Chương 225: Long Tử Uy Còn Đó
ịch giả: Tinh Vặn
Tiếp tục tiến lên.” Thải Nhi lần nữa gật đầu hướng đồng bạn, dẫn đồng bạn tiến tới màn sáng trắng cách biệt với thế giới hắc ám.
Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức có cảm giác hơi choáng. Tuy tu vi của họ cũng là cấp bảy, nhưng trận chiến mới rồi làm họ hiểu ra, mỗi thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi thực lực đều mạnh hơn họ. Nên biết lúc trước hai người ở trong đội mình đều là trụ cột vững vàng, thực lực mạnh hơn đoàn viên khác không chỉ một chút. Nhưng ở trước mặt Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi họ có thể làm chỉ là ngăn cản một ít khô lâu binh mà thôi. Hơn nữa bởi vì vết thương chưa lành, lúc trước họ cản khô lâu có chút cố sức.
Ngược lại Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi người ta chủ lực vừa ra tay chính là Thải Nhi, Tư Mã Tiên và Lâm Hâm. Ba người hợp tác cứ thế đánh chết một cường giả cấp chín, còn là áp chế đánh, khiến Hắc Ám kỵ sĩ không thể phát huy hết sức mạnh đã chết trong tay họ.
Long Hạo Thần và Thải Nhi cường đại thì thôi đi, hiện tại Lâm Hâm và Tư Mã Tiên đều đã mạnh đến thế. Lúc trước chiêu họ tấn công, Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Kỳ thật ba người Thải Nhi có thể bắt tay nhau nhẹ nhàng tiêu diệt Hắc Ám kỵ sĩ chủ yếu là vì ưu thế trang bị, lại thêm dốc sức tấn công.
Chiến đấu thoạt nhìn ngắn ngủi, Lâm Hâm và Tư Mã Tiên lại đều hết sức lấy ra tuyệt chiêu. Thánh Vệ ở trong tháp Vĩnh Hằng đúng là mạnh nhưng chúng nó có cùng một điểm yếu, chính là trang bị.
Nói đơn giản thì nếu mới rồi Hắc Ám kỵ sĩ mặc là Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp của Long Hạo Thần, chỉ sợ dù họ dùng thời gian gấp mười lần cũng chưa chắc thắng nổi. Không trả cái giá lớn là không thể nào.
Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi là thần khí, Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên cũng là cấp sử thi! Cả Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi trên người ai không có vũ khí trên cấp truyền thuyết trở lên chứ?
Màn sáng trắng gần ngay trước mắt, thông qua thử thách của Hắc Ám kỵ sĩ không có nghĩa là họ thông qua tầng thứ ba tháp Vĩnh Hằng. Theo kinh nghiệm hai tầng trước, họ thông qua chỉ là một nửa thử thách tầng này.
Càng về sau thì thử thách càng gian khổ, chiến đấu càng tàn khốc đang ở phía sau chờ đợi họ.
Thải Nhi bước ra một bước, đã vào trong màn sáng. Đám Trương Phóng Phóng, Vương Nguyên Nguyên, Trần Anh Nhi theo sát sau.
Một bước ra khỏi màn sáng trắng mọi người đều khẽ kêu lên. Bởi vì không khí đằng sau màn sáng thật quá khác với không khí bên kia, hoàn toàn là đối lập.
Lúc trước là thế giới tuyệt đối hắc ám, giờ phút này khi họ bước ra khỏi màn sáng, đập vào mắt là hơi thở quang minh vô cùng đậm!
Hắc ám xung quanh đã không còn sót lại chút gì, còn lại là vô tận quang minh.
Cột trụ hai bên giống hệt nhau nhưng tỏa ra ánh sáng vàng tràn ngập hơi thở thần thánh. Mặt đất cũng biến thành vàng, hoa văn mỹ lệ kéo dài tới trước.
Không tồn tại biển khô lâu, nửa sau tầng ba tháp Vĩnh Hằng là một mảnh đất trống mãi đến tận cùng.
Tận cùng tầng thứ ba vẫn là pho tượng điêu khắc, Tử Linh Thánh Pháp Thần, Trường Miên Thiên Tai Y Lai Khắc Tư.
Dưới pho tượng ngồi xếp bằng một người. Áo choàng ma pháp quang hệ màu trắng bao phủ thân thể gã, hơi cúi đầu khiến đám Thải Nhi không thể nhìn rõ khuôn mặt.
Gã cứ thế ngồi dưới pho tượng Y Lai Khắc Tư, tựa như đã ngồi đến thời gian vĩnh viễn lại như đang chờ đợi đám Thải Nhi đến.
Dù lần này đối diện chỉ có một đối thủ, sắc mặt đám Thải Nhi càng thêm nghiêm túc. Chính bởi vì trước mắt chỉ có một kẻ địch, thực lực của gã chắc chắn càng mạnh, ít nhất thì mạnh hơn Hắc Ám kỵ sĩ rất nhiều.
Thải Nhi xoay người nhìn đồng bạn, nói với Trần Anh Nhi.
“Anh Nhi, cô đừng ra tay. Tầng tới chủ yếu nhờ lực lượng của cô. Những người còn lại, đi theo tôi.”
Nói xong Thải Nhi lóe người đã xông hướng ma pháp sư mặc áo choàng ma pháp quang hệ màu trắng. Làm thích khách, đối kháng ma pháp thì hiển nhiên nàng là người thích hợp nhất.
Hàn Vũ, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức ở nơi tràn ngập hơi thở quang minh thì cảm nhận rõ ràng tăng phúc rất lớn cho linh lực bản thân. Ba người lập tức phát động kỹ năng quang hoàn trùm lên người Thải Nhi.
Dù Dương Văn Chiêu là Trừng Giới kỵ sĩ nhưng gã không lao ra. Vết thương gã chưa lành, nếu đối thủ trước mắt còn mạnh hơn tên mới rồi, vậy gã có lao lên cũng chẳng thêm tác dụng gì.
Đi theo Thải Nhi xông lên là Vương Nguyên Nguyên. Sát khí máu tanh nồng đậm bỗng chốc toát ra từ người cô. Lờ mờ thấy một tầng sáng đỏ phóng lên cao, ngưng kết thành bóng ảo giống hệt Vương Nguyên Nguyên.
Sát khí của Vương Nguyên Nguyên khác với Thải Nhi. Sát khí của Thải Nhi tràn ngập hơi thở tử vong, sát khí của Vương Nguyên Nguyên thì tràn ngập máu me.
Một là bản thân thuộc tính kèm theo, một là từ trong thiên quân vạn mã luyện ra. Hai sát khí vào lúc này lại có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau, hết sức bùng phát, vốn là nơi tràn ngập hơi thở quang minh thánh khiết lại bị sát khí ngập trời quấy hỗn loạn.
Ma pháp sư quang hệ động. Ngay lúc đám Thải Nhi xông lên bước đầu tiên thì thân thể ma pháp sư đã bay khỏi mặt đất.
Một pháp trượng vàng xuất hiện trong tay nó. Pháp trượng chỉ đằng trước, một tầng sáng vàng khuếch tán như sóng nước.
Thải Nhi cõng Long Hạo Thần không thể trực tiếp tiến vào trạng thái ẩn thân, nhưng tốc độ của nàng nhanh nhất trong Quang Chi Thần Hi. Khoảnh khắc xông lên thì nàng đã tăng tốc. Lúc trước nàng cách ma pháp sư quang hệ chưa tới hai trăm mét, dùng tốc độ của nàng, chỉ cần hai lần nhoáng người thì tới gần ngay.
Nhưng khi nàng tới gần một trăm mét thì vầng sáng nhu hòa chắn trước mặt nàng.
Cảm giác như có tầng lụa mỏng phất trên người. Xông vào vầng sáng vàng, Thải Nhi giật mình phát hiện tốc độ của mình hoàn toàn giảm thấp, bị trói buộc, biến chậm chạp.
Ánh sáng xám um tùm sát khí bùng phát từ Lưỡi Hái Tử Thần. Thần khí đúng là thần khí, ma pháp quang hệ không biết tên trước mũi nhọn của Lưỡi Hái Tử Thần bỗng chốc bị đánh nát.
Ngay khi Thải Nhicất bước định tiếp tục xông lên, thì ánh sáng vàng bị chém nát tựa như tơ vòng quanh cuốn lấy người nàng.
Vương Nguyên Nguyên đối mặt vấn đề giống hệt Thải Nhi. Họ cách ma pháp sư quang hệ khoảng trăm mét, muốn tiếp tục tiến tới lại nửa bước khó đi.
Một luồng sáng vặn vẹo từ không trung xẹt qua, lao hướng ma pháp sư quang hệ, Tà Nhãn Lĩnh Chủ phát uy.
Ma pháp sư quang hệ chậm rãi ngẩng đầu lên, cường đại linh hồn dao động bỗng nhiên từ người nó khuếch tán. Có thể thấy dưới áo choàng là hốc mắt nhấp nháy Hỏa Hồn vàng.
Tinh thần trùng kích của Tà Nhãn Lĩnh Chủ còn chưa tới trước mặt nó thì đã bị lực lượng linh hồn cường đại đánh tan, không thể tạo thành bất cứ tổn thương gì cho ma pháp sư quang hệ.
Pháp trượng lại lần nữa vung lên, thanh âm ngâm xướng trầm thấp vang lên. Lúc này mấy gã kỵ sĩ đã tới bên cạnh Thải Nhi và Vương Nguyên Nguyên. Không biết ma pháp mà ma pháp sư quang hệ thi triển là cái gì, vầng sáng vàng cũng ngăn cản đường đi của họ, không thể tiến tới một li.
“Đây là ma pháp quang hệ cấp chín, Thần Thánh Thúc Phược.” Dương Văn Chiêu đột nhiên hét lên. “Nhưng chẳng phải ma pháp đã sớm thất truyền rồi sao? Sao lại xuất hiện tại đây. Đáng chết, còn là thuấn phát!”
Ma pháp cấp chín, hơn nữa không trải qua quá trình ngâm xướng chú ngữ, đây đã gần với đẳng cấp cấm chú, hèn chi họ không thể xông vào. Nếu chỉ là ma pháp cấp tám thì nhờ vào Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi sẽ không bị hoàn toàn ngăn chặn.
Chú ngữ của ma pháp sư quang hệ còn đang tiếp tục. Ai đều biết, một khi nó hoàn thành chú ngữ vậy mọi người chắc chắn rất khó cản. Lực công kích của ma pháp sư vượt xa chiến sĩ, huống chi ma pháp sư quang hệ còn xuất hiện sau Hắc Ám kỵ sĩ. Đừng nhìn nơi này tràn ngập hơi thở quang minh khiến mọi người thoải mái, nhưng cửa này rõ ràng khó khăn hơn trước nhiều. Đặc biệt là họ phải làm sao mới phá tan Thần Thánh Thúc Phược này đây?
Ngay lúc này, Thải Nhi đột nhiên khẽ quát một tiếng.
“Nguyên Nguyên!”
Vương Nguyên Nguyên xông vào màn sáng vàng gần như cùng lúc với Thải Nhi, nghe nàng kêu lên thì hai người liếc nhau một cái, ngầm hiểu.
Dù Thải Nhi chỉ mới nhớ lại, nhưng ký ức sau khi mất trí nhớ không vì nhớ lại mà mất đi, hoàn toàn dung hợp. Vậy nên sự ăn ý của họ chưa từng biến mất.
“Một…hai…”
Thải Nhi bắt đầu chậm rãi đếm, ánh mắt nàng luôn nhìn chằm chằm ma pháp sư quang hệ.
Trừ Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức ra, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều yên tĩnh lại, ngừng trùng kích bình phong. Đây chính là ăn ý, không cần Thải Nhi nói thêm cái gì thì họ đã hiểu nàng muốn làm gì.
“Ba…ra tay!” Thải Nhi hét lớn một tiếng.
Trước ánh mắt giật mình nhìn chăm chú của Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức, chỉ thấy trên người Vương Nguyên Nguyên bỗng tỏa ánh sáng bạc chói lòa. Chớp mắt cô đã biến mất. Khi cô lần nữa xuất hiện thì đã đi tới trước mặt ma pháp sư quang hệ. Sắc da cam và đỏ máu đan vào Huyết Tinh Phong Bạo, mang theo sát khí máu me không gì sánh kịp chợt bùng phát. Khe nứt tối đen chợt xuất hiện trước mặt ma pháp sư quang hệ. Chính là kỹ năng phụ mạnh nhất của Huyết Tinh Phong Bạo, Thứ Nguyên Phong Bạo.
Nên biết rằng bây giờ Huyết Tinh Phong Bạo từ trong giết chóc đã tiến hóa thành vũ khí cấp sử thi, uy lực khác với trước kia một trời một vực.
Quang nguyên tố nồng đậm ở trước mặt nó bị tách ra, Thứ Nguyên Phong Bạo khủng bố khiến trong ma pháp phòng ngự quang hệ cấp chín tràn ngập tiếng rền rĩ thê lương. Trước Huyết Tinh Phong Bạo bùng phát, không gian bên trong ma pháp cấp chín tựa như bị cắt đứt thành vô số mảnh vỡ.
Đây chính là một kích Vương Nguyên Nguyên súc thế. Huyết Tinh Phong Bạo và Thời Không Môn Linh Lô hoàn mỹ kết hợp, lực công kích chẳng những mạnh mẽ còn có ưu thế đánh bất ngờ.
Uy lực Thời Không Môn Linh Lô là ở một vị trí khác trong tầm mắt mở ra cánh cửa, sau đó truyền tống Vương Nguyên Nguyên đến chỗ ấy, khác với loại thuấn di. Chỉ cần tầm mắt cô nhìn tới tận đâu là có thể định vị cánh cửa không gian. Mặc kệ chính giữa cách trở thứ gì cũng không thể cản cô truyền tống.
Đừng nhìn Thời Không Môn Linh Lô không hợp thành với linh lô nào khác, nhưng Vương Nguyên Nguyên tại Đông Nam quan giết địch lâu như vậy, linh lô này đã tiến hóa hơn ba đợt. Dù là cự ly truyền tống hay số lần truyền tống, và năng lực cản quấy nhiễu đều đã cực kỳ mạnh.
Ma Pháp Sư quang hệ rõ ràng hơi hoảng, hiển nhiên nó không ngờ các đối thủ có thể lấy cách như vậy đột phá ma pháp phòng ngự cấp chín của nó.
Bởi vì tuyệt đối tin tưởng Thần Thánh Thúc Phược nên nó mới yên tâm to gan ngâm xướng ma pháp công kích cường đại. Chỉ cần hoàn thành ma pháp, nó tự tin tiêu diệt hết nhân loại trước mặt.
Nhưng Vương Nguyên Nguyên đột nhiên đến phá hủy ý tưởng của nó. Thứ Nguyên Phong Bạo khủng bố mang theo hơi thở nồng mùi máu quét tới. Nó bất đắc dĩ chỉ có thể cắt đứt ma pháp sắp sửa hoàn thành, kêu rên nhanh chóng lùi ra sau. Pháp trượng tỏa ra ánh sáng vàng chói mặt chặn Thứ Nguyên Phong Bạo tẩy lễ.
Công kích bị chặn nhưng pháp trượng của nó thành mảnh vụn. Cùng lúc đó, bởi vì pháp trượng vỡ mà giải trừ Thần Thánh Thúc Phược. Thải Nhi dẫn theo đồng bạn ngang nhiên xông vào.
Ma Pháp Sư quang hệ không tầm thường, đối mặt tình hình bất lợi như vậy, trong lúc nó lùi thì đôi tay cùng chỉ hướng Vương Nguyên Nguyên cách mình gần nhất. Từng vầng sáng vàng bỗng chốc dâng lên từ dưới chân Vương Nguyên Nguyên, Thánh Quang Thúc Phược.
Đây là một ma pháp quang hệ khống chế cấp bảy, không ngờ dưới tình huống nó chịu phản phệ ma pháp mình ngâm xướng vẫn thuấn phát ra, có thể thấy nó hiểu rõ ma pháp quang hệ mạnh cỡ nào.
Cùng lúc đó, thân thể nó bỗng tránh sang bên, hình ảnh kỳ lạ xuất hiện. Vốn tưởng pho tưởng Y Lai Khắc Tư đã là tận cùng, nhưng không ngờ giống như cùng nó tránh sang bên, cố gắng kéo khoảng cách. Cùng lúc đó, nó đang ngâm xướng chú ngữ, tốc độ ngày càng nhanh.
Linh cánh sau lưng vỗ đập, Thải Nhi tựa như tia chớp xám xông tới trước mặt nó, Lưỡi Hái Tử Thần trong tay mang theo cầu vồng kinh người chém xuống.
Lực công kích của ma pháp sư không thể nghi ngờ là rất mạnh mẽ, nhưng sức phòng ngự thì vừa lúc đối lập với công kích.
Đòn đánh bất ngờ của Vương Nguyên Nguyên đem đến mấu chốt cực quan trọng, tuy không thể thành công một kích nhưng tương đương với phá vỡ Thần Thánh Thúc Phược, còn cắt đứt ma pháp nó sắp hoàn thành. Lúc trước Thải Nhi đếm là tính toán thời gian ma pháp sư quang hệ hoàn thành chú ngữ. Khoảnh khắc nó sắp hoàn thành chú ngữ thì khiến Vương Nguyên Nguyên cắt đứt.
Ma pháp phản phệ là việc cực kỳ nguy hiểm, bất cứ ma pháp sư nào trong quá trình phóng thích ma pháp, một khi ma pháp bị đánh gãy sẽ có khả năng xuất hiện phản phệ. Ma pháp càng cường đại thì phản phệ càng kinh khủng. Đặc biệt là ngâm xướng ma pháp chú ngữ càng gần hoàn thành thì phản phệ càng mạnh.
Ma Pháp Sư quang hệ dù có mạnh hơn nữa nhưng dù sao bị ma pháp phản phệ, còn không có chút thời gian tạm hoãn. Thải Nhi không cho nó cơ hội lại hoàn thành ma pháp cao cấp.
Nhưng khiến Thải Nhi không ngờ được là ma pháp sư quang hệ phóng ra ma pháp tốc độ vượt trên nàng dự đoán. Mắt thấy Lưỡi Hái Tử Thần sắp trúng đối thủ, ma pháp sư quang hệ lại hoàn thành một ma pháp.
Quang minh tỏa ra, Lưỡi Hái Tử Thần ở trên không trung bỗng tạm dừng. Ngay sau đó, lực đẩy mạnh mẽ từ chính diện bùng phát.
Đó gần như là lực lượng cường đại không thể chống cự. Ánh sáng nhu hòa nhưng có lực xung kích mạnh mẽ không thể phản kháng, bản thân không có hiệu quả thương tổn gì. Nhưng coi như sắc bén cỡ Lưỡi Hái Tử Thần thì cũng không thể giải trừ thánh quang trùng kích nhìn như nhu hòa này.
Tên ma pháp này gọi là Thánh tế, dùng thiêu đốt căn nguyên bản thân phóng ra ma pháp quang hệ bảo mệnh của ma pháp sư. Đang thiêu đốt đương nhiên là Hỏa Hồn của nó. Tuy nó chỉ là Thánh Vệ canh giữ tại đây nhưng có kiêu ngạo của riêng mình, tuyệt không cho phép mình cứ thế bị đánh bại.
Chỉ cần dựa vào năng lực Thánh tế đẩy lui đối thủ trước mắt, cho nó thời gian ngâm xướng chú ngữ, nó có tự tin chiến thắng những nhân loại này.
Thải Nhi chau mày, cho rằng mình không có cơ hội đánh bại ma pháp sư quang hệ ngay lúc này thì bỗng nhiên cảm giác kỳ lạ truyền đến từ trước mặt.
Ánh sáng da cam nhu hòa quay quanh người nàng. Ánh sáng trắng mãnh liệt của Thánh Tế đánh vào Thải Nhi nhưng lại xẹt qua người nàng, lực xung kích lúc trước không thể chống đỡ đã hoàn toàn biến mất.
Các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi bị Thánh Tế đánh bay ra, giật mình thấy ánh sáng da cam phát ra từ cánh tay trái Long Hạo Thần đã chết. Ánh sáng da cam uy nghiêm túc mục hoàn toàn đứng trên Thánh Tế, hơi thở quang minh tựa như người trên cao tuyệt đối áp chế.
Tuy Thải Nhi không nhìn ra có chuyện gì, nhưng dùng trí tuệ chiến đấu của nàng sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
Nhoáng người một cái, vô số Thải Nhi mượn cơ hội xông vào, vây ma pháp sư quang hệ vào chính giữa. Dường như có hàng ngàn Lưỡi Hái Tử Thần chớp mắt cùng hướng tới ma pháp sư quang hệ bị bao vây chính giữa.
Thiên Ảnh Trảm. Sau khi Thải Nhi trở thành Thần Quyến Giả Tử Thần, công kích dùng nguyên bản Thiên Kích Linh Lô cải thiện. Tuy rằng bây giờ Thiên Kích Linh Lô đã dung hợp thành một phần Luân Hồi Linh Lô, nhưng Thải Nhi đã sớm nghĩ tới sử dụng nó. Phối hợp thể chất Thần Quyến Giả của mình, khiến uy lực một kích kia có thể càng mạnh mẽ hơn.
Thi triển Thánh Tế đã là chiêu cuối cùng của ma pháp sư quang hệ, nếu như vậy mà không thể tranh thủ thời gian cho mình, vậy thì dù nó có là thần thời cổ đại cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Trong tiếng vỡ nát chói tai, ma pháp sư quang hệ biến mất. Chỉ có một luồng sáng vàng dung nhập vào Giai Điệu Vĩnh Hằng trước ngực Thải Nhi. Cùng lúc đó vang lên thanh âm sang sảng.
“Thánh Vệ số bảy thần phục hướng người!”
Đáp xuống đất, ánh mắt Thải Nhi ngơ ngác. Nàng bản năng nhìn cánh tay Long Hạo Thần ôm cổ mình bị xiềng xích cố định.
Nước mắt ướt đôi mắt nàng. Là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn, mới rồi ánh sáng da cam rõ ràng là Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phóng ra!
Mạnh xoay người, Thải Nhi nhìn hướng đồng bạn, hét lớn.
“Các người có nhìn đến không? Các người có nhìn thấy không? Anh ấy không chết, Hạo Thần không chết! Anh ấy chắc chắn sẽ sống lại, nhất định sẽ!”
Nói đến đây, đôi tay nàng ôm chặt cánh tay Long Hạo Thần ôm trước người mình, thân thể mềm mại run rẩy kịch liệt.
Ai cũng không biết vì sao Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn phát huy uy lực. Long Hạo Thần đã chết, tuyệt không thể nào là hắn phát động. Nhưng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đúng là nở rộ ánh sáng, cho họ niềm tin vững chắc, dường như Long Hạo Thần chưa chết.
Từ khi tiến vào tháp Vĩnh Hằng đến nay, trước sau chưa tới một tiếng đồng hồ. Họ đã đi qua hai cửa, tới tận cùng tầng thứ ba, biểu hiện rõ thực lực của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Nên biết, mới rồi họ thông qua hai cửa ải người phòng ngự đều là cường giả cấp chín! Dù chỉ là sơ cấp chín thì cũng là cấp chín chính hiệu.
Sự thật thì Long Hạo Thần có gan dẫn theo đồng bạn xông vào trong ma tộc chiến đấu vốn có tự tin rất lớn. Đừng nhìn thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi phổ biến khoảng tu vi cấp bảy bậc năm. Nhưng mỗi người họ đều có linh lô, mỗi người đều có trang bị và thiên phú cường đại. So với cường giả cấp tám cùng chức nghiệp thì chỉ hơn chứ không kém.
Nếu không phải đụng độ Ma Thần Hoàng một đối thủ hoàn toàn không thể chống cự, nếu không phải rơi vào cái bẫy Ma Thần Hoàng dựng sẵn, dù họ rơi vào đường cùng cũng có cơ hội trốn thoát.
Hiện tại nói cái gì đều hơi muộn, Long Hạo Thần cuối cùng đã chết. Nhưng trên con đường duy nhất cho hắn cơ hội sống lại, mỗi một Săn Ma Đoàn Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều đang tỏa ánh sáng của riêng mình.
Có lẽ đội Săn Ma Đoàn sau khi mất đi Long Hạo Thần vẫn cực kỳ mạnh, nhưng không còn hắn, Quang Chi Thần Hi cũng đánh mất linh hồn của mình!
Thật không dễ dàng Thải Nhi mới kiềm chế tâm tình kích động.
“Mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, hồi phục linh lực.”
Đằng trước thông đạo bay lên bỗng mở ra, cột sáng vàng lấp lánh trước pho tượng Y Lai Khắc Tư. Chỉ cần bước vào cột sáng này là họ có thể tiến vào tầng thứ tư tháp Vĩnh Hằng. Nhưng ngay lúc này, dù Thải Nhi sốt ruột cỡ nào đều không có việc gì quan trọng hơn hồi phục thực lực đồng bạn.
Từ khi họ ở Ma Đô bắt đầu nhiệm vụ đến nay, mọi người chưa từng nghỉ ngơi. Thử thách tầng ba đã gian khổ như vậy, tiếp đến tầng thứ tư chỉ càng thêm khó khăn. Không có trạng thái hoàn toàn khỏe khoắn thì sao họ có thể vượt qua thử thách tầng thứ tư? Ma đao không muộn giờ đốn củi, chỉ có dùng trạng thái tốt nhất nghênh đón khiêu chiến tiếp theo, họ mới càng tốt vượt qua cửa ải khó khăn.
Lâm Hâm và Tư Mã Tiên cũng bị kêu qua đây. Nửa sau tầng ba tháp Vĩnh Hằng tràn ngập hơi thở quang minh có giúp đỡ rất lớn cho họ hồi phục linh lực. Dù là Lâm Hâm hỏa hệ, tu luyện trong thế giới Quang nguyên tố cũng tốt hơn thế giới ám nguyên tố nhiều.
Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức ngồi ở đằng sau chót, hai người liếc nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự rung động. Là người nổi bật trong đám thanh niên Kỵ Sĩ Thánh Điện, sau khi họ bị Long Hạo Thần mắng tỉnh đã không còn ý nghĩ tự sát. Vốn họ còn cho rằng trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, Long Hạo Thần và Thải Nhi là người họ không thể so sánh nhưng dù sao vẫn mạnh hơn người khác chút ít.
Nhưng bây giờ xem ra suy nghĩ của mình đã sai lầm rồi. Nhìn từ thực lực các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi lúc nãy thể hiện, dù hai người có bắt tay nhau cũng chưa chắc thắng được ai trong số họ.
'Chẳng qua Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức không bởi vậy mà có tâm lý chán nản, ngược lại bị kích phát ý chí chiến đấu.
Bây giờ họ còn chưa hồi phục vết thương, lòng đều có cục nghẹn. Dù ra sao cũng phải cố gắng tu luyện, để tương lai càng mạnh hơn. Long Hạo Thần nói đúng, Thần Ấn vương tọa không chỉ có một cái! Ít ra còn có ba Thần Ấn vương tọa chờ đợi họ tranh đoạt.
Lần này thời gian nghỉ ngơi hơi lâu, kéo dài khoảng hai tiếng đồng hồ mọi người mới lần lượt mở mắt ra. Trừ Lâm Hâm chịu Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô phản phệ còn chưa hoàn toàn hồi phục, thực lực mấy người khác đều trở lại trạng thái cao nhất. Coi như là Lâm Hâm, chỉ cần không sử dụng linh lô, chỉ thi triển ma pháp thôi thì không thành vấn đề.
Thải Nhi cõng Long Hạo Thần đứng dậy, sắc mặt nàng vẫn trắng bệch, kỳ lạ là ảo ảnh Tử Thần nàng phóng ra dù nàng đang tu luyện thì nó vẫn không biến mất, bềnh bồng giữa không trung. Hơn nữa đánh bại Thánh Vệ số bảy rồi dường như ảo ảnh càng biến rõ ràng.
Dù là Săn Ma giả Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cũng chỉ lờ mờ đoán ra đây chắc là năng lực của Thần Quyến Giả Tử Thần, cụ thể là gì thì họ không biết. Đây là tuyệt chiêu của Thải Nhi, trước đây chưa bao giờ sử dụng.
Thải Nhi trầm giọng nói.
“Ba tầng trước chúng ta lần lượt đối mặt thử thách của Thánh Vệ số mười hai đến Thánh Vệ số bảy. Từ con số của chúng có thể thấy mặt sau chúng ta còn phải đối đầu sáu Thánh Vệ nữa. Đến tầng thứ ba thì thực lực Thánh Vệ đã đạt đến cấp chín, thử thách đằng sau chắc sẽ càng thêm khó khăn. Chúng ta gặp phải Thánh Vệ có hỏa, thủy, phong, thổ, hắc ám và quang minh, đây là sáu thuộc tính nguyên tố. Mạnh nhất đương nhiên là hắc ám và quang minh. Trong các thuộc tính đã biết, còn có không gian thuộc tính và vài thuộc tính hiếm là chưa xuất hiện. Nhưng những thuộc tính này thêm vào cũng không đủ sáu loại, cho nên thử thách tiếp theo chúng ta rất có thể gặp phải thuộc tính tương tự Thánh Vệ trước đó. Chờ lát nữa tôi làm chủ công, Anh Nhi, tầng thứ tư cô chuẩn bị đi. Nếu thật có thể thì chúng ta sẽ lấy cô làm chủ lực thông qua thử thách tầng thứ tư, sau đó trực tiếp tiến vào tầng thứ năm.”
“Tốt.” Trần Anh Nhi chẳng chút do dự đồng ý ngay, gật đầu với Thải Nhi.
Chiến đấu tại tầng ba cô hoàn toàn không tham gia, không tiêu hao một chút tinh lực nào, trạng thái tốt nhất trong mọi người. Hơn nữa cô cũng là Thần Quyến Giả, Linh Hồn Thánh Nữ không phải gọi suông. Dưới một vài tình huống thì thực lực và tác dụng của cô thậm chí hơn hẳn Long Hạo Thần, Thải Nhi.
Từng bóng người đi vào ánh sáng vàng biến mất trong hư ảo.
Tầng thứ tư tháp Vĩnh Hằng.
Đây là một nơi trống trải. Khác với tầng thứ ba vừa lên liền mênh mông biển khô lâu, xung quanh cho cảm giác trống rỗng, cột trụ sắp hàng chỉnh tề hai bên. Mọi người có chút hoảng hốt, cảm giác không giống như đi tới nơi càng cao mà quay trở về tầng thứ nhất.
Nơi này khá giống với tầng thứ nhất họ từng đến. Tận cùng phía xa mơ hồ thấy thân hình pho tượng Y Lai Khắc Tư.
Trần Anh Nhi đi tới bên cạnh Thải Nhi, nhỏ giọng nói.
“Hiện giờ tôi bắt đầu nha?”
Thải Nhi gật đầu.
Triệu hoán sư ngâm xướng chú ngữ cao cấp là mất thời gian nhất, bây giờ đối thủ còn chưa xuất hiện, vừa lúc cho cô đủ thời gian để ngâm xướng.
Trần Anh Nhi trực tiếp ngồi trên mặt đất, heo con Mạch Đâu nhảy ra khỏi ngực cô. Ánh sáng trắng ngà nhu hòa phát ra từ người cô, thắp sáng linh đan trên Linh Hồn Thánh Y.
Thanh âm ngâm xướng chú ngữ thánh thót vang lên. Đôi tay Trần Anh Nhi ôm ngực, quả cầu thủy tinh từ từ xuất hiện. Linh hồn dao động kỳ lạ khuếch tán từ người cô. Những người khác nhanh chóng đứng vào vị trí, bao cô vào chính giữa.
Cùng với thanh âm ngâm xướng, Trần Anh Nhi dần bay lên, Linh Hồn Thánh Y tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Mặt trên mỗi một sợi chỉ thêu ma thú tựa như sống lại thỏa thích chạy trên Thánh Y. Linh lực nồng đậm dao động dùng tốc độ kinh người liên tục tăng lên.
Dương Văn Chiêu ngơ ngác nhìn hướng Trần Anh Nhi, giờ phút này gã dường như có chút không biết vị hôn thê của mình.
Đây vẫn là cô bé năm đó chảy nước mũi theo sau mình ư? Cô ấy đã có thực lực mạnh như vậy? Bây giờ từ người Trần Anh Nhi tỏa ra dao động linh lực mạnh đến mức cấp tám, còn đang nhanh chóng tăng lên.
Tuy Dương Văn Chiêu không biết Trần Anh Nhi định thi triển ma pháp như thế nào, nhưng gã hiểu thực lực của cô chắc đã vượt qua mình.
Cảm giác mất mác không thể kiềm nén xuất hiện trong lòng gã, khóe miệng bất giác nhếch lên nỗi chua xót. Xem ra mình thật sự phải liều mạng cố gắng mới được.
Đúng lúc này, cách họ năm mươi mét đằng trước có hai ánh sáng cùng giáng xuống.
Hai cột sáng to lớn, mỗi cột đường kính hơn năm mươi mét, một lam một đỏ. Trong cột sáng cùng xuất hiện hai khô lâu dáng người cao to, Hỏa Hồn hừng hực cháy.
Cường Giả Chi Hồn.
Lần này không ngờ xuất hiện tới hai Thánh Vệ khảo sát họ!?
Sắc mặt mọi người biến đổi. Từ màu sắc hai cột sáng có thể thấy ra, thuộc tính của chúng là băng và hỏa, giống như hai Thánh Vệ ở thử thách tầng thứ nhất. Khác là lần này chúng cùng xuất hiện! Hơn nữa không thể nghi ngờ, làm giám khảo tầng thứ tư, tu vi của chúng tuyệt không kém hơn hai Thánh Vệ tầng thứ ba.
Một cường giả cấp chín và hai cường giả cấp chín là khái niệm hoàn toàn khác. Đây không phải phép tính một với một bằng hai, mà chắc chắn là lớn hơn hai. Huống chi hai vị này còn là một cận chiến, một ma pháp sư. Khác với Thánh Vệ số mười một, Thánh Vệ số mười hai là lần này khô lâu hỏa hệ chính là ma pháp sư, mặc áo choàng ma pháp đỏ rực. Băng hệ lại là chiến sĩ, trên người mặc áo giáp sắc băng lam, đôi tay cầm hai thanh kiếm sắc băng lam.
Thật rõ ràng, chúng bị chú ngữ của Trần Anh Nhi hấp dẫn đến. Tầng này nhìn trống trải nhưng thử thách họ cùng là hai Thánh Vệ, băng hỏa hai mặt.
Cột sáng tắt, thân hình băng chiến sĩ chợt lóe, mang theo khí thế hùng hổ xung phong hướng đám Thải Nhi. Hỏa ma pháp sư giơ cao pháp trượng, thì thào ngâm xướng chú ngữ.
Có thể thấy rõ, trong hành lang trước mặt, màu đỏ và lam chia hai khu vực, phân biệt rõ ràng, áp lực khổng lồ đập vào mặt.
Cùng lúc đó, trong lòng mọi người đều có cùng suy nghĩ, nếu có đoàn trưởng ở thì tốt rồi.
Đối mặt cường địch cỡ này, họ rất cần một lãnh đạo có thể chính diện chặn công kích của kẻ địch. Nếu Long Hạo Thần còn sống, vậy thì hắn chắc chắn sẽ cầm Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn chặn công kích của Băng chiến sĩ, mọi người có thể thong thả thi triển năng lực của mình. Thải Nhi có công kích mạnh hơn nữa thì nàng cũng không có năng lực hấp dẫn kẻ địch như Thánh Dẫn Linh Lô của Long Hạo Thần. Phòng ngự chính diện càng không thể chặn đòn tấn công mạnh mẽ từ cường giả cấp chín.
Trương Phóng Phóng không lùi ngược lại tiến lên một bước, chắn trước mặt. Nhưng Hàn Vũ đã vượt trên y.
Đây là từ khi trèo lên tháp Vĩnh Hằng, trong đội lần đầu tiên xuất hiện không ăn ý. Nhưng Trương Phóng Phóng lập tức hiểu ngay, đứng bên cạnh Hàn Vũ.
Bàn về thực lực, Trương Phóng Phóng và Hàn Vũ tương xứng, có am hiểu riêng. So lực phòng ngự thì Hàn Vũ tuyệt không mạnh hơn Trương Phóng Phóng bao nhiêu. Nhưng y lại là một thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, trên người có Linh Hồn Xiềng Xích!
Một đoàn hỏa cầu màu lam khổng lồ bắn ra đánh hướng Băng chiến sĩ, Lâm Hâm ra tay.
Đối mặt đối thủ băng hệ, y làm ma pháp sư hỏa hệ hiển nhiên là chủ lực đối kháng. Tâm Diễm Hỏa Diễm tràn ngập nhiệt độ cao khiến không khí xuất hiện một loạt vặn vẹo, trong tình huống tinh thần tỏa định ngay sau đó đã tới trước mặt Băng chiến sĩ.
Hốc mắt Băng chiến sĩ Hỏa Hồn màu lam băng lãnh không chút dao động, dưới chân tựa như đạp mặt băng bỗng làm ra động tác trượt đi. Trọng kiếm tay phải đâm trong không khí, nhiệt độ giảm xuống, lực kéo mãnh liệt bỗng xuất hiện từ trọng kiếm nó đâm ra, hấp dẫn hỏa cầu to lớn đánh sang bên.
Ngay sau đó, kiếm trong tay trái nó kéo sát mặt đất, bỗng chốc lưỡi dao sắc băng lam rộng chừng một mét dán sát mặt đất phóng ra chém hướng nhóm Quang Chi Thần Hi. Càng kỳ lạ là kiếm trong tay trái hoàn thành một kích kia xong, hỏa cầu lớn Lâm Hâm phát ra bị kiếm trong tay phải nó ném bay tới phương xa nổ tung.
Lâm Hâm biến sắc. Băng chiến sĩ nâng lên kiếm tay trái làm ra bán nguyệt trảm, cũng cắt đứt liên hệ giữa y với ma pháp, mới khiến hỏa cầu không nổ.
Bán nguyệt trảm sắc băng lam dán sát mặt đất phóng ra không ngừng biến lớn, công kích chưa đến mà nhiệt độ không khí quanh mọi người đã nhanh chóng giảm xuống.
Lâm Hâm mau chóng sải một bước dài, đi tới sau lưng Hàn Vũ. Lửa sắc lam nồng đậm dâng lên từ người y, mắt lấp lóe tia sáng. Từng mảng lửa sắc lam trực tiếp trùm lên người Hàn Vũ, khiến y tựa như hỏa thần giáng thế.
Ra tay dĩ nhiên không chỉ là Lâm Hâm. Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức cùng phóng ra trong tay vũ khí. Ánh sáng vàng chói mắt tung hoành lấp lánh chặn lại ánh sáng băng lam.
Họ phát động công kích cực kỳ xảo diệu, lưỡi dao ánh sáng rời khỏi vũ khí lập tức cắt đứt liên hệ để tránh bị lôi kéo chịu lực phản chấn.
Lưỡi dao ánh sáng màu lam thế như chẻ tre, tựa không gì đỡ nổi. Dao ánh sáng đánh lên chỉ có thể mang theo từng tầng sương băng nhưng không hề yếu thế đi.
Mắt thấy bán nguyệt trảm sắc băng lam sắp đánh vào người Hàn Vũ, hai bên xẹt qua ánh sáng chói mắt. Bên trái là màu bạc, bên phải thì là màu tím.
Cự Linh Thần tấm thuẫn của Vương Nguyên Nguyên phát ra Liệt Không Pháo, còn Tư Mã Tiên thì là Tử Huyễn Thần Lôi Pháo.
Uy lực hai trọng pháo quả nhiên mạnh mẽ. Trong tiếng gầm điếc tai, bán nguyệt trảm bị nổ tung tóe thành mảnh vụn, hơn nữa tạm dừng.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa