Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tứ Quái TKKG
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tập 63 - Thuốc Nổ Trong Cốp Xe - Một - Những Cái Bẫy
K
hông rõ một kẻ vô ý thức nào đó đã vứt cái vỏ chuối ngay trước quầy bán máy vidéo. Đúng là một cái bẫy nguy hiểm.
Và một người phụ nữ đã sa vào cái bẫy đó.
Tarzan chỉ dừng cách cô ta có vài mét, hắn thấy rõ cô bị ngã như thế nào.
Với phản xạ nhanh như chớp, hắn lao đến như con báo. Cánh tay thép của hắn đỡ gọn người phụ nữ trước khi cô ta nện cả thân hình xuống sàn nhà.
Bây giờ Tarzan mới nhìn tận mặt người phụ nữ. Đó là một người đàn bà trẻ, tóc vàng và khuôn mặt vẫn còn tái nhợt. Sau khi đã lấy lại được bình tĩnh, cô ta nói:
- Cám... ơn... cháu... chút nữa thì cô bị sụm cả lưng.
Tarzan nói:
- Chỉ vì một người cẩu thả mà biết bao người bị ngã trẹo cả chân bởi những cái vỏ chuối như thế này.
Người đàn bà tóc vàng gỡ cái vỏ chuối mắc nơi gót giày ra và nhét vào dưới gầm quầy điện máy, vì khắp các gian hàng trên tầng 4 không hề có một thùng rác nào.
Tarzan quay đi nhưng vẫn còn kịp thấy người đàn bà tóc vàng đỡ lấy một hộp đựng máy video trên giá xuống. Cô ta mỉm cười với hắn, đi về phía quầy thu tiền.
Đúng lúc ấy giọng Tròn Vo vang lên từ phía quầy thu tiền:
- Tarzan ơi, ú ù... mày ở đâu?
- Tao đây.
- Hì hì, tìm mày nãy giờ muốn nổ đom đóm mắt. Tao vừa mua được mấy cục pin về nghe máy Walkman nè.
Tròn Vo thanh toán tiền xong thì đến lượt người phụ nữ tóc vàng "trượt vỏ chuối". Cô ta trả tiền bằng séc, xong xuôi còn mỉm cười chào Tarzan một lần nữa.
Bỗng Tròn Vo nhìn chằm chằm vào ví rồi nói:
- Toi rồi, tao thiếu tiền để chốc nữa mua kẹo. Mày cho tao vay 3 mark.
Tarzan móc túi đưa tiền cho Ông Địa Kloesen nhưng con mắt của hắn hướng sự ngạc nhiên về phía quầy thu tiền. Coi, người phụữ tóc vàng mà hắn vừa ra tay nghĩa hiệp, sau khi trả tiền xong, đang xách chiếc hộp đựng đầu máy bước ra thì bị một gã đàn ông chặn lại. Gã cất giọng xấc xược:
- Khoan đã, hãy theo tôi về văn phòng ngay.
Người đàn ông tưởng khổng lồ cao cỡ hơn 1mét8, thắt cà vạt màu đỏ vàng, da mặt đỏ tía, răng và lòng trắng mắt vàng ệch. Tóm tắt lại, toàn bộ cơ thể gã được cấu tạo bằng hai màu đỏ vàng, thoạt trông đã thấy đáng ghét.
Người đàn bà lạnh lùng:
- Cái gì? Ông muốn gì ở tôi?
- Đi theo tôi!
- Tại sao tôi phải đi theo ông? Ông là ai?
- Tôi muốn bắt cô hiểu chưa, tôi là thám tử của cửa hàng đây. Hồi nãy tôi đã thấy cô trả tiền chỉ có 411 mark.
Người đàn bà to tiếng:
- Ông xê ra, trên tấm biển để giá của chiếc đầu máy là 411 mark. Ông không có mắt à?
- Ha ha, tôi có tới trăm tay ngàn mắt đấy. Thực ra giá của nó tới 998 mark. Không tin, cô cứ đến tủ kính mẫu của cửa hàng nhìn thử xem. Chắc mẩm là cô đã chôm một tấm biển đề 411 mark của loại hàng nào đó gắn vào để trả tiền ít đi. Tôi không lạ gì trò này đâu.
* *
Gã Branco cũng đang có mặt tại đây. Gã tới đây ngay từ dịp bán hàng đại hạ giá vào mùa hè năm ngoái, thời buổi nhiễu nhương này ở đâu có mỡ màng là ở đó có ruồi bu hàng loạt. Branco cũng vậy, gã đánh hơi thứ không khí nhộn nhịp lắm màu mỡ của cửa hàng từ trăm cây số. Như một con ruồi gã bay thẳng đến đây với ý đồ vớt một cú chót trước khi rút dù về các thành phố khác đếm xu.
Cho tới nay, Branco chỉ hơi ngán một người. Gã đã rùng mình khi nghe nói "VuaMócTúi" Mivan cũng xuất hiện ở đây, gã chưa biết mặt lão nhưng giới giang hồ thằng nào cũng ngả mũ. Ma quỷ ạ, nếu lão giành mối làm ăn ở đây thì te tua hết.
Đó là một ngày đầu thu ấm áp. Branco đi thang máy lên tầng trên. Tầng lầu nào trong cửa hàng cũng đông nghịt khách, hôm nay gã đã thực hiện trót lọt 12 phi vụ, gã chỉ lấy tiền còn quẳng tuốt ví vào thùng rác. Trong túi gã hiện đã rủng rỉnh tới 4.000 mark.
Quả là một ngày may mắn.
Branco đứng trước cửa thang máy, người trong thang máy ùa ra. Và, nạn nhân của gã xuất hiện trong bộ y phục trắng muốt sang trọng. Tóc người đàn ông loăn xoăn đen nhánh, ở người lão cái gì cũng mới tinh trừ bộ mặt nhăn nhúm như quả chanh héo. Branco dường như bị xô đẩy về phía lão, gã hơi ấy tay ra, đó là một hành động tự vệ bột phát ở bất cứ ai. Nhưng đó cũng chính là lúc những ngón tay khéo léo của gã đã "may" khắp áo con mồi. Branco nói khẽ với nạn nhân của mình:
- Xin lỗi ông.
Gã lặng lẽ chuồn ngay vô nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Gã hí hửng mở chiến lợi phẩm ra trên lavabo. Chó đẻ thiệt, thay vì một cái bóp xịn thì trước mũi gã là một cái túi đựng mấy giấy tờ quảng cáo sữa chua được gấp lại như một xấp tiền.
Gã điên tiết vứt cả túi lẫn xấp giấy vào sọt rác.
Branco thò tay vô túi ngực mình. Tim gã như ngừng đập. Quỷ thần thiên địa ơi, cái ví chứa 4.000 mark thu hoạch từ 12 phi vụ đã không cánh mà bay.
* *
Tarzan đứng sát sau Tròn Vo, giơ hai tay không cho người thu tiền thấy rằng hắn không mua gì cả. Sau đó hắn bước về phía người đàn bà tóc vàng.
Tay thám tử tư VÀNG và ĐỎ của cửa hàng SUPER vừa hùng hổ xáp lại gần người phụ nữ mua đầu máy là Tarzan chặn ngang chính giữa. Hắn nói:
- Khoan đã. Tôi làm chứng vụ này.
Gã thám tử trừng mắt:
- Sao hả? Chú mày nhìn thấy à?
Tarzan gật đầu, hắn nháy mắt trái với người phụ nữ:
- Tốt nhất cô hãy đi theo ông thám tử về văn phòng. Là nhân chứng, tôi sẽ đi cùng cô.
Tròn Vo cũng mạnh miệng nói với người đàn bà tóc vàng:
- Cô khỏi lo gì hết. Có tụi này kế bên, lão không dám hành hung cô ở văn phòng đâu.
Gã thám tử sôi gan:
- Văn phòng của tôi ai ra vào là do tôi quyế định.
Tarzan lạnh lùng:
- Ông không bằng lòng cũng không được. Bởi... theo Điều 317 chương II Bộ luật hình sự thì không được phép loại bỏ nhân chứng, nhất là trong trường hợp buộc tội bằng miệng bởi một người quan sát không mang tính khách quan vì chỉ đại diện cho quyền lợi nghề nghiệp của mình.
Gã thám tử sững sờ. Gã nào biết rằng Tarzan đã bốc phét. Điều 317 chương II gì đó hắn "phát minh" đại. Tuy nhiên sáng chế của hắn có hiệu quả ngay, gã thám tử lúng túng thấy rõ:
- Được rồi, hai đứa mày được phép lại văn phòng của ta.
Văn phòng của lão thám tử cũng ở tầng này. Tròn Vo vào sau cùng, lúc rút tay ra khỏi túi để đóng cửa, nó loắng ngoắng để rơi hai thỏi pin, nó phải bò xuống gầm bàn để nhặt lên.
Người đàn bà tóc vàng lúc nãy run lẩy bẩy, không hiểu cô run vì tức giận hay vì sợ. Cô ngồi đối diện viên thám tử trong văn phòng, ánh mắt cô chỉ dịu lại trước cái nhìn hứa hẹn sự che chở của hai thiếu niên mới quen.
Coi, trên bàn giấy có một tấm biển nhựa đề mấy chữ:
"HUGO PRISKE, THÁM TỬ TƯ"
Gã đàn ông da thịt, quần áo màu "vàng, đỏ" nhìn tấm biển với vẻ đắc thắng. Gã rút cái đầu video khỏi miệng hộp. Phía trên đầu máy là một miếng nhãn đề giá 411 mark.
Gã cười đắc thắng:
- Thấy chưa, tôi biết tỏng là bà dán mẩu giá 411 mark trên cái mày trị giá 998 mark mà
Người đàn bà luống cuống:
- Lạy Chúa, tôi đã nói là tôi không dán mảnh giấy đó lên cái máy này.
Hugo Priske quay qua Tarzan hất hàm:
- Sao? Chú mày đã trông thấy bà ta dán lên phải không?
Tarzan khoanh tay trước ngực dõng dạc:
- Cô ta KHÔNG làm việc đó. Tôi đã KHÔNGTHẤY cô ấy lấy cái hộp từ trên giá xuống rồi sau đó ôm đến quầy trả tiền. Chính hai đứa tôi đứng sau lưng cô ta. Cô ấy không có điều kiện để dán bảng giá khác vào máy...
Priske ngả người vào thành ghế, rung đùi:
- Chà, lúc nãy mày bảo TRÔNG THẤY, bây giờ lại kể chuyện cổ tích này. Hai đứa mày ăn chia với mụ trong phi vụ này phải không?
Tarzan giận tái mặt:
- Này ông Priske, xin ông đừng có xúc phạm chúng tôi. Chúng tôi không biết nhau, thậm chí tên cô ấy chúng tôi cũng không biết. Chúng tôi chỉ xác nhận những điều chúng tôi trông thấy mà thôi.
Lão thám tử gầm lên:
- Tao làm việc cho cửa hàng này, và bọn trộm cắp lừa đảo đã làm hại cửa hàng không biết bao nhiêu mà kể, nhất là đợt bán hàng hạ giá. Nói cho mày biệ nạn đánh tráo bảng giá đang là một cái mốt của bọn gian phi ở mọi cửa hàng. Tao đã tóm được người đàn bà này, tao sẽ giao mụ cho cảnh sát.
Tarzan nói từ tốn:
- Ông nhầm đấy. Cho dù có phải ra trước tòa tôi cũng không thay đổi ý kiến.
- Tao dám cá độ là mụ này dán bảng giá chớp nhoáng đến mức mày không thấy nổi sau đó tính dán tiếp trên những chỗ khác thì bị tao chộp cổ.
Tarzan nghĩ, thật là một lão ngốc. Nếu quả đúng như lão nói thì có khi người mua hàng khác đã đến mua những mặt hàng dán bảng giá giả từ bao giờ rồi. Hắn định nói điều này ra thì chuông điện thoại réo lên. Hugo chụp máy và gào to:
- Priske đây, a, Siegbert đó hả? Sao, tốc độ của nó hơn 200 cơ à? Được được, dù sao thì chúng ta cũng biết nó ở đâu, của ai, bao giờ và cho ai. Tuyệt lắm Siegbert. Tao đang kẹt phải giải quyết một vụ phạm tội hình sự. Hẹn tái ngộ nhé.
Người đàn bà nghiêng đầu về phía Tarzan và nói:
- Cám ơn cậu đã giúp tôi một lần nữa. Nhưng con người này ngoan cố quá, ông ta không muốn hiểu.
Môi cô run, mặt tái nhợt.
Tarzan nói nhỏ:
- Yên tâm đi. Cô không phải lo lắng quá như thế.
Cô ta thở dài:
- Rất tiếc, tôi không thể không lo được, nhưng tôi sẽ nói chuyện đó với cậu Chỉ có điều quả thật tôi không đánh tráo bảng giá. Tôi nói thật đấy.
Gã thám tử rập máy xuống cần, quay ra hỏi người đàn bà:
- Bà tên gì?
- Petra Fronsippe.
- Địa chỉ?
- Đại lộ Scheneitrodel, số nhà 100.
- Cái gì?
Hugo Priste ngừng ghi mà ngó chằm chằm vào sổ tay.
- Ở khu Zehrenbuoc hả?
Đó là khu vực gồm toàn biệt thự của những gia đình đại quý tộc.
- Đúng vậy, thưa ông.
- Chậc chậc, thế thì...
Tarzan không hiểu lão ta muốn gì. Sao lão có vẻ băn khoăn về cái địa chỉ này? Hay không có phố mang tên Schneitrodel? Hay chỉ có tới số nhà 90?
Lão ngước mắt nhìn người đàn bà và nói:
- Bà sống ở đó hả? Tôi hỏi vậy vì đấy là khu vực đắt đỏ nhất thành phố này.
Petra Fronsippe nhấn giọng:
- Tôi là n của bá tước Finkweiler. Qua đó, ông có thể thấy rằng một người như tôi không khi nào lại làm những việc đê tiện như vậy.
Hugo Priske mỉm cười tai quái:
- Có những kẻ giàu có vẫn ham chơi trò lừa đảo. Tỷ phú tính theo tỷ phú, quý tộc chơi theo quý tộc. Bà là nữ quản gia nhà giàu mặc kệ, hễ phạm pháp là alê, tới đồn cảnh sát. Tôi không thể bị chủ cho thôi việc vì bỏ qua những kẻ tráo bảng giá hoặc ăn cắp ở cửa hàng.
Tarzan bực tức nghĩ thầm: Lão ta làm việc kiểu này thì chằng chống thì chầy cũng bị cho thôi việc.
* *
Trên một tầng lầu khác, Vua Móc Túi Mivan cũng đang dừng trong nhà vệ sinh lão sửa lại vài nếp nhăn trên bộ y phục trắng tinh sang trọng. Khuôn mặt lão rõ ra là người miền Nam châu u. Nhưng cho dù ý có cải trang thành một ông hoàng, mới thoạt nhìn ai cũng dễ dàng nhận ra đó là một kẻ bất lương.
Mivan hài lòng mỉm cười. Trên tay lão là cái ví tiền của Branco, trong ví có 4.000 mark. Quả là món tiền lớn trong một phi vụ.
Mivan đã theo dõi Branco suốt hai tiếng đồng hồ liền, lão để Branco ra tay trước. Mivan nghĩ, thằng lỏi cũng không đến nỗi ngờ nghệch, nó đã biết sử dụng khá điêu luyện những ngón tay của mình. Tuy nhiên nó còn phải học nhiều. Nó không biết đề phòng phía sau. Vả lại nó không dùng két để giữ tiền.
Két của Mivan buộc ở đùi trái lão. Đó là một cái túi đặc biệt dùng để cất giữ chiến lợi phẩm.
Những ngày vừa qua, Mivan toàn trúng quả đậm. Vài ngày nhưng bằng cả năm trời. Lão nghĩ, có đầy tiền trong túi rồi, bây giờ ta có thể sống lương thiện như ai.
Trong thâm tâm, đôi lúc Mivan cũng muốn sống như một người tử tế, được mọi người kính trọng, được chào mời như khách sộp, cho dù mặt mũi lão xấu xí, nhưng có tiền.
Mivan nghĩ tới Zenta, vợ lão. Mụ đang ước ao có một chiếc đồng hồ đeo tay mới, hợp thời trang. Bây giờ có tiền rồi, lão sẽ mua cho vợ một "đống xịn" có giấy bảo hành hẳn hoi.
Mivan ra khỏi nhà vệ sinh và rào đến khu vực bán đồng hồ. Ở đây thiên hạ nhung nhúc đến mức lão bị xô đẩy trong dòng người. Dòng người đẩy lão tới tận quầy hàng. Ái chà, nếu không có ý định tu hành thì lúc này là lúc cơ hội thuận tiện thu hoạch " túi áo, túi quần" của bá tánh chớ gì nữa. Nhưng lão không có ý định đó.
Lần đầu tiên trong đời Mivan hiền như đất. Lão cười với cô bán hàng đang khoe đủ loại đồng hồ đặt trên quầy. Lão thấy ngứa ngáy các ngón tay nhưng cố kiềm chế:
- Tôi muốn mua một đồng hồ nữ thật đẹp.
- Có ngay, thưa bác.
Vua MócTúi rút tiền ra trả và nhận chiếc hộp đựng đồng hồ xinh xinh.
* *
Thám tử Priske hai tay chống cằm. Gã đập cây bút chì vào hàm răng vàng khè và soi mói ngắm cô quản gia Fronsippe.
Tarzan nghĩ thầm, lão định đòi tiền chăng?
Fronsippe cam đoan rằng mình vô tội. Cô ta nói:
- Tôi sẽ kêu luật sư riêng đến đây làm việc với ông. Ông cho phép tôi gọi điện thoại chớ?
Gã thám tử đẩy máy điện thoại trên bàn về phía Fronsippe.
Người đàn bà quay số. Tarzan đứng ngay bên cạnh nên nghe rõ không có ai thưa máy.
Đúng lúc đó tiếng gõ cửa rầm rầm. Tròn Vo giật mình làm rớt mấy cục pin nơi tay. Nó chới với cúi xuống lượm.
Priske hét to:
- Ai đó, vô đi.
Một thanh niên có cái mũi như củ khoai tây đứng lù lù trước cửa. Gã trông có vẻ như người vùng Bancăng, bộ mặt hằm hằm, gã nói bằng giọng lơ lớ:
- Tôi muốn gặo thám tử cửa hàng.
- Chính ta đang ngồi đây.
- Ngoài kia có một thằng ăn cắp đồng hồ. Tôi nhìn rất rõ. Loáng một cái, nó đã nhét một cái "đồng" đàn ông vô túi áo.
- Thiệt không?
- Chắc trăm phần trăm. Nó vẫn còn lảng vảng ở khu bán đồng hồ. Ê, tôi có tiền thưởng
- Có!
Priske chạy vọt ra ngoài. Tarzan, Tròn Vo và người đàn bà cũng lập tức ra khỏi văn phòng thám tử.
Lão Priske và tên MũiKhoaiTây xăm xăm đi đầu. Tất nhiên Tarzan bám theo sau. Hắn nghĩ cần phải xem một vụ bắt tên trộm thực sự như thế nào. Hay biết đâu lại một người vô tội nữa rơi vào bẫy các vị bảo vệ an ninh ở cửa hàng này.
Cô quản gia níu tay Tarzan:
- Cháu tên là gì?
- Cháu là Peter Carsten, thường được gọi là Tarzan. Còn bạn này là WilliSauerlich, còn có tên là TrònVo.
Cô quản gia nói khẽ:
- Nhà hàng này có vẻ như nhà của bọn điên. Thực ra tôi định dùng tiền mặt để mua đầu vidéo nhưng khi đứng ở quầy thu tiền, tôi thấy cái ví thứ hai đựng 500 mark không còn nữa. Cũng may trong ví đó chỉ có tiền thôi. Tôi ngờ thằng thanh niên lúc nãy chính là kẻ móc túi.
Tarzan ngạc nhiên hỏi:
- Hả? Cô nói sao? Thằng nhân chứng vụ ăn cắp đồng hồ vừa rồi là thủ phạm móc túi cô ư?
Cô quản gia gật đầu:
- Chỉ có thể gã, Tarzan ạ. Gã lười duy nhất cứ đi theo tôi. Lúc đầu tôi nghĩ gã giở trò bẩn thỉu, ai dè gã đi theo tôi để móc túi.
Lão thám tử và MũiKhoaiTây chạy ra phía cầu thang máy.
Tarzan, Tròn Vo và người đàn bà tóc vàng chạy theo sau.
Ý nghĩ của Tarzan ngừng bặt trước khu bán đồng hồ và đồ trang sức. Coi, ở đây người ngợm đông vô kể, cứ như là nơi phát quà cho mọi người vậy. MũiKhoaiTây hí hửng dừng chân và chỉ vào lưng một người đàn ông mặc quần áo trắng tinh, tóc xoăn đen đang nhận chiếc đồng hồ được gói ghém cẩn thận. Tại quầy đồng hồ, khách trả tiền ngay chứ không đi ra quầy thu tiền như các mặt hàng khác.
Tarzan nghĩ, rất có thể đây là đồng bào của MũiKhoaiTây. Được, để xem tay thám tử sẽ xử sự thế nào.
Mivan đang rất hãnh diện. Lão mua hàng và trả tiền đàng hoàng chứ không ăn cắp. Lão đặt cái hộp đồng hồ vào chiếc túi của cửa hàng tặng có đề chữ SUPER to tướng và gạt những người xung quanh để đi ra. Công việc của ngày hôm nay thế là xong.
Lúc sắp đến thang máy, Mivan mới chưng hửng.
Một gã đàn ông cao to vạm vỡ chán lối đi của Mivan. Gã toát ra từ thân thể hai màu "đỏ, vàng" khiến Mivan xồn mặt. E... hèm, VuaMócTúiMivan đâu có xa lạ gì với những kẻ đường bệ ra oai bất tử như vậy. Thằng "đỏ, vàng" kia chắc là thám tử tư.
Quả nhiên gã thám tử hách dịch:
- Đi theo tôi, không được thọc tay vào túi.
Mivan bình tĩnh:
- Tại sao tôi phải đến chỗ ông?
Lão nói tiếng Đức trôi chảy chứ không lơ lớ như MũiKhoaiTây. Lão thông thạo tiếng Đức, tiếng Anh và tiếng Pháp. Lão còn có thể chửi nhau bằng tiếng Ba Lan và trò chuyện bằng điệu bộ tại nước Italia nữa.
Lão thám tử cao giọng nạt nộ:
- Đánh quả mà còn vờ vịt hả? Một khách hàng mới cho tôi biết ông ăn cắp đồng hồ.
Mivan cười:
- Ha ha, ăn cắp mà có phiếu bảo hành và hoá đơn. Xê ra đi cha nội, tôi mua đồng hồ cho vợ có trả tiền đúng luật à nghe.
- Ông qua mặt thằng Priske này không được đâu. Tôi dám bảo tang vật chôm chỉa, ông nhét ở túi áo bên trái.
Mivan chết sững người. Lão nắn ngón tay lên túi trái và há hốc mồm. Quỷ tha ma bắt ạ, trên tay lão là chiếc túi đựng cái đồng hồ nữ vừa tậu cho bà xã, nhưng... cũng rõ ràng ở túi áo trái cồm cộm một cái "đổng" đ
Thế này là thế nào? Đôi mắt chim ưng của Mivan đảo sau lưng gã thám tử tư. Trời hỡi, té ra cái "đổng" đàn ông trên người lão là sản phẩm của thằng Branco. Mẹ kiếp, nó đang bụm miệng từ đằng xa nhìn lão cười khoái trá.
Tarzan quên phắt tên MũiKhoaiTây trong vài giây. Hắn tập trung nhãn lực vào con mồi mới của gã thám tử tư. Chà, vị nam nhi "thổi" đồng hồ này tướng tá coi bộ chì đấy chứ, mắt lão trông rất dữ tợn và tàn bạo, cứ lườm lườm không chớp đấu nhãn với Priske. Có vẻ lão sắp giở trò gì để lẩn trốn.
Tarzan đã đoán đúng phân nửa. Hắn đoán gã đàn ông tóc xoăn đang giở trò nhưng không ngờ y xuất chiêu nhanh hơn hắn dự kiến.
Lão tóc xoăn không chạy về phía có ít người chắn lối, có lẽ lão không muốn bị đuổi từ phái sau. Nhanh như chớp, lão vung tay đánh một cú móc hàm trời giáng làm tên thám tử trở tay không kịp, gã bị đánh văng đến tận quầy bán đồ trang sức tuốt bên phải. Quả là một đòn tay thượng thăng. Một số khách hàng sợ quá kêu rú lên.
Lão tóc xoăn định chạy trốn nhưng không kịp bởi Tarzan chặn mãi đường rút. Lão định tung ngón đòn sở trường một lần nữa nhưng đối thủ của lão né được. Đồng thời Tarzan phóng luôn chân đạp vào bụng dưới của lão. Mivan ngã ngửa người, hai tay ôm bụng lăn lông lốc.
Priske bám vào tủ đu người dậy, gã rít lên:
- Thằng khốn kiếp!
Ba nhân viên bảo vệ cửa hàng ùa tới dựng Mivan dậy và giữ chặt lấy tay lão.
Không khí trong quầy bán đồng hồ và trang sức lúc này thật lộn xộn. Tiếng kêu cứu, tiếng la hét bát nháo, tiếng chửi rủa của những người giẫm đạp lên nhau làm hiện trường thêm rối bòng bong.
Tarzan đảo mắt nhìn MũiKhoaiTây nhưng gã đã lẩn mất. Hắn xem chiếc túi SUPER đựng cái đồng hồ nữ trang của lão tóc xoăn. Một nhân viên bán hàng móc chiếc đồng hồ nam trong túi áo ngực của lão ra. Đó là một chiếc đồng hồ bằng vàng đắt tiền.
Mivan tê tái:
- Tôi không lấy cái đồng hồ đó. Thằng Branco hồi nãy đứng kia kìa đã thó nó và bỏ vào túi tôi. Branco chính là thằng móc túi.
Viên thám tử tư xoa cái cằm sưng vù. Gã gần như phát điên vì giận:
- Mày... mày đi về văn phòng của tao. Mày hãy kể lại chuyện đó với cảnh sát.
Cả một đám đông áp giải Mivan. Lúc bấy giờ cô quản gia Petra Fronsippe mới dám hiện hình khỏi chỗ núp. Cô nói với Tarzan mà đôi vai run lẩy bẩy:
- Lạy Chúa, tôi sợ quá đi mất. Tôi cứ tưởng bọn ăn cắp không hung hãn đến như vậy.
- Có nhiều tên ghê gớm lắm cô ạ, không thể xử sự mềm dẻo với chúng được.
- Này Tarzan và Tròn Vo, nếu hai cháu không từ chối thì uống với tôi một ly cà phê hoặc nước quả nhé.
Tròn Vo reo
- Kem sôcôla hết ý đó cô ạ.
Tarzan nhắc nhở:
- Nhưng cô còn kẹt cái đầu máy vidéo ở văn phòng thám tử Priske đó. Đừng để mất 411 mark vào tay gã.
- Tôi biết. Lát nữa tôi sẽ lấy hoặc nhờ cảnh sát tới giải quyết việc này.
Ba người kéo nhau lên sân thượng. Nhà ăn và quán giải khát ở vị trí cao nhất trên nhà hàng bách hoá SUPER. Từ đây có thể phóng tầm mắt bao quát khắp thành phố. Xa xa là tháp truyền hình, nóc nhà thờ cao sừng sững và những con chim sắt lên xuống liên tục tại sân bay thành phố, một trong những sân bay thuộc loại lớn của thế giới.
Tarzan uống trà, cô quản gia uống cà phê còn Tròn Vo, tất nhiên gọi kem sôcôla. Cô Petra nói:
- Các cháu đã cố gắng giúp tôi, tiếc rằng cái ông Priske đó thật ngoan cố, lão ta sẽ tố cáo, và hậu quả sẽ vô cùng tai hại đối với tôi.
- Nhưng cô có điều gì sai trái đâu.
Cô Petra cười chua chát:
- Lần này thì không, và tôi sẽ không bao giờ ăn cắp nữa, nhưng mà...
Hai quái há hốc mồm ngạc nhiên.
-...tôi có tiền sử ăn cắp, nhưng hồi đó là do bị bịnh thần kinh, người ta gọi là bệnh Kleptomanie.
Tròn vo ngơ ngác
- Đó là bệnh gì ạ?
Tarzan giải thích:
- Kleptomanie là một căn bịnh thần kinh. Người bịnh ăn cắp để mà ăn cắp chứ không phải vì lòng tham.
- Đúng vậy, tôi thề không bao giờ động lòng tham của cải của ai, nhưng không hiểu sao đôi lúc tôi như bị mà quỷ xúi giục lấy cắp món này món nọ. Hiện giờ nhờ ơn Chúa, tôi đã khỏi hẳn cơn bịnh Kleptomanie rồi, có điều cách đây gần 3 năm tôi đã từng bị kết án treo 3 năm tù vì hành động ăn cắp mù quáng ấy.
Tarzan lo lắng:
- Có nghĩa là hạn tù án treo vẫn chưa hết?
Petra gật đầu:
- Nếu bị ông Priske gây rắc rối vụ này có lẽ tôi sẽ bị bá tước Pinkweiler cho nghỉ việc.
- Quả là cô đang ở trong tình thế hết sức bất lợi.
- Cám ơn cháu đã thông cảm với cô.
Tarzan tư lự:
- Vậy thì phải có kẻ nào dán bảng giá giả? Kẻ đó là ai? Tại sao dán lên mà không mua? Nếu kẻ đó là một tên lừa đảo thì bản thân nó đã phải mua cái máy rồi. Nhưng điều đó lại không xảy ra.
Tròn Vo bị nghẹn kem sôcôla, Tarzan vỗ lưng cho nó làm mấy thỏi pin trong túi văng ra, lăn lông lốc trên sà
Tròn Vo làu bàu:
- Hình như chúng nó không muốn về với tao thì phải.
Chờ Tròn Vo nhặt xong mấy cục pin, về chỗ ngồi Tarzan mới nói tiếp:
- Các vị thám tử tư làm việc tại các nhà hàng thường được chủ thưởng hậu khi bắt được kẻ cắp. Tại sao chúng ta không được phép nghĩ rằng chính gã Priske tự dán bảng giá giả vào các mặt hàng rồi rình tóm người vô tội để tăng tiền thưởng cho mình nhỉ?
- Hoan hô đại ca. Chúng ta sẽ thanh tra toàn bộ các bảng giá dỏm ở cửa hàng chó chết này.
Cô quản gia Petra không dấu được cái thở dài não nề.
Tarzan nói:
- Xin cám ơn cô đã chiêu đãi.
Petra hy vọng:
- Nếu đúng như dự đoán của cháu thì tôi sẽ thoát nạn.
- Cháu đã nhớ địa chỉ của cô, nếu xác định đuợc điều gì tụi cháu sẽ liên hệ ngay.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tứ Quái TKKG
Stefan Wolf
Tứ Quái TKKG - Stefan Wolf
https://isach.info/story.php?story=tu_quai_tkkg__stefan_wolf