Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thương Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 563: Tư Mã
T
hời gian ba ngày trôi qua trong giây lát, thành Lạc Dương vẫn là một mảng phồn hoa tự cẩm. Mặc cho ngoại giới phi phàm náo nhiệt nội phủ Lăng gia vẫn thanh phong đạm nhã, giống như là đoạn tuyệt với nhân thế. Lăng Thông biết Nhạc Phàm luôn luôn không thích huyên náo và khoa trương, cho nên hắn cũng không khua chiêng going chống giăng đèn kết hoa, chỉ an bài cho hắn một biệt viện an tĩnh, lệnh cưỡng chế cho bọn hạ nhân không được quấy rầy.
"Lăng Thông, sự tình của thương minh hội quán kia hiện tại xử lí như thế nào?"
Trong lương đình, Phùng Uyển nhi thoải mái tựa người trên ghế trúc khẽ vuốt ve bụng mình trên mặt tràn đầy vẻ từ mẫu. Lăng Thông thành thật ngồi chồm hỗm một bên, lỗ tai áp lên trên bụng Phùng Uyển Nhi nói:
"Sự tình của Thương minh điểm thì để cho bọn họ tự mình đi xử lí, lão gia ta hiện tại muốn bồi tiếp lão bà cùng cục cưng, hơi sức đâu mà đi quản này quản nọ"
Phùng uyển nhi ngón tay day nhẹ lên trên trán hắn cười nói:
"Ngươi kìa, càng ngày càng lười nhác, đến sự tình của nhà mình cũng không để bụng. Vừa thấy một thân thịt béo của ngươi, chỉ sợ là đi đường cũng không vững"
Lăng Thông mặt dày cười nói:
" Thân thịt béo này của ta còn không phải là do ngươi cùng Thu Nam dưỡng ra. Sao lại đi khiển trách ta. Hơn nữa một thân thịt này của ta so với thịt trư còn đáng quý hơn nhiều"
"Phác xuy "
Phùng Uyển Nhi cười duyên không thôi, mắt hạnh trừng lên đúng là hết cách với tên nam nhân bất cần đời này, nhưng trong lòng lại là một phiến ngọt ngào. Thanh âm vừa chuyển, Lăng Thông thoải mái nói:
" Bất quá hai ngày này ta ngược lại có một chút phát hiện. Hắc hắc hắc, muội tử tiện nghi kia của ta tư chất cùng tâm tính cũng rất tốt. khó có được nhất chính là phẩm tính từ thuở nhỏ của nàng dù trải qua thương hải phù trầm, vẫn như cũ có thể duy trì một phần trong sáng của xích tử chi tâm, chỉ cần tái tôi luyện, nhưng thật ra sau này có thể sẽ trở thành một hảo bang thủ của chúng ta".
"Muội tử này ta cũng rất thích"
Phùng Uyển Nhi cười nhẹ, nói tiếp:
"Bất quá nói lại kỳ thật nếu không phải là vì nàng tâm địa thiện lương, có thể cứu Lý đại ca say rượu ngã ở ven đường hơn nữa còn một đường chiếu cố thì cũng sẽ không tìm được sự trợ giúp từ ngươi cùng Lý Đại Ca. Đây chính là một cơ duyên mà cũng không phải ai có thể nắm chắc được"
"Đúng vậy đúng vậy, cái này kêu là một cơ duyên"
Lăng Thông tay xoa xoa cười nói:
"Con người ta tín nhiệm nhất chính là cơ duyên, nếu không có một hồi cơ duyên, ta cũng sẽ không nhận biết được lão gia tử bọn họ, lại càng không có cơ hội quen biết ngươi cùng Thu Nam, ta Lăng Thông có thể có ngày hôm này, tất cả đều là từ cơ duyên mang tới".
Nói đến lão gia tử, phùng Uyển Nhi sắc mặt buồn bã, hơi thương cảm nói:
"Chúng ta cũng đã nhiều năm không có trở về, cũng không biết thân thể mấy lão nhân gia hiện tại như thế nào?"
"Đừng lo lắng"
Lăng Thông nhẹ nhàng cầm tay thê tử, thanh âm nhu hòa nói:
"Lão gia tử bọn họ thân thể rất tốt, khẳng định có thể sống lâu trăm tuổi. Chờ sau khi hài tử xuất thể, chúng ta sẽ mang theo hài tử cùng nhau quay về xem sao".
"Ân."
Phùng Uyển nhi ôn nhu gật gật đầu, dựa thân mình vào trong lòng Lăng Thông. Thời điểm hai người ôm ấp, một con bạch cáp từ trên trời hạ xuống đậu ở trên đầu vai Lăng Thông.
"Cái con chim chết tiệt này, như thế nào lại không đến sau một canh nữa, thật sự là đồ xui xẻo"
Lăng Thông trong lòng thầm hận không thôi, nhưng không cách nào cùng một con súc sinh so đo. Hắn mặt mày sầu khổ gỡ tín thư ở trên chân bạch cáp xuống. Vừa thấy, Lăng Thông trong mắt hiện lên một chút nộ ý.
"Xảy ra chuyện gì sao?"
Phùng Uyển Nhi thấy thế liền hỏi.
Lăng Thông thu liễm tức giận, vò nát tờ tín thư trong tay, cười nhạt nói:
"Không có gì chỉ là vài ba con tiểu sửu nhảy nhót mà thôi, muốn tính kế ta cùng Thư Lam muội đám người này còn chưa đủ tư cách".
Phùng Uyển Nhi nghe vậy đôi mi thanh tú hơi nhíu, lập tức giãn mở ra:
"Không phải là đám người Phú Khai Bình cùng Vinh Quang Cảnh đã rời đi rồi sao! Nhẫn nhịn lâu như vậy cũng khó trách được bọn họ".
Lăng Thông gật gật đầu nói:
"Kì thật đè ép bọn họ lâu như vậy, cũng không sai biệt lắm cái ghế thương nhãn hội chủ giao cho bọn ho cũng không có gì, chỉ tiếc là đám người này lòng dạ hẹp hòi, ánh mắt thiển cận, trong mắt ta đám người này không đáng bằng hạt cát, hận nhất chính là thủ đoạn dơ bẩn đê tiện của đám tiểu nhân này, Thương minh há có thể giao vào trong tay đám người như thế!"
"Được rồi, đừng nóng giận mà"
Phùng Uyển Nhi xoa xoa lồng ngực trượng phu cười nói:
"Việc này ngươi làm chủ là được rồi, người đã không muốn là thương minh hội chủ, không ngại thì hay giao cho Thư Lam muội tử quản lí, cũng cấp cho nàng cơ hội có thể rèn luyện thêm."
Lăng Thông cười híp mắt
"Cái chủ ý như thế không sai a, vẫn là uyển nhi nhà chúng ta thông minh hiền lành, chăm sóc chu đáo cho trượng phu. Hắc hắc!".
"Không đứng đắn tẹo nào"
Phùng Uyển Nhi cấp cho Lăng Thông một ánh mắt xem thường, khiến cho Lăng Thông trong lòng ngứa ngáy
"Hồi bẩm lão gia"
Một gã hạ nhân bước nhanh đi tới, thanh âm cung kính nói:
"Bên ngoài có người cầu kiến, tự xưng là người tư mã phủ."
"Tư Mã Phủ!?"
Lăng Thông khẽ giật mình một chút, lẩm bẩm:
"Nhất bút trực thư Thương Thiên Giám Tư mã, hắn như thế nào lại tới tìm ta, ta phải hảo hảo tiếp kiến a".
"Được rồi, ngươi trước hết mời hắn đến khách đường chờ một lát ta lập tức qua ngay".
" Dạ, lão gia."
Lăng phủ biệt viện, chính là nơi Lăng Thông tỉ mỉ vì Nhạc Phàm mà chuẩn bị chỗ ở. Chỗ này không hề có trang sức xa hoa cùng dung tục, duy chỉ có một ít thảo mộc điểm chuế tạo cảm giác thoải mái. Đám thực vật này cũng làm Lăng Thông tốn không ít tâm tư. Phàm nhân ở ngoài, xuân sắc như họa, lục ý ngang nhiên, mỗi một tác không gian cũng đều tràn ngập cỏ xanh thơm ngát. Lúc này hai đứa trẻ Tiểu Võ cùng Nữu Nữ đang ngồi trên mặt cỏ tự tu luyện. So với một tháng trước, thân thể bọn họ cũng cao hơn nhiều, ánh măt hơn vài phần anh khí cùng sắc bén. Mấy ngày nay tại Thiên Địa Minh, bọn họ đã được nhị thúc Lưu Thiên Phúc kia giáo hội cho rất nhiều thứ, nhất là năng lực độc lập tự hỏi, cho nên bọn họ cảm nhần được sự khổ tâm cùng bất đắc dĩ của Lý Nhạc Phàm lúc trước li khai. Đồng thời cũng dần dần hiểu được phần lớn những biến cố mà hắn từng trả qua. Quay mặt nhìn lại thân nhân duy nhất của mình, Tiểu Võ cùng Nữu Nữ cảm thấy phi thường thỏa mãnh cùng hạnh phúc, phi thường thỏa mãn. Vài ngày ngắn ngủi này, bọn họ giống như quay trở lại quá khứ sống một cuộc sống bình thản, vô ưu vô lo, chăm chỉ tu luyện. Cách đó không xa, Nhạc Phàm xếp bằng trên thạch thai, chuyên chú quan sát tiễn mang đang huyền phù trong lòng bàn tay. Tiễn mang ngưng tụ thành hình, hóa thành một tiểu tiễn ba tấc, xung quanh tiễn đầu có bảy đạo lăng biên, lóe lên ánh sáng bảy màu, từ từ thùy hạ. Tiễn đầu cùng thân tiễn tản ra hắc mang quỷ dị, phần đuôi mũi tên không hề thấy vũ diệp mà chỉ có một đạo lưu quang quay xung quanh thân tiễn luân chuyển một vòng. Kỳ thật, đạo tiễn mang này chính là nhạc phàm căn cứ vào pháp môn "ngự tiễn cửu thiên" cô đọng mà thành, lấy tiễ hồn lực bên trong thức hải của mình mà biến thành. Bởi vậy vô luận là ngoại hình hay khí tức cùng tiễn hồn giống nhau như đúc chỉ khác tiễn hồn là tồn tại dưới thực thể mà thôi. Còn Tiễn mang uy lực như thế nào, hắn cũng không chó chân chính thử qua, chắc sẽ là không quá yếu.
"Ngư Tiễn cửu thiên" chính là một thượng cổ kì học, đột hiển một chữ "Ngự", tức là điều khiển. Nhạc phàm tinh tế lĩnh hội nôi dung trong đó, lĩnh ngộ càng sâu sắc, trong lòng hắn càng sợ hãi than thầm! Cho tới bây giờ hắn mới biết được chính mình trước kia đối với việc vận dụng lực lượng có bao nhiêu nông cạn, giống như một kẻ cầm một cái cự thạch lớn đi đạp một con kiến, quả thực là một sự việc vô cùng xa xỉ và lẵng phí. Mà bên trong pháp "môn ngự tiễn cửu thiên" chẳng những có thể ngưng luyện tâm thần mà còn có thể khiến cho người tu luyện có thể tùy tâm sở dục nắm trong tay lực lượng của chính mình, đây chính là tinh túy của chữ "ngự"
"Vị vị "
Tiễn mang tùy tâm mà động, phiêu hốt lên xuống, vờn quanh bên người Nhạc Phàm, giốn như là một vật thể có sinh mệnh, vô cùng linh động. Đúng lúc này Lăng thông đi vào trong sân trực kính mà đến. Bên cạnh hắn còn có một thư sinh ăn mặc theo kiểu thanh niên đi cùng. Nam tử này mi tâm điểm một nốt ruồi, ấn đường bất phàm, một thân áo trắng, tuấn mĩ nho nhã, vẻ đẹp hắn triển lộ ra bên ngoài tuyệt đối không thể nghi ngờ.
"Lý đại ca, ta dẫn đến cho ngươi một vị khách nhân"
Lăng Thông cười hì hì tiến đến, Nhạc Phàm chậm ra đứng dậy gật gật đầu. Dưới tình huống trên, Lăng Thông biết là không thể tùy tiện dẫn người lạ tới nơi này. Mà lần này một khi hắn đã tự mình dẫn người kia tới, thì là người đáng để Nhạc Phàm tiếp kiến. Chỉ thấy Lăng Thông nắm tay hướng người bên cạnh giới thiệu nói:
"Lý đại ca, vị huynh đê này tên là Tư Mã Quân Hành, là con trai của lão Tư Mã Nhất vì biên phục mà đặc biệt vì ngươi mà đến."
"Tư Mã Nhất"
Nhạc Phàm trong mắt hiện lên một chút hồi ức.
Quyển 13: Thiên đạo chi tranh
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thương Thiên
Tử Mộc Vạn Quân
Thương Thiên - Tử Mộc Vạn Quân
https://isach.info/story.php?story=thuong_thien__tu_moc_van_quan