Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Lộ Trầm Luân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 566: Vương Hầu Trở Về Cát Bụi (Phần 2)
Ông lão nằm trên giường bệnh, dường như nghe được giọng nói của Lương Thần, mí mắt ông hơi mấp máy, sau cùng mở to đôi mắt ra. Đôi mắt đục đã mất đi thần thái ngày xưa, cố hết sức mà quay đầu, nhìn những người ở đầu giường.
Diệp lão nhận ra gương mặt Lương Thần, miệng run rẩy khép mở. Lương Thần vội vàng cuối người xuống, đưa tai đến gần bên miệng của Diệp lão, liền nghe thấy giọng nói yếu ớt của Diệp lão nói:
- Tiểu…tử…thối, sau này…còn…gây họa, Thái gia gia…không thể…chống lưng…cho cháu được nữa…!
Lương Thần trong lòng vô cùng đau xót, nước mắt không ngừng trào ra hốc mắt, giọng nghẹn ngào nói:
- Thái gia gia…!
Hắn nhớ lại tháng năm năm trước ở bệnh viên trung tâm thành phố Liêu Dương, Diệp lão như đứa trẻ già cố kéo hắn lại chơi đánh cờ đến tối. Trước khi hắn rời khỏi còn dạy xấu Diệp lão xé báo để giải buồn…! Mọi thứ dường như mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng mà trong nháy mắt, lại đột nhiên đến giây phút ông lão luôn quan tâm hắn, bảo vệ hắn sắp vĩnh viễn xa nhau!
Đôi mắt đẹp của Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh tràn đầy nước mắt. Họ mãi mãi không thể tha thứ cho người nhà của ba, nhưng đối với ông cố nội hiền lành dễ mến, họ lại tràn đầy tình cảm quấn quýt sâu sắc.
- Hãy… chăm sóc… Thanh Oánh… Tử Thanh…thật…tốt, đừng…để…chúng…chịu…uất ức!
Sức lực của Diệp lão đã đến trạng thái khô kiệt, nói đứt quãng hai câu, vô cùng khó khăn.
Lương Thần tràn đầy nước mắt, liên tục gật đầu nói:
- Con sẽ làm, thái gia gia yên tâm!
Oa! Chính lúc này Tiểu Đóa Đóa đang ngậm ti giả cảm thấy không thoải mái, khóc ầm lên tiếng. Diệp Thanh Oánh vội vàng vỗ nhẹ con gái, ý muốn con gái yên lặng. Nguồn truyện: Y
Nghe được tiếng khóc của Tiểu Đóa Đóa, trong mắt Diệp lão đột nhiên sáng lên, giống như hồi quang phản chiếu, nâng bàn tay khô gầy lên. Lương Thần vội vàng đưa tay nắm lại, liền nghe thấy Diệp lão giọng run run nói:
- Đứa bé tên gì?
- Tên Đóa Đóa
Nước mắt theo hai gò má chảy xuống, Lương Thần nghẹn ngào đáp.
- Hay…! Đóa Đóa…hay!
Diệp lão xuất hiện nụ cười trên khuôn mặt ảm đạm, sau đó bình thản nhắm đôi mắt lại. Vị này chinh chiến cả đời, trải qua vô số mưa bom bão đạn, được trao tặng huân chương nguyên soái có công dựng nước, chứng kiến chiến tranh gió lửa, cây cổ thụ của nước cộng hòa, của hàng loạt đoạn phim lịch sử, cải cách mở cửa, nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua sinh tử luân hồi, kết thúc một đời huy hoàng!
- Thái gia gia…!
Lương Thần đưa mặt áp sát vào bàn tay khô gầy cứng ngắc của ông lão, nghẹn ngào khóc nức nở. Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nước mắt chảy ra như thác, không kiềm được đau thương khóc nghẹn ngào. Nghe thấy tiếng khóc, Tiểu Đóa Đóa càng khóc dữ dội hơn, cảm nhận được không khí đau thương, Vương Phỉ Hạm cũng không kiềm được mà đỏ mắt, vỗ nhẹ lưng con gái và Tử Thanh để an ủi.
Nghe tiếng khóc từ trong phòng bệnh truyền đến, cảnh vệ canh giữ ngoài cửa Đại Trụ, Nhị Trụ cắn chặt răng, lấy nghị lực hùng mạnh khống chế nước mắt. Hai người mở cửa phòng bệnh, yên lặng lui qua một bên.
11 giờ 43 phút tối ngày 12 tháng 1, Diệp lão đã vĩnh biệt cõi đời.
Ngày 13 tháng 1, xã Tân Hoa tuyên bố báo tang: nhà cách mạng giai cấp vô sản vĩ đại, nhà chính trị, nhà quân sự, nhà chủ nghĩa Mác kiệt xuất, một trong những nhà khai sáng và khởi công xây dựng chủ nghĩa xã hội kinh tế, đảng và nhà nước, người lãnh đạo vượt trội qua bao trải nghiệm quân đội, đồng chí Diệp Thiều Dương, đã qua đời vào lúc 11 giờ 43 phút tối ngày 12 tháng 1 năm 12, hưởng thọ 96 tuổi.
Cả đời của đồng chí Diệp Thiều Dương luôn vì đảng vì dân lập nên kỳ công bất hủ. Khi ông còn trẻ đã dấn thân vào cách mạng Trung Quốc. Trong thời kỳ lịch sử mới xây dựng chủ nghĩa xã hội, đã lập nên cống hiến to lớn, đẩy mạnh xây dựng hiện đại hoá và cải cách mở cửa. Sự ra đi của đồng chí Diệp Thiều Dương là tổn thất to lớn của đảng và người dân nước ta.
Đồng chí Diệp Thiều Dương đời đời bất diệt!
Trong ngày này, trên ti vi, radio, tin tức internet của tất cả thành phố cả nước, nhạc buồn không ngừng phát lên.
Chiều ngày 14, nghi thức cáo biệt di thể của Diệp lão cử hành tại nghĩa trang cách mạng núi Bát Bảo. Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Liên Hồng Dương, Ủy viên thường vụ Chủ tịch Quốc hội Đường Văn Thiên, Thủ tướng Quốc vụ viện Lâm Vân Sinh, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Đào Thụ Nhân đều có mặt.
Trong linh cữu, sắc mặt Diệp lão an nhàn, giống như đang ngủ, trên người phủ một lá cờ đảng màu đỏ tươi. Trong khúc nhạc buồn, người lãnh đạo của đảng và nhà nước, bộ trưởng các bộ Quốc vụ viện và trung ương, tướng quân đội cấp cao theo thứ tự xếp hàng tiến vào cáo biệt đại sảnh, chiêm ngưỡng dung nhan và cáo biệt với di thể của Diệp lão.
Chiều ngày 15, di thể của Diệp lão được hỏa táng, tro cốt sẽ an táng tại nghĩa trang cách mạng núi Bát Bảo.
Ngày 17 tháng 1, tham dự xong buổi truy điệu, Lương Thần mang tâm trạng đau thương, cùng với Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm đáp máy bay trở về Cẩm Bình.
Duyên phận là một thứ rất kỳ diệu, khi ở lần đầu tiên nhìn thấy Diệp lão, làm thế nào Lương Thần cũng không nghĩ tới, cuộc đời của mình lại nảy sinh quan hệ với một nguyên lão nước cộng hòa danh tiếng lẫy lừng. Tổng cộng chỉ gặp mặt ba lần, thời gian ở chung chẳng quá ba ngày, nhưng sự quan tâm thương yêu, bảo vệ mà hắn có được ở Diệp lão, còn nhiều hơn so với đứa cháu ruột thịt Diệp Hạo, Diệp Cường!
- Tiểu tử thối, sau này còn gây họa, thái gia gia không thể chống lưng cho cháu được nữa!
Nhớ lại câu nói trước khi Diệp lão lìa đời đã nói với hắn, Lương Thần liền không kiềm được nước mắt đau thương.
Tại thành phố Liêu Dương tỉnh Liêu Đông, hội quán Hoàng Triều, Lâm Tử Hiên ngồi trên xe lăn một mình ở trong phòng sách, chăm chú nhìn về hướng tây nam, thật lâu sau, lặng lẽ lau đi nước mắt ở khóe mắt.
Thân thích hoặc dư bi, tha nhân diệc dĩ ca! Tử khứ hà sở đạo, thác thể đồng sơn. Những câu thơ này chính là miêu tả đích thật sau khi Diệp lão qua đời.
Diệp lão qua đời, khiến vận mệnh chính trị cả thủ đô xảy ra chút thay đổi. Chính trị Diệp gia không còn ưu thế, và mất đi sức uy hiếp của phe phái khác ở thủ đô. Những phe phái từng bị Diệp gia chèn ép lại ngẩng đầu lên, tùy cơ mà động.
- Thái gia gia của cháu đi không đúng lúc!
Diệp gia thủ đô, trong ngôi nhà nhỏ đầy tình cảm ấm áp, Diệp Thành tóc bạc trắng dường như đã già đi nhiều, với giọng nói cảm thán, ông nhìn cháu trai mà ông thương yêu nhất nói:
- Cho dù là thêm hai năm, tin rằng còn có thể đưa cháu tiến thêm một bước!
- Thái gia gia không phải thần tiên, cuối cùng cũng sẽ có ngày phải đi!
Diệp Hạo cung kính mà đứng ở một bên, khẽ nói. Sự lìa đời của ông cố nội, quả thật ảnh hưởng rất lớn đối với gia đình. Mất đi cây tùng cao ngất che mát bảo vệ, khiếm khuyết của Diệp gia rõ ràng lộ ra.
Nhất mạch của ông nội Diệp Thành, ngoại trừ ba đảm nhiệm Bộ trưởng bộ Giáo dục ra, còn lại là chú ba, cô tư đều thuộc tầm thường. Về nhất mạch của Đại gia gia và nhị gia gia, các cô chú bác đều là đảm nhiệm chức vụ Tổng tham mưu trưởng Tuy rằng cũng cho là chức vị quan trọng, nhưng trên thực tế, không có nhiều quyền lên tiếng.
Diệp Hạo rất rõ, Diệp gia bây giờ đang khiếm khuyết một người cầm lái có thể hoàn toàn quản lý tài sản gia tộc, tránh cục diện không đoàn kết, làm theo ý mình. Nhưng nói đến đoàn kết, Diệp Hạo lại không khỏi thầm cười gượng, có lẽ cho dù đến ngày vào quan tài, quan hệ giữa ông nội và đại gia gia, nhị gia gia cũng sẽ không có bất kỳ cải thiện gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Lộ Trầm Luân
Trần Trọng
Quan Lộ Trầm Luân - Trần Trọng
https://isach.info/story.php?story=quan_lo_tram_luan__tran_trong