Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 387: Trần Gia Đến Thăm (Hạ)
C
ó lẽ phải cảm tạ Ngu Hải Lan, nàng vạch trần người của Trần gia khiến cho thân tình của hắn trở nên đạm mạc hơn rất nhiều, cũng là vậy nên hôm nay hắn không bị thân tình làm ê hoặc.
Cũng phải cảm tạ Tuệ Năng thiền sư, y giảng thuật chuyện con gái mình buồn chết khiến cho Vô Tấn hiểu được lòng dạ của Trần Chí Đạc, trên thực tế người này là một người vì lợi ích của mình không thể vô duyên vô cớ cam tâm bán mạng, bốn mươi năm rồi, hắn đã sớm bị mài mòn lòng trung thành với cố chủ, cho dù lập mình làm quốc vương Lưu Cầu đảo thì mục đích vẫn là nắm lấy đại Lưu Cầu đảo.
Kinh Nương có thân tình với cữu cữu Trần Cẩm Đoạn, Tô Hạm có thân tình với cữu cữu Nghiêm Ngọc Thư duy chỉ có Vô Tấn là không có thân tình, nói đến cùng vẫn là lợi ích không cho phép.
Lúc này Tề Phượng Vũ bưng một ly trà tới, thấy Vô Tấn im lặng không nói gì, biết rõ tâm tình hắn không tốt, nàng liền ngồi bên cạnh ôn nhu nói:
- Không nên nghĩ quá nhiều, kỳ thật Tề gia cũng giống như vậy, bề ngoài thì huynh đệ hòa thuận nhưng trên thực tế là tương hại rất nhau, năm đó tổ phụ thiếp cùng với huynh đệ tranh giành gia sản đến trình độ giương cung bạt kiếm, ngay cả thiếp cũng không muốn trở về, nhìn xem là thấy nản chí.
Vô Tấn gật đầu, Tề Phượng Vũ nói rất có đạo lý, mọi nhà đều có nỗi khổ khác nhau, trước kia Trần Ang Bang không phải cũng trả cho hắn đồ vật sao, cũng có chút tình cảm cậu cháu, hắn không đa tưởng nữa kéo tay của nàng rồi nói:
- Trần Anh làm thế nào đây?
- Aizzz, chàng đó.
Phượng Vũ lắc đầu oán trách hắn:
- Người ta đối với chàng như vậy chàng lại vô tình, là vì nàng ta đen hay sao?
- Không không phải ta vô tình, ta cũng thích nàng ta chỉ là... gia tộc của nàng ta với vận mệnh của ta gút mắc quá sâu, cho nên ta không dám gần gũi nàng.
Vô Tấn thở dài hắn nhớ tới Trần Anh và hắn lúc hoạn nạn cùng thuyền với nhau, trong lòng không khỏi tràn đầy áy náy với Trần Anh, tuy Trần Anh vô tội nhưng chỉ khi nào thực sự hôn nhân bọn họ sẽ cuốn vào vòng xoáy đó.
Hắn lấy Trần Anh cũng được nhưng nhất định là vào thời điểm hắn có thể khống chế Trần gia, tựa như hắn hứa hẹn với Trần gia, phải chờ khi hắn đoạt lại vị trí cũ thành công thì mới có thể dùng phương thức mẫu quốc và phụ quốc quan hệ thông gia.
Vô Tấn cũng phát hiện ra mình cân nhắc góc độ và chiều sâu đề hoàn toàn không giống như trước nữa.
Đêm dần khuya Tề Phượng Vũ đã thiếp đi, Vô Tấn ở trong thư phòng viết thư cho Trương Sùng Tuấn, hắn viết một nửa đã trầm tư trở về thư phòng đẩy cửa thư phòng ra hắn đột nhiên phát hiện ra một đạo thân ảnh đúng lúc này thanh trường kiếm đã vung tới cổ hắn, hắn phảng ứng cực nhanh, thân ảnh lóe lên nắm lấy tay của đối phương.
Thủ đoạn tinh tế mà mềm mại, đó là tay của một nữ nhân Vô Tấn nghe thấy mùi thơm ngát rất quen thuộc hắn liền từ từ buông cổ tay lấy thanh kiếm ra:
- Lần sau còn đùa như vậy thân binh củ ta sẽ làm thương nàng, ta biết cũng sẽ bẻ gãy cổ tay của nàng.
Trường kiếm leng keng rơi xuống đất, hai cánh tay ngăm đen hiện ra trước mặt của Vô Tấn, ở trong bóng tối vang lên thanh âm của nàng:
- Ta thực sự muốn giết ngươi vì ngươi phản bội ta.
Vô Tấn nghe thấy mùi thơm cơ thể của nàng, trên đời này chỉ có một nữ nhân ó mùi như vậy bỗng nhiên hắn nhớ tới tình cảnh đêm đó.
Lúc đó bọn họ gặp lại trên biển rộng, cảm giác sống sót sau tai nạn khiến cho bọn họ kích động ôm cùng một chỗ.
Vô Tấn ghì chặt nàng vào ngực của mình trong lòng kích động thật sâu, cảm nhận tình cảm chân thành đó khiến cho trong lòng hắn toát ra vô tận yêu thương với nàng.
Hắn tự tay nắm bờ eo của nàng, cảm thụ được da thịt đàn hồn kinh người của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve da mặt của nàng xuống, chạm vào đôi môi, ngón tay Vô Tấn cảm nhận được rõ ràng khí tức ẩm ướt nơi đó.
Vô Tấn đem mũi ngửi lên trên tóc của nàng, tham lam ngửi mùi hương cơ thể của nàng, dịu dàng bên tai của nàng:
- Ta cam đoan với nàng nhất định sẽ lấy nàng.
- Ừ.
Trần Anh trầm thấp rên rỉ một tiếng:
- Thiếp tưởng chàng quên thiếp rồi.
- Không quên, chỉ là ta không có mặt mũi nào gặp nàng, ta cùng sư tỷ....
- Không không, thiếp biết rõ thiếp không trách thật sự... Vô Tấn chàng ôm chặt thiếp.
Vô Tấn cảm thấy thân thể của nàng nóng hổi thì trong lòng dần dần bị thiêu đốt, thân thể của hắn tứ chi khuếch tán hắn từ từ tới gần bờ môi của nàng hơi do dự sau đó nồng nhiệt hôn lên đó.
Trần Anh cũng không kìm chế được ham muốn nàng cũng nghênh đón, bàn tay mềm mại quân quanh cổ của hắn.
Toàn thân của Vô Tấn huyết dịch sôi trào, hô hấp của hắn trở nên mãnh liệt dồn dập thiêu đốt đôi môi của hắn, hắn dùng lực nắm chặt lấy tóc của nàng, chăm chú ôm lấy nàng, bờ môi hơi mở ra tham lam mút lấy hương khí say mê kia.
Quần áo của Trần Anh chẳng biết từ khi nào đã cởi sạch ra không còn một mảnh vải.
- Vô Tấn.
Trần Anh thấp giọng gọi hắn, nàng cổ vũ khiến cho Vô Tấn huyết dịch sôi trào, ôm nàng lên trên giường, thỏa thích vuốt ve cảm nhận nàng.....
Thời gian từ từ trôi qua, Trần Anh chẳng biết từ bao giờ đã lẳng lặng rời đi, trong thư phòng vẫn còn y nguyên mùi son phấn nhàn nhạt, Vô Tấn cảm thấy tất cả như một giấc mộng, không hề chân thực, tuy nhiên vết máu lưu lại trên giường đã nói lên tất cả.
Ở trên bàn có một phong thư, Vô Tấn từ từ mở ra, chỉ thấy ở phía trên là một bút tích chỉ có một câu:
- Ta đợi ngày đó...
Vô Tấn ngây ngốc hắn không biết cảm giác này là đắng chắt hay ngọt ngào.
Vào lúc canh ba Hoàng Phủ Vô Tấn nhận được tin tình báo khẩn cấp hắn đem Tề Phượng Vũ tạm thời ở lại Duy Dương huyện, còn hắn thì lên thuyền lớn suất lĩnh ba trăm chiếc chiến thuyền, hưỡng thẳng về phía hướng nam Dư Hàng quận mà chạy, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà Vô Tấn xuôi nam, thứ sử Dương Duyên An chính là cữu cữu của Hoàng Phủ Hằng.
Dư Hàng quận cũng là một nơi trọng yếu của Sở Châu, nhân khẩu ở đây đông đúc, thổ địa phì nhiêu, buôn bán phát đạt, là nơi thu nhiều thuế thứ ba sau Đông Hải quận và Giang Ninh phủ, cũng là nơi mà lương thực sản sinh.
Dương Duyên An từng bái kiến Hoàng Phủ Vô Tấn vào lúc Tề Vạn Niên thọ yến khi đó trong lòng hắn rất thất lạc, đối với tiền đồ vô cùng bi quan và mê man, nhưng sau khi Hoàng Phủ Hằng đăng cơ ở Lạc Kinh, Dương Duyên An thoáng cái đã trở nên phấn chấn, phụ thân của hắn cũng đảm nhiệm chức vụ binh bộ thượng thư kiêm Chinh Tây đại nguyên soái khiến cho hắn kích động vạn phần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Tộc
Cao Nguyệt
Hoàng Tộc - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=hoang_toc__cao_nguyet