Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 565: Một Lần Bái Đường Được Hai Tân Nương
- H
ả? … Ngươi nói gì? Muốn cùng bái đường sao?
Hoa Như Ngọc, Hỗ Tam nương, Độc Hoàng ngạc nhiên cùng thốt lên.
Nhất là Hoa Như Ngọc, giật mình buông đao rơi đánh xoảng xuống đất, đứng ngây ra, mặt đỏ lựng lên, dường như không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Nàng đưa tay run run chỉ vào Nguyệt Thần nói:
- Ngươi… Không ngờ ngươi chưa thành thân với Cửu ca mà làm bộ ghen tuông với ta? Đúng là buồn cười. Hơn nữa… hơn nữa Cửu ca làm sao có thể một ngày cưới hai vợ… đến khi động phòng… động phòng… phải làm sao? Xấu hổ chết đi được.
Nguyệt Thần không cho chuyện này là hoang đường bĩu môi nói:
- Ta và Cửu ca chỉ còn thiếu nghi lễ bái đường, nhưng đã có chuyện vợ chồng, bất luận thế nào cũng là vợ chồng rồi, oa… Ta không chỉ tuổi tác lớn hơn ngươi...
Nàng huênh hoang khoác lác nói:
- Dù thế nào đi chăng nữa thì ta vẫn là đại tỷ.
Hoa Như Ngọc nhăn nhó ngượng ngùng nhưng cũng lạnh lùng giáng trả:
- Chuyện đó cũng không vấn đề gì, ta có thể không cần so lớn nhỏ với ngươi… Chỉ có điều, khi động phòng nên… nên làm thế nào mới được?
- Điều đó có gì khó? Nguyệt Thần nhìn chằm chằm vào Hoa Như Ngọc cười khẩy nói:
- Hai chúng ta cùng vào động phòng với Tiểu Cửu có sao đâu…
- Hả?
Hoa Như Ngọc lắc đầu nguầy nguậy nói:
- Không được, không được… thật kinh tởm.
Nguyệt Thần cười ác ý:
- Nếu ngươi không muốn cùng ta động phòng với Tiểu Cửu, vậy cứ ở bên cạnh ngoan ngoãn nhìn chúng ta mây mưa, dù sao ngươi cũng chưa có kinh nghiệm, nhân cơ hội học tập tỷ tỷ chút bản lĩnh phong nguyệt.
Nguyệt Thần liếc mắt gian xảo, tuy rằng ăn nói ngông nghênh nhưng trên thực tế nàng mới chỉ có một lần điên cuồng cùng Trần Tiểu Cửu, nhưng lúc này giao chiến cũng tỏ vẻ ta đây lão luyện. Nàng thấy Hoa Như Ngọc dáng vẻ thẹn thùng càng thỏa mãn, dường như còn sung sướng hơn là động dao kiếm.
Hỗ Tam nương, Độc Hoàng không nhịn được nghẹn họng nhìn trân trối, không ngờ mỹ nhân Nguyệt Thần quỷ dị trước mặt mọi người lại có thể nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy. Đúng là người dị tộc thật không giống với người Hán.
Trần Tiểu Cửu lúc đầu nghe Nguyệt Thần nói thấy có chút hoang đường, nhưng nghĩ kĩ lại thấy sung sướng lâng lâng, thậm chí còn thấy cuối cùng thì hạnh phúc cực điểm đã đến với mình rồi. Đây chẳng lẽ chính là song phi trong truyền thuyết sao?
Hắn miễn cưỡng nén lòng ham muốn, ghé vào tai Hoa Như Ngọc thì thầm:
- Hoa muội muội, chẳng lẽ nàng bị Nguyệt Thần tỷ tỷ dọa cho sợ rồi sao? Nàng là thủ lĩnh của sơn tặc, giết người không chớp mắt, chuyện phong hoa tuyết nguyệt làm sao lại có thể làm khó nàng được?
Hoa Như Ngọc bị kích động, chợt nghĩ ta đường đường là thủ lĩnh sơn trại, sao lại sợ chuyện đó? Hôm nay nếu ta tỏ ra yếu thế, chịu thua Nguyệt Thần về sau suốt đời ta sẽ thiệt thòi. Nghĩ một hồi nàng đã thông suốt, ngẩng đầu nói:
- Được, cùng bái đường thì cùng bái đường, cùng động phòng thì cùng động phòng!
Nói xong trong lòng còn đắn đo vì chuyện ân ái mình hoàn toàn không biết, chứ nói gì đến cùng Cửu ca điên đảo, đến lúc đó lại tỏ ra ngốc nghếch khiến Nguyệt Thần chê cười. Nghĩ ngợi một lát, nàng nghĩ ra lối thoát, tìm mẹ nuôi thỉnh giáo, chắc chắn sẽ không làm mất đi uy phong của trại chủ của nàng.
Trần Tiểu Cửu hết sức vui mừng, vỗ tay liên hồi, nói:
- Như vậy rất tốt, Nguyệt Thần tỷ tỷ, Hoa muội muội chúng ta cùng vào bái đường thôi!
Hắn thầm nghĩ mình quả là cao thủ, một lần cúi đầu bái đường có được hai vợ, thật xứng với cái danh song phi!
Hoa Như Ngọc nhìn Tiểu Cửu phấn khích như vậy, trong lòng có chút hận, lén giơ tay véo một cái vào lưng hắn.
Nguyệt Thần phất tay ngăn lại, mỉm cười nói:
- Tướng công là của cả hai chúng ta, muội không thể tùy tiện đánh tướng công! Nếu phải trừng phạt hắn, cả hai ta sẽ cùng thương lượng!
Bàn tay trắng nõn nà của Nguyệt Thần xoa vào lưng hắn rồi đột nhiên véo hắn một cái, thì thầm nói:
- Đồ dâm đãng, như thế chàng vừa lòng rồi chứ?
Trần Tiểu Cửu cười ngây ngô nói:
- Hài lòng… hài lòng rồi…
Đêm trăng thanh, gió hiu hiu thổi, đám mây đen trên đầu bốn người cuối cùng cũng tan đi, mọi người cùng nhìn nhau, rồi bật cười khanh khách.
Anh Mộc lo lắng nơm nớp đứng bên cạnh, gãi gãi mái tóc đỏ quạch nói:
- Oa… Cái này cũng chết cha rồi, hai vị chị dâu này sẽ không dễ chịu nhịn nhau đâu, nhất định sẽ sinh chuyện, e rằng Cửu ca còn phải phân xử dài dài.
Cao Cung Liệt ngoác miệng cười:
- Như thế càng vui, tiểu cô nương Đan Nhi đang mỏi mắt mong làm chị dâu chúng ta, nếu tiểu nương tử Đan Nhi và Tuệ Nương cũng muốn cưới, giờ mà Đan Nhi và Tuệ Nương cùng bái đường, không phải là đại hỉ sao?
Mọi người đang nhao nhao bàn luận, thì thấy Trần Tiểu Cửu và bốn mỹ nhân đã quay trở lại!
Điều khiến mọi người ngạc nhiên là bốn mỹ nhân vừa lúc nãy còn mặt mày hằm hằm với nhau giờ ai nấy đều cười nói vui vẻ xung quanh Trần Tiểu Cửu.
Anh Mộc gãi đầu, giơ tay tán thưởng nói:
- Cửu ca đúng là Cửu ca, nói về bản lĩnh tán gái, ta có cưỡi ngựa đuổi theo cũng không kịp!
Gã đột nhiên vỗ vai La Đồng, cười hì hì nói:
- Đại sư phụ, người đang cô đơn cũng nên học theo Cửu ca đi!
La Đồng tức nghẹn thở, vằn mắt lên.
Bốn mỹ nhân vây quanh, chỉ có Độc Hoàng là mọi người không biết, nhưng lúc này cũng không tiện hỏi!
Hỗ Tam nương nhìn đám trộm cắp cười nói:
- Các huynh đệ, vừa rồi có chút hiểu lầm, giờ... lại tiếp tục bái đường.
Đán đàn ông ầm ầm vỗ tay trầm trồ khen ngợi!
Hỗ Tam nương lại nói:
Nguyệt Thần và Hoa Như Ngọc cùng Tiểu Cửu bái đường!
Đám thảo khấu đang ngoác miệng cười bỗng thành nhe răng cười cay đắng. Hai người đẹp cùng hắn bái đường? Ân công… Ân công ngươi thật là có phúc.
Hỗ Tam nương sai người đem nghế đặt ngay ngắn ở giữa đài cao, điềm tĩnh nói:
- Ta là mẹ nuôi của Hoa Nhi, cũng là mẹ nuôi của Tiểu Cửu! Việc bái đường quan trọng như vậy, sao lại có thể thiếu ta được. Giờ ta là trưởng bối ở đây!
Tiếng trống gióng thùng thùng, pháo nổ vang trời, một lần nữa lại nổ ra một tràng cười vui vẻ hưng phấn.
Dưới sự tiếng xướng vang của Từ Hạt Tử, Trần Tiểu Cửu cùng Hoa Như Ngọc và Nguyệt Thần bái thiên địa, đến lúc bái cao đường, Nguyệt Thần đắn đo một chút rồi cũng quỳ xuống theo Trần Tiểu Cửu chậm rãi cúi đầu.
Hỗ Tam nương nhìn Nguyệt Thần xinh đẹp tuyệt trần thầm thấy đáng thương, nhưng bà che giấu rất tốt, chỉ một loáng lại tỏ vẻ điềm nhiên, nàng đỡ tay Nguyệt Thần khi làm lễ, ghé vào tai nàng nói nhỏ:
- Hoa Nhi tính tình ngay thẳng, tâm địa lương thiện, hy vọng ngươi có thể lượng thứ cho nó.
Nguyệt Thần vô cùng sung sướng, cười nói:
- Vâng ạ! Mẹ nuôi tỷ tỷ!
Mẹ nuôi tỷ tỷ? Hỗ Tam nương nghe cách gọi lạ thường như vậy, thầm nghĩ lẽ nào Nguyệt Thần muốn nói mình chưa già sao? Bà len lén xoa nhẹ lên mặt đúng lúc đó nhìn thấy Trần Tiểu Cửu đang nhìn mình chằm chằm, bất chợt đỏ ửng mặt, lườm hắn một cái rồi nói:
- Phu thê giao bái!
Hai tân nương, một tân lang, không biết nên bái thế nào, ba người đành bất đắc dĩ cười gượng, đứng thành một vòng tròn, vái ba vái cho xong chuyện!
Tiếp đó là đến màn mời rượu, nếu là tân nương bình thường thành thân thì bạn bè thân hữu sẽ hồ hởi mời rượu, vui đùa thỏa thích, thậm chí gợi chuyện cười làm khó chú rể, nhưng hôm nay tất cả đám đàn ông đều không dám làm như thế.
Vì sao? Hừ… Hoa Như Ngọc là Đại đương gia của bọn họ!
Hoa Như Ngọc đang ngồi trên cao ánh mắt nghiêm nghị, khiến bọn họ ai nấy đều không dám trêu chọc như sợ trêu phải con cọp cái.
Còn Nguyệt Thần, các vị huynh đệ lại càng không dám trêu chọc!
Nguyệt Thần tỷ tỷ là một người xinh đẹp tuyệt trần, võ công quỷ khóc thần sầu, đứng trước mọi người, bị ba mỹ nhân vây quanh, mà nàng cũng không hề hấn gì, rõ ràng là có bản lĩnh, ai dám động đến cái lông mày của nàng?
Hơn nữa, Nguyệt Thần yêu kiều lẳng lơ đến cực điểm khi Trần Tiểu Cửu dẫn nàng đi chúc rượu, đám đàn ông chỉ liếc nhìn nàng một cái đã ngây dại, hoảng sợ hồn vía lên mây, như thấy được tiên nữ hạ phàm, còn nghĩ gì đến cách làm khó chọc cười nữa. Chỉ còn cách ngửa mặt uống cạn chén rượu, sau đó ngây dại nhìn theo bóng dáng nàng in trên mặt bàn.
Trong tiệc rượu, vô cùng căng thẳng, ai cũng phải nín nhịn áp lực.
Hoa Như Ngọc đi mời rượu vài vòng, đột nhiên dừng trước mặt Hỗ Tam Nương, thẹn thùng thì thầm điều gì đó!
Hỗ Tam nương nghe xong cũng đỏ ửng mặt, kéo Hoa Như Ngọc đi ra một bên, nhỏ to giảng giải cẩn thận điều gì, một lúc sau, hai người đều mặt đỏ bừng bừng, đầy thẹn thùng.
Nguyệt Thần kéo tay Trần Tiểu Cửu, chỉ về phía Hoa Như Ngọc khẽ nói:
- Chàng coi, Hoa muội muội của chàng và Hỗ Tam nương hai người bọn họ đang nhỏ to cái gì kìa?
Trần Tiểu Cửu lắc đầu, véo yêu vào mũi Nguyệt Thần, cười hì hì nói:
- Chẳng lẽ Nguyệt Thần tỷ tỷ lại biết?
Nguyệt Thần bĩu môi, cười quyến rũ nói:
- Tiểu cô nương này làm trại chủ quen rồi, chuyện gì cũng không chịu thua! Ta đoán là nàng ta đang thỉnh giáo Hỗ Tam nương về công phu phòng the. Đồ dâm đãng, đêm nay chàng được hưởng phúc rồi…
- Lại có chuyện đó nữa ư?
Trần Tiểu Cửu cười ha hả nói:
- Có Hoa muội muội lợi hại cũng chưa bằng Nguyệt Thần tỷ tỷ mê hồn người.
Nguyệt Thần nguýt hắn một cái, nhìn Hỗ Tam nương, rồi véo Trần Tiểu Cửu một cái, khinh thường nói:
- May mà Hỗ Tam nương là mẹ nuôi của chàng, bằng không thì ta còn lo tự nhiên lại xuất hiện thêm một vị đại tẩu nữa!
- Nàng nói bậy bạ gì vậy?
Trần Tiểu Cửu dối lòng nói:
- Đó chỉ là mẹ nuôi của ta mà thôi!
- Chỉ mong được như thế!
Nguyệt Thần liếc hắn một cái nói:
- Màn mời rượu này thật không hứng thú, ta muốn cùng Hoa muội muội vào phòng chờ chàng.
Nàng uốn éo đi về phía Hoa muội muội, hai người nói với nhau vài câu rồi cùng đi vào phòng.
Cả hai cùng tươi cười hớn hở, ngoài mặt không ai nhận thấy đó là một đôi tình địch, chỉ có Trần Tiểu Cửu là nhận thấy đang có cơn sóng ngầm chuẩn bị dữ dội.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi