Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 559: Tình Dân Tộc
B
ọn họ giống như một đám chiến sĩ được huấn luyện thuần thục, hành động dứt khoát. Đúng vậy, ở một quốc gia có đội ngũ Hắc bang hội lớn như vậy, thực sự có rất nhiều quân nhân xuất ngũ, đảng Tam K là tổ chức Hắc bang lớn nhất, tung hoành khắp Bắc Mĩ, cả về nguồn nhân lực lẫn ưu thế, tuyệt đối không gì sánh bằng.
Bạch Khẩn và Đổng Tiểu Phàm vội vàng đến,
-Bí thư Trương, Liễu Hải.
-Nhất Phàm!
Hai người xông tới, nhìn thấy ra Trương Nhất Phàm và Liễu Hải, còn Băng Băng đứng sững ở đó. Hai người lao lên, Trương Nhất Phàm chạy tới nói:
-Sao hai người lại tới đây?
Đổng Tiểu Phàm mím môi, không hề hé răng nửa lời, nhìn thấy máu tanh khắp nơi, liền run rẩy sợ hãi.
Sau khi Bạch Khẩn tiến vào, phát hiện nơi này một vùng máu tanh, lập tức trở nên cảnh giác. Liễu Hải lui tới bên cạnh cô,
-Đưa Băng Băng ra khỏi đây, ở bên ngoài chờ bọn anh ra.
Trận chiến vừa rồi, Băng Băng sợ tới mức mặt mày tái nhợt, môi tím ngắt. Nhìn thấy Đổng Tiểu Phàm và Bạch Khẩn tới, suýtphátkhóc.
Làm vợ của Hồ gia, là một Thiếu phu nhân yếu ớt, Băng Băng làm sao có thể trải qua những chuyện như vậy? Cảnh tượng vừa rồi, hoàn toàn chính là tác phẩm kinh điển đặc tả một màn đấu súng ở Hongkong, mùi máu tanh tàn khốc, làm người ta khủng hoảng mà tuyệt vọng.
Trong đại sảnh gần hai mươi thành viên của Hắc Long hội, trong vòng vài phút ngắn ngủi, đã bị xử lý mất vàitên. Còn lại chưa đến mườitên, sớm đã bị dọa cho sợ chết khiếp rồi, một đám đang nắm tay nắm chânthấp thỏm lo âu.
Ở loại khu vực này, cái thời đại mang theo mộtđám đệ tử, vác đao kiếm đi chém người đã qua rồi. Hội Hắc Long cũng giống như các băng xã hội đen truyền thống ở trong nước, hù dọa dân chúng, thu phí bảo kê. Một khi gặp phải thế lực mạnh như thế này, đối mặt với đao thực súng thực làm bọn họ bất lực.
Hơn nữa vũ khí đối phươngtrang bị lại là AK47, hội Hắc Long cũng chỉ có khoảngmười khẩu súng lụccăn bản đấu không lại chúng, chắc chắn sẽ bị tàn sát sạch.
Sau thảm kịchđó, hai người nhận thấy tình thế không ổn, bèn định lặng lẽ trốn đi. Trương Nhất Phàm thấy thế, hét lớn một tiếng,
-Đứng lại!
Mấy tên của hội Hắc Long vừa rồi đã bị dọa chosợ vỡ mật, ở trước mặt người của đảng Tam K, chúng giống như những con chuộtnhắt, không có một chút sứclực phản kháng. Trương Nhất Phàm vừa mới quát như vậy, chúng sớm đã như con chim gặp cung tên, mỗi tên đều ngoan ngoãn đứng ở một chỗ.
Trương Nhất Phàm quát những tên này xong, đi tới trước mặt Báo Đen. Báo Đen bị hai nữ sát thủ đánh phế đi một cánh tay, bị thương nghiêm trọng. Nhìn thấy Trương Nhất Phàm và Liễu Hải đến gần, Báo Đen sợ tới mức mặt mày trắng bệch.
-Chúng mày, chúng mày…. Muốn nhân lúc lúc tao gặp nguy hiểm mà thừa cơ hãm hại?
Liễu Hải lạnh lùng cười, nhặt lấy cây đao, ở trong tay chém thử vài nhát, sau đó bước lên, đem cây đao đặt ở bên cái tay còn lành lặn của Báo Đen.
-Có muốn tao làm cho cánh tay này cũng đi luôn không?
Liễu Hải cầm thanh đao chém xuống một nhát.
-A--------
Báo Đen gào lên một tiếng tuyệt vọng, sợ vãi đái ra quần.
(Sợ quá đái cả ra quần)
Liễu Hải cười ha hả,
-Gì thế? Tao còn chưa bổ xuống mà!
Ném đại con dao xuống, lạnh lùng nhìn Báo Đen. Báo Đen vừa rồi bị hai nữ sát thủ tàn nhẫn lấy đi cánh tay làm gã sợ hãi.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi quảlà ác mộng cả đời của gã, nhưng cơn ác mộng ngày hôm nay của gã, cũng là do người đang đứng trước mắt nàygây ra.
Một người đại lục bình thường, không ngờ lại mời được đảng Tam K tới, Báo Đen nằm mơ cũng thật không ngờ. Vừa rồi Trương Nhất Phàm lớn tiếng quát bảo dừng lại, cứu mình một phen, trong lòng Báo Đen cũng canh cánh bất an.
Mấy ngày nay hội Hắc Long làm gì với Trương Nhất Phàm? Báo Đen trong lòng hiểu rõ.
Người Trung Quốc trước giờ có thù báo thù, có ân báo ân, chẳng lẽ hắn lại muốn tra tấn mình cho đến chết? Độc ác!
Trương Nhất Phàm giữ lại cái mạng của hắn, đơn giản là không muốnđể cho gã được chết một cách dễ dàng như vậy. Thế nên khi hắn thấy hai người đi tới phía gã, gã đã nghiến răngđịnh tranh hơn thua, nhưng lại bị Liễu Hải dọa cho một trận, khiến cho gã sợ đến đái cả ra quần.
-Chúng mày muốn thế nào?
-Giải tán hội Hắc Long!
Trương Nhất Phàm gằn từng tiếng một.
-Không bao giờ, trừ phi tao chết đi!
Báo Đen khẽ nghiến răng, thề độc.
-Muốn mày chết quá dễ dàng? Vừa rồi chỉ cần tao không mở miệng, tất cả chúng mày đều đã phải chết, hơn nữa chết rất thảm.
Trương Nhất Phàm nhìn gã. Báo Đen không phục, dù sao trước sau gì cũngchết một lần, nghĩ đến đây lòng gã cũng trở nên rất thản nhiên.
Tay bị cụt đau nhức, nhưng ngược lại lại khiến gã tỉnh táo rất nhiều. Sự việc vừa rồi cũng đều đã qua, Trương Nhất Phàm hai người còn có thể thế nào? Cùng lắm chính là chết, ra ngoài lăn lộn, sớm hay muộn cũng đều phải trả giá.
Hắc nhìn Trương Nhất Phàm, lớn tiếng mắng:
-Mày cũng thật vô sỉ, liên kết với bọn người nước ngoài, ức hiếp người Hoa.
Liễu Hải vừa nghe vậy liền phát hỏa, xông lên giáng cho gã hai bạt phát.
-Mẹ kiếp mày có còn là người không, nếu vừa rồi không phải là Anh Phàm cứu mày một mạng, mày còn có thể ngồi đây mà nói không? Câu cấu kết với người nước ngoài mà mày cũng dám mở mồm ra, lũ khốn kiếp chúng mày ở đây ức hiếp người Hoa, chẳng lẽ trong lòng chúng mày không tự biết? Chết còn chưa hết tội, chính là cái bang hội khốn kiếp của chúng mày! Báo Đen mày đúng là cái loại súc sinh, còn dám bất kính với anh Phàm! Tao sẽ giết mày!
Trương Nhất Phàm hét lên,
-Liễu Hải, thôi đi, không phải phí lời với loại người này.
Trương Nhất Phàm nói xong, quay người bước đi. Phương Tấn Bằng không có mắt kính, nhìn mông lung dáng người của Trương Nhất Phàm, y chỉ vào hướng Trương Nhất Phàm hét lớn:
-Trương Nhất Phàm! Mày có gan thì đến giết tao đi!
-Nếu muốn giết mày thìvừa rồi tao không cần phải ngăn chúng lại.
Trương Nhất Phàm dừng bước, lạnh lùng nói.
Báo Đen vừa rồi ở bên cạnh, ngoài ra còn có cái va li chứa ba triệu đô la Mỹ, Trương Nhất Phàm kêu Liễu Hải đem lại. Ném thẳng xuống trước mặt Phương Tấn Bằng,
-Đây là số tiền mày dùng để mua tính mạng của ba bọn tao, bây giờ mang về mà hưởng thụ trong nửa đời còn lại của mình đi!
-Phương Tấn Bằng, tao hy vọng mày có thể hiểu được, tất cả đều là người Trung Quốc, hy vọng sau khi trải qua việc này,đừng làm xấu mặt người Trung Quốc ở nước ngoài. Kỳ thật, những người như chúngta, đều nhúng chàm tội ác, chẳng có gì tốt đẹp, tao chỉ nghĩ rằng không muốn để cho chúng mày dễ chết trong tay người ngoại quốc. ì Như vậy sẽ làm mất mặt người Trung Quốc!
Mấy tên hội Hắc Long đứng bên cạnh nghe Trương Nhất Phàm nói như vậy, mặt hơi hơi đỏ hững lên xấu hổ.
Trương Nhất Phàm chỉ vào đống tiền trên đất,
-Còn sững sờ làm cái gì? Không đưa bọn họ đi bệnh viện đi?
Những người nàygiờ mớitỉnh táo lại, ba chân bốn cẳng khiêng hai người, đi về phía thang máy của hộp đêm. Dọc theo đường đi, máu chảy ròng rã, đỏ hết một vùng.
Người chết, người bị thương, có tới hơn mười người. Trương Nhất Phàm liếc mắt nhìn nơi này, buồn rầu thở dài. Những người này tuy rằng hũng dữ tàn ác, nhưng chúng đã phải vượtbiển tới đay, cứ như vậy mà chết nơi đất khách quê người, cũng không khỏi cảm thấy xót thương.
Khi vài tên tay sai nâng Báo Đen đi về thang máy, Báo Đen còn tưởng chính mình nghe lầm, không ngờ Trương Nhất Phàm dễ dàng màbuông tha mình như vậy. Gã nhìn Trương Nhất Phàm, nặng nề hỏi,
-Vì sao không giết tôi đi?
Trương Nhất Phàm lạnh lùng cười đáp,
-Trai ngọc tranh chấp, ngư ông đắc lợi! Người chịu thiệt cũng chỉ là người Hoa! Tự mình suy nghĩ đi!
Trương Nhất Phàm và Liễu Hải đi rồi, Phương Tấn bằng ở lại đại sảnh đó tuyệt vọng kêu to, Báo Đen đau khổ nhắm hai mắt lại. Chính mình ở trong phố người Hoa tung hoành hơn nửa đời, không ngờ lại rơi vào kết cục như thế này!
Hai người từ hộp đêm đi ra, Bạch Khẩn ba người đã sớm ở trên xe chờ bọn hắn, Trương Nhất Phàm lên xe, lái xe liền nổ máy.
Liễu Hải ở trên xe tức giận bất bình nói:
-Tên súc sinh Phương Tấn Bằng này, anh, thực ra anh không nên nể tình với loại người như hắn
Trương Nhất Phàm thở dài, lắc lắc đầu,
-Tôi thật sự không nhìn tiếp được, nhiều người Hoa như vậy chết trong tay bọn họ. Hơn nữa ân oán của ta cùng với Phương gia, cũng không muốn đảng Tam K nhúng tay vào. Về phần Phương Tấn Bằng suy nghĩ như thế nào, là do anh ta!
Xe chạy đến bệnh viện, trên đường đi ba người phụ nữ cũng không nói một câu nào, nhưng Băng Băng thật sự vẫn đang kinh hãi, trong lòng bất ổn.
Trương Nhất Phàm sau khi xuống xe, nói với Băng băng:
-Băng Băng, em tỉnh táo lại đi, coi như chuyện này chưa hề xảy ra, nếu em không làm được như vậy, sẽ khiến cho Hồ Lôi gặp áp lực rất lớn, ảnh hưởng đến sự hồi phục của cậu ấy. Băng Băng, nhìn hắn, tất cả mọi chuyện đều qua rồi, sẽ không có chuyện gì nữa. Tỉnh táo một chút!
Băng Băng cắn môi, dùng sức gật đầu lia lịa,
-Anh Phàm, em biết nên làm thế nào!
Từ lúc đi đến khi quay lại, đã vài giờ đồng hồ, Hồ Lôi mơ hồ đoán được điều gì đó, chỉ có điều nhìn thấy năm người cùng nhau trở về, Hồ Lôi liền an tâm. Băng Băng trên mặt không quá tự nhiên, Hồ Lôi liếc mắt một cái nhìn thấy, trước mặt nhiều người như vậy, anh ta cũng không hỏi gì.
Hôm nay là ngày cuối cùng bốn người Trương Nhất Phàm ở lại bệnh viện, bốn người chuẩn bị máy bay để ngày mai quay về Hongkong.
Trương Nhất Phàm nói một chút quan tâm đến Hồ Lôi, mộtlần nữa dặn dò Hồ Lôi, an tâm dưỡng bệnh, những chuyện khác đều không quan trọng. Hồ Lôi nắm lấy tay Trương Nhất Phàm một hồi lâu, hai người mới chia tay.
Từ bệnh viện trở về, dì Ngô còn chưa tới, bốn người ngồi ở phòng khách cũng không nói gì. Mà Trương Nhất Phàm luôn luôn nhớ trận đấu kinh hồn bạt vía ngày hôm nay.
Đảng Tam K là một băng xã hội đen hùng mạnh như vậy, nếu ở trong nước, chuyện hôm nay là hoàn toàn không có khả năng. Hôm nay bọn họ giết nhiều người Hoa như vậy, mà không hề có động tĩnh nào từ phíagiả vờ như câm điếc.
Bởi vậy mới có thể thấy được, đảng Tam K có thế lực vô cùng hùng mạnh, ngay cả chính phủ cũng đều phải nể họ vài phần. Bọ chúng coi mạng người như cỏ rác, giết người như rươi, súng trên tay lại là loại AK47 có thể gây ra sát thương lớn, thật đáng kinh ngạc.
Nhất là hai nữ sát thủ, luận về thân thủ có thể nói là còn cao tay hơn cả Liễu Hải, có người như vậy tồn tại, thực sự mang đến sự bất an cho xã hội xã hội.
Đây là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm giao tiếp với người của băng xã hội đen, ở trong nước cái gọi là xã hội đen đều mang tính chất bang hội, so sánh với bọn chúng, quả thực là không đáng nhắc tới. Tuy rằng bọn chúng là nể mặt dì Ngô, đến giải cứu hai người chúng ta, nhưng Trương Nhất Phàm rất không thích cách thức giết người của bọn chúng.
Càng không muốn thấy bọn chúng cứ như thế mà tàn sát người Hoa, cho nên hôm nay hắn cảm thấy không hề hối hận với quyết định của mình.
Vừa rồi khi cầu xin cho Phương Tấn Bằng, Trương Nhất Phàm không chút do dự, hiện tại hai chân Phương Tấn Bằng bị sát thủ của đảng Tam K đánh gãy rồi, không chừng đời này chỉ có thể ngồi trên xe lăn.
Nghĩ đến đây, Trương Nhất Phàm không khỏi phát ra một tiếng cười đau khổ, Phương Tấn Bằng không ngờ không quản đường xa, bay đến Mỹ đuổi giết mình, cuối cùng lại rơi vào cảnh thân tàn ma dại thế này, điều này coi như là hắn bị trừng phạt đáng tội đi!
Đang nghĩ tới đó, dì Ngô từ bên ngoài tiến vào, Đổng Tiểu Phàm lập tức đi xuống lầu nghênh đón. Trương Nhất Phàm và Liễu Hải hai người cũng đi theo ở phía sau, sau khi dì Ngô xuống xe, câu đầu tiên chính là mắng:
-Người của Phương gia thật sự là không bằng cả cầm thú, không ngờ lại làm ra loại chuyệnthế này, mất mặt mất.
-Nhất Phàm, con cũng quá quân tử, vì sao phải cầu xin cho bọn chúng? Một chút cũng không đáng!
Xem ra dì Ngô đã biết toàn bộ sự tình, Trương Nhất Phàm nói chi tiết:
-Mẹ, kỳ thật cũng chẳng có gì, con chỉ là không muốn bọn chúng chết trong tay người ngoại quốc! Quá mất mặt!
Hai người đang nói, điện thoại của dì Ngô vang lên, bà cùng ai đó nói vài câu, chỉ nghe thấy bà ta hăng hái nói:
-Yes! Yes! Ok, Ok!
Sau khi cúp điện thoại, dì Ngô nói:
-George muốn gặp con!
George chính là lão già da trắng vừa rồi, Trương Nhất Phàm sau khi nghe nói vậy, kiên quyếttừ chối,
-Con không đi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet