Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 559: Một Đêm Phong Lưu
- L
ão Đỗ, ngươi cũng biết cái chức trưởng sử của ta chỉ cho có, dùng để bắt nạt đám tiểu binh, ngươi không cần để ý tới ta, hôm nay tới là vì mấy tên thuộc hạ không ra gì rồi, nghe nói bọn chúng không qua nổi khảo hạch đơn giản của Đại tướng quân, mất mặt quá thể, chuẩn bị đưa chúng về thủy sư dạy dỗ lại, Lão Đỗ, thể diện này phải cho huynh đệ đấy.
Đỗ Dự là cháu của Đỗ Như Hối, lần này an bài vào Tả Vũ vệ với chức trưởng sử hành quân, nhưng hình như Lý Nhị quên mất, chức vị này tuy lấy từ Vân Diệp, nhưng lại quên thu hồi yêu bài. Ông ta gặp Vân Diệp lần thì nổi điên, lần thì vui mừng, loạn cả đầu óc, cho nên chuyện phải làm thì quên mất, Vân Diệp cũng vờ quên, có cái yêu bài này, khi giới nghiêm y có thể lượn lờ trên phố cũng chẳng ai hỏi tới, có lệnh bài này, có thể thoải mái bắt nạt người khác không lo hậu quả, giống hiện giờ.
Đỗ Dự cười khì:
- Vân hầu không quên tình cũ, thật khiến huynh đệ kính phục, có điều mấy người này có chút vấn đề nhỏ, chỉ lo gây chuyện phiền toái cho Vân hầu.
- Vấn đề nhỏ gì, có phiền toái cũng là chuyện phiền toái của Đỗ tướng, năm xưa chuyện công bộ, Đỗ tướng nói một câu thiếu chút nữa khiến tiểu tử sạt nghiệp, không biết bây giờ Đỗ huynh có phải cũng muốn nói lời tương tự không?
Vân Diệp không nể mặt Đỗ Dự, lần trước nếu không phải Đỗ Như Hối lắm mồm, mình căn bản không cần xây hoàng cung, giờ hay rồi, một tòa điện Vạn Dân đã thành quần thể cung điện, công trình phình lên hơn hai lần, tới giờ vẫn chưa xong, rất nhiều công tượng của Vân gia cuốn vào đó không về nhà được, làm Vân Diệp rất bất mãn.
Đỗ Dự biết mình không chọc vào nổi Vân Diệp, người thực sự chọc giận y không có kết cục tốt, thúc thúc của hắn cũng thiếu chút nữa về quê đuổi vịt, nay tước vị của Vân Diệp là dữ quốc đồng hưu, có thể tính là đệ nhất sủng thần của thiên tử, đắc tội với y không có lợi, năng lực mấy người này hắn rất rõ, định dằn mặt một phen sau đó sẽ sử dụng, ai ngờ bị Vân Diệp lợi dụng.
Lấy yêu bài trưởng sử hành quân từ tay Vân Diệp, cho vào lòng, thở dài lệnh văn thư trong quân viết lệnh điều chuyển cho đám Lão Lại, tiểu võ quan dưới ngũ phẩm không cần hoàng đế gật đầu.
Vân Diệp viết một văn thư bổ nhiệm, lệnh Lưu Tiến Bảo đưa bọn họ tới bên sông báo danh, bả thân u ám về nhà, dưới hoàn cảnh chung như thế, vận mệnh của nhân vật nhỏ chưa bao giờ ở trong tay bản thân.
Đám Lão Lại là thế, Tôn Tư Mạc là thế, Lý Thừa Càn cũng là thế, bất giác Vân Diệp hoài niệm cái thời đại mình từng oán giận kia, ít nhất có thể nói ra, không thể giống bây giờ, chuyện gì cũng nén trong lòng, chẳng thể giải thích với ai, chẳng thể nói với ai.
Chán, chả muốn quản chuyện gì nữa, rời doanh về nhà.
Thành Trường An mây đen sà thấp, người đi đường đường bước chân vội vã, phó dịch áo xanh mũ nồi nói chuyện cũng nhỏ đi vài phần, long uy của Lý Nhị bao phủ tòa thành cực lớn này, làm tất cả mọi người chẳng thể vui vẻ.
Bách tính tầng chót lại là bình tĩnh nhất, mặc dù có hơi căng thẳng, nhưng tuyệt đối không có cảm giác đại nạn sắp tới như cao môn đại hộ. Ở cái thành phố Trường An này đã thay quá nhiều sự thay đổi quyền lực, hưng suy vinh nhục, nếu như ngày hôm sau ngủ dậy phát hiện hoàng đế đã đổi người thì bọn họ cũng không quá kinh ngạc, bọn họ quan tâm tới tiền công thay đổi hơn quan tâm tới biến hóa triều đình.
Vân Diệp uể oải nằm trong phòng, Tân Nguyện, Na Mộ Nhật ra sức xoa bóp trên người y, hơn một tháng sống ngoài thiên nhiên làm bả vai trắng trẻo mềm mại của y có vài phần đường nét cơ bắp, tiếng kêu Vân Diệp phát ra chẳng làm hai nàng động lòng, bất kể thế nào chỉ cần nam nhân này về nhà là tốt rồi.
Một tháng ăn chay rồi, nay mỹ nhân trước mặt sao kìm lòng nổi, đặt tay lên cái mông đầy đặn của Tân Nguyệt bóp một cái, bị người ta đánh vào tay, động tác này bị Na Mộ Nhật nhìn thấy, cảm thấy trượng phu thật đáng thương, cầm tay trượng phu đặt lên mông mình, còn cười hì hì với Tân Nguyệt...
Khi Tân Nguyệt còn đang há hốc mồm, phần kinh ngạc, phần tức giận thì Na Mộ Nhật uốn éo như con rắn, người càng nhích lại gần Vân Diệp để tay y hoạt động thoải mái hơn, vuốt ve bờ mông trơn mịn, nghe tiếng rên khẽ của Na Mộ Nhật, hai gò má hồng hồng của nàng, máu nóng dồn lên não, quên cả Tân Nguyệt còn bên cạnh, ôm vòng eo nhỏ của nàng kéo xuống, cách lớp áo nóng vội ngậm lấy bầu vú nảy nở đang nuôi con của màng.
Nam nhân có nhu cầu, nữ nhân cũng có, Vân Diệp nhịn cả tháng rồi, Tân Nguyệt chẳng phải như thế sao, tỉnh lại, bị cảnh ướt át trước mặt kích thích, khao khát lẫn lòng háo thắng nổi lên, đẩy Na Mộ Nhật sang một bên, mang theo ba phần ngượng ngùng ngồi lên người trượng phu, mặt đỏ rần rần đầy gợi cảm. cởi áo ngoài khoe bầu ngực vun tròn lấp ló dưới lớp yếm tơ và bờ vai tròn trơn mịn như ngọc, hài lòng với khuôn mặt ngây dại của trượng phu, ném cho Na Mộ Nhật một cái nhìn thách thức rồi cúi người xuống, áo của Vân Diệp đã bị Na Mộ Nhật cởi mất, cái miệng hồng hồng của nàng hôn từ trán Vân diệp, má, tới ngực, rồi tiếp tục xuống dưới, lần này tới lượt Na Mộ Nhật há hốc mồm,
Cả đêm hoang đường, cả đêm phong lưu.
Chuyện xảy ra ở Tần Lĩnh chẳng giấu được ai, chùa Kim Các chết ba bảy vị tăng nhân, Vân Đài quan chết mười bốn đạo sĩ. Đáp án quan phủ đưa ra là đang tìm hung thủ.
Có điều nghe nói cao thủ phá án giỏi nhất của hình bộ bị phái tít tới Duyên Châu điều tra vụ án mãnh hổ ăn thịt người. Vậy nên nhiệm vụ điều tra người xuất gia tử vong giao cho bộ đầu mới lên, tên Hạ Thiên Thương, nghe đâu cũng là người ghê lắm, có đôi mắt âm dương, mắt trái nhìn dương, mắt phải nhìn âm, vô số hạng gian ác bị hắn đưa tới pháp trường.
Một tên đạo tặc hái hoa không cẩn thận hái nhầm hoa bị hắn truy sát ba nghìn dặm, cuối cùng bắt được ở Hà Đông, chỉ là khi đưa tới Trường An thì tên đạo tặc không còn ra dạng người nữa, ngũ chi mất ba, mắt tai mũi chỉ còn lại cái lỗ, hắn còn rộng lượng xin cho tên đạo tặc hái hoa, xin quan phủ miễn tội tử hình thành ngồi tù, hơn nữa gặp ân xá không được tha.
Mỗi năm tới ngày dỗ của tiểu cô nương đó, Hạ Thiên Thương dùng xích xắt dẫn đạo tặc hài hoa trần truồng tới phần mộ của tiểu cô nương, lần nào cũng nghênh ngang qua chợ, đã liên tục ba năm, kết quả là đám đạo tặc hái hoa ở Trường An đã tuyệt tích.
Nay vị thiết huyết bộ đầu đứng dưới hiên cửa Vân gia, đưa thiếp cầu kiến Vân hầu, quản gia thấy mất mặt quá sức, làm gì có chuyện hầu gia gặp bổ khoái, tiện tay đưa cho gác cửa, bảo hắn đợi, bản thân tới viện tử sát vách tìm trướng phòng tiên sinh đánh cờ.
Hạ Thương Thiên biết mình sẽ gặp phải đãi ngộ thế nào, cho nên không nóng, đứng thẳng tắp trước cửa Vân gia, đợi Vân hầu truyền gặp, từ sáng sớm tới khi mặt trời mọc, cửa bên của Vân phủ không mở ra, chỉ có nha hoàn phó dịch đi ra đi vào ở cửa sau, tất cả coi hắn như không tồn tại, một số phó dịch đi qua bên cạnh hắn còn khinh bỉ nhìn một cái, cảm thấy người này thật đáng ghét, hầu gia vừa vất vả trở về đã tới quấy rầy, không biết điều.
Tiếng trống dọn phố vang lên, Hạ Thiên Thương chắp tay về phía đại môn rồi xoay người đi, đám phó dịch nấp sau cửa nhìn hắn qua khe cửa cười nhạo tên tiểu lại không biết trời cao đất dày.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2