Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngũ Hành Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 577: Nơi Đóng Quân Của Thần Chi Huyết
D
ịch giả: kethattinhthu7
Biên: Đậu bắp
Toàn bộ ánh mắt khắp nơi đều bị hành động hoang đường của Ngải Huy hấp dẫn.
Ngải Huy chỉ huy, biến Lôi Đình Chi Kiếm thành Lôi Đình Dao Cạo. Ngoài bàn tán, mọi người cũng không đến mức quá giật mình. Mặc dù trên danh nghĩa, Ngải Huy là thủ lĩnh Tùng Gian Phái nhưng trước giờ hắn ít xuất hiện, không muốn người khác biết đến mình.
Nên, chuyện khiến thiên hạ bàn tán chính là thái độ và sự bổ nhiệm của Thiên Tâm Thành. Còn nữa, sau khi Trọng Vân Chi Thương tuyên bố quy định giao nộp lại càng khiến mọi người nghẹn lời, không biết nói sao.
Giống như mọi người đột ngột không hiểu thế giới xung quanh mình đang xảy ra chuyện gì. Hành vi ngược lẽ thường vậy mà liên tiếp phát sinh. Ngang nhiên cướp bóc phe của mình, hành động như thế có khác gì thổ phỉ và bọn trộm cắp?
Chiến bộ của Sư Tuyết Mạn chính trực là thế mà cũng tham gia khiến rất nhiều người không khỏi cảm thấy nàng bị gần mực thì đen.
Tuy Thiên Tâm Thành cố gắng khống chế dư luận nhưng với chuyện náo nhiệt này vẫn khiến người khác phải giật mình. Về phía các gia tộc có lịch sử lâu đời và đám phú hào, chủ thành trì một phương, tất cả đều vô cùng căm hận Ngải Huy nhưng về phía dân chúng ở tầng dưới chót xã hội thì lại có thái độ hoàn toàn trái ngược, đa số mọi người đều vỗ tay đồng tình với Lôi Đình Dao Cạo.
Trong mắt bọn họ, những chiến bộ bỏ chạy quay về từ tiền tuyến đều là hạng người ham sống sợ chết.
Ngải Huy mặc dù tham lam vơ vét của cải nhưng hắn lại dũng cảm tiến ra tiền tuyến, không chút rụt rè, càng nhìn càng thấy giống Sư Tuyết Mạn, như cây đinh đóng chặt nơi tiền tuyến, nửa bước cũng không lùi.
Người nào đáng tin, người nào không đáng tin cậy, vừa nhìn là hiểu ngay.
Chuyện Ngải “dao cạo” vừa mới “cạo” được người nào đã thành đề tài hấp dẫn cho mọi người bàn luận lúc trà dư tửu hậu khắp đầu đường cuối ngõ, thậm chí còn bàn luận say sưa, vui cười không thôi.
Còn phía chiến bộ của Huyết tu khi mới nhận được tin tức này lại thấy khiếp sợ không hiểu. Đấy là mới đầu, sau đó sĩ khí bọn hắn trở nên đại chấn, trong mắt Huyết tu, Trưởng Lão Hội đã hoàn toàn mục nát, thối rữa, trước đại chiến còn không chịu đoàn kết nhất trí, ngược lại còn nội đấu, thật là mục ruỗng đến tận rễ rồi.
Thậm chí có tướng lãnh Huyết tu hô hào, quân tiên phong của Thần quốc sẽ tiến thẳng đến Thiên Tâm Thành.
Tình thế bọn hắn đang tốt, chỉ cần đánh thêm vài trận, phá được phòng tuyến Trân Châu Phong Kiều thì các mục tiêu còn lại chỉ còn là vùng đất bằng phẳng.
Nhưng, nguy hiểm thật sự là nằm ở chỗ, dưới ánh nắng mặt trời chói chang có một bóng mờ bắt đầu di động, như bụi gai đang giấu sắc màu sặc sỡ của mình ở bên trong.
***
Trong rừng cây rậm rạp, có đầy những người, mặt họ hiện lên nét gian nan vất vả, toàn thân nhếch nhác nhưng ánh mắt thì lại rất yên tĩnh. Bọn họ hoặc dựa vào thân cây, hoặc ngồi đại trên mặt đất yên lặng ăn, có người khẽ uống nước.
Động tác của bọn họ rất nhẹ nhàng, đoàn người nhiều như vậy nhưng không có chút âm thanh nào, chỉ nghe tiếng chim líu ríu hót.
Sau khi khảo sát địa hình, Mộc tu trong nhóm trinh sát gieo xuống Ái Chu Tùng(*), cây tùng mọc lên kết đầy quả, tỏa ra mùi thơm mê người, hấp dẫn chim đến. Do quả tùng có sức hấp dẫn đặc biệt, lũ chim sẽ không để ý đến những thân ảnh ngồi dưới mặt đất, chúng chỉ mải mê mổ quả tùng. Đoàn người này làm vậy là để Huyết tu tuần tra trên bầu trời nhận thấy chim trong khu rừng không bị hù dọa bay lên, từ đó nghĩ rằng trong khu rừng này không có ai ẩn nấp, sẽ không còn chú ý đến chỗ này nữa.
(*) Cây tùng lùn.
Tây Môn Tài Quyết không chút để ý ngồi thẳng trên đám cỏ rêu ướt át, y phục trên người nàng dính đầy bùn nhão. Nàng vốn ưa thích sạch sẽ vậy mà hiện tại lại không để ý vấn đề này chút nào. Lúc này, trông nàng như một bé gái bướng bỉnh, tinh nghịch, nhưng nhìn kỹ lại khuôn mặt non nớt kia, chỉ có sự lạnh lùng, nghiêm túc.
Vạn Thần Úy ngồi ngay ngắn đối diện nàng, xung quanh đều là tướng lãnh và cao thủ của hai bộ. Thần tình mỗi người đều hờ hững, chỉ thỉnh thoảng mới thấy trong mắt bọn họ lóe lên sự phấn khởi trước đại chiến.
Bọn họ ở trong một quầng hào quang nhu hòa. Nếu có Huyết tu ở đây, chắc hẳn sẽ vô cùng kinh hãi, bởi vì chỗ này là nơi đóng quân của hai bộ trung ương Nguyên tu.
Vạn Thần Úy trầm giọng nói:
- Đóng giữ đại doanh là Thần Linh Bộ và hai Huyết bộ Bình Minh, Hoàng Hôn. Đối phó với bọn chúng, cứ theo cách đánh bình thường.
Ngữ khí của y rất bình thường, tựa như chiến bộ đang đối mặt không phải là Thần Linh Bộ, một trong sáu Thần bộ của Thần quốc. Thần sắc những người khác cũng như vậy, không chút cảm thấy kỳ quái, như chuyện này là lẽ đương nhiên.
- Mặc kệ Thần Linh Bộ và hai Huyết bộ kia, đều không phải mục tiêu của chúng ta. Mục tiêu của chúng ta chỉ có hai người, một người là Diệp Bạch Y, người còn lại là Nam Cung Vô Liên.
Lúc nhắc tới Diệp Bạch Y, ngữ khí của Vạn Thần Úy có chút thay đổi khó phát hiện. Chỉ có những bộ hạ thân thuộc nhất với y mới nhận ra.
Y tiếp tục bố trí:
- Diệp Bạch Y vẫn chưa tỉnh, hắn bị gieo Thiên Thần Tâm. Cung chủ Thú Cổ Cung Nam Cung Vô Liên cũng ở đây, lần này y là mục tiêu trọng yếu phải giết chết. Cần có chuyên gia chịu trách nhiệm, Tống Yên, ngươi lãnh trách nhiệm.
Một nam tử trung niên nhìn qua có chút thư sinh yếu ớt:
- Dạ.
Tống Yên là một trong các cao thủ xuất sắc nhất của Thần Úy Bộ, cũng là một trong những người có tài, đắc lực nhất của Vạn Thần Úy.
Tây Môn Tài Quyết bổ sung:
- Thiết Đao, ngươi phối hợp với Tống Yên.
Một hán tử cao lớn, chất phác như thợ rèn gật đầu:
- Tuân lệnh. Lão Tống, ta nghe ngươi chỉ huy.
Không ai dám khinh thường hán tử nhìn qua rất chấc phác, bình thường này, bởi rất đơn giản, hắn là một trong ba thanh kiếm của Tài Quyết. Nghe Tây Môn Tài Quyết bố trí, Tống Yên cảm thấy hưng phấn. Hai mươi năm trước, hai người bọn họ đã từng liên thủ, không nghĩ tới hôm nay còn có thể kề vai chiến đấu. Cao thủ hợp nhau, đối với bọn họ, trận chiến này thật đáng chờ mong.
Ánh mắt Vạn Thần Úy chuyển hướng hai người:
- Mục tiêu của hai người các ngươi là Nam Cung Vô Liên, nếu có cơ hội thì bắt giữ, không có cơ hội thì lập tức giết.
- Rõ.
- Tuân lệnh.
Vạn Thần Úy chuyển hướng nói với Tây Môn Tài Quyết:
- Diệp Bạch Y, ngươi đi hay ta đi?
Tây Môn Tài Quyết thản nhiên đáp:
- Ta đi, không cần tới tay ngươi.
Vạn Thần Úy gật đầu:
- Được.
Y nói tiếp:
- Kế hoạch rất đơn giản, chúng ta từ nơi này đánh giết vào, bắt đầu từ đây.
Ngón tay y chỉ vào góc tây bắc của đại doanh sau đó kéo thành một đường thẳng đến doanh trướng chính giữa nơi đóng quân của Huyết tu được bảo vệ sâm nghiêm nhất.
Vạn Thần Úy ra lệnh:
- Toàn bộ nghỉ ngơi, sáu canh giờ sau, toàn quân tập kích.
Những người khác gật đầu, thần sắc hờ hững, quay người nghỉ ngơi.
***
Nơi từng là phòng tuyến vững chắc của Ngũ Hành Thiên, giờ đã còn không chút bóng dáng nào của Bức Tường Bắc Hải. Đại doanh của Thần Chi Huyết cũng trở nên trống rỗng, huyết thú từng đông nghìn nghịt giờ cũng không thấy đâu.
Thần Linh Bộ mang theo hai Huyết bộ Bình Minh, Hoàng Hôn đóng quân tại đây.
Tiền tuyến không ngừng truyền đến tin chiến thắng khiến mọi người ngoài vui mừng, còn có sự xao động.
Đã không chỉ một lần thủ hạ đề xuất với Hạ Nam Sơn xuất quân, chúng ta đóng ở đại doanh thì có thể kiếm được công lao gì? Mỗi ngày đều có người phàn nàn, mà đây không phải chỉ là lời của vài người mà của hầu hết tướng sĩ. Hạ Nam Sơn hiểu tâm tình của thủ hạ, chính bản thân hắn cũng không chỉ một lần có ý định xuất quân.
Bệ hạ coi trọng nhất là công lao, có công lao tất có trọng thưởng, không có công, phần thưởng chắc chắn cũng không có.
Bọn hắn đóng giữ nơi trú quân, quả thật chẳng có công lao gì. Còn nếu xảy ra vấn đề, chắc chắn sẽ bị hỏi tội. Về phần không xảy ra vấn đề, vậy cũng đồng nghĩa với việc khi bệ hạ luận công ban thưởng, tối đa cũng chỉ được khen một câu đại loại như “đáng tin”, “biết đại cục”. Dù sao, so với những chiến bộ trực tiếp đi chiến đấu, mình chắc chắn không thể bằng.
Nhưng Hạ Nam Sơn vẫn cố gắng dằn lòng xuống, hắn vẫn còn nhớ tới chuyện hiện không biết tung tích của hai bộ Thần Úy và Tài Quyết.
Mọi người đều cảm thấy chỉ sợ Thần Úy, Tài Quyết đã sớm chạy tới chỗ nào tự lập thế lực rồi, không đáng phải lo tới bọn hắn. Trưởng Lão Hội đã thối nát từ lâu, thử nhìn bọn chúng, trước đại chiến mà vẫn còn ra sức vơ vét của cải, quả thật là chuyện từ xưa đến nay chưa bao giờ có.
Liên tục thắng lợi khiến tất cả càng trở nên xem thường Trưởng Lão Hội. Trong mắt của Huyết tu, Trọng Vân Chi Thương là chướng ngại cuối cùng bọn hắn cần vượt qua. Chỉ cần vượt qua Trọng Vân Chi Thương, Thiên Ngoại Thiên sẽ trở thành một thiếu nữ xinh đẹp bị lột sạch quần áo.
Duy nhất có thể gây phiền toái cho bọn hắn chỉ còn lại Trọng Vân Chi Thương. Có điều, chỉ mới lấy Huyết bộ ra so sánh, Trọng Vân Chi Thương còn kém hơn một phần, nếu Thần bộ xuất động, chiến thắng thuộc về bọn hắn là chuyện đương nhiên.
Càng như vậy, trong lòng mọi người càng khó bình tĩnh.
Nhìn người khác lập công dễ như trở bàn tay, bản thân lại không kiếm được chỗ gì tốt, nội tâm mọi người sao có thể yên tĩnh?
Hạ Nam Sơn chỉ có thể không ngừng trấn an, bất kể thế nào, an nguy của Diệp Soái vẫn phải đặt lên hàng đầu. Lời trấn an này của Hạ Nam Sơn có hiệu quả. Diệp Soái là thống soái, thượng cấp của mọi người, bản lĩnh và cách đối nhân xử thế của ngài rất được mọi người yêu quý và kính trọng.
Vì vậy, mọi người đem tất cả vấn đề quy tội lên Nam Cung Vô Liên, y thử tới thử lui mà đến giờ Diệp Soái vẫn chưa tỉnh.
Khi gặp các tướng sĩ, sắc mặt của Nam Cung Vô Liên chưa bao giờ tốt nên mọi người cực kỳ không thích y. Vì không có quyền cao chức trọng bằng đối phương nên ai nấy đều không dám nói gì. Đương nhiên, bây giờ cũng không ai dám, chỉ có thể lén lút phàn nàn với nhau vài câu.
Tuy Hạ Nam Sơn đã dặn mọi người đề cao cảnh giới nhưng tất cả đều cảm thấy chẳng có gì quan trọng. Không ai cảm thấy sẽ có người đến đây chịu chết, mà nếu như có thì mình cầu còn không được! Mọi người đều đang lo không có công lao, nếu có người tập kích đại doanh, vậy thì công lao đem tới tận cửa rồi.
Doanh trướng của Nam Cung Vô Liên ở ngay cạnh doanh trướng trung tâm. Ngoại trừ hàng ngày kiên nhẫn vào doanh trướng trung tâm xem Diệp Bạch Y, thời gian còn lại y đều trốn trong doanh trướng của mình để nghiên cứu.
Tất nhiên y biết rõ tướng sĩ bên dưới oán hận mình nhưng không thèm để trong lòng. Oán hận hả? Ha ha, các ngươi oán hận ta thì thế nào? Ngay cả Diệp Bạch Y khi gặp mặt ta cũng phải khách khí, đám tiểu binh tiểu tướng này có tư cách gì để phàn nàn?
Tiền tuyến thắng lợi khiến y tạm thời không cần lo lắng chuyện Liệt Hoa Huyết Bộ bị diệt.
Chuyện khiến y phiền não chính là Diệp Bạch Y, Thiên Thần Tâm rõ ràng đã dung hợp vô cùng hoàn mỹ với Diệp Bạch Y, vậy mà vì sao đến nay gia hỏa này vẫn còn chưa tỉnh?
Nam Cung Vô Liên ở tiền tuyến buồn chán đến mức không kiên nhẫn được nữa. Chỗ này không có gì cả, bản thân muốn tiến hành nghiên cứu nhưng không thể triển khai, mở rộng, thật là lãng phí thời gian. Nhưng Diệp Bạch Y còn chưa tỉnh nên y chưa thể quay về.
Xem ra hôm nay phải một lần nữa bổ sung dinh dưỡng cho Diệp Bạch Y.
Y đi vào doanh trướng trung tâm, trong quan tài bằng băng, Diệp Bạch Y vẫn ngủ say như cũ, tim đập yếu ớt nhưng ẩn chứa lực lương kinh người. Thiên Thần Tâm là do chính tay Nam Cung Vô Liên luyện chế, y cũng chìm đắm vào nhịp đập vô cùng uy thế này.
Trong quan tài bằng băng dường như có một con cự long đang ngủ say.
Y hỏi người bên cạnh:
- Hôm nay đến phiên người nào?
Một lát sau, một thiếu niên nhìn qua còn chưa đến hai mươi tuổi đi vào doanh trướng.
Nam Cung Vô Liên cười mỉm hỏi:
- Ta nhớ ngươi. Hôm nay đến phiên ngươi, sao rồi? Chuẩn bị xong chưa?
Y có ấn tượng rất sâu đối với thiếu niên này, y nhớ thằng nhóc này từng nói, trước khi Diệp Bạch Y quyết định đầu nhập vào Thần quốc đã từng khuyên hắn rời đi.
Thiếu niên này không những không rời đi mà còn luôn đi theo Diệp Bạch Y, hiện tại hắn chuẩn bị dâng sinh mệnh mình cho người mà mình đã quyết định đi theo đó.
Thần tình thiếu niên có chút khẩn trương nhưng vẫn gật đầu thật mạnh:
- Đã chuẩn bị xong.
Những ngày này, hắn đã từng thấy đồng bạn của mình dùng máu tươi của mình nuôi đại nhân, hôm nay đến phiên hắn. Tất cả mọi người nói hắn nhỏ tuổi nhất nên an bài hắn là người sau cùng.
Nam Cung Vô Liên bỗng có chút hâm mộ. Ở đây có rất nhiều người nguyện ý chịu chết vì Diệp Bạch Y, còn Thú Cổ Cung của mình, liệu có được bao nhiêu người nguyện ý vì mình mà chịu chết đây?
Sắc mặt của y trở nên khó coi, giọng lạnh lùng:
- Ngươi có thể bắt đầu.
Thiếu niên quỳ bịch xuống, dập đầu lạy ba cái về phía Diệp Bạch Y, máu chảy đầy trán, lệ rơi đầy mặt, thanh âm nghẹn ngào:
- Đại nhân, thuộc hạ không thể đi theo người nữa. Người nhất định phải sống lâu trăm tuổi! Kiếp này không hối hận, kiếp sau lại cùng người chinh chiến thiên hạ!
Hắn nhìn thật sâu Diệp Bạch Y đang ngủ say trong quan tài bằng băng, sau đó quệt nước mắt trên mặt, ngã người vào huyết trì(*).
(*) Ao máu, ý là máu trong quan tài nhiều như ao.
Huyết quan của huyết trì tăng vọt, như sóng dữ gào thét.
Tiếng tim đập như có như không nhưng nghe qua rõ ràng càng thêm có lực.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngũ Hành Thiên
Phương Tưởng
Ngũ Hành Thiên - Phương Tưởng
https://isach.info/story.php?story=ngu_hanh_thien__phuong_tuong