồn yếu ớt của Nhã Đình tiến hóa!
Quá trình này rất phức tạp, rất rắc rối, tiêu hao rất nhiều lực lượng của Long Hạo Thần. Nhưng bên cạnh hắn có Y Tư Đốn Vương bổ sung, cho nên khi phóng ra lực lượng lĩnh vực hắn không cần lo lắng cái gì liên tục tăng phúc.
Dần dần hình thể Nhã Đình ổn định lại, Long Hạo Thần thở ra hơi dài. Ít nhất hắn khẳng định Nhã Đình trong trạng thái này sẽ không hồn phi phách tán nữa.
Quá trình tiếp theo càng thêm phức tạp. Long Hạo Thần bắt đầu đem năng lượng của hai thần kiếm tan vỡ từ từ rót vào người Nhã Đình. Dựa vào Quang Thần Lĩnh Vực tinh thuần, linh hồn Nhã Đình dần được tăng phúc đến trình độ khỏe mạnh nhất.
Tuyệt đối đừng quên, lúc đó Nhã Đình đã từng dung hợp Thánh Dẫn Linh Lô. Lực lượng dựng dục của Thánh Dẫn Linh Lô ngủ say trong linh hồn cô, lần này cũng bị thức tỉnh. Dù là Quang Minh Nữ Thần Vịnh Thán hay Lam Vũ, Quang Phù Dung đều được Nhã Đình thời gian dài dựng dục. Lúc này chúng nó vỡ nát, bị Nhã Đình hấp thu vào người, hóa thành năng lượng thuần túy dung hợp với lực lượng linh hồn không khó khăn chút nào, chỉ là cần rất lớn lực lượng bên ngoài trợ giúp.
Có thể thấy, giữa không trung, tầng ngoài cùng là Sinh Mệnh Lĩnh Vực xanh biếc của Y Tư Đốn Vương. Trong Sinh Mệnh Lĩnh Vực là Quang Thần Lĩnh Vực lấp lánh ánh vàng bảy sắc của Long Hạo Thần. Trung tâm chính là Nhã Đình tỏa ra ánh sáng vàng nhu hòa.
Được đến lực lượng hai thần kiếm tan vỡ dung nhập, thân thể Nhã Đình dần biến ngưng tụ, cảm giác yếu ớt khiến người đau lòng cũng giảm bớt. Long Hạo Thần rót vào cho cô không chỉ là lực lượng sau khi hai thần kiếm vỡ nát, quan trọng là lực lượng sức sống khổng lồ, là sức sống lấy quang minh làm đường dẫn.
Đối với Tinh Linh, dù là nguyên tố tinh linh, khao khát rất lớn với sự sống, chứ nói chi ở trong lòng Long Hạo Thần sớm không xem Nhã Đình chỉ là nguyên tố tinh linh mà thôi.
Thực lực của Y Tư Đốn Vương đúng là mạnh. Sinh Mệnh Lĩnh Vực của gã bị Quang Thần Lĩnh Vực không ngừng hấp thu nhưng vẫn không có chút dấu hiệu bị yếu đi. Hơn nữa có thể thấy, từ ngoài hang động, rất nhiều hơi thở sinh mệnh ùa vào, không ngừng rót vào lĩnh vực của gã, rồi liên tục tăng phục cho Long Hạo Thần.
Làm chúa tể thế giới này, Y Tư Đốn Vương có quyền uy chí cao vô thượng tại đây. Gã là sứ giả của Thần Tự Nhiên, là người cai quản sự sống. Nếu không phải Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần khắc chế gã quá lớn, lúc trước không thể nào đè ép gã bó tay chịu trói.
Có minh hữu hết sức ủng hộ, Long Hạo Thần vốn cảm thấy làm lại thân thể cho Nhã Đình cực kỳ khó khăn nay xem như giải quyết. Cùng lúc đó, hắn dựa vào linh hồn lực lượng sau khi tiến hóa lớn mạnh không ngừng kiểm soát Quang Thần Lĩnh Vực của mình. Vừa giúp đỡ Nhã Đình làm lại thân thể vừa triệt ngộ lĩnh vực tiến hóa đem đến các loại biến đổi, và ảo diệu khống chế lĩnh vực. Có lần này thể nghiệm, hắn coi như chân chính nắm giữ huyền diệu cấp chín bậc ba.
Lĩnh Vực Kỹ Năng mới nhất Long Hạo Thần lĩnh ngộ là Cai Quản Tiến Trình Sinh Mệnh có thể nói vô cùng kỳ diệu, khuyết điểm duy nhất là không có năng lực công phòng quá mạnh. Đối với đối thủ yếu hơn hắn, kỹ năng lĩnh vực là tuyệt chiêu vô địch, thậm chí có thể biến đổi các loại. Nhưng nếu đối thủ cũng có lĩnh vực cường đại, vậy kỹ năng lĩnh vực của hắn chỉ có thể sinh ra tác dụng một vài mặt. Bàn về lực công kích thì còn không bằng Thần Quang Viên Vũ Khúc. Đương nhiên, cùng với lĩnh ngộ kỹ năng lĩnh vực này, Quang Thần Lĩnh Vực của hắn tiến một bước dài, tiến hóa cấp bậc thêm khủng bố.
Rốt cuộc, khi cuối cùng một mảnh vỡ thần kiếm dung nhập vào người Nhã Đình, Long Hạo Thần ngừng thúc đẩy lĩnh vực. Toàn thân Nhã Đình tỏa vầng sáng vàng nhu hòa, mở to đôi mắt, nhìn Long Hạo Thần bởi vì thời gian dài thúc đẩy lĩnh vực mà mặt tái nhợt, mắt cô đẫm nước, nhưng bây giờ cô chưa thể phát ra thanh âm. Linh lực khổng lồ trong người cô đang tiến hành dung hợp nghiêng trời lệch đất.
Lực lượng dựng dục của Thánh Dẫn Linh Lô trong khoảnh khắc này sinh ra tác dụng to lớn. Có Quang Thần Lĩnh Vực của Long Hạo Thần trợ giúp, đem các năng lượng khác lạ cô hấp thu vào người dung hợp lại hết. Như vậy thì Nhã Đình chẳng những làm lại thân thể, cũng biến càng ngưng tụ hơn trước. Trong Quang nguyên tố nhu hòa, còn ẩn chứa một phần linh lực thuộc về thần kiếm.
Từng vòng vầng sáng trắng tự phát ra từ người Nhã Đình. Lúc này cô đã hoàn thành dung hợp. Điều Long Hạo Thần có thể làm đã xong, tiếp theo Nhã Đình tăng lên đến mức độ nào thì phải xem cố gắng của chính cô.
Long Hạo Thần vung lên tay trái, phía xa thân thể Nguyệt Dạ Nữ Vương không chút động tĩnh bị hắn cách không hút lại đây.
Lúc này Nguyệt Dạ Nữ Vương không còn tiếng động nào, cô mất đi linh hồn hắc ám của mình, tuy thân thể còn tồn tại hơi thở sự sống nhưng kỳ thật chỉ là cái xác biết đi, có thể xác mà không còn linh hồn.
Tay trái Long Hạo Thần ấn vào đỉnh đầu Nguyệt Dạ Nữ Vương, Quang Thần Lĩnh Vực chớp mắt nhập vào người cô, đầu tiên là giải trừ phong ấn.
Thoáng chốc thân thể Ám Dạ Nữ Vương nhanh chóng biến lớn. Chẳng qua bởi vì lúc trước bị thu nhỏ, quần áo trên người sớm rơi xuống, bộ dáng ba, bốn tuổi thì không thấy cái gì. Lúc này biến lớn trở về, thân hình hoàn mỹ vô khuyết trắng ngần xuất hiện trước mắt Long Hạo Thần, Y Tư Đốn Vương.
Y Tư Đốn Vương giống như gặp quỷ, nhanh chóng quay đầu đi, không biết đang lầm bầm cái gì, râu ria trên mặt rung rung. Dường như gã không sợ trời, không sợ đất nhưng lại rất sợ thấy đàn bà lỏa thể.
Định lực của Long Hạo Thần mạnh hơn gã nhiều, chỉ nhanh chóng nhắm mắt lại, để mình phi lễ chớ thị, nhưng hành động không biến đổi.
Quang Thần Lĩnh Vực xâm nhập vào người Nguyệt Dạ Nữ Vương. Lúc này Nguyệt Dạ Nữ Vương đã mất đi linh hồn, chỉ còn lại thân xác, tuy nhiên, linh lực bên trong người vẫn cực kỳ khổng lồ.
Linh lực của Long Hạo Thần tiến vào thân thể cô, đầu tiên tìm kiếm một phen. Hắn phát hiện, Nguyệt Dạ Nữ Vương trước kia là song thuộc tính hắc ám và thủy. Linh lực mạnh mẽ, ước chừng không kém gì trước khi hắn tiến hóa, cũng là tu vi cấp chín bậc hai. Tuy so với Y Tư Đốn Vương không kém bao nhiêu nhưng đừng quên, cô chính là song thuộc tính cấp chín bậc hai.
Lực lượng quang minh bắt đầu nở rộ trên người cô, định khu trừ linh lực hắc ám trong người cô. Nhưng rất nhanh, Long Hạo Thần phát hiện mình làm vậy chỉ phí công.
Hắc ám thuộc tính trong người Nguyệt Dạ Nữ Vương cực kỳ ngoan cố. Tuy không còn linh hồn dẫn dắt, nhưng trừ phi Long Hạo Thần hủy hoại thân thể cô, nếu không thì muốn tẩy sạch hắc ám thuộc tính là không thể nào. Thật rõ ràng, Đây là bởi vì lực lượng Hắc Ám Nữ Vương đến từ huyết mạch của cô. Huyết mạch mang đến hắc ám thuộc tính ngoan cố không phải là lực lượng thức tỉnh sau này có thể so sánh.
“Vô dụng, đừng phí sức nữa. Nguyệt Dạ Nữ Vương là tộc trưởng Ám Dạ Tinh Linh tộc, hắc ám thuộc tính của ả đã là thâm căn cố đế.” Tuy Y Tư Đốn Vương xoay người đi không nhìn hành động của hắn nhưng gã còn cảm giác, tất nhiên hiểu được Long Hạo Thần đang làm gì.
Nhã Đình dù là nguyên tố tinh linh, từ ý nghĩa nào đó chỉ là hình thái linh hồn. Dù linh hồn cô có ngưng tụ hơn, cũng vẫn chỉ là linh hồn. Long Hạo Thần muốn kiếm một thân thể cho cô, Nguyệt Dạ Nữ Vương đã mất linh hồn là thích hợp nhất. Làm Tinh Linh, nguyên tố tinh linh cùng Tinh Linh chân thực dung hợp dễ dàng hơn so với chủng tộc khác nhiều.
Y Tư Đốn Vương chính là người cai quản sự sống, tất nhiên hiểu điều này, cũng biết Long Hạo Thần muốn làm gì, nhưng gã không cho rằng Long Hạo Thần có thể thành công.
Long Hạo Thần suy nghĩ giây lát, nói.
“Có lẽ chỉ còn cách này.”
Nói rồi hắn nâng lên tay phải, chấm rãi ấn vào ngực trái cao ngất ngưỡng của Nguyệt Dạ Nữ Vương.
Y Tư Đốn Vương cảm nhận được hành động của Long Hạo Thần thì giật nảy mình, chặn lại nói.
“Bằng hữu, ngươi đừng dao động trái tim quang minh của mình!”
Gã sợ Long Hạo Thần bị sắc đẹp mê hoặc, làm ra việc gì không nên. Nếu thật là vậy thì lực lượng quang minh của hắn sẽ không còn tinh thuần nữa.
Long Hạo Thần nhẹ lắc đầu, ngay sau đó, tay ấn vào ngực Nguyệt Dạ Nữ Vương chậm rãi nổi lên ánh sáng đỏ nhạt. Từng giọt máu tươi xuất hiện đầu năm ngón tay, sau đó thấm vào da Nguyệt Dạ Nữ Vương.
“Ngươi, ngươi làm vậy là…” Y Tư Đốn Vương không rảnh lo lắng nhìn thấy Nguyệt Dạ Nữ Vương lỏa thể nữa, đột nhiên xoay người, có chút ngẩn ngơ nhìn Long Hạo Thần.
“Như vậy có đáng không? Cho dù ngươi thành công thì chắc chắn sẽ tổn thương nặng nguyên khí. Dù nguyên tố tinh linh không có thân thể thì sẽ vĩnh viễn đi theo ngươi.”
Long Hạo Thần nhẹ lắc đầu, nói.
“Nhã Đình không chỉ là nguyên tố tinh linh mà còn là đồng bạn của tôi. Tôi chưa từng xem cô ấy là tùy tùng. Cô ấy là bạn của tôi, bỏ lỡ cơ hội lần này, có lẽ cô ấy vĩnh viễn không có được thực thể. Vì tôi, Nhã Đình đã trả giá rất nhiều, rất nhiều, chỉ tổn thương chút nguyên khí tính cái gì?”
Việc giống vậy Long Hạo Thần từng làm một lần, chính là năm đó trên Kỵ Sĩ Thánh Sơn, vì cứu mạng Hạo Nguyệt, dùng máu mình biến đổi thuộc tính của nó.
Không sai, muốn trừ hắc ám trong huyết mạch của Nguyệt Dạ Nữ Vương chỉ có thể dùng lực lượng huyết mạch thanh tẩy. Long Hạo Thần muốn dùng máu của mình hoán đổi thể chất hắc ám của Nguyệt Dạ Nữ Vương, lấy huyết mạch Quang Thần tinh thuần giúp Nhã Đình tạo ra thân hình hoàn mỹ nhất.
Giữa không trung, người Nhã Đình khẽ run, cảm xúc dao động kịch liệt. Nhưng cô còn chưa hoàn thành dung hợp, còn ở trong vòng khống chế của Quang Thần Lĩnh Vực, không thể nhúc nhích một ly. Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn từng giọt máu trên tay Long Hạo Thần rót vào người Nguyệt Dạ Nữ Vương.
Từng giọt nước mắt không ngừng tràn ra mi mắt Nhã Đình. Cô xiết bao vui mừng! Vui mừng lúc trước mình lựa chọn. Nhìn Long Hạo Thần, cô đột nhiên cảm thấy cảm tình của mình biến muôn màu muôn vẻ. Tựa như cô đã là thể sinh mệnh chứ không còn là thể nguyên tố nữa. Cô chậm rãi khép hai mắt lại, trên người tỏa ra ánh sáng biến càng rực rỡ.
Long Hạo Thần dùng hành động của mình khiến Nhã Đình lĩnh ngộ nhiều hơn về trái tim quang minh, linh hồn cô theo thể nguyên tố cùng nhau tiến hóa.
Long Hạo Thần sớm không phải là Long Hạo Thần trước kia. Năm đó hắn vì có thể cứu lại mạng Hạo Nguyệt, gần như mất máu quá nhiều sắp chết. Nếu không phải Hạo Nguyệt kịp lúc truyền lại máu, chỉ sợ hắn đã sớm chết rồi.
Hiện nay thì khác. Hắn có được thể chất Quang Thần, dù là trong Thánh Ma đại lục hay là thế giới Y Tư Đốn đều là thể chất quang minh tinh khiết nhất. Khi giọt máu Quang Thần thứ nhất thấm vào người Nguyệt Dạ Nữ Vương, huyết mạch hắc ám trong người Nguyệt Dạ Nữ Vương sinh ra dao động cực lớn.
Nếu linh hồn của Nguyệt Dạ Nữ Vương còn ở, cô còn có thể khống chế lực lượng của mình cưỡng ép bài trừ kẻ lạ, tạo khó khăn cho Long Hạo Thần. Nhưng bây giờ cô sớm mất đi linh hồn, lực lượng hắc ám như rắn mất đầu, chỉ có thể hỗn loạn giãy dụa.
Từng giọt từng giọt huyết mạch Quang Thần nhập vào người Nguyệt Dạ Nữ Vương. Hắc ám không đủ thuần túy gặp phải quang minh cực kỳ tinh thuần, có thể tưởng tượng kết quả. Màu đen dần bị sắc vàng thay thế. Có thể thấy rõ, từng tầng khói đen không ngừng khuếch tán từ người Nguyệt Dạ Nữ Vương. Làn da cô biến càng thêm trong suốt, còn tỏa ra tầng sáng vàng nhạt.
Trong mắt Y Tư Đốn Vương biểu lộ tôn kính, đây là lần đầu tiên gã có cảm xúc này với một nhân loại.
Dưới tay gã thống trị Tinh Linh tộc, nhưng dù là Tinh Linh tộc lương thiện, so về phẩm tính cũng không thể bằng người đàn ông trước mắt!
Gã chậm rãi bay đến sau lưng Long Hạo Thần, đôi tay ấn lưng hắn, một đoàn sáng xanh ngọc lóe lên chiếu rọi trên người Long Hạo Thần.
Có thể mơ hồ thấy ở ngực Y Tư Đốn Vương một ánh sáng xanh ngọc hình lá cây lấp lóe. Đó là một lá cây trong bảy Vĩnh Hằng Diệp từ ngọn Vĩnh Hằng Thụ, cũng là nguồn suối lực lượng của Y Tư Đốn Vương. Gã đang điều động căn nguyên sức sống của mình, lấy sự sống mênh mông vô ngần của Vĩnh Hằng Thụ hỗ trợ Long Hạo Thần.
Được đến Y Tư Đốn Vương giúp đỡ, tốc độ nhảy của Trái Tim Vĩnh Hằng tăng lên gấp đôi. Nhịp đập nhanh, huyết mạch vận chuyển thêm mạnh mẽ. Có sự sống khổng lồ giúp đỡ, cảm giác suy yếu biến mất, trong máu hắn có nhiều hơi thở sinh mệnh hơn, càng dễ dàng thanh lý hắc ám huyết mạch của Nguyệt Dạ Nữ Vương.
Rốt cuộc, khi tia hắc ám cuối cùng trong người Nguyệt Dạ Nữ Vương bị thanh tẩy, toàn thân cô tỏa ra ánh sáng thánh khiết, làn da trắng nõn lóe vầng sáng, tựa như pho tượng hoàn mỹ.
Cùng lúc đó, Nhã Đình đã dung hợp xong lực lượng bản thân. Cột sáng trắng nồng đậm phóng lên cao, liên tiếp đỉnh hang. Có ánh sáng thánh khiết chiếu xuống, ba đôi cánh sau lưng Nhã Đình biến thành bốn đôi, trên trán thêm sợi chỉ tia sáng dài chừng một tấc.
Trong nhu hòa, khí thế của cô thêm thánh khiết và sắc bén khó tả. Ánh mắt vốn kích động biến yên tĩnh, lặng lẽ nhìn chằm chằm Long Hạo Thần. Tựa như đứa trẻ nhìn phụ thân mình, có sùng kính, có yêu mến, có nhiều vô số cảm xúc chính diện.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Nhã Đình, thân thể này chắc dung nạp linh hồn cô được. Tới đi, chỉ cần dung hợp thành công là cô sẽ trở thành Tinh Linh chân chính.”
Nhẹ gật đầu, Nhã Đình bay tới trước mặt Long Hạo Thần.
“Chủ nhân, dù Nhã Đình biến thành cái gì, người vĩnh viễn là chủ nhân của ta.”
Long Hạo Thần sờ đầu cô, nói.
“Cô bé ngốc, đừng nói những lời này. Nếu không phải vì tôi thì cô sẽ không suýt tan vỡ linh hồn. Có thể làm lại thân thể giúp cô, tôi thật rất vui vẻ. Tôi luôn xem cô là em gái, sau này cô chính là em của tôi rồi. Nếu cô đồng ý thì hãy theo họ tôi, kêu tôi là anh hai đi.”
Bờ môi hồng của Nhã Đình run rẩy, đột nhiên nhào vào ngực Long Hạo Thần.
“Anh…!”
Cô kêu lên tiếng này tràn đầy tình cảm. Đúng vậy, trong thân thể cô sắp dung hợp chảy dòng máu của Long Hạo Thần! Khi cô dung nhập vào thân thể đó thì có thể xem như là người thân của Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần nhẹ vuốt lưng cô.
“Đừng khóc, đây là một ngày hạnh phúc.”
Nhã Đình đột nhiên ngẩng đầu, đôi tay ôm cổ Long Hạo Thần, mắt ướt nước nhìn hắn chăm chú.
“Chủ nhân, trước khi người còn chưa trở thành anh của ta…”
Đang nói, cô đột nhiên nhanh như chớp hôn lên môi Long Hạo Thần.
Tốc độ của cô quá nhanh, mọi chuyện quá đột ngột, Long Hạo Thần còn phải giữ trạng thái thân thể Nguyệt Dạ Nữ Vương nên bị cô hôn trúng.
Lúc này Nhã Đình vẫn là thể nguyên tố, môi cô rất lạnh, nhưng có loại tình cảm khó nói nên lời. Long Hạo Thần ngây ra. Y Tư Đốn Vương ở sau lưng hắn thì vẻ mặt quái dị. Nụ hôn của tinh linh, chính là một trong những thứ quý giá nhất cuộc đời họ.
Tinh Linh là một chủng tộc cực kỳ chung thủy, dù là Tinh Linh Vương, trong đời chỉ có một người yêu. Biểu hiện dâng hiến thể xác và tinh thần cho người yêu chính là trao một nụ hôn, biểu thị trung trinh quyết không thay lòng, cả đời không hối hận với người yêu. Tuy hiện tại Nhã Đình vẫn là nguyên tố tinh linh, nhưng từ hoa văn vàng trên trán cô, Y Tư Đốn Vương hiểu rằng sau khi cô có được thân xác, chắc chắn sẽ trở thành cấp bậc cỡ Tinh Linh Vương, còn mạnh hơn cả Nguyệt Dạ Nữ Vương. Long Hạo Thần nhận cô làm em gái, mà cô lại trao tất cả tình cảm của mình cho hắn, cái tên này chắc là không biết tập tục của Tinh Linh tộc đâu?
Nụ hôn của Nhã Đình rất ngắn ngủi. Cô hơi ngẩng đầu nhìn Long Hạo Thần.
“Chủ nhân, nếu có kiếp sau, ta không làm em gái của người, ta chỉ muốn Llàm người yêu của người.”
Nói xong câu đó, cô chợt lóe người, đã dung nhập vào thân thể Nguyệt Dạ Nữ Vương đã bị tẩy trừ hơi thở hắc ám.
Nụ hôn và lời nói của Nhã Đình khiến trong lòng Long Hạo Thần tràn ngập rung động, thậm chí còn lớn hơn cả khi đấu với Y Tư Đốn Vương.
Tuy hắn không biết ý nghĩa nụ hôn của Tinh Linh nhưng có thể cảm nhận tình yêu Nhã Đình đối với hắn! Nhưng hắn không thể chấp nhận tình cảm này. Bởi vì trong lòng hắn sớm chứa đầy cô gái từng là cô gái mù gõ gậy trúc, hiện nay là tình yêu của đời hắn.
Trên người Nguyệt Dạ Nữ Vương bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng nồng đậm, linh hồn và thân thể toàn diện dung hợp.
Nhã Đình dung nhập vào người Nguyệt Dạ Nữ Vương không chỉ những điều này, còn có quang thuộc tính tinh thuần và thể nguyên tố cường đại của cô. Trước khi hoàn thành dung hợp, tu vi của Nhã Đình đã tăng tới cấp chín. Lại dung hợp với thân thể Nguyệt Dạ Nữ Vương có huyết mạch của Long Hạo Thần tẩy lễ thì dễ dàng như nước chảy thành sông. Nhưng như vậy thì trong người cô chảy xuôi máu hắn, không còn khả năng nảy sinh khúc mắc tình cảm gì với hắn nữa.
Trước kia không có thân thể, cô cỡ nào khát vọng có một ngày mình có thể trở thành Tinh Linh tộc chân chính, mà không phải là nguyên tố tinh linh tinh thuần. Nhưng khi chân chính dung hợp thân thể, trong lòng cô tràn ngập không nỡ.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa