Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 486-2: Các Huynh Đệ, Lên Xe, Đi Thôi! (Hạ)
N
am thư ký lái xe mang theo gia đình Mã Thải Thải, chợt hết hồn nghe tiếng động cơ gầm rú phía sau, trong lòng thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng xảy ra hỗn loạn gì ah!
Ngay lúc hơn trăm thôn dân thôn Tiểu Khanh Loan chạy về hướng trấn Bảo Kinh, trên mảnh đất trống trước Chu gia, Diệp Dương Thành đẩy cửa xe bước xuống, đứng cạnh xe vươn vai, nhấc chân đi về hướng viên công an hơn ba mươi tuổi.
- Diệp tiên sinh.
Trong nửa tiếng này, viên công an kia xem như đã hoàn toàn suy nghĩ thông suốt, thậm chí vì phân rõ giới hạn cùng người của Chu gia, phủi sạch quan hệ với Trần Hải Bân, khi Trần Hải Bân muốn đứng dậy đi làm gì đó, hắn còn tiến lên vài bước hung hăng đạp mấy cước.
Khống chế được người của Chu gia, áp chế đám người Trần Hải Bân, viên công an kia cảm thấy mình xem như đã tỏ ý dựa dẫm rõ ràng.
Giờ phút này nhìn thấy Diệp Dương Thành xuống xe đi tới, khuôn mặt hắn liền cười sáng lạn, vui vẻ tiến lên nghênh đón.
- Ân, anh đi gọi điện thoại về đồn đi.
Diệp Dương Thành bỏ di động vào trong túi, nói:
- Báo tin Hoàng cục trưởng phân cục huyện cùng Lưu đội trưởng đội công an hình sự đã mang người đi tới, đại khái ba phút sau sẽ đến nơi này.
- A?
Tuy rằng trong lòng đã sớm suy đoán, nhưng giờ phút này nghe được Diệp Dương Thành nói thẳng rõ ràng, viên công an khó tránh có chút kinh ngạc, lại cười gật đầu nói:
- Dạ dạ, tôi lập tức thông tri về đồn, Diệp tiên sinh còn có dặn dò nào khác sao?
- Tạm thời không có, đi gọi điện đi thôi.
Diệp Dương Thành lắc đầu khoát tay nói, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Chu gia đại bá sắc mặt ngây dại dựa trên tường, lại đưa mắt nhìn qua Chu Vệ Quân, khóe môi thoáng nhếch lên, đi tới.
- Mày…mày muốn làm gì…
Lúc này đầu óc Chu Vệ Quân còn có chút choáng váng, thấy Diệp Dương Thành đi về phía mình, hoảng sợ thối lui bốn năm bước, thần tình cảnh giác nhìn Diệp Dương Thành, bộ dáng lo lắng hãi hùng, làm gì còn vẻ điên cuồng cùng tự đắc như lúc ấu đả Vương Tuệ Tuệ?
- Tao không đánh mày.
Nhìn thoáng qua thần tình kinh cụ của Chu Vệ Quân, Diệp Dương Thành nhếch môi cười một tiếng, đứng cách hắn chừng hai thước, nói:
- Chỉ muốn nói với mày một tiếng, chuyện mày làm đối với Tuệ Tuệ, đợi lát nữa chính mình chủ động khai ra đi, có lẽ còn giúp mày giảm bớt vài năm, nếu mày cảm thấy tao không làm gì được mày, bày cứ việc nói bậy bạ, nhưng hậu quả phải hiểu rõ ràng, ít nhất mười năm.
- Tao…
Nghe được lời của Diệp Dương Thành, Chu Vệ Quân gian nan nuốt nước bọt, lúng túng nhìn hắn không nói nên lời.
Diệp Dương Thành thật sự hù dọa hắn, nhưng nếu cứ vậy mà đi ngồi tù, hắn thật không cam lòng, một tia tâm lý may mắn cuối cùng hiện lên, thúc đẩy hắn đem lời nói của Diệp Dương Thành xem như gió thoảng bên tai.
Chu Vệ Quân cảm thấy chỉ cần mình cắn chặt răng không thừa nhận đã ngược đãi Vương Tuệ Tuệ, không thừa nhận lừa gạt hôn nhân đoạt của hồi môn của nàng, hắn sẽ không có chuyện gì.
Dù sao việc này không có chứng cớ lại không chứng nhân, chỉ cần mình sống chết không thừa nhận, chẳng lẽ còn có người bắt được hắn sao?
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Chu Vệ Quân lại mơ hồ cảm thấy bất an…
- Hừ, nhìn mày có thể làm gì tao!
Áp chế bất an, liếc mắt nhìn bóng lưng Diệp Dương Thành, trong lòng Chu Vệ Quân thầm hừ một tiếng…
Giờ phút này tâm tình Chu gia đại bá thập phần hoảng sợ, Diệp Dương Thành càng mặc kệ hắn, trong lòng hắn càng sợ hãi, hắn làm thế nào cũng không nghĩ ra được, huyết án phạm phải hai mươi ba năm trước như thế nào sẽ rơi vào trong tai Diệp Dương Thành?
Nhưng mà sự thật đã bày ra trước mắt của hắn, thậm chí Diệp Dương Thành còn chuẩn xác nói ra vị trí hiện trường phạm án của ba anh em nhà hắn, điều này không cho phép hắn không tin.
Nhưng trải qua hơn nửa giờ kiệt lực giãy dụa, Chu gia đại bá bỗng nhiên nghĩ tới một việc, chuyện này làm trong lòng hắn vốn đang tuyệt vọng hiện lên vài tia ánh sáng, nháy mắt làm cả người hắn thanh tỉnh lại.
Đã hai mươi ba năm trôi qua, thi thể Mã Thải Thải sớm hóa thành bùn đất, trong hai mươi ba năm nay không ai đem ánh mắt hoài nghi lên người ba anh em Chu gia, nói cách khác, cho dù Diệp Dương Thành biết vụ án kia là ba anh em hắn đã làm, thì tính sao?
Vụ án hai mươi ba năm trước một không chứng cớ, hai không nhân chứng, đừng nói Diệp Dương Thành làm sao biết được chuyện này, dưới tình huống không đủ chứng cớ, ở niên đại luôn có pháp chế, hắn có thể làm gì mình? Chỉ dựa vào lời nói một bên của hắn, pháp viện có thể phán xét ba anh em mình có tội sao?
Ra tòa án là phải có chứng cớ, không chứng cớ cho dù trong lòng mọi người hiểu được, cũng không thể phán án, như vậy sẽ không còn là lỗi của Chu gia, mà là Diệp Dương Thành vô cớ đả thương người khác, gặp phải tội lớn đánh người trọng thương.
Tìm được hi vọng, hắn thuận thế nghĩ tiếp, đôi mắt tuyệt vọng của hắn khôi phục vẻ sáng rọi, nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, hắn vịn vách tường đứng dậy, lảo đảo đi về hướng cha Chu Vệ Quân cùng Chu gia tam thúc.
Ngồi xuống giữa hai người, hắn kéo hai người tới trước mặt, giảm thấp thanh âm nói:
- Chuyện hai mươi ba năm trước chúng ta đã làm, đã bị tiểu súc sinh họ Diệp kia phát hiện…
- A?
Không đợi hắn nói hết lời, cha Chu Vệ Quân cùng Chu gia tam thúc sắc mặt đại biến, thất thanh kinh hô, đây là bí mật chôn sâu tận đáy lòng bọn hắn, như thế nào lại…
- Đừng khẩn trương.
Nhìn thấy thần sắc khẩn trương của hai đứa em trai, vẻ mặt Chu gia đại bá bình tĩnh, trấn an một tiếng kiệt lực đem thanh âm giảm xuống thấp nhất, nói:
- Hai người chớ quên, hai mươi ba năm trước chúng ta làm gì, cho dù hắn có biết nhưng trong tay nhất định không có chứng cớ, chúng ta cần làm chính là, thống nhất lời khai, thề sống chết không thừa nhận…
Sau một phen thì thầm, hai người còn lại liên tục gật đầu, lúc này ánh mắt Chu gia đại bá đầy oán hận nhìn Diệp Dương Thành, nhìn chằm chằm hơn mười giây sau, quay đầu lại nói tiếp:
- Chỉ cần phủi sạch chuyện chúng ta, còn lại là chuyện của tiểu súc sinh kia, làm bị thương nhiều người như vậy, chúng ta chỉ cần…
Trong lúc xì xào bàn tán ba người đều không hay biết, những lời mình nói đều rơi vào trong tai Diệp Dương Thành, đối với thủ đoạn của ba người, Diệp Dương Thành bĩu môi khinh thường, nhưng Chu gia đại bá mở miệng mắng hắn tiểu súc sinh sao…
- Xây dựng, sơ cấp cường hóa tu di huyễn cảnh!
Trong tiếng lẩm bẩm, Diệp Dương Thành thoáng nhắm mắt lại…
- Ò e ò e…
Hai phút sau, bên ngoài đường nhỏ truyền ra tiếng còi công an dồn dập, toàn bộ lực chú ý của mọi người đều bị tiếng còi hấp dẫn, căn bản không ai chú ý tới sắc mặt có chút ngây dại của Chu gia đại bá, hắn đang ngồi dưới đất lẩm bẩm:
- Là tôi…tôi có tội…
Năm chiếc xe công an gào thét đi vào đường nhỏ, một dãy xếp hàng ngang ngăn chặn con đường, cửa xe đẩy ra, hơn mấy chục người mặc chế phục công an nối đuôi nhau nhảy xuống, đi đầu là một công an trung niên trắng trẻo hơn bốn mươi tuổi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy