Chương 235: Nhịp Đập Trái Tim Vĩnh Hằng
ịch giả: Tinh Vặn
]*Thình thịch, thình thịch*
Thật là thanh âm tuyệt vời biết bao! Chỉ có người mất đi nó mới biết nhịp tim đập đáng quý cỡ nào. Khi trái tim lại nhảy, linh hồn Long Hạo Thần ngơ ngẩn. Cùng lúc đó, trong tiếng tim đập vững vàng, linh lực trong người Long Hạo Thần tựa như suối phun từ chỗ trái tim chảy xuôi khắp người.
Trái tim co rút vững vàng, co rụt rồi lại phình ra. Cảm giác lực lượng cường đại chớp mắt truyền khắp toàn thân Long Hạo Thần. Không chỉ là nội linh lực, thậm chí là ngoại linh lực cũng dung nhập vào cảm giác cường đại này. Long Hạo Thần rung động phát hiện, Trái Tim Vĩnh Hằng mới này trong quá trình một lần co rút và phình ra nhưng lại hút tất cả linh lực của mình vào trong, xong rồi phun trào ra hết.
Nên biết rằng linh lực vốn có của Long Hạo Thần đã cao tới hơn năm vạn! Chính là nói, Trái Tim Vĩnh Hằng có thể chứa được năm vạn nội linh lực. Hơn nữa dường như chỉ có thể thì còn chưa đủ thỏa mãn khẩu vị của nó.
Điều này sao có thể được? Trái tim chịu tải linh lực còn lớn hơn cả linh khiếu. Nếu là trước đây thì Long Hạo Thần tuyệt đối không thể tin, nhưng giờ phút này, trạng thái mạnh mẽ như thế bày ra ở trước mặt hắn.
*Thình thịch, thình thịch*
Trái tim co rút, linh lực ép khô, linh lực trong mấy linh khiếu khác đều bị trái tim rút đi hết, thật tự nhiên phải hấp thu năng lượng bên ngoài bổ sung mới được. Thoáng chốc Long Hạo Thần phát hiện trong cơ thể mình huyết mạch, kinh mạch, thậm chí là nội tạng đều vì trái tim đập vững vàng này bị linh lực tinh thuần nhuộm thành màu vàng. Lúc này Quang nguyên tố bản thân hắn đã không thể dùng tinh thuần để hình dung. Tuy linh lực thoạt nhìn là thể lỏng nhưng Long Hạo Thần lại cảm giác nó hoàn toàn đông lại.
Hai thể chất con trai quang minh dung hợp khiến nội linh lực bẩm sinh của Long Hạo Thần đã vượt qua cực hạn vốn có, nếu có khí cụ gì có thể kiểm nghiệm nội linh lực bẩm sinh hiện tại của hắn, vậy chắc chắn sẽ kinh khủng phát hiện, cường độ nội linh lực bẩm sinh của hắn tuyệt đối vượt qua trăm phần trăm.
Chính là nói bây giờ Long Hạo Thần đã không còn là thể chất con trai quang minh, mà là thể chất Quang Thần tinh khiết. Mức độ Quang nguyên tố tinh thuần của hắn đã không khác gì lực lượng khi Quang Minh Nữ Thần giáng thế. Trên thế giới này đã không ai có thể so sánh về mặt Quang nguyên tố tinh thuần với hắn.
Trái tim đập khiến cơ thể Long Hạo Thần tựa như cái hố đen thật to, mỗi lần nhảy lên sẽ làm linh lực khổng lồ quanh người hắn biến trống rỗng. Cùng lúc đó, Trái Tim Vĩnh Hằng nhảy lên ép xuất ra thật nhiều Quang nguyên tố bổ sung cho Long Hạo Thần. Cũng bởi vậy hắn điên cuồng hấp thu không chút ảnh hưởng đồng bạn xung quanh tu luyện.
Trong Trái Tim Vĩnh Hằng ẩn chứa tất cả tinh hoa quang minh thuộc tính của Y Lai Khắc Tư. Trước kia trái tim chưa làm lại, chỉ yên tĩnh lắng đọng tại đó, hiện này Long Hạo Thần rốt cuộc hoàn thành quá trình sống lại, tinh hoa mới bắt đầu phát huy tác dụng mạnh mẽ của nó.
Chỉ chốc lát sau, Long Hạo Thần giật mình phát hiện, thật thể biến hóa lại lần nữa đột phá tri thức của mình.
Mới rồi trong lúc hấp thu, hắn hoảng sợ phát hiện, nội linh lực nhưng lại đột phá mười vạn. Không sai, chính là mười vạn tượng trưng cho cấp chín. Chính là nói, hiện giờ hắn nên là cường giả cấp chín mới đúng. Nhưng thực tế hắn không có chút cảm giác đột phá gì cả.
Cảnh giới vẫn ngừng lại tại cấp tám.
Mười vạn linh lực chỉ vừa đủ tràn ngập Trái Tim Vĩnh Hằng, linh khiếu khác trong người vẫn trống rỗng, trong Trái Tim Vĩnh Hằng co rút đang nhanh chóng hấp thu linh lực.
Đây là sao? Vì sao linh lực mình đột phá mười vạn nhưng không tăng lên cấp chín? Long Hạo Thần chưa kịp vui mừng vì tăng linh lực đã bị sự biến hóa kỳ lạ này rung động. Đây hoàn toàn vượt qua lẽ thường! Coi như là ma tộc có mười vạn linh lực cũng thành cấp chín, nhưng bây giờ rõ ràng hắn đã vượt qua mười vạn, lại vẫn ở cảnh giới cấp tám.
Long Hạo Thần tuyệt đỉnh thông minh, rất nhanh, hắn phát hiện ra vấn đề nằm ở đâu. Cấp tám đột phá đến cấp chín, cũng chính là quá trình chín linh khiếu đột phá đến mười cái. Chín là số lượng cực hạn, chỉ có linh khiếu đột phá chín cái mới tiến vào tầng khác, chính là đột phá cấp mười. Mà nội linh lực của hắn tuy đã đột phá mười vạn, có lẽ cũng xem như linh khiếu đột phá chín cái mới đúng. Nhưng thực tế linh khiếu không có đột phá, đột phá chỉ là linh lực mà thôi. Tất cả điều kỳ lạ này là bởi vì Trái Tim Vĩnh Hằng.
Trái Tim Vĩnh Hằng tương đương với linh khiếu vốn nằm ở ngực hắn, hơn nửa sản sinh tác dụng nhiều hơn linh khiếu vốn có. Linh khiếu bản thân Long Hạo Thần tổng số chưa tới chín cái, đây là mấu chốt vì sao hắn không đột phá cảnh giới.
Ngực, đầu, bụng, hai vai, hai chân, tổng cộng bảy linh khiếu, cũng là kiến trúc cơ bản của Long Hạo Thần. Bình thường thì tu vi của hắn tối đa tăng lên đến bảy vạn linh lực cần tiếp tục khai thông linh khiếu thì mới tăng cấp được. Trái Tim Vĩnh Hằng xuất hiện đánh vỡ hạn chế này.
Tuy Trái Tim Vĩnh Hằng thay thế linh khiếu vốn có nhưng nó trữ tồn không phải một vạn mà là mười vạn. Chính là nói, thân thể Long Hạo Thần chứa đựng linh lực từ bảy vạn biến thành mười sáu vạn. Thế nên tuy linh lực của hắn tiến bộ nhưng cảnh giới không tăng lên chút nào.
Có thể tưởng tượng, một cường giả cấp tám có tu vi mười sáu vạn linh lực, đó là điều khủng bố tới cỡ nào. Hơn nữa khi Trái Tim Vĩnh Hằng nhảy, linh lực hắn thả ra hoàn toàn là mười sáu vạn. Chính là nói, cảnh giới của hắn là cấp tám nhưng thực lực lại ở cấp chín, chỉ thiếu một ít năng lực đặc biệt của cấp chín mà thôi. Vè mặt điều động linh lực và bùng phát, thậm chí còn vượt qua cường giả cấp chín có cùng số lượng linh lực.
Y Lai Khắc Tư giúp mình lại làm Trái Tim Vĩnh Hằng này thật quá cường đại. Một khi Long Hạo Thần có thể tràn ngập tất cả linh khiếu, vậy thực lực của hắn ít nhất tăng gấp đôi trước kia, đây là dưới tình huống hắn không tiếp tục tu luyện nữa. Có Trái Tim Vĩnh Hằng rồi, khi Long Hạo Thần hấp thu linh lực nữa thì sẽ nhanh hơn cường giả cấp tám bình thường nhiều. Chỉ cần hắn có thể tiếp tục xây dựng linh khiếu, chắc chắn không mất bao lâu sẽ đột phá cấp chín.
Cùng với trái tim Long Hạo Thần sống lại, trong Tháp Vĩnh Hằng, những năng lượng tinh thuần tiêu hao ngày càng nhanh. Lúc này, mấy người khác tu luyện đều gặp phải bình cảnh.
Có thể hấp thu năng lượng tinh thuần khổng lồ thế này, họ không mất bao lâu đều gặp phải bình cảnh do linh khiếu đem đến. Linh lực tăng lên có thể thông qua hấp thu năng lượng tinh thuần nơi này mà được lợi, nhưng xây dựng linh khiếu thì không dễ dàng như vậy. Chỉ có nhờ vào mình cảm ngộ linh lực và thực lực tăng lên mới được. Thế nên lúc trước tu vi tăng nhanh bây giờ bắt đầu chậm lại. Nhưng nói thế nào thì trong Tháp Vĩnh Hằng, tốc độ tu luyện của họ nhanh hơn bên ngoài nhiều. Còn năng lượng tinh thuần bị họ hấp thu mới chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.
“Grao!”
Trái tim Long Hạo Thần sống lại, cũng đại biểu cho trái tim một vị cường giả khác nhảy lên.
*Thình thịch, thình thịch*
Nhịp tim đập dồn dập mà vững vàng, ánh sáng tím như lửa cháy lan ra đồng cỏ trải rộng mỗi một khối vảy. Bãi máu tím trên mặt đất đã hoàn toàn biến mất, sáu cái đầu to, mười hai con mắt đều toát ra ánh tím đậm. Tiếng rống lạnh lẽo âm trầm vang tận trời như biểu đạt nỗi phẫn nộ trong lòng nó.
Đúng thế, Hạo Nguyệt đã tỉnh rồi. Trong quá trình tỉnh lại, cơ thể nó bắt đầu xuất hiện dao động kịch liệt, lực lượng huyết mạch khổng lồ đang nhanh chóng vận chuyển. Sáu cái đầu to, sáu đôi mắt toát ra ý điên cuồng, tràn ngập khí thế hủy diệt.
Đến tận đây, kế hoạch Ma Thần Hoàng đối phó Long Hạo Thần đã hoàn toàn thất bại.
Bốn năm sau.
Gia Lăng quan, Ma Pháp Thánh Điện.
“Con bé ngốc này, đừng chờ đợi nữa. Hơn bốn năm rồi, không có chút tin tức, chỉ sợ họ đã…” Một lão ma pháp sư mặc áo choàng ma pháp lửa đỏ hoa quý tận tình khuyên nhủ, trước mặt ông là một cô gái.
Cô gái có mái tóc màu phấn hồng, thoạt nhìn hai mươi mấy tuổi. Khuôn mặt rất đẹp, đôi mắt sâu thẳm hơn người bình thường, trên người như ẩn như hiện tỏa ra linh lực cường đại.
Lúc này, trong mắt cô lộ ra ánh sáng cố chấp kiên định.
“Lâm gia gia, người đừng khuyên tôi nữa. Trước khi tôi được tin chính xác họ đã chết, tôi sẽ không rời đi Ma Pháp Thánh Điện. Chẳng lẽ người không muốn tôi nữa sao?”
Lão ma pháp sư mắt đẫm lệ.
“Hinh nhi, con là cô gái tốt. Lâm Hâm thằng nhãi ranh đó có thể tìm ra cô gái tốt như con là nó tốt số dữ lắm. Nhưng nó không có phước hưởng! Bốn năm trước thánh chiến đã kết thúc, ma tộc rút quân. Nếu họ còn sống thì không thể nào lâunhư vậy còn chưa trở về. Ma tộc rút quân quá đột ngột, Hinh nhi, trong lòng ta cũng không muốn tin họ đi rồi. Nhưng mà không thể chậm trễ cả đời con! Con còn trẻ, cứ chậm trễ như vậy sẽ ảnh hưởng hạnh phúc cả đời. Lâm gia gia đương nhiên muốn con ở lại Ma Pháp Thánh Điện cùng ta. So sánh với thằng nhóc kia thì con càng giống cháu gái ta. Nhưng mà, Lâm gia gia không thể ích kỷ như vậy! Không thể vì mình ảnh hưởng hạnh phúc tương lai của con!”
Không sai, vị lão ma pháp sư này chính là ông nội của Lâm Hâm, phó điện chủ Ma Pháp Thánh Điện, Lâm Thần. Thiếu nữ trước mắt ông chẳng phải chính là Lý Hinh có danh xưng Địa Ngục Mai Khôi sao?
Đừng nhìn Lý Hinh là kỵ sĩ, nhưng danh tiếng của cô nổi như cồn ở Gia Lăng quan, rất được tướng sĩ Gia Lăng quan kính yêu. Ở trên chiến trường, cô vĩnh viễn xung phong đằng trước nhất, trong chiến đấu nhiều lần bị thương. Sau khi Lâm Hâm đi, cô luôn ở tại đây, theo Săn Ma Đoàn của mình chiến đấu.
Trước khi thánh chiến sắp kết thúc thì đoàn trưởng Săn Ma Đoàn của cô, Lục Hi đã chết trận trong một lần kẻ địch đánh lén. Các đoàn viên khác đều tản đi quay về thánh điện của mình. Chỉ có Lý Hinh ở lại đây, cô phải chờ Lâm Hâm trở về.
Bốn năm qua, cô luôn tu luyện tại Ma Pháp Thánh Điện, làm bạn với Lâm Thần, thay Lâm Hâm trả hiếu. Lâm Thần từng nhiều lần khuyên nhủ Lý Hinh, nhưng cô vẫn làm theo ý mình, không chịu rời đi.
Lâm Thần cực kỳ yêu thương cô gái vốn sẽ là cháu dâu của mình, nhưng ông không thể ích kỷ như vậy! Lâm Hâm mất tích hơn bốn năm, lần cuối xuất hiện là ở Vạn Thú quan Linh Hồn Thánh Điện. Lâu như vậy, họ xâm nhập vào ma tộc tác chiến, khả năng sinh tồn thật sự quá thấp, quá thấp. Dù Lâm Thần không muốn thừa nhận nhưng cũng không thể chậm trễ tương lai của Lý Hinh!
“Lâm gia gia, người đừng nói nữa, tôi tuyệt đối không đi đâu. Tôi phải đợi anh ấy, và cả Hạo Thần. Họ chắc chắn sẽ trở về.” mắt Lý Hinh dần ướt nước. Dù cô kiên cường cỡ nào thì trong lòng vẫn có mặt yếu đuối. Cô đương nhiên biết khả năng đám Lâm Hâm còn sống rất thấp, nhưng dù chỉ có một phần cơ hội, chỉ cần không trông thấy xác họ thì Lý Hinh sẽ không thừa nhận họ đã chết.
“Ai, con bé ngốc này! Được rồi, vậy con tạm thời ở lại đây, qua mấy ngày nữa chúng ta phải xuất phát đi Thánh thành, tham gia Thánh Điện Đại Tái mười năm một lần. Đợi Thánh Điện Đại Tái kết thúc, dù thế nào thì con phải quay về nhà xem. Phụ thân con nhiều lần viết thư tới đây, ta biết rõ hết.”
Lý Hinh gật đầu. Đúng vậy! Dù cô cố chấp phải chờ đám Lâm Hâm, Long Hạo Thần trở về thì cũng nên quay về nhà nhìn xem.
Lâm Thần mỉm cười nói.
“Hinh nhi, con đã đột phá cấp tám, lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, gia gia đính chế song kiếm cho con sắp đưa đến rồi. Đợi kết thúc Thánh Điện Đại Tái, có lòng tin trùng kích Tinh Kim cơ tòa Kỵ Sĩ Thánh Điện không?”
Lý Hinh sớm không phải là Lý Hinh năm đó. Bốn năm tĩnh tâm tu luyện khiến cô lần lượt đột phá bình cảnh cấp bảy, cấp tám. Bây giờ cô đã là cường giả cấp tám bậc một. Săn Ma giả còn sống sót sau trận thánh chiến đó, tu vi gần như đều tiến bộ bước dài, giờ cô là Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ. Tuy muốn trùng kích Kim Tinh Cơ Tòa thì còn hơi khó khăn, nhưng Lâm Thần đính chế cho cô là đôi trọng kiếm cấp sử thi! Đây vốn là tài phú Lâm Thần chuẩn bị cho cháu trai duy nhất, nhưng Lâm Hâm vẫn không trở về, ông đem phần lễ vật quý giá này đưa Lý Hinh.
Thánh chiến năm đó đem đến hiểm họa to lớn cho Liên Minh Thánh Điện. Trong đại chiến kéo dài hai năm, không biết có bao nhiêu tướng sĩ Liên Minh Thánh Điện chết tại sáu tòa hùng quan. Nhưng cùng lúc đó, ma tộc cũng tổn thất thảm trọng trong thánh chiến.
Thánh chiến đã kết thúc bốn năm. Trong bốn năm nay, Liên Minh Thánh Điện thể hiện ra ưu thế tích lũy mấy ngàn năm. Tuy nhân khẩu giảm mạnh không thể lập tức hồi phục ngay, nhưng những phương diện khác thì hồi phục rất nhanh. Đặc biệt là sau khi qua trận thánh chiến, các cường giả Lục Đại Thánh Điện còn sống sót gần như tăng vọt thực lực. Tình huống giống Lý Hinh không hiếm gặp. Thánh chiến hai năm, bốn năm trầm tĩnh, so với trước khi thánh chiến thì hiện giờ số lượng cường giả Liên Minh Thánh Điện thậm chí vượt xa năm đó, chỉ là số lượng chiến sĩ bình thường ít hơn trước rất nhiều mà thôi.
Thánh Điện Đại Tái sắp bắt đầu, đây là việc lớn mỗi mười năm một lần của Liên Minh. Cường giả mạnh nhất trong Lục Đại Thánh Điện sẽ giao lưu với nhau trong lần trọng đại này, cũng tiến hành xếp hạng hoàn toàn mới.
Gần như các cao tầng Lục Đại Thánh Điện đều biết, Thánh Điện Đại Tái lần này có ý nghĩa không tầm thường. Đây là Thánh Điện Đại Tái đầu tiên sau khi thánh chiến, chẳng những xếp lại thứ hạng cũng có nhiều quyết sách sẽ tiến hành.
Thánh chiến hai năm đối với Liên Minh thật là tiêu hao cực lớn, nhưng cùng lúc đó, ma tộc cũng giảm thực lực, thậm chí Trụ Ma Thần đều bị hủy hai cây. Liên Minh Thánh Điện giống như thanh kiếm bị ma tộc mài ra, đang biến ngày càng sắc bén. Sau thánh chiến, nhân loại không suy yếu như Ma Thần Hoàng mong muốn, ngược lại có tư thế phát triển lớn hơn mấy phần. Tuy so sánh với thực lực tổng thể của ma tộc thì Liên Minh Thánh Điện vẫn cách biệt, nhưng sự chênh lệch này không quá xa xôi. Một khi đám thanh niên trải qua đợt thánh chiến này hoàn toàn trưởng thành, ma tộc có thể áp chế Liên Minh Thánh Điện được bao lâu nữa thì khó mà nói.
Vì bảo đảm ưu thế của ma tộc, mấy năm nay Ma Thần Hoàng đều tập trung vào khai phá biển đông bộ, nam bộ. Tuy vùng biển có tồn tại ma thú nhưng càng có nhiều thực vật. Thực vật giá trị dinh dưỡng cao có tác dụng cực kỳ quan trọng tăng cường thực lực cho ma tộc. Trước nay ma tộc không thiếu cường giả, đi cướp đoạt nhân loại để có số thực vật hiếm hoi thì chẳng bằng chuyển hướng biển rộng, từ sâu trong biển có được càng nhiều. Chuyện này bây giờ do Nguyệt Ma Thần A Gia Lôi Tư chịu trách nhiệm. Do đó có thể thấy Ma Thần Hoàng chú trọng việc này tới cỡ nào.
Thánh Điện Đại Tái sắp bắt đầu. Đại tái không đơn giản chỉ là chiến đấu, là sự kiện quan trọng nhất trong Liên Minh Thánh Điện, Thánh Điện Đại Tái là một trận so đấu toàn diện tổng hợp, cuối cùng căn cứ tổng điểm các thánh điện tiến hành xếp hạng.
Tuy loại đại tái này không thể nào hoàn toàn công bình, nhưng Liên Minh Thánh Điện qua nhiều năm phát triển, đã cố gắng hết sức để Thánh Điện Đại Tái đạt được công bình nhất. Lý Hinh là Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ, đến lúc đó dĩ nhiên phải đại biểu Kỵ Sĩ Thánh Điện xuất chiến.
Nghe Lâm Thần hỏi mình có muốn trùng kích Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ hay không, Lý Hinh kiềm không được mỉm cười lắc đầu, nói.
“Lâm gia gia, tôi còn kém xa lắm. Liên Minh nhân tài lớp lớp, Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta cũng trồi lên một đám cường giả tuổi trẻ. Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ chỉ có vài bộ, tôi không muốn tranh giành với họ. Chờ sau này tôi đủ thực lực rồi nói tiếp đi.”
Lâm Thần kiêu ngạo nói.
“Sao không đủ thực lực được? Chờ song kiếm ta chế tạo cho con hoàn thành rồi, coi như khiêu chiến sơ cấp chín một phen cũng chưa chắc không có cơ hội. Theo ta thấy, con nhân lúc Thánh Điện Đại Tái lần này trực tiếp lấy một bộ Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp đi thôi.”
Lý Hinh im lặng.
Lâm Thần thấy vẻ mặt của cô, đương nhiên biết cô đang nghĩ cái gì.
“Con bé ngốc, chẳng lẽ con còn không chịu nhận sao? Tuy con không phải là cháu gái ruột của ta, nhưng trong mắt ta thì con hơn thằng nhóc Lâm Hâm nhiều. Đừng nói nó không có tin tức, dù cho nó còn sống trở về thì tài sản của ta sẽ không để lại cho thằng nhóc bất hiếu đó. Nếu con còn nhận gia gia này, vậy đừng từ chối, nếu không thì Lâm gia gia sẽ giận thật đấy. Chẳng lẽ mấy thứ kia con để ta mang vào trong quan tài ư? Hơn nữa đã chế tạo ra trọng kiếm kỵ sĩ, ta giữ lại có tác dụng gì đâu?”
Lý Hinh hốc mắt đỏ ửng.
“Lâm gia gia, người đối với tôi thật tốt.”
Lâm Thần mỉm cười nói.
“Chẳng lẽ con đối với gia gia không tốt? Đừng nghĩ quá nhiều, trong khoảng thời gian này con cần phải cố gắng, tranh thủ biểu hiện trong Thánh Điện Đại Tái. Lần này đại tái khác với trước kia. Bởi vì thánh chiến bốn năm trước, chỉ sợ đại tái đợt này sẽ xuất hiện nhiều biến đổi, cũng là kỳ ngộ trọng đại Liên Minh lần này.”
Lý Hinh lòng máy động, nhẹ gật đầu. Lâm Thần chính là cao tầng Ma Pháp Thánh Điện nhưng cô thuộc về Kỵ Sĩ Thánh Điện, cho nên rất nhiều việc ông không thể nói thẳng, chỉ có thể mịt mờ nhắc nhở một phen. Nhưng tí tuệ như cô thì nhiêu đó đã đủ.
……..
Thánh thành.
Đây là một nhà gỗ nhỏ đơn giản, tất cả đều làm bằng gỗ, trong nhà gỗ mọi bàn ghế đều là kết cấu đồ gỗ đơn giản. Chỉ là những đồ gỗ này có đặc điểm riêng, bên trên có điêu khắc rất đẹp, tỏa ra mùi hương hoa quế.
Loại gỗ này gọi là gỗ Giáng Hương, tài liệu cực kỳ quý giá. Nó tỏa ra mùi hương rất có ích cho thân thể, kéo dài tuổi thọ, cũng tăng cao tác dụng tỉnh táo đầu óc.
Mặt sau bàn gỗ chế tác đơn giản, một thiếu nữ yên tĩnh ngồi đó. Thiếu nữ mặc váy trắng, khuôn mặt tinh khiết không chút tỳ vết. Chỉ là trong mắt cô có nhàn nhạt bi thương.
Trên mặt bàn trước mắt cô bày một đống mảnh vỡ màu đỏ hồng. Từ hình dạng cong cong có thể thấy ra lúc nó hoàn chỉnh là hình cầu.
“Bốn năm, tên đầu trọc đáng ghét, đồ khốn, vì sao vẫn không có tin tức. Xích Long châu vỡ, dĩ nhiên Xích Long giáp của anh cũng vỡ. Nhưng anh có biết không, em vẫn đang đợi anh. Em tin tưởng anh còn sống, chắc chắn còn sống, đúng không?”
Nói rồi cô vung tay, một viên ngọc tím nhạt xuất hiện trong lòng bàn tay. Viên ngọc tỏa ra hơi thở cực kỳ quái lạ, như có xà điện vờn quanh. Linh lực dao động tuy không mãnh liệt nhưng đủ hiện ra bản thân nó lạ lùng.
“Bốn năm, anh chắc chắn còn sống. Nhưng anh rốt cuộc đang ở đâu? Vì sao lâu như vậy còn chưa trở về? Anh có biết em rất…”
Nói đến đây, hai hàng lệ tuôn rơi, giọt lệ rơi xuống vỡ tan.
Mấy tháng gần đây, Thánh thành đặc biệt náo nhiệt, bởi vì mấy năm một lần Thánh Điện Đại Tái sắp bắt đầu rồi.
Nếu nói thi đấu tuyển chọn Săn Ma Đoàn là việc quan trọng trong đám thanh niên, vậy Thánh Điện Đại Tái chính là long trọng nhất trong cả Liên Minh Thánh Điện, cũng là việc quan trọng nhất.
Lần đại tái này Liên Minh gióng trống khua chiêng xếp đặt. Trừ một ít cường giả ở lại tiền tuyến, đa số cường giả trong Lục Đại Thánh Điện đều tụ tập tại Thánh Minh, làm công tác chuẩn bị cho Thánh Điện Đại Tái lần này. Rất nhiều các trưởng lão Liên Minh bình thường ẩn cư cũng lần lượt đi tới Thánh thành. Tuy cách Thánh Điện Đại Tái còn có mấy ngày, nhưng tổng bộ Liên Minh Thánh Điện mỗi ngày đều tổ chức hội nghị. Lãnh đạo Lục Đại Thánh Điện không ngừng bàn bạc các loại sự vụ. Còn về cụ thể họ đang thương nghị cái gì, thì đây chính là tuyệt mật của Liên Minh Thánh Điện, chỉ cao tầng tham dự hội nghị mới biết.
Người nhạy bén đều phát hiện, Thánh Điện Đại Tái lần này khác với bình thường, không khí căng thẳng hơn nhiều, hiển nhiên có việc lớn sắp xảy ra.
Trong phòng kín, hai ông lão yên lặng ngồi đối mặt nhau. Hai người biểu tình cực kỳ
nghiêm túc, không khí trong căn phòng có chút nặng nề.
Nếu có người quen thuộc cao tầng Liên Minh Thánh Điện tại đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc nhận ra, hai vị này đều là nhân vật cực kỳ quan trọng trong Liên Minh Thánh Điện. Hai điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, Dương Hạo Hàm và Long Thiên Ấn.
Dương Hạo Hàm không chỉ là điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, đồng thời còn là minh chủ Liên Minh Thánh Điện. Đương nhiên địa vị minh chủ của ông khi Thánh Điện Đại Tái lần này bắt đầu thì là lúc hết nhiệm kỳ.
Theo quy tắc của Liên Minh, minh chủ Liên Minh không thể liên nhiệm, chính là nói, lần này Dương Hạo Hàm phải từ chức minh chủ.
“Long huynh, lần này chỉ có thể trông nhờ vào ngươi. Ai…” Dương Hạo Hàm thở dài một tiếng, biểu tình lạc lõng.
Long Thiên Ấn nhíu chặt mày.
“Sợ là tình huống có đột biến! Chỉ sợ Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta…”
Đương nhiên Dương Hạo Hàm biết ông ý chỉ cái gì, cười khổ một tiếng.
“Thì còn cách nào chứ? Mười năm nay, xuất hiện thiếu niên thiên tài nhiều nhất là ở Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta, nhưng trong thánh chiến bị tổn thất lớn nhất cũng là chúng ta. Tuy Tinh Vũ đã trở lại nhưng không biết vì sao, y chỉ muốn trấn thủ tại Ngự Long quan, nói cái gì cũng không chịu tham gia đại tái lần này, nên chỉ có thể làm phiền ngươi.”
Long Thiên Ấn hừ lạnh một tiếng.
“Đừng nhắc đến cái tên bất hiếu đó, suốt ngày mặt mày âm u, ai cũng không biết nó đang nghĩ cái gì.”
Dương Hạo Hàm an ủi bảo.
“Ngươi cũng đừng trách Tinh Vũ, Hạo Thần mất tích lâu như vậy, sao y không sốt ruột cho được?”
Nhắc tới hai chữ Hạo Thần, hai Thần Ấn kỵ sĩ cường đại đều im lặng xuống.
Đúng thế, từ khi Long Hạo Thần mang theo Hàn Vũ rời khỏi Ngự Long quan thì đã biến mất hơn bốn năm. Lần cuối cùng họ xuất hiện là tại Linh Hồn Thánh Điện, sau đó không còn tin tức. Vì chuyện này mà Long Thiên Ấn và Dương Hạo Hàm từng đích thân tới Linh Hồn Thánh Điện tìm hiểu tin tức.
Long Thiên Ấn vỗ mạnh mặt bàn trước mắt, vô cùng hối hận nói.
“Chỉ trách ta, ta không nên đồng ý cho nó dựng lại Săn Ma Đoàn. Nếu nó luôn ở tại Ngự Long quan thì bây giờ chúng ta đâu cần bị động như vậy? Hơn bốn năm trước nó đã đột phá cấp tám, bốn năm nay dù là lên cấp chín cũng không phải không thể nào! Nó là con trai quang minh, là Thần Quyến Giả, dù tu vi yếu chút, nếu có thể được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận thì chắc chắn sẽ tỏa sáng tại Thánh Điện Đại Tái đợt này, giờ đây hai lão già chúng ta đâu cần đau đầu khó xử chứ!”
Dương Hạo Hàm vẻ mặt ảm đạm nói.
“Chuyện này vẫn là do Văn Chiêu mà ra. Nếu không phải vì cứu Văn Chiêu thì họ sẽ không mất tích. Ta dùng hết các cách tìm hiểu tin tức nhưng vẫn không phát hiện cái gì. Nhưng chúng ta đều không tin họ thật sự bị ma tộc hại.”
Trong mắt Long Thiên Ấn tràn đầy bi thương.
“Ai mà muốn tin chứ? Mấy thanh niên ưu tú nhất hiện nay của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta đều đã mất tích. Bây giờ đang trong thời kỳ nguy ngập. Thời gian gần đây Lý Chính Trực tại đại hội Liên Minh bày tỏ rõ ràng ủng hộ Lục Đại Thánh Điện liên kết lại, kết thúc trạng thái Liên Minh rải rác kết minh, phải càng thêm thân thiết kết hợp chung chỗ, thành lập một quốc gia Liên Minh. Đây rõ ràng là đang khiêu khích chúng ta! Chẳng lẽ y muốn làm minh chủ tân nhậm của tân Liên Minh ư?”
Dương Hạo Hàm nói.
“Lý Chính Trực người này có thực lực, nhưng tính cách quá âm trầm, bảo thủ. Tuy mặt ngoài ôn hòa nhưng bên trong cực kỳ cao ngạo. Lấy tính cách của hắn, nếu thống lĩnh tân Liên Minh chưa chắc là chuyện tốt. Nhưng bây giờ chúng ta có muốn ngăn cản thì chỉ sợ rất khó, trừ phi mấy tiền bối Săn Ma Đoàn danh hiệu ra tay.”
Long Thiên Ấn lắc đầu.
“Không thể nào. Các tiền bối đã biểu đạt rõ ràng, trong đại tái đợt này chỉ xuất hiện trong tư cách trọng tài, sẽ không tham gia đại tái nữa. Lý Chính Trực, hừ, lão phu cũng muốn xem coi mười năm nay hắn tiến bộ nhiều ít, có thể qua được cửa ta đây không!”
Có câu uy lão hổ còn tại, lời vừa thốt ra, trên người Long Thiên Ấn bùng phát chiến ý mãnh liệt.
Dương Hạo Hàm nói.
“Dù cuối cùng minh chủ là ai, tân liên mình thành lập đã là lửa sém lông mày. Thánh chiến hơn bốn năm trước tuy đem đến tổn thất to lớn cho chúng ta, nhưng cũng để chúng ta nhìn thấy ánh sáng. Nếu tiếng nói trong nội bộ Liên Minh có thể thống nhất, điều phối các loại tư nguyên, vậy ta tin tưởng chẳng bao lâu sau là chúng ta có thể phản kích lại ma tộc.”
Long Thiên Ấn gật đầu, nói.
“Ngày hôm qua ta và Thánh Nguyệt gặp nhau. Thích Khách Thánh Điện biểu đạt rõ ràng sẽ ủng hộ chúng ta. Bên Chiến Sĩ Thánh Điện ta có trao đổi với Khâu Vĩnh Hạo, nhưng họ luôn giao lưu rất tốt với Ma Pháp Thánh Điện, ta chỉ sợ cơ hội không lớn. Mục Sư Thánh Điện luôn giữ trung lập, hiện tại thái độ của Linh Hồn Thánh Điện mới là quan trọng nhất. Nếu họ ủng hộ chúng ta thì cơ hội phe ta sẽ tăng lên nhiều.”
Dương Hạo Hàm nói.
“Về mặt người ủng hộ ta cảm thấy không cần quá mức lo lắng. Dù sao chúng ta đã thống lĩnh Liên Minh nhiều năm như vậy, trong mức độ được thừa nhận sẽ không yếu thế hơn Ma Pháp Thánh Điện. Bây giờ mấu chốt là kết quả đại tái, điều này rất quan trọng. Đối kháng với ma tộc không thể tránh khỏi đụng độ với Ma Thần Hoàng. Thực lực sẽ trở thành khâu quan trọng nhất quyết định quyền thành lập tân Liên Minh. Lý Chính Trực thiên phú dị bẩm, mấy năm nay luôn nhẫn nhịn. Thánh Điện Đại Tái mười năm trước rõ ràng y giấu tài, hiển nhiên lúc đó không có tự tin hoàn toàn. Lần này y phô trương hơn, ý định nhất quyết phải đạt được mục đích! Lão Long, ngươi tuyệt không thể khinh thường. Dù gì Lý Chính Trực thắng ở chỗ tuổi trẻ, theo ta thấy, chỉ sợ nội linh lực của hắn đã đột phá hai mươi vạn, thậm chí có lẽ càng cao.”
Long Thiên Ấn nói.
“Dù thế nào thì cũng phải thử một phen. Hắn muốn thắng ta cũng không dễ như vậy đâu.”
Dương Hạo Hàm nói.
“Còn có ba ngày là Thánh Điện Đại Tái sẽ bắt đầu. Đi thôi, ta phải mở hội các trưởng lão Kỵ Sĩ Thánh Điện, thống nhất tư tưởng.”
“Ừm.” Long Thiên Ấn gật đầu.
Hai đại cường giả cùng đứng dậy, đi ra ngoài.
Lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm vững vàng leng keng.
“Bẩm minh chủ, có người xin gặp!”
“A?” Dương Hạo Hàm nhíu mày, nói. “Là ai?”
“Hắn không nói, chỉ để tôi giao đồ vật cho ngài.” Thanh âm bên ngoài đáp.
Dương Hạo Hàm mở cửa đi ra ngoài. Bên ngoài, một Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ trung niên cung kính đứng, đôi tay nâng lên cầm một khối lệnh bài.
Long Thiên Ấn vung tay áo, lệnh bài bay hướng bọn họ. Dương Hạo Hàm nâng tay lên, để lệnh bài rơi trên tay mình. Ánh mắt hai Thần Ấn kỵ sĩ không hẹn mà cùng rơi vào lệnh bài.
Khiến Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ rung động là khi ánh mắt hai Thần Ấn kỵ sĩ tập trung vào lệnh bài đó, không ngờ thân thể hai người run bần bật, hoảng sợ biến sắc.
Bản năng liếc nhau một cái, Dương Hạo Hàm và Long Thiên Ấn đồng thanh quát hướng Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ.
“Người giữ lệnh bài đang ở đâu?”
………
Tổng bộ Liên Minh Thánh Điện, trong phòng kín của Ma Pháp Thánh Điện.
Lý Chính Trực thân hình mập mạp ngồi chính giữa phòng kín, một tầng ánh sáng xanh nhạt vững vàng bao phủ thân thể ông. Ánh sáng xanh tỏa ra màu sắt thép, rõ ràng là hình thái linh cương. Hơn nữa thoạt trông màn ánh sáng tựa như thể rắn, không có chút hư ảo.
Thở ra hơi dài, Lý Chính Trực từ từ mở mắt ra, đáy mắt ông bỗng bắn ra hai luồng sáng xanh như tia chớp, đâm thẳng vào linh cương trước mặt.
*Đinh!!!*
Màn sáng linh cương khẽ run rẩy, chớp mắt hóa thành vô số điểm sáng xanh bềnh bồng giữa không trung. Lý Chính Trực há miệng hít sâu, bỗng chốc những điểm sáng xanh đều bị hút vào người ông, biến mất không còn bóng dáng.
“Bẩm điện chủ, các trưởng lão đã đến đông đủ!” Bên ngoài truyền đến thanh âm cung kính.
“Ừm.” Lý Chính Trực ừ một tiếng, thân thể từ từ bay lên, đôi chân chấm đất, chậm rãi bước ra khỏi phòng.
Một người trung niên mặc áo choàng dài màu xanh yên tĩnh đợi bên ngoài, thấy Lý Chính Trực đi ra mới bước lên trước dẫn đường.
Tổng bộ Thánh Minh dựa theo thánh điện khác nhau mà chia làm sáu khu vực. Ma Pháp Thánh Điện đương nhiên có phần thuộc về mình. Đi qua hai hành lang, ma pháp sư trung niên hướng dẫn Lý Chính Trực đi tới một phòng họp trang hoàng xa hoa.
Tuy rằng về mặt địa vị thì Ma Pháp Thánh Điện yếu kém hơn Kỵ Sĩ Thánh Điện, nhưng nếu nói tài phú thì cả Liên Minh Thánh Điện không một tòa thánh điện nào sánh bằng Ma Pháp Thánh Điện.
Thấy Lý Chính Trực đến, tất cả người trong phòng họp đều đứng dậy.
Thân hình Lý Chính Trực hơi nhoáng lên, chớp mắt đã tới chỗ ngồi trước nhất trong phòng họp.
Phòng họp có tổng cộng năm mươi người. Tuy chỉ là một căn phòng họp đơn giản nhưng nếu có ai tới đây sẽ chấn kinh phát hiện, trong phòng họp này nồng độ nguyên tố ma pháp đậm hơn bên ngoài gấp mười lần. Chỉ đơn giản hô hấp thôi đã có cảm giác dính đặc. Không chút nghi ngờ, nguyên tố ma pháp nồng đậm này đương nhiên là do những người trong phòng đem đến.
Ma pháp sư ngồi tại đây có tám mươi phần trăm đều là râu tóc bạc trắng. Hiển nhiên họ đã sớm chờ, đợi Lý Chính Trực đến chủ trì hội nghị.
Từ điều này có thể thấy ra địa vị của Lý Chính Trực trong Ma Pháp Thánh Điện. Thánh điện khác khi mở hội nghị cùng loại thì điện chủ sẽ không là người đến cuối cùng, đây là đến từ sự tôn trọng các trưởng lão trong thánh điện. Lý Chính Trực thì rõ ràng là người đến cuối cùng, trừ tính tình của ông ra, quan trọng nhất đương nhiên là quyền lực khống chế Ma Pháp Thánh Điện.
Ánh mắt Lý Chính Trực lướt qua những người đang ngồi, trầm giọng nói.
“Các vị trưởng lão, Thánh Điện Đại Tái sắp bắt đầu rồi. Căn cứ tin tức đáng tin cậy, lần này Kỵ Sĩ Thánh Điện dự thi sẽ là Long Thiên Ấn. Kỵ Sĩ Thánh Điện luôn ủng hộ tân Liên Minh thành lập, thêm vào lần này chúng ta hỗ trợ, cơ bản đã là ván đóng thuyền. Cho đến nay ta luôn không đồng ý dựng lên tân Liên Minh, kết hợp lực lượng Lục Đại Thánh Điện, không phải không thấy ưu thế của tân Liên Minh mà vì Ma Pháp Thánh Điện chúng ta còn chưa đủ lực lượng chủ đạo. Nhưng tình huống Thánh Điện Đại Tái lần này thì khác.”
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa