Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiên Ngạo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 546: Tiệc Tối Tẩy Trần
Ứng Long Chân Quân cầm một ly tiên tửu lên nốc một hơi, lại nói:
- Tắc Thành này, Hiên Viên kiếm phái ta, cường địch vô số, lúc nào cũng có kẻ xấu dòm ngó. Chúng ta đã già rồi, hy vọng đám hậu bối các ngươi có thể sẻ chia trách nhiệm với chúng ta, đừng để chúng ta thất vọng.
Dứt lời vỗ vỗ vai Dư Tắc Thành, sau đó quay đầu rời khỏi, không thèm đếm xỉa tới những người khác.
Tất cả đệ tử Hiên Viên đã quá quen với thái độ dưới mắt không người của ứng Long sư tổ, nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, ai nấy vừa kinh ngạc vừa hâm mộ.
Mọi người tiếp tục uống, từ hàn huyên trò chuyện dần dần chuyển sang thảo luận kiếm pháp. Đây cũng là đặc điểm của Hiên Viên kiếm phái, bất cứ lúc nào cũng xem kiếm như mạng. Dư Tắc Thành cũng gia nhập thảo luận cùng bọn họ, hắn đưa ra nhiều quan điểm độc đáo, ý tưởng mới lạ, lập tức được các đệ tử hậu bối có mặt khâm phục vô cùng. Rốt cục từ thảo luận biến thành thỉnh giáo, mọi người nhao nhao thỉnh giáo kiếm pháp Dư Tắc Thành.
Trong lúc vô tình, chợt một tên sư đệ nói:
- Vì sao Vương giả trang không thấy tới đây, dường như y là đồng hương cùng sư huynh, à không, nhập môn cùng lúc, hắn phải đến thăm sư huynh mới phải...
Một người bên cạnh nói:
- Đệ biết cái gì, ai chẳng biết tên Vương giả trang kia sở dĩ chạy tới chỗ xa xôi hẻo lánh như nơi này, nguyên nhân chính là vì Dư sư huynh đây. Tên này trước kia ở Hiên Viên kiếm phái tỏ ra vênh váo tự đắc, cuối cùng bị các sư huynh thu thập mấy lần liên tiếp, ứng Long tổ sư mới đưa y tới đây.
- Tên này vừa mới đến nơi đây đã khiêu chiến mười đại anh hào, nhờ vào chiến thể vĩnh hằng bất diệt nên được xưng là mười đại tiên chủng của cổ Tần. Lúc ấy y càng vênh váo hơn trước, làm như mình là vô địch thiên hạ, mỗi lần gặp chúng ta mắt mọc trên trán, chưa hề nhìn thẳng chúng ta lần nào.
- Sau đó y trở về Hiên Viên kiếm phái, nghe nói định khiêu chiến cả Hiên Viên kiếm phái. Kết quả y gặp phải Dư sư huynh, ngay cả người còn chưa kịp thấy đã bị đánh chết không biết bao lần, đánh cho thất bại tới nỗi tâm phục.
- Sau khi y trở về lại giả làm người tốt, gọi chúng ta sư huynh này, sư huynh nọ, làm quen với chúng ta. Đáng tiếc ai cũng khinh thường, không thèm để ý tới y, nhưng hiện tại y lại bắt đầu giả trang trở lại. Sau khi đại chiến chấm dứt, chúng ta hỏi thăm tình hình, y chỉ hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi, không thèm để ý tới chúng ta.
Một người khác nói:
- Đừng để ý tới y làm gì, y không giống như chúng ta, y có được Hỗn Độn Quang Âm Thể, vĩnh viễn sẽ không lâm vào họa mê muội.
Vừa dứt lời, tất cả đệ tử ở đây đều lộ ra thần sắc vừa hâm mộ vừa đố kỵ. Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái từ Phản Hư Chân Nhất cho tới tu sĩ Trúc Cơ, ai ai cũng có họa mê muội. Không biết tới lúc nào đó khống chế không được nữa, vô tình thân tử đạo tiêu, cho nên bất cứ lúc nào cũng cần cảnh giác.
Tên Vương Thư Nguyên trời sinh pháp thể, vĩnh viễn không bị mê muội, có một người như vậy ở bên cạnh mình, tất cả những gì mình vất vả cực khổ tích cóp cả đời chẳng khác nào đất đá ngói vụn, người ta lại không làm mà hưởng, vậy mình sẽ có cảm giác à? Người càng nổi bật càng dễ bị ganh ghét, cho nên số mệnh đã định Vương Thư Nguyên ở Hiên Viên kiếm phái không có lấy một bằng hữu.
Dư Tắc Thành cũng buông tiếng than dài:
- Mê muội... mê muội... Thời gian trước ta mê muội, ngự kiếm đuổi theo định đánh một trận với một Nguyên Anh Chân Quân, chỉ vì y bay nhanh hơn ta...
Vừa nghe như vậy, mọi người hỏi dồn:
- Kết quả thế nào vậy?
Dư Tắc Thành cười khổ:
- Ta đuổi theo ba canh giờ, cuối cùng không đuổi kịp, để y chạy thoát. Cũng may là không đuổi kịp, bằng không hiện tại ta đã không được ngồi đây uống rượu với các vị sư huynh đệ.
Dứt lời, hắn tỏ vẻ vô cùng may mắn, ai nấy than dài, Nhị sư huynh nói:
- Thật là may mắn, sau đó đệ làm thế nào tỉnh lại?
Dư Tắc Thành đáp:
- Đuổi không kịp Nguyên Anh Chân Quân, đệ nhìn thấy một toán người điều khiển một màn sương đen, định bay qua đó trảm yêu trừ ma. Bọn họ ôm một hài tử mới vừa hai, ba tuổi, đệ nhìn thấy nó bèn tỉnh lại.
Mọi người nghe vậy than thở hết lời, một sư đệ nói:
- Dư sư huynh thật là may mắn. Lý sư huynh năm xưa cũng là như vậy. Bất quá thứ mà huynh ấy đuổi theo lại là mặt trời, cuối cùng hao hết chân nguyên, chết vì quá mệt trên Thương Khung hải.
Lại một người khác nói:
- Lần trước đệ mê muội, may là nhìn thấy nữ nhi vừa ba tuổi của đệ, nhờ vậy mới tỉnh lại.
- Đúng vậy, thê thảm nhất chính là Triệu sư huynh, hiện tại vẫn còn ở Đường quốc làm một viên thư lại. Huynh ấy chỉ cần ngự kiếm là lập tức mê muội, cho nên chỉ có thể sống cuộc sống phàm nhân, làm một viên thư lại quèn thường bị quan trên mắng mỏ, kiếm được chút tiền hối lộ nho nhỏ, như vậy mới giữ cho mình không bị mê muội.
- Làm sao mới có thể hoàn toàn không bị mê muội nhỉ? Họa mê muội này thật sự vô cùng kinh khủng, mê muội lúc nào cũng không hay không biết.
Nhị sư huynh nói:
- Muốn không mê muội cũng được thỏi, chỉ cần không luyện kiếm là được. Không theo đuổi lực lượng mạnh mẽ do Hiên Viên kiếm phái mang lại, các đệ sẽ không mê muội.
Lập tức mọi người đồng thanh nói:
- Nếu không luyện kiếm, vậy không bằng chết, chẳng bằng cứ để chúng ta tiếp tục mê muội.
Nhị sư huynh nói tiếp:
- Cái gọi là họa mê muội, bởi vì chúng ta sử dụng lực lượng Linh Cưu Dẫn Sinh quyết vượt qua năng lực bản thân mình mà tạo thành. Cho nên chỉ cần chúng ta làm chủ bản thân, lúc nào cũng phải tỉnh táo, cảnh tỉnh chính mình, vậy sẽ không có vấn đề gì.
Cứ như vậy mọi người bàn luận trao đổi với nhau sôi nổi vô cùng, mất trọn đêm dài.
Sáng hôm sau, Dư Tắc Thành được vài vị sư huynh dẫn đường, bắt đầu dạo quanh Tô châu tìm chiến trường cổ của trận chiến Trục Lộc năm xưa. Có người dẫn đường, hết thảy đều thuận lợi, không có bất cứ chuyện gì ngăn cản, Dư Tắc Thành dạo quanh những địa điểm khả nghi ở Tô châu, cuối cùng không thu hoạch được gì, xem ra cần phải tới Thần châu tiếp tục tìm kiếm.
Bọn Dư Tắc Thành lại khởi hành, chạy tới Thần châu tìm ba địa điểm ở đó một phen, cuối cùng cũng không thu hoạch được gì. Thời gian đã trôi qua quá lâu, những gì sử ký ghi lại đã quá xa rời thực tại, Dư Tắc Thành không còn cách nào, đành phải trở về Tử Dương cốc.
Mọi người bay trở về hồ Tử Dương, kích hoạt tiêu ký Hiên Viên, nháy mắt đã truyền tống vào Tử Dương cốc. Đây là ích lợi của động phủ tiên gia, tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái có thể tự do truyền tống xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong phạm vi hồ Tử Dương rộng hai vạn dặm này. Cũng có thể từ bất cứ nơi nào trên hồ Tử Dương truyền tống trở vào Tử Dương cốc. Chỉ bằng vào điểm này, nếu xảy ra đấu pháp trên hồ Tử Dương, đệ tử Hiên Viên kiếm phái chưa đánh đã đứng vào thế bất bại.
Nếu môn phái khác muốn tấn công Tử Dương cốc, phải vượt qua xoáy nước kia, nơi đó bố trí trận pháp trùng trùng, có thể nói không cách nào vào được.
Những động phủ thiên địa giống như vậy còn có một ít ở địa vực cổ Tần, toàn là lưu lại từ thời đại Tiên Tần, các thượng môn đều ra sức tranh đoạt.
Tâm trạng Dư Tắc Thành lúc này cảm thấy vô cùng khó chịu, Thương Hiệt, một trong mười hai Đại Thần Uy Sĩ, rốt cục năm xưa trục xuất phong ấn A Bà Cụ La Ma Thần ở nơi nào?
Dư Tắc Thành tiến tới truyền tống trận quay vào Tử Dương cốc, tất cả các đệ tử Hiên Viên muốn ra vào Tử Dương cốc đều phải thông qua truyền tống trận này.
Xung quanh truyền tống trận này được bố trí vô số pháp trận cấm chế, để đề phòng môn phái khác thông qua truyền tống trận này tập kích Tử Dương cốc, cho nên mới đề phòng nghiêm ngặt như vậy.
Thân hình Dư Tắc Thành vừa đứng vững, không ngờ nhìn thấy Vương Thư Nguyên cũng ở truyền tống trận này. Dường như y muốn ra ngoài, tuy rằng sắc mặt y hết sức bình thường, nhưng Dư Tắc Thành chỉ liếc mắt nhìn qua đã phát hiện ra vẻ khác thường, dường như đang lo lắng về chuyện gì đó.
Y không hề chú ý tới Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, đi tới vỗ vai y một cái, lập tức một tia thần niệm Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật xâm nhập vào cơ thể Vương Thư Nguyên.
Lần này xâm nhập vô cùng thuận lợi, không gặp phải chút phản kháng nào. Tâm thần Vương Thư Nguyên có vẻ bồn chồn lo lắng, giống như cái xác không hồn, chuyện này khá bất ngờ với Dư Tắc Thành.
Vương Thư Nguyên ngẩng đầu nhìn thấy Dư Tắc Thành, lập tức nặn ra một nụ cười, sượng gạo hỏi:
- Dư sư huynh, huynh cũng tới đây rồi sao?
Dư Tắc Thành đáp:
- Đúng vậy, Vương sư đệ, đệ làm sao vậy, thần sắc có vẻ không tốt...
Vương Thư Nguyên cười ha hà đáp:
- Đệ không có chuyện gì, đệ đang suy nghĩ về một lộ kiếm pháp. Thật là xấu hổ, hôm trước đệ không tới dự tiệc tẩy trần cho Dư sư huynh...
Dư Tắc Thành cũng cười nói:- Không sao, không sao...
Hai người cười giả lả, xã giao với nhau vài câu, sau đó ai đi đường nấy.
Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm nhận suy nghĩ của Vương Thư Nguyên, lập tức trong lòng kinh hãi. Không ngờ suy nghĩ của Vương Thư Nguyên là thế này: "Hiên Viên kiếm phái, Hỗn Độn Thánh Ma tông... Rốt cục ta nên chọn phái nào đây... Ta có nên phản bội Hiên Viên kiếm phái hay không..
Dư Tắc Thành nghe vậy giật mình kinh hãi. Vương Thư Nguyên muốn phản bội Hiên Viên kiếm phái! Hay được tin này, trước tiên hắn vô cùng kinh hãi, sau đó cảm thấy vui mừng, rốt cục là nổi giận.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiên Ngạo
Vụ Ngoại Giang Sơn
Tiên Ngạo - Vụ Ngoại Giang Sơn
https://isach.info/story.php?story=tien_ngao__vu_ngoai_giang_son