Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Soán Đường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 562: Lưu Hắc Các.
L
ý Ngôn Khánh đẩy bàn cờ ra, đứng dậy.
- Lý Mật muốn chơi đến cùng rồi.
Hắn không nói nhiều lời, cất bước đi đến đầu tường thành, hoàn toàn không để ý đến tên bay đầy trời, hai con mắt nửa khép lại, nhìn chăm chú về phía quân Ngoã Cương.
Trịnh Đại Bưu lúc này đã thả đại kỳ, giao cho những người khác cầm
Nhìn thấy mưa tên bay đến, hắn tiến lên một bước, rút ra song thương Bát Đả điêu linh, bảo vệ Lý Ngôn Khánh và Tiết Thu.
- Đây là Cự Mộc doanh nội quân Lý Mật.
Tiết Thu nhìn thoáng qua, thần sắc lạnh nhạt nói:
- Bát Phong doanh bị chúa công đánh tan, Trình Giảo Kim bị thương, không cách nào tham chiến. Liên Sơn doanh của Vương Bá Đương cần hộ vệ trung quân, cũng không thể đơn giản xuất kích. Như vậy, Tứ doanh nội quân của Lý Mật chỉ có Cự Mộc doanh chưa từng ra trận.
Nhưng Lưu Hắc Các là người nào? Tại sao ta chưa từng nghe nói?
Tần Quỳnh, Trình Giảo Kim, Vương Bá Đương đều có tên tuổi, chỉ có tướng quân Lưu Hắc Các của Cự Mộc doanh là chúng ta hoàn toàn không biết gì.
Lưu Hắc Các?
Liệu có phải là Lưu Hắc Các, sau khi Đậu Kiến Đức chết, phản quấy Lý Thế Dân sứt đầu mẻ trán ở Hà Bắc không?
Hắn không phải Đại tướng thủ hạ của Đậu Kiến Đức sao, tại sao lại trở thành tướng quân của Lý Mật? Lẽ nào Lưu Hắc Các này không phải là Lưu Hắc Các đó sao?
Lý Ngôn Khánh nhăn mày, lạnh nhạt nói:
- Ngoan cố chống cự.
Nhưng Lưu Hắc Các này là Lưu Hắc Các nào. Hắn hiện tại là địch nhân của mình, Lý Ngôn Khánh quả quyết sẽ không vì yêu thích Lưu Hắc Các trong “Đại Đường Song Long Truyện” kiếp trước, mà có chút lưu tình với hắn.
Lương Lão Thực và Trịnh Đại Bưu theo sát bên cạnh hắn, không ngừng ngăn cản mũi tên bay đến người hắn.
Ngôn Khánh không nói câu nào, không ra mệnh lệnh nào.
Nhưng hắn đến chỗ nào, trên dưới Tùy quân đều phấn chấn tinh thần. Một thiếu niên còn trẻ, vừa mới leo lên tường thành, nhìn thấy mưa tên ùn ùn kéo đến của quân Ngoã Cương, quân sĩ hung hãn không sợ chết, trốn dưới lỗ châu mai, thân thể cuộn tròn, run lẩy bẩy. Lý Ngôn Khánh cũng không trách cứ hắn, chỉ nhìn hắn một cái, sau đó thần sắc lạnh lùng đi lướt qua người hắn. Cái nhìn thoạt nhìn như lơ đãng, nhưng lại khiến Tùy quân đó nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ. Sau khi Lý Ngôn Khánh đi qua, hắn xoay người đứng lên, nửa ngồi xuống lỗ châu mai, hai mắt nhìn quân Ngoã Cương.
- Bắn tên.
Một tiếng hét lớn vang lên.
Cung tiễn thủ Tùy quân trên đầu thành, đột nhiên đứng dậy, thay nhau bắn tên về phía quân Ngoã Cương.
Những mũi tên qua lại không dứt trên không trung, Vù….vù….vù….! Tiếng xé gió không ngừng vang lên.
Trên đầu thành, thỉnh thoảng có Tùy quân ngã xuống đất nhưng phía trước vừa ngã xuống, đằng sau lập tức có người bổ sung.
Trong thành, 3000 quân sĩ vừa mới được rút từ Củng huyện phân phối đến đây, bọn họ đã chuẩn bị tâm lý, chỉ cần trên thành ra lệnh một tiếng, bọn hắn sẽ lập tức trèo lên thành tác chiến.
Không giống với quân Ngoã Cương, Tùy quân Hắc Thạch quan đều ôm quyết tâm tử chiến đến cùng.
Lý Ngôn Khánh ra lệnh cho Vương Hoàng tung ra đủ loại lời đồn….nói quân Ngoã Cương độc ác đến mức không có việc ác gì không làm, bọn chúng giết người phóng hỏa, cướp bóc tài vật, gian dâm phụ nữ….Lời đồn như vậy sớm đã truyền khắp khắp hang cùng ngõ hẻm của Củng huyện. Còn câu nói “San bằng Hắc Thạch quan, chó gà không tha” của Lý Mật, thông qua các loại truyền khẩu của thương binh đã truyền vào tai bách tính Củng huyện.
Nếu nói, trước đây người Củng huyện vẫn còn ôm tâm tính không để ý, để đối đãi với quân Ngoã Cương.
Vậy thì lời nói của thương binh lại xác nhận các loại đồn đãi vô căn cứ trước đó. Tóm lại một câu: Quân Ngõa Cương không phải người tốt.
Vi bảo vệ gia viên, bảo vệ người nhà, Tùy quân sớm đã không để ý đến sinh tử.
Còn Lý Mật lúc này vẫn không hề hay biết, câu nói trong lúc tức giận của hắn đã đóng đinh ác danh lên người hắn.
Dưới thành, Lý Mật nắm chặt nắm đấm.
Hắn có thể trông thấy rõ ràng, Lý Ngôn Khánh đang lắc lư thân ảnh trên đầu thành.
Sau một lúc, Lý Mật đột nhiên ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:
- Lý Ngôn Khánh, quả thật là một đứa trẻ con sao?
Nếu người này thật sự giống như tuổi của hắn, sẽ là một đứa trẻ sao?
Vương Bá Đương hiếu kỳ hỏi:
- Mật Công, xin chỉ giáo cho?
- Ngươi nhìn hắn xem, khí độ trầm ổn, cử chỉ không chút nào bối rối, những nơi hắn đi qua, không nói một câu cũng khiến sĩ khí Tùy quân hưng phấn.
Loại khí độ này, không phải hơn mười năm rèn luyện thì không thể có được.
Những người ta từng gặp, duy nhất có Cao Thừa tướng và Sở công, nhưng Cao thừa tướng và Sở công là nhân vật thế nào chứ? Tiểu nhi này, tại sao sinh ra lại như vậy?
Cao thừa tướng trong miệng Lý Mật chính là đại thần Cao Dĩnh có công mở nước Tùy; Sở công cũng không phải Dương Huyền Cảm, mà là Dương Tố đại danh lừng lẫy thời đầu Tùy. Hắn đột nhiên nói ra một câu đánh giá như vậy, lại càng khiến Vương Bá Đương cảm thấy hoảng sợ. Vương Bá Đương cũng biết, Lý Ngôn Khánh khó đối phó nhưng nghĩ tới, Lý Ngôn Khánh có thể đánh đồng với Cao Dĩnh, Dương Tố. Cao Dĩnh, Dương Tố là những nhân vật thế nào chứ? Còn Lý Ngôn Khánh mới bao nhiêu tuổi?
- Nhìn kìa, Lưu Hắc Các trèo lên thành rồi.
Theo tiếng hô của quân sĩ, Vương Bá Đương ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Lưu Hắc Các đã vọt tới dưới thành, một tay giơ tấm chắn lên cao, một tay trèo lên thang mây, trong nháy mắt đã leo lên đầu tường Hắc Thạch quan. Trên mặt Vương Bá Đương lập tức lộ ra một nụ cười hưng phấn.
- Mật Công, Lưu Hắc Các trèo lên thành.
Hắn còn chưa dứt lời, chỉ thấy phía trên Hắc Thạch quan, đột nhiên có một Hắc đại hán đứng ra.
Lưu Hắc Các đạp một cước lên tường thành, không đợi hắn lấy trường đao ngậm trong miệng ram, Hắc đại hán kia đã đến trước mặt hắn, trong tay cầm một thiết côn lớn bằng cái bát, nện một côn về phía Lưu Hắc Các.
- Bạch diện, cút xuống dưới cho ta.
Lưu Hắc Các không có chỗ nào trốn tránh, mắt nhìn côn sắt đánh xuống.
Hắn cũng biết, cây côn của đối phương không phải trò chơi, hắn không chết cũng sẽ tàn phế. Nhưng hắn căn bản không có cách nào để né tránh, đành phải giơ hai tay nâng tấm chắn, bảo vệ thân thể, dùng sức đẩy ra ngoài. Thiết côn và lá chắn kim loại va chạm vào nhau, tấm lá chắn nát vụn.
Lưu Hắc Các bị nện vào đầu cháng váng, theo luồng lục đạo này lùi về sau.
Nhưng hắn quên mất, phía sau hắn là khoảng không.
Thân thể từ trên đầu thành rơi xuống, khiến Vương Bá Đương sợ đến mức trợn mắt cứng lưỡi, hô lớn:
- Lưu Hắc Các cẩn thận.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Soán Đường
Canh Tân
Soán Đường - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=soan_duong__canh_tan