Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Độc Bộ Thiên Hạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 579: Đã Có Thành Tựu
T
hái Dương Thần Cung vẫn đang nhìn, đám người Đông Hoàng Thiên vẫn đang nổi giận. Chuyện kết minh đám hỏi giữa Thái Dương Thần Cung và Hàn Nguyệt Cung kia hắn đã vốn gióng trống khua chiêng, náo cho thiên hạđều nghe thấy.
Lần này tới Hàn Nguyệt Cung đón dâu, hắn lại ra sức mời tất cả các thánh địa trong thế giới Vu Hoàng đến Hàn Nguyệt Cung xem lễ, không hẳn là không có ý gây kinh sợ cho tất cả các thánh địa. Nếu hai cung liên minh, nhật nguyệt song cung tất sẽ có thực lực hùng mạnh nhất thiên hạ, tương lai tạo nên Vu Hoàng, ai không theo thì diệt luôn kẻ đó!
Vậy mà bỗng dung bay ra một vị Ngọc Hoàng Diệp Đại Bảo, ca ca của Diệp Húc đã cướp tân nương đi, chuyện này sẽ nhanh chóng truyền đi khắp thiên hạ, làm cho tất cả thánh địa, vu sĩđều coi Thái Dương Thần Cung thành trò cười, mặt mũi mất hết!
"Thánh chủ, việc này có vẻ không đúng lắm…"
Đông Hoàng Mục lộ ra vẻ suy tư, hạ giọng nói: "Lai lịch Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo con cũng biết rất rõ. Người này xuất thân hàn môn, chính là từ một gia tộc nhỏ ở một nơi nhỏ bé tên là Liễu Châu, ở Bách Man Sơn gần Hoàng Tuyền Ma Tông. Huyết thống thấp kém, chưa từng xuất hiện nhân vật hiển hách nào. Nơi khỉ ho cò gáy như thế sao có thể xuất hiện một vị Vu Hoàng được?"
Đông Hoàng Thiên cả kinh, vội dừng chân lại, nhìn về phía Đông Hoàng Mục, trầm giọng nói: "Mục nhi, con hoài nghi?"
Đông Hoàng Mục càng nghĩ càng thấy không thích hợp, bình tĩnh vạn phần nói: "Con hoài nghi, tên Ngọc Hoàng này là giả! Diệp Thiếu Bảo mưu ma chước quỷ, tên Ngọc Hoàng này hơn phân nửa là y quấy rối!"
"Không thể nào, ta rõ ràng cảm nhận được loại áp lực kinh thiên động địa của Vu Hoàng!" Một gã cường giả Thái Dương Thần Cung thất thanh hô.
Đông Hoàng Mục phản bác: "Nếu ngươi luyện hóa thi thể của một vị Vu Hoàng thì cũng có thể thôi phát ra loại hơi thở khủng bố của Vu Hoàng này."
Đông Hoàng Thiên thoáng có suy nghĩ, lắc đầu nói: "Nhưng tên Diệp Thiếu Bảo kia đã bị Ngọc Tiêu trấn áp trong Trấn Ma Quật ở trong bí cảnh Quảng Hàn cung. Tòa Trấn Ma Quật này từ xưa đến nay đã trấn chết không biết bao nhiêu Nhân Hoàng, một tên Diệp Thiếu Bảo kia chắc là không thể nào trốn thoát khỏi Trấn Ma Quật. Nếu y không trốn thoát được thì sao có thể giả mạo Ngọc Hoàng được chứ?"
"Nói nhiều vô ích, chỉ cần thử một lần là biết người này có phải Vu Hoàng hay không!"
Đông Hoàng Mục đột nhiên ngẩng cao đầu, hét lớn: "Diệp Đại Bảo!"
Nhiều cao thủ Thái Dương Thần Cung nghe thấy hắn gọi tên Ngọc Hoàng, trong lòng cả kinh, vội vàng tản ra xa hắn, e sợ Ngọc Hoàng Diệp Đại Bảo cảm ứng được Đông Hoàng Mục sẽ đưa phân thân tới giết chết bọn họ.
Dù là Đông Hoàng Thiên cũng thấy lo sợ bất an, một bộ dáng như lâm đại địch, khẩn trương chú ý không gian xung quanh, thầm nghĩ: "Mục nhi chính là hy vọng của Thái Dương Thần Cung ta, tuyệt đối không thể mất. Nếu Ngọc Hoàng kia giáng lâm đánh tới, dù có liều mạng thì ta cũng phải bảo vệ an nguy cho Mục nhi…"
Qua hồi lâu, bốn phía sóng êm bể lặng, không gian không một chút gợn sóng, vẻ xấu hổ và phẫn nộ càng hiện lên đậm trên khuôn mặt mọi người.
"Giả! Quả nhiên là giả!"
"Tên Diệp Đại Bảo này chẳng phải là Vu Hoàng!"
"Chẳng lẽ thật sự là tên Diệp Thiếu Bảo kia làm sao? Thằng nhãi này còn dám giết Đông Hoàng Dạ, ngay cả Thương lão tổ cũng chết trong tay y!"
…
Khuôn mặt Đông Hoàng Thiên kia cũng đỏ bừng lên. Nếu không phải Đông Hoàng Mục nhắc nhở, e là đến lúc này bọn họ vẫn còn bị lừa gạt, tưởng rằng Diệp Húc thực sự có Vu Hoàng làm chỗ dựa, không biết được chân tướng!
"Diệp Thiếu Bảo và Hoàng Tuyền Ma Tông bắt nạt ta quá đáng!"
Hắn xấu hổ quá thành ra nổi giận, sát khí bốc lên trong lòng. Đây đúng là lần đầu tiên hắn hận ai đó tận xương tủy: "Về Thái Dương Thần Cung trước, sau đó lập đại quân san bằng Hoàng Tuyền Ma Tông!"
Khi bọn họ trở lại Thái Dương Thần Cung, tập trung tất cả cao thủ của Thái Dương Thần Cung rồi thức tỉnh từng món cấm bảo thì lại nhận được một tin tức, Hàn Nguyệt Cung phát sinh biến cố, Đại cung chủ Ngọc Tiêu bị trục xuất, Nhị cung chủ Quỳnh Tiêu lên nắm quyền, kết minh đám hỏi với Hoàng Tuyền Ma Tông, trở thành đồng minh.
Nghe được tin này, Đông Hoàng Thiên bùi ngùi thở dài, hai bên tóc mai bạc trắng, dường như đã già nua đi cả ngàn năm.
"Thánh chủ, có tấn công Hoàng Tuyền Ma Tông nữa không?" Một gã cường giả Thái Dương Thần Cung hỏi.
"Thái Dương Thần Cung ta có năng lực tiêu diệt Hoàng Tuyền Ma Tông, có năng lực ép Hàn Nguyệt Cung một bậc, lại không thể nào chiến thắng khi hai phái liên kết được…"
Đông Hoàng Thiên cười ha ha trông có vẻ chán nản, lắc đầu nói: "Giỏi lắm Ứng Tông Đạo, giỏi lắm Diệp Thiếu Bảo. Hai kẻ này lật tay thành mây, đảo tay thành mưa, đúng là thiên hạ kiêu hùng! Thật thủ đoạn…"
Hắn ngẩng đầu quét nhìn đám đệ tử Thái Dương Thần Cung. Bọn họ đều nổi bật, là nhân tài trong nhân tài, là nhân vật đứng đầu trong chốn giang hồ. Nhưng trong những người đó thì không có một ai có thể sánh với được Diệp Húc, hắn bỗng thấy trong lòng có vài phần mất mát, cất cao giọng nói: "Các ngươi nếu gặp phải Diệp Thiếu Bảo, chớ có cùng hắn tranh phong mà hãy nhượng bộ lui binh, tránh được bao xa thì tránh. Người này, các ngươi không có khả năng đối phó… Mục nhi, con chưa tu thành Nhân Hoàng, khi không nắm chắc vượt qua được Vu Hoàng đại kiếp nạn thì cũng đừng giao phong với kẻ này. Tiềm lực của con rất lớn, nhưng hiện tại vẫn chưa phải đối thủ của y."
Đông Hoàng Mục thấy trong lòng chua xót, đủ loại tư vị nảy lên, cúi đầu xưng phải.
"Diệp Thiếu Bảo còn có một vị ca ca đã trở thành Vu Hoàng? Điều này tuyệt đối không có khả năng!"
Trong Đại Phạm Lôi Âm Tự, tiếng chuông vang lên từng trận. Trang Đạo Cổ nghe được tin này, thất thanh nói: "Xin hỏi Phổ An sư bá, vị Ngọc Hoàng này tên là gì?"
Đại Phạm Lôi Âm Tự cũng phái lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh tới Hàn Nguyệt Cung tham gia đại lễđám hỏi kết minh giữa hai cung. Vị Phổ An đại thiền sư này khi trở lại thánh địa đã không dám chậm trễ, vội vàng đem tin tức này báo cho cao tầng trong chùa, tạo nên chấn động. Trang Đạo Cổ chính là đệ tử nổi tiếng nhất của Đại Phạm Lôi Âm Tự nên hắn cũng ở trong nhóm này.
"Tên họ của vị Ngọc Hoàng này là cấm kỵ, Đông Hoàng Dạ của Thái Dương Thần Cung nói ra tên của y đã bị giết ngay tại chỗ, ngay cảĐông Hoàng Thiên Thánh chủ cũng chỉ có thểđứng nhìn."
Phổ An đại thiền sư trầm giọng nói: "Họ tên của Ngọc Hoàng phải tách ra mà nói. Người này họ Diệp, tên Đại Bảo, tuyệt đối không thểđọc cùng một chỗ, nếu không sẽ đưa tới đại họa!"
Trang Đạo Cổ cười lạnh liên tục, nói: "Diệp Thiếu Bảo kẻ này, ta cùng y giao phong mấy lần nên biết rõ hắn. Ta cũng chẳng tin hắn có một vị ca ca đã trở thành Vu Hoàng. Nếu thật sự có, cháu đã sớm chết rồi! Ngọc Hoàng Diệp Đại Bảo, ngươi đi ra cho ta!"
Đám lão tang trong Đại Phạm Lôi Âm Tựđều biến sắc mặt, mở miệng quát tháo răn dạy Trang Đạo Cổ đại nghịch bất đạo. Chúng tang bất an chờđợi thật lâu, cũng chẳng hề thấy chút động tĩnh nào.
"Mẹ nó Diệp Đại Bảo, dám lừa Phật gia!" Phổ An đại thiền sư đỏ mặt, dù ông ta là lão tăng đã khổ tu nhiều năm, là đại thiền sư đã đắc đạo cũng không nhịn được nổi giận, căm phẫn mắng ra một câu thô tục.
"Phổ An sư huynh, huynh trúng kế rồi."
Người đứng đầu Đại Phạm Lôi Âm Tự rốt cuộc mở miệng, trầm giọng nói: "Diệp Thiếu Bảo đùa bỡn quần hùng thiên hạ trong lòng bàn tay. Kẻ này kỳ ngộ liên tục, lần này tất là có được thân thể Vu Hoàng, mượn danh nghĩ Vu Hoàng đến khiến các ngươi khiếp sợ. E là hắn đã thành tài, không thể dễ dàng trêu chọc. Sau này nếu gặp hắn thì nhượng bộ ba phần là được. Hắn đã không chọc ngươi thì đừng có chọc hắn, nếu hắn ép ngươi quá đáng thì hãy hàng yêu trừ ma."
Mà vào lúc này, trong Tiểu Quang Minh Thánh Địa truyền đến tiếng tức giận mắng mỏ của một lão tăng: "Đồ Ngọc Hoàng chó chết, Diệp Đại Bảo chó chết, suýt nữa lừa ta hại chết Thánh chủ!"
Về phần các đại thánh địa chính ma yêu tam đạo khác cũng truyền đến không ít lời mắng chửi, nhưng những lời này, Diệp Húc một câu cũng không nghe thấy.
Lúc này hắn đã trở lại Hoàng Tuyền Ma Tông, trấn thủ Quan Tinh Phong. Đầu tiên là lấy ra nhánh Thuần Dương linh mạch bậc chin kia, cùng đám người Triều Công Thiều, Già La Minh Tôn đánh nhánh linh mạch giống một con cự long kim sắc này vào Quan Tinh Phong.
Chỉ thấy linh mạch chui vào trong Quan Tinh Phong, ngọn núi cao lồng lộng này chấn động ầm ầm, địa khí vô cùng vô tận bị dắt đến khiến ngọn núi nhanh chóng tăng cao lên, chỉ chốc lát đã vượt qua nhiều linh sơn khác, đỉnh núi cắm vào giữa mây mù!
Đây là tác dụng của Thuần Dương linh mạch bậc chín, nó đưa tới vô cùng vô tận địa khí nuôi dưỡng linh sơn, phụ thổ tất cả trong núi, làm cho Quan Tinh Phong điên cuồng sinh trưởng.
Qua hơn nửa ngày, tòa linh sơn này mới ngừng sinh trưởng. Lúc này đây nó đã áp chế tất cả các đỉnh núi khác, vô cùng cao, mây mù gần như bị ép xuống chân núi, đỉnh núi xuyên qua dải sát khí ô trọc trên bầu trời, hình thành một mảng linh sơn trên không trung, vô cùng đồ sộ!
Hoàng Tuyền Ma Tông, từ trong tất cả các đỉnh linh sơn trong Thập Vạn Đại Sơn đều có cường giả bay ra, nghẹn họng trân trối nhìn tòa hùng sơn lộng lẫy nguy nga này, không rõ là vì sao.
Triều Công Thiều cũng không nhịn được mà phi thường hâm mộ. Lão tuy là tiền tông chủ của Hoàng Tuyền Ma Tông, nhưng đã nhường vị, không có bất cứ quyền lợi sử dụng Thuần Dương linh mạch bậc chín để tu luyện.
Lúc này đãi ngộ của Diệp Húc đã vượt xa những người khác trong Hoàng Tuyền Ma Tông, chỉ kém Ứng Tông Đạo một bậc, điều này thật khiến người ta đỏ mắt ghen tỵ.
Lão tán thưởng: "Diệp tiểu tử, Tinh chủ đại điện của ngươi mới chỉ là bất diệt chi bảo, không thể trấn áp được linh sơn khổng lồ như vậy. Tốt nhất là dung cấm bảo thì mới có thể trấn trụ số mệnh của linh mạch này, nếu không thì nó rất có thể trốn đi, lẻn vào trong đất, cũng có khả năng bị kẻ khác trộm đi."
Hai chữ số mệnh, số chỉ linh khí, mệnh chỉ số phận. Thánh địa bình thường đều phải có cấm bảo để trấn áp số mệnh, chính là tránh cho Thuần Dương linh mạch bậc chín lạc đường hoặc là bị kẻ khác cướp mất.
Năm đó Đại Hạ hoàng triều cướp đoạt Thuần Dương linh mạch trong thiên hạ, tụ tập một nguồn của cải không thể tưởng tượng được. Hoàng triều khổng lồ này đã dùng cửu đỉnh trấn áp linh mạch, chấn nhiếp các thánh địa, khiến quần hùng cúi đầu xưng thần mà không dám có dịđộng, không dám có tâm tư rình mò đám linh mạch kia, đó chính là trấn áp số mệnh.
Trong Hoàng Tuyền Ma Tông cũng có Thuần Dương linh mạch bậc chín, do cấm bảo Luân Hồi Thiên Bàn trấn áp, đồng thời uy hiếp quần hùng.
Diệp Húc cân nhắc một lát, Hàn Trác cung và Nghệ Hoàng Kim Tiễn chính là cấm bảo. Tuy uy năng của cung Hàn Trác bị tổn hao nhiều, nhưng dùng để trấn áp số mệnh cũng là đủ. Cây cung tên này với thực lực của hắn còn chưa thể sử dụng, hắn lập tức lấy nó ra, chỉ thấy tếđàn mang theo Hàn Trác cung và Nghệ Hoàng Kim Tiễn bay lên không trung, rơi lên trên Quan Tinh Phong.
Ầm!
Tòa núi này lập tức bịđè xuống hơn ngàn mét. Đám người Diệp Húc, Triều Công Thiều và Già La Minh Tôn cùng ra tay liên kết nhánh Thuần Dương linh mạch bậc chín này với cấm bảo. Chỉ thấy cung Hàn Trác lập tức bắn ra hàng tỉ luồng tiễn quang màu vàng, tiễn khí phóng lên cao, xuyên thẳng đến thiên ngoại, có thể nói là bảo tướng vạn thiên, không ai có thể di động!
Đám người Triều Công Thiều, Già La và Tu Đề ngơ ngác nhìn tòa linh sơn và cấm bảo. Thật lâu sau, Triều Công Thiều mới thở dài, hạ giọng nói: "Hiện giờ Quan Tinh Phong đã thành thánh địa thứ hai của Hoàng Tuyền Thánh Tông ta, Thiếu Bảo, ngươi châu báu đã thành…"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Độc Bộ Thiên Hạ
Thạch Trư
Độc Bộ Thiên Hạ - Thạch Trư
https://isach.info/story.php?story=doc_bo_thien_ha__thach_tru