Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đỉnh Cao Quyền Lực
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 569: Anh Em Tốt, Không Từ Bỏ!
B
iết Lưu Tiểu Bàn gặp nguy hiểm, Liễu Kình Vũ trợn tròn mắt, không nói hai lời liền chạy đến Toilet.
Nhìn thấy anh “Phiếu ăn” đột nhiên đứng dậy đi, Trình Thiết Ngưu cũng gấp gáp. Gã xuống núi mấy tháng rồi, tới bây giờ cũng chưa thấy ai đối xử với mình tốt như lão đại, cho nên gã rất coi trọng vị đại ca này. Lúc này, lão đại dường như muốn đi, thế sau này ai cho gã ăn no? Ai phát tiền lương cho gã?
Trình Thiết Ngưu lập tức đứng dậy theo sát Liễu Kình Vũ.
Tiểu ma nữ Hàn Hương Di từ nhỏ đã đi theo Liễu Kình Vũ, Lưu Tiểu Bàn mà lớn lên. Lúc này thấy Liễu đại ca đột nhiên đứng dậy, cô bé cũng ý thức được việc xảy ra. Hơn nữa, cô cũng nghe thấy tiếng gọi của Lưu Tiểu Bàn, vơ lấy vật phòng thân lập tức chạy tới toilet.
Không xa đám người Liễu Kình Vũ, Đoàn Thiên Nhai vừa nhìn thấy bọn họ đứng dậy liền đoán mọi việc xảy ra trong toilet, lập tức chỉ đạo bọn đàn em chạy đến tiếp viện.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong nhà hàng hải sản Việt Cảng xuất hiện cảnh tượng quỷ dị.
Hơn mười người chia làm hai lối khác nhau điên cuồng chạy về phía toilet, còn đụng ngã nhân viên phục vụ, đồ ăn, súp bắn hết lên người bọn họ.
Đám người vây quanh Lưu Tiểu Bàn bên trong toilet không ngờ anh ta lớn tiếng kêu cứu, tất cả đều nổi giận. Bọn họ nhanh chóng kêu Sở đại ca ngăn ở bên ngoài để phân tách, tập trung ưu thế đánh bại đối phương.
Cho nên, bọn họ lập tức siết chặt vòng vây.
Lưu Tiểu Bàn ngay lập tức bị đấm đá mặt mũi bầm dập, cả người đều là dấu chân.
Tuy nhiên, dù sao Lưu Tiểu Bàn cũng là đàn ông, mặc dù bị vây trong hoàn cảnh xấu như vậy vẫn bảo vệ những cơ quan quan trọng của cơ thể, vẫn cố đứng vững tìm mọi cơ hội phản kháng. Ở vào tình huống này, tuy rằng cả người đau đớn khó chịu nhưng Lưu Tiểu Bàn vẫn đánh cho vài tên du côn ngã xuống đất.
Máu tuôn ròng ròng, hai mắt mơ hồ, hình ảnh đám người trước mắt cũng nhòe dần nhưng Lưu Tiểu Bàn vẫn ngạo nghễ đứng vững. Bởi vì anh ta biết, đại ca nhất định sẽ tới cứu. Anh ta chỉ cần đứng tại chỗ, không ngã xuống là được. Dù bất cứ giá nào cũng không thể khiến đại ca mất mặt. Các anh em của Liễu Kình Vũ không có ai là ẻo lả cả, bọn họ sẽ không giống đám chó săn này.
Đàn ông, cho dù thắt lưng bị gãy cũng nhất định phải đứng vững, bởi vì bọn họ đứng mà tiểu tiện.
Ngay lúc đầu của Lưu Tiểu Bàn bị đối phương đánh trúng, thân thể lung lay sắp đổ, Liễu Kình Vũ đánh tới. Một cước đạp bay hai tên vây cạnh Lưu Tiểu Bàn, ôm anh ta vào trong ngực, hai mắt lửa giận phun trào, căm tức nhìn năm người trước mặt.
Thấy Liễu Kình Vũ đột nhiên xuất hiện, thủ đoạn sắc bén như vậy, cả năm người đồng loạt xông vào. Có người liền rút dao rựa nhằm vào Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Bàn mà chém.
Vừa lúc đó, Trình Thiết Ngưu đuổi tới.
Gã nhìn thấy anh “phiếu ăn” ôm Lưu Tiểu Bàn một thân đầy máu tươi, Trình Thiết Ngưu cũng lập tức gấp gáp. Tuy rằng não gã phản ứng không được nhanh nhưng cũng không phải là người ngốc. Gã biết tình thế của Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Bàn bây giờ cực kỳ nguy hiểm. Nếu gã không ra tay khiến anh ”Phiếu ăn” xảy ra chuyện thì sau này không có thịt ăn. Còn nữa, tuy rằng Trình Thiết Ngưu ở cùng với bọn họ chưa lâu nhưng gã cũng là một người nhạy bén. Cho dù thỉnh thoảng Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Bàn hay nói đùa trêu gã, nhưng gã có thể cảm nhận được hai người họ thật sự muốn làm bạn với gã.
Đại Hắc tuy rằng nghĩ chậm nhưng loại người như gã lại có giác quan thứ sáu vô cùng nhạy bén.
Cho nên, từ lúc đi theo Liễu Kình Vũ được ăn no, gã đã hoàn toàn coi Liễu Kình Vũ trở thành đại ca của mình, coi Lưu Tiểu Bàn trở thành bạn bè của mình. Thầy giáo từ nhỏ đã dạy hắn, đối xử với bạn bè nhất định phải chân thành. Bạn bè muốn gì? Đi nơi nào? Con đối xử với bạn bè như thế nào, bạn bè sẽ đối xử với con như thế.
Dưới tình huống như vậy, Trình Thiết Ngưu không do dự gia nhập cuộc chiến.
Trình Thiết Ngưu đột nhiên xuất hiện lập tức khiến cho hiện trường thay đổi thật lớn. Mặt dù đối phương có năm người mang theo dao rựa, nhưng Liễu Kình Vũ xuất thân là bộ đội đặc chủng, cho dù ôm Lưu Tiểu Bàn trong lòng nhưng giơ tay cũng không bị hạn chế. Hơn nữa có Trình Thiết Ngưu kiềm chế đối phương ở hai bên, Liễu Kình Vũ vẫn có thể một mình chống lại ba người.
Liễu Kình Vũ và mọi người không ngờ tới, Trình Thiết Ngưu có thân thể cao lớn nhưng động tác không hề chậm chạp. Trái lại, phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, vừa xuất hiện liền đoạt lấy thanh dao trong tay đối phương, lập tức vung dao tấn công tên đang lao về phía mình, đánh bay con dao. Cùng lúc đó, Trình Thiết Ngưu thừa dịp đối phương không chú ý đá một cước vào bụng một tên khiến hắn kêu lên một tiến,g lăn lộn trên đất, muốn đứng dậy nhưng trong miệng liền phun ra một bụm máu tươi.
Bên này Liễu Kình Vũ cũng vừa nhặt lên một con dao thừa sức ứng phó với hai người.
Đúng lúc này, Đoàn Thiên Nhai mang sáu tên đàn em chạy tới hiện trường, nhìn thấy bốn tên đàn em nằm la liệt trên mặt đất, gã liền ý thức được lần này mình gặp nguy rồi.
Nhìn thấy như vậy, gã liền vung tay lên:
– Lên, lên hết cho tao, không cần nhẹ tay.
Những lời này của Đoàn Thiên Nhai cũng là ám hiệu, gã đang nói với đám đàn em: phải ra tay tàn độc với đối phương, nhất định phải thắng, đây cũng là cách thức đánh nhau kiểu mẫu.
Nghe đến đó, đám đàn em của Đoàn Thiên Nhai đều lấy dao rựa ra, lao đến bọn Liễu Kình Vũ. Đang đối phó với hai người lại có thêm ba người lao đến, Liễu Kình Vũ lập tức cảm giác tình thế có chút ác liệt. Dù sao hắn vẫn còn đang ôm Lưu Tiểu Bàn, không có khả năng bỏ mặc Lưu Tiểu Bàn.
Liễu Kình Vũ chưa từng có thói quen bỏ mặc anh em. Cho dù là bản thân mình tan xương nát thịt cũng không bỏ mặc anh em bị vây đánh, càng không vì mạng sống của mình mà vứt bỏ anh em.
Trình Thiết Ngưu đang chuẩn bị đi giúp Liễu Kình Vũ thì bị ba tên vung dao vây lại.
Đám người này so với hai tên lúc trước mạnh hơn nhiều, trong khoảng thời gian ngắn gã không thể dứt ra được.
Lúc này, Đoàn Thiên Nhai đứng bên cạnh, không chút do dự rút điện thoại ra ấn một phím tắt, la lớn:
– Tôn Đại Ma, ngay lập tức mang người của cậu đến nhà hàng hải sản Việt Cảng giúp tôi, nhanh lên, đến chậm tôi chém cậu.
Nói xong, Đoàn Thiên Nhai cúp điện thoại, rút từ hông ra một con dao, cũng xông lên.
Đoàn Thiên Nhai là một tên vừa giảo hoạt vừa cẩn thận cực điểm, gã đang tìm kiếm cơ hội chiến đấu.
Hắn thấy Liễu Kình Vũ ôm Lưu Tiểu Bàn trong tay cầm một con dao đánh nhau với ba tên, đang bị bức lui về phía này, cách gã chỉ khoảng 5 mét.
Thấy vậy, Đoàn Thiên Nhai bèn giấu dao sau lưng để tránh Liễu Kình Vũ để ý, gã chậm rãi di chuyển ra phía sau Liễu Kình Vũ, chuẩn bị đánh lén. Gã tin chắc, chỉ cần ra tay với người này thì đối phó với tên đen đúa kia không thành vấn đề.
Có lẽ không cần đợi viện binh gã cũng có thể kết thúc trận chiến ở đây. Thân là đại ca đám côn đồ, kinh nghiệm chiến đấu của gã cực kỳ phong phú. Đoàn Thiên Nhai có thể nhìn thấy việc mình chấm dứt cuộc chiến bỏ trốn khỏi hiện trường.
Khóe miệng gã mỉm cười.
Nhưng mà, lúc này, Đoàn Thiên Nhai đột nhiên cảm giác có người ở phía sau đang đến gần gã. Nhưng gã cũng không quá để ý. Mặc kệ đối phương là ai, bản thân gã ở huyện Thụy Nguyên này tương đối nổi tiếng đấy, không có mấy ai dám đánh lén gã đâu. Về phần đám Liễu Kình Vũ, hình như còn một cô gái nữa nhưng gã cũng không để vào mắt. Dù sao cũng chỉ là một cô gái xinh đẹp. Gã còn nghĩ sau khi thu phục xong đám người Liễu Kình Vũ sẽ đem cô gái đó ra ngoài vui đùa một chút.
Bất cứ lúc nào cũng không thể coi thường đối thủ, nếu không sẽ phải trả giá rất đắt.
Đoàn Thiên Nhai coi khinh tiểu ma nữ Hàn Hương Di, thế nên khi gã cách Liễu Kình Vũ khoảng 2m, đang giơ cao con dao chuẩn bị bổ về phía sau Liễu Kình Vũ cũng là lúc cảm giác được trên đầu phát ra một tiếng vang thật lớn. Lập tức nổ đom đóm mắt, một trận đau đớn từ sau gáy truyền đến. Trong nháy mắt máu tươi chảy ròng xuống.
Đoàn Thiên Nhai biết mình bị người khác đánh lén, gã chậm rãi xoay người lại, tức giận mói:
– Là ai dám đánh lén bố mày, bố mày đánh chết mày.
Phía sau Đoàn Thiên Nhai, tiểu ma nữ Hàn Hương Di ngạo nghễ cầm trong tay một thứ màu hồng.
Thân thể Đoàn Thiên Nhai xoay người lại đồng thời ngã xuống. Trong ánh mắt còn thấy được đôi chân thon dài, cái đồ màu hồng phấn và nụ cười nhạo cùng ánh mắt đầy khinh thường của tiểu ma nữ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đỉnh Cao Quyền Lực
Mộng Nhập Hồng Hoang
Đỉnh Cao Quyền Lực - Mộng Nhập Hồng Hoang
https://isach.info/story.php?story=dinh_cao_quyen_luc__mong_nhap_hong_hoang