Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiên Ngạo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 569: Du Ngoạn Một Chuyến
T
inh thuyền dần dần tiếp cận Nam Hồ giới, bọn Dư Tắc Thành lên tử thuyền bay xuống. Trong quá trình này, từ xa nhìn xuống đã thấy cảnh sắc như tranh vẽ, sơn thanh thủy tú.
Dòng Cẩm Thủy từ Nam chảy xuống giống như một dải lụa trải dài trên mặt đất, hai bên bờ dương liễu mọc thành rừng, du khách đông nườm nượp. Nước sông Cẩm Thủy xanh biếc bồng bềnh, từng chiếc cầu vắt ngang, thuyền trên sông lui tới dập dìu, gió mát hiu hiu, thật là một nơi thích hợp để du ngoạn.
Nam Hồ giới quả thật là một nơi phong cảnh tuyệt trần, non xanh nước biếc một màu, bốn phần là nước, bốn phần là rừng, hai phần là núi. Giữa chốn sông nước này, hai mươi bốn chiếc cầu giăng mắc chỉnh tề, không hề có cảm giác chật chội. Đình đài lầu các, thủy tạ giữa hồ soi bóng cùng thanh tùng thúy bách, non bộ giả sơn, vườn hoa cây cỏ, tử đằng thúy trúc điểm xuyết một vùng.
Dư Tắc Thành thấy cảnh sắc nơi đây đẹp xinh như vậy không khỏi gật gật đầu, quyết định ở lại đây du ngoạn một phen trước khi tới Nhã Cư giới, đã đến đây rồi không thể để uổng phí được.
Nơi tử thuyền đáp xuống là một quảng trường thật lớn, có đủ các loại tử thuyền từ trên không đáp xuống không ngớt. Ngoại Vực có tinh thuyền của chừng mười mấy địa vực đều dừng lại ở nơi này. Cho nên tử thuyền cũng từ trên trời đáp xuống không ngừng, lữ khách lục tục bước xuống. Sau đó từng đám khách nhân đi tới các Ngoại Vực khác lên tử thuyền này, lên tinh thuyền đi khắp các địa vực khác.
Dư Tắc Thành nhìn tình cảnh bận rộn này, không khỏi gật gật đầu. Càng phồn hoa lại càng tràn trề sức sống, thầm chúc cho nơi này vĩnh viễn phồn hoa.
Hắn chậm bước ra ngoài quảng trường, khắp các lối ra đều có nhân viên hướng dẫn đứng chờ sẵn. Bọn họ chuyên môn hướng dẫn cho những khách nhân tới nơi này du ngoạn.
Bọn họ có nam có nữ, xếp thành hàng, trên người có đeo thẻ bài, không hề có tình cảnh chèo kéo hỗn loạn. Xem ra nơi này có người chuyên môn duy trì trật tự, việc hướng dẫn du ngoạn này đã được hệ thống hóa nghiêm chỉnh.
Dư Tắc Thành lại gật gật đầu. Nam Hồ giới có thể phát triển tới mức độ thế này, xem ra không phải là vô duyên vô cớ, từ chuyện nhỏ có thể suy ra chuyện lớn.
Mình hẳn nên thuê một người hướng dẫn, tránh cho không biết đường mò mẫm, chạy loạn khắp nơi, bỏ qua những địa phương hay đẹp. Dư Tắc Thành khẽ phóng xuất uy áp, khiến đám người hướng dẫn không tự chủ phải lùi lại một bước, để lộ một nữ tử thanh xuân đứng phía sau.
Nàng kia rõ ràng là người tu tiên, hẳn đã đạt tới cảnh giới Thai Tức cao cấp Luyện Khí kỳ, không biết vì sao cũng ở cùng đám phàm nhân này làm hướng dẫn.
Nàng nọ cảm ứng được ánh mắt Dư Tắc Thành nhìn mình, bèn bước nhanh tới:
- Tiền bối, tiểu nữ Thanh Thanh, tiểu nữ có thể hướng dẫn ngài du ngoạn vùng này. Tiểu nữ sinh ra ở Nam Hồ giới này, hết thảy nơi biết rõ như lòng bàn tay, chắc chắn không để ngài uổng công du ngoạn phen này.
Nàng này dáng vẻ tự nhiên, vóc người thon thả thướt tha, thân khoác đạo bào hai màu đen trắng. Đầu búi tóc cao, được cài bằng một chiếc Tử Ngọc trâm, vóc người yểu điệu lại thêm vài phần phóng khoáng, lộ vẻ xinh đẹp khác người.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, Thanh Thanh lập tức bước tới dẫn đường cho hắn, hai người cùng đi vào trong Nam Hồ giới.
Dư Tắc Thành hiếu kỳ bèn hỏi:
- Thanh Thanh, tu vi nàng đã là cảnh giới Thai Tức, vì sao còn làm hướng dẫn như vậy, ta thấy ở đó không có ai là người tu tiên kia mà?
Thanh Thanh mỉm cười hết sức dịu dàng, đáp:
- Tiểu nữ hướng dẫn du ngoạn tại đây chính là chuyên môn phục vụ những người tu tiên như tiền bối đây muốn du ngoạn Nam Hồ giới. Căn cốt tiểu nữ chỉ là Ngũ Hành Linh Căn, trong môn phái thuộc loại phế vật không có cũng không sao, cho nên những nhiệm vụ có thể nhận được linh thạch, tiểu nữ không bao giờ nhận được.
- Nhưng tiểu nữ không cam lòng như vậy, cho nên cố gắng. Thật ra làm hướng dẫn du ngoạn ở nơi này, nếu may mắn gặp được những vị tiền bối hào phóng một chút, có khi được thưởng còn trọng hậu hơn cả nhiệm vụ môn phái.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu:
- Lại là Ngũ Hành Linh Căn...
Trong lòng thầm nghĩ: "Ta cũng Ngũ Hành Linh Căn, sư phụ ta cũng Ngũ Hành Linh Căn, đồ đệ ta cũng là Ngũ Hành Linh Căn. Hôm nay gặp nàng nơi đây cũng coi như hữu duyên, xem ra phải giúp nàng một phen, cho nàng một cơ hội."
Dư Tắc Thành không nói gì nữa, bắt đầu theo Thanh Thanh hướng dẫn, du ngoạn Nam Hồ giới.
Nam Hồ giới có tổng cộng ba mươi sáu phong cảnh, chia làm mười sáu thủy sắc, mười hai sơn xuyên, tám đại điền viên. Thủy sắc có đảo có hồ, cảnh sắc xinh đẹp mê người. Sơn xuyên nguy nga hùng vĩ, khiến người tới lưu luyến quên về.
Cứ như vậy Dư Tắc Thành bắt đầu du ngoạn nơi này, giống như phàm nhân, không còn ngự kiếm phi hành. Khi thì ngồi cáng, khi cỡi yêu thú, khi thì đi bộ du sơn ngoạn thủy, chơi đùa khắp chốn.
Nơi này quả nhiên rất tốt, khí hậu ôn hòa, có đủ các món ngon vật lạ. Lần này hai người Dư Tắc Thành đi vào Cốc Mục phong, đây là núi đứng đầu trong mười hai sơn xuyên.
Cốc Mục phong ba mặt là rừng, địa thế hiểm yếu, cảnh sắc thanh nhã. Núi này nguy nga sừng sững, cao ngất trong mây, trên núi thác đổ xuống ầm ầm, kỳ hoa dị thảo mọc đầy, cảnh sắc tú lệ, dường như vạn vật vào Xuân. Dưới mây trắng lượn lờ, càng làm tăng thêm vẻ thần tiên thoát tục.
Hai người Dư Tắc Thành tới đây, nhưng không biết vì sao đường lên núi bị người phong tỏa. Thanh Thanh tới hỏi, sau đó trở về nói:
- Tiền bối, chúng ta phải chờ một lát mới có thể lên núi du ngoạn. Hôm nay Thượng sứ Quang Thần tông tới đây, Tông chủ chúng ta đích thân dẫn bọn họ lên núi du ngoạn, xem ra chúng ta chỉ có thể tới biệt viện du ngoạn một vòng trước đã.
Dư Tắc Thành cau mày nói:
- Thượng sứ Quang Thần tông ư? Bọn họ có thường tới đây hay không, chỗ chúng ta cứ trăm năm mới xuất hiện một người.
Thanh Thanh nói:
- Chỗ tiền bối là ở Ngoại Vực, cần phải cỡi tinh thuyền mới có thể tới được, Thượng sứ Quang Thần tông tới chỗ tiền bối toàn là kẻ thất bại trong Quang Thần tông. Mà dù là kẻ bại, bọn họ cũng không muốn tới chỗ quê mùa như vậy, bọn họ có đi cũng chỉ là đối phó tình thế, không ai muốn tới chốn khỉ ho...
Hai chữ "cò gáy" cuối cùng Thanh Thanh không nói ra, thần sắc bất an lén quan sát Dư Tắc Thành. Trong mắt đám người Nội Vực ở đây, Ngoại Vực quả thật chính là chốn nông thôn quê mùa. Thà rằng làm hành khất xin cơm trong Nội Vực, cũng không tới Ngoại Vực mà sinh sống.
Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, chuyện này cũng rất bình thường, chỗ nào cũng có người như vậy, thà xin ăn nơi thành lớn chứ không chịu về nông thôn hẻo lánh mà sinh sống.
Thanh Thanh thấy Dư Tắc Thành không trách lời nói của mình bèn nói tiếp:
- Nơi này của chúng ta là thánh địa phong cảnh, không như Ngoại Vực phải dùng tinh thuyền mới có thể tới được, ở đây chỉ cần sử dụng Tinh môn là có thể tới ngay tức khắc. Cho nên các Thượng sứ rất thường hay tới đây, cứ năm ba tháng lại tới một lần.
- Bất quá Thượng sứ tới đây lần trước ẩn giấu thân phận, không nói ra cũng không ai biết, tuyệt đối không giống như Thượng sứ hiện tại, khua chiêng gióng trống, phong tỏa sơn xuyên, bảo Tông chủ chúng ta dẫn đường như vậy, xem ra lần này nhất định là tầng lớp lãnh đạo trên cao.
- Tiền bối, chúng ta tới biệt viện du ngoạn trước đi, cảnh sắc nơi đó cũng vô cùng xinh đẹp.
Dư Tắc Thành gật đầu, được Thanh Thanh đưa tới biệt viện dưới chân núi. Nơi này mơ hồ có mây trắng lượn lờ, đồi núi chập chùng, phía Tây Nam có một thác nước từ trên cao đổ xuống, dưới cốc đầm nước thanh tĩnh, trong suốt thấy đáy. Bên trong sơn cốc hoa đào nở rộ, lá đỏ từng mảng, nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh. Mặt đầm soi bóng hoa đào đỏ rực, hắt lên ánh đỏ rực rỡ, biến hóa không chừng, thật là đẹp đẽ.
Trong sơn cốc có một biệt viện, quả nhiên cảnh sắc nơi này cũng rất đẹp. Đặc sản nổi danh của nơi này chính là đậu hủ hoa, dùng nước suối nơi đây làm nên, hương vị vô cùng tinh khiết.
Dư Tắc Thành gọi hai chén đậu hủ, cùng Thanh Thanh thưởng thức, nghe gió núi vi vu, ngắm cảnh sắc lãng mạn, cảm thấy vô cùng thích thú.
Lúc này đột nhiên có một đoàn người rộn ràng nhốn nháo xuất hiện, có khoảng chừng năm sáu mươi người từ trên núi xuống dưới, tới biệt viện này. Bọn họ tiến thẳng vào trong nội viện, đã có tiệc rượu dành sẵn cho bọn họ ở đó.
Thanh Thanh khẩn trương nhìn người dẫn đầu đoàn người, chính là Tông chủ Nam Hồ tông Thiểm Linh Chân Nhân. Dư Tắc Thành liếc mắt nhìn qua, xem ra người này ắt cũng là Giới chủ Nam Hồ giới.
Tuy rằng Dư Tắc Thành chỉ liếc mắt lướt qua, nhưng đột ngột có một người trong đó thu hút sự chú ý của Dư Tắc Thành. Người nọ được Thiểm Linh Chân Nhân dẫn đường, cười ha ha ngắm nghía cảnh sắc xung quanh.
Người này Dư Tắc Thành chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy quen thuộc, chắc chắn mình chưa gặp qua người này, nhưng không hiểu vì sao lại cảm thấy quen thuộc.
Dư Tắc Thành lặng lẽ nhớ lại, hắn vẫn ngồi yên không cử động, thần thức chuyển động quay cuồng. Nháy mắt tái hiện lại hết thảy cảnh tượng, ký ức trôi ngược về quá khứ, hắn nhất quyết tìm hiểu xem vì sao mình lại cảm thấy người nọ quen thuộc như vậy.Biển ký ức quay ngược trong đầu hắn nhanh như chớp, trong ý thức của hắn, thời gian trôi ngược, hết thảy sự việc quay ngược. Rốt cục một hình ảnh bị ngăn lại, sau đó chậm rãi diễn biến.
Ký ức này đưa Dư Tắc Thành trở lại Đan môn năm xưa, trên đài đá, người này khoảng chừng trên dưới bốn mươi, khí chất cao ngạo nhưng vô cùng tao nhã. Nhìn bề ngoài thấy y có vẻ tài học uyên bác, khiến cho người ta sinh lòng kính phục, nhất định là năm xưa đã khiến cho không biết bao nhiêu thiếu nữ say mê như điếu đổ.
Người nọ chậm rãi tự giới thiệu mình:
- Ta là Tư Mã Tương Như, ngươi từng nghe qua tên ta chưa?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiên Ngạo
Vụ Ngoại Giang Sơn
Tiên Ngạo - Vụ Ngoại Giang Sơn
https://isach.info/story.php?story=tien_ngao__vu_ngoai_giang_son