Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 587: Tối Nay Anh Muốn Uống Canh!
N
hìn thấy Liễu Hồng và Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm lên tiếng chào, rồi lăn ra sô pha ngủ.
Cũng không biết bọn Đường Vũ đi khi nào, dù sao hắn cũng đang nằm trên sô pha, ngủ rất say. Đổng Tiểu Phàm có chút tức giận,
- Đồi đáng ghét, anh đứng dậy cho ta!
Làm sao Trương Nhất Phàm có thể động đậy, uống đến nỗi mơ màng, ngủ rất say.
Liễu Hồng và Hà Tiêu Tiêu nhìn thấy bộ dạng này, tất nhiên thấy không tiện. Hai người bèn rời khỏi, Đổng Tiểu Phàm nhìn tên to lớn này,
- Các cô đi hết, còn một mình tôi biết làm sao đây? Hắn giống như con lợn chết, giúp tôi đỡ hắn lên giường đi.
Ít nhiều Trương Nhất Phàm cũng phải đến một trăm ba mươi hoặc một trăm bốn mươi ký, làm sao Đổng Tiểu Phàm có thể dìu hắn đây? Bây giờ là mùa đông, ngủ trên ghế sô pha chắc chắn sẽ bị cảm thôi.
Hai người nhìn vẻ mặt Đổng Tiểu Phàm không biết làm sao, chỉ còn cách ở lại giúp đỡ cô ấy.
Liễu Hồng tới buồng nhà vệ sinh lấy một thau nước nóng, nhún cái khăn mặt đem qua. Đổng Tiểu Phàm lau mặt cho hắn, cởi giày, nhíu mày nói,
- Mặc kệ hắn, ném hắn qua nhà bên cạnh luôn cho rồi.
- Cô chắc chắn chứ?
Hà Tiêu Tiêu nghiêng đầu nhìn cô. Liễu Hồng cười cười nói:
- Làm sao cô chịu, nói thế thôi.
- Được rồi, chúng ta cùng dìu hắn vào trong đi!
Hà Tiêu Tiêu đứng lên, nói với Đổng Tiểu Phàm:
- Tiểu Phàm, cô làm khó tôi rồi đó. Cô và Liễu Hồng thì không có gì, tôi cũng phải né tránh một chút.
Liễu Hồng nghe thế, trên mặt bỗng nhiên nóng bừng. Lén nhìn Hà Tiêu Tiêu một cái,
- Nói gì vậy? Hắn cũng là em rể của cô.
Đổng Tiểu Phàm bực mình,
- Được rồi, được rồi, mau dìu vô thôi, nếu không bị cảm thật đó.
Hai người đến đây giúp một tay, Liễu Hồng và Đổng Tiểu Phàm mỗi người vịnh một cánh tay, Hà Tiêu Tiêu nâng hai chân lên. Cửa phòng ngủ hơi nhỏ, Liễu Hồng và Đổng Tiểu Phàm vào cùng lúc không được. Cô vịnh tay Trương Nhất Phàm khoác lên trước ngực, hai tay ôm đầu nói:
- Cô lui chút đi, tôi vào trước.
Không có sự giúp sức của Liễu Hồng, cô lui vào bên cạnh, đem cánh tay kia đưa cho Liễu Hồng.
- A ---
Còn không vào cửa, tay kia khoát lên trước ngực Liễu Hồng, không cẩn thận vòng qua cổ áo, dừng ở vị trí cao nhất bên phải. Lúc này, Trương Nhất Phàm khăng khăng, mềm nhũng ra, dùng sức nắm một cái.
Liễu Hồng không kiềm nổi kêu lên, xấu hổ đến đỏ mặt, muốn chết hả, trong tình huống như vậy, cô còn không buông hắn xuống, sợ làm Trương Nhất Phàm ngã.
Hai người Đổng Tiểu Phàm thấy, nhíu mày, người đáng ghét, đang thừa cơ hội phải không? Nhìn bàn tay gian xảo của Trương Nhất Phàm, lúc nãy vừa mới để lên cổ áo của Liễu Hồng, Đổng Tiểu Phàm hận, không thể một miệng cắn chết hắn.
Không ngờ Hà Tiêu Tiêu nhịn không được cười ha hả lên, cười liên tiếp, làm cho Tiểu Hồng ngày càng đỏ mặt, Đổng Tiểu Phàm lại dở khóc dở cười. Cô nhanh chóng đem bàn tay của Trương Nhất Phàm di dời ra.
Liễu Hồng lúng túng,
- Cô còn cười hả!
Vẻ mặt buồn bực kia, thật sự làm cho Liễu Hồng như muốn chết vậy.
Rất vất vả để đưa hắn vào phòng ngủ, ba người để hắn ở trên giường.
Gió thổi, Đổng Tiểu Phàm chạy đi đóng cửa sổ, mới phát hiện ngoài trời đã mưa từ lúc nào không biết. Cô nói với hai người:
- Các cô không về được rồi! Trời đang mưa.
- Không sao, bọn tôi có xe.
Hà Tiêu Tiêu hoàn toàn thất vọng.
- Buổi tối không nên lái xe, giờ đang là mưa tuyết. Trời rất lạnh, trên đường lại nguy hiểm. Cũng không phải là không có chỗ ngủ, việc gì cứ khăng khăng đòi về? Với lại nếu hắn quậy vào nửa đêm, một mình ta chắc không đỡ nổi hắn.
- Hóa ra cô có âm mưu.
Hà Tiêu Tiêu cười nói/.
- Chị Liễu Hồng có kinh nghiệm, tôi nghe theo chị ấy.
Liễu Hồng đã từng vài lần chăm sóc cho Trương Nhất Phàm khi say rượu, một lần kia là buổi đính hôn của Băng Băng, cô thay cho Hà Tiêu Tiêu một đêm, không ngờ đêm đó cô không giữ được trinh tiết, từ đó tâm trạng hoàn toàn bị chìm đắm.
Một quả phụ đã cực khổ giữ trinh tiết trong nhiều năm qua, rốt cuộc cũng không kiềm được quá nhiều sức hấp dẫn. Hơn nữa, thân hình và tính cách của Trương Nhất Phàm rất được, Liễu Hồng thấy hắn cũng không tồi.
Ai nói chỉ có con trai mới háo sắc, cũng có lúc con gái thầm mến con trai, nhưng đa số các cô đều không biểu hiện trực tiếp ra ngoài, mà lại giấu ở trong lòng.
Liễu Hồng không ngờ tới lần đầu tiên mình lại háo sắc, đúng là mắc phải sai lầm, mà sai rồi lại thêm sai.
Chuyện hôm nay, tuyệt đối là ngoài ý muốn, nếu bình thường, Liễu Hồng sẽ không có ý kiến gì. Sờ thì sờ, dù sao cô và Trương Nhất Phàm cũng đâu phải là lần đầu tiên, chỉ có điều ngay trước mặt vợ hắn, thì cũng hơi khó coi.
Bởi vậy, Liễu Hồng không muốn ở lại.
Hà Tiêu Tiêu cũng biết Liễu Hồng không muốn ở lại, lại phát sinh chuyện này, đương nhiên cũng mắc cỡ. Cô ta lấy cớ này cũng hay, Liễu Hồng đi cô ấy cũng đi.
Đổng Tiểu Phàm nhìn hai người đi rồi, trong lòng buồn rầu.
Nhưng sau đó lại nghĩ, nếu là mình, cũng không muốn ở lại, đúng là khó nghĩ.
Đêm nay, có một người nữa rất vui vẻ, đó là Tần Xuyên.
Tần Xuyên cầm chữ Phúc mà Trương Nhất Phàm cho y, giống như cầm được vật quý vậy. Mặc dù nói Bí thư Trương không tính toán mà cho y, có thể ở nhà mình trú lại một đêm, cũng là chuyện người khác chỉ có thể tưởng tượng chứ không thể có được.
Tự tay Thủ tướng viết lên vài chữ, giống như một ánh hào quang chói lọi, đây chính là vật quý ở chốn quan trường. Tần Xuyên đem chữ Phúc này để trên bàn, nhìn qua nhìn lại.
Ngày mai, y quyết định đích thân bảo vệ vị sư phụ này lên núi, chuyện quan trọng như vậy, Tần Xuyên không dám mảy may buông thả.
Vợ Lưu Mai đi tới:
- Nhìn cả đêm, khiến anh thấy thích, nhưng không phải là của anh đâu.
- Em biết cái gì?
Tần Xuyên nhìn vài chữ to, mắt không động đậy trong giây lát. Giống như ở đây sẽ xuất hiện những cô gái không mặc quần vậy.
- Đây là đích thân Thủ tướng Chu viết tặng Bí thư Trương, có nghĩa là gì? Em biết không?
Tần Xuyên cười nói:
- Nếu ở thời Cổ đại, nó cũng giống như cây Thượng phương bảo kiếm vậy. Đó không chỉ là một chữ Phúc, mà là một loại quyền uy, đó là tỏ ý bằng lòng với s công việc của Bí thư Trương. Em nghĩ xem, có một nhân vật lớn như Thủ tướng Chu làm chỗ dựa cho Bí thư Trương, tương lai của hắn, sẽ thăng quan tiến chức rất nhanh, không thể đếm được.
Đó là sự thật, cho dù không được Thủ tướng khen ngợi, thì chỗ dựa của Bí thư Trương đã không thể đếm được rồi, bây giờ lại, thêm một nhân vật có quyền thế ủng hộ, Bí thư Trương như diều gặp gió, chỉ chờ lúc gió thổi.
Lưu Mai thấy chồng của mình như rất kính phục, trong lòng cũng âm thầm thích.
- May mà anh theo đúng người, Tần Xuyên, xem ra anh cũng tốt, tất cả ủng hộ quyết định của anh vô điều kiện.
Lúc trước khi gả cho Tần Xuyên, cả nhà không ai chấp nhận, hai người phải gầy dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Tần Xuyên hiện nay, theo Trương Nhất Phàm ở thành phố Song Giang, đã có danh tiếng và địa vị, y là một người may mắn nên cũng hãnh diện, người bình thường nào dám đắc tội với y?
Nhưng Tần Xuyên biết cách kiềm chế, bởi vì bình thường Trương Nhất Phàm tập luyện cho bọn họ, trong công việc thường ngày, Tần Xuyên đều khá là khiêm tốn.
Lưu Mai cầm chữ Phúc lên, cô đang dự định nói:
- Ngày mai, anh cũng kêu Bí thư Trương cho anh hai câu thơ đi, xong rồi thì treo lên tường trong phòng làm việc.
- Em suy nghĩ chu đáo quá, người khác còn không biết anh là người của Bí thư Trương?
Hôm nay Tần Xuyên rất hào hứng, nhéo má vợ mình,
- Đi ngủ đi! Tối nay anh muốn uống canh.
Uống canh là tiếng lóng của Tần Xuyên và Lưu Mai, Lưu Mai trừng mắt nhìn y,
- Muốn uống canh còn không mau đi tắm rửa?
Cô liền xoay người, uyển uyển chuyển đi ra.
Tần Xuyên cười ha hả,
- Tối nay hấp dẫn đây! Đi tắm thôi!
Tuy rằng Lưu Mai đã hơn ba mươi tuổi, thân hình cũng không tệ, cao mét sáu, khuyết điểm duy nhất là hơi đen, nhưng các giác quan còn tốt, mấy năm nay không có làm việc, ở nhà làm bà lớn, từ từ cũng học được cách chăm sóc rồi.
Tần Xuyên rất xem trọng việc giáo dục cho con cái, y không muốn Lưu Mai đi làm, chỉ muốn cô ấy ở nhà để dạy dỗ tốt cho con, đó chính là công lao lớn nhất. Bởi vậy, bây giờ Lưu Mai có thời gian để làm đẹp cho chính bản thân mình.
Trong lúc chờ Tần Xuyên tắm rửa sạch sẽ, Lưu Mai đã bày sẵn chăn gối.
Hứng thú của Tần Xuyên không tệ, đã là vợ chồng, không nói dối, đã đẩy vào. Lưu Mai thở hổn hển nói:
- Tần Xuyên, bây giờ anh đã là Trưởng ban Thư ký, quyền lực trong tay càng ngày càng lớn, không nên làm bậy.
Tần Xuyên không để ý đến cô, chỉ biết cứng cáp tấn công, làm cho Lưu Mai như chết đi sống lại.
Sau khi xong việc, Lưu Mai cảm thấy tối nay Tần Xuyên có chút khác thường, liền đùa”
- Em kể chuyện cười cho anh nghe nha!
Tần Xuyên vuốt ve cô,
- Em lại muốn nói gì?
Lưu Mai nhột nhột cười,
- Sau khi anh nghe xong sẽ biết thôi.
Rồi Lưu Mai bắt đầu kể. Có người đại tiện ở trong đùm cây, không ngờ bị con sâu cắn một cái ngay chỗ đó, thủng một lỗ to như trái dưa chuột. Buổi tối, lúc làm chuyện ấy với vợ, vợ y ngạc nhiên nói:
- Ôi! Đám cưới đã mười mấy năm, đây là trải nghiệm đầu tiên đó.
Tức chết Tần Xuyên,
- Ý của em là gì? Chê anh cho em ăn không đủ no à? Được, tối nay sẽ khiến cho em trải nghiệm lại lần nữa.
Nói xong, y lại bổ nhào lên, làm cho Lưu Mai sợ hãi hét một trận chói tai,
- A --- đừng --- em sợ rồi ---
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet